MẠC THANH CA ĐẠI GIÁ CUỒNG PHI


Trên mặt đất, người trong Long Đường nghe thấy tiếng cười ở phía sau, những sắc mặt âm trầm xuống đầu đều ngẩng lên, ánh mắt trong không gian giống như đâm thẳng vào cẩm hoa y phục ở phía trước, nam tử mang mặt nạ vàng ròng……
Long Dật Vũ lại âm lãnh lên tiếng: “ Ha hả, chỉ là cái môn chủ của con rùa môn thôi mà dám ở trước Long Đương phát ngôn bừa bãi, hôm nay khiên cho Rùa Môn các ngươi có đến mà không có về.”
Long Dật Vũ lời nói châm biếm, tức khắc làm thay đổi không khí trên núi, mọi người lúc trước kinh sợ, đồng thời cùng lên tiếng ủng hộ.
“ Tam gia nói đúng, không phải chỉ là đồ con rùa sao, căn bản là không có gì đáng sợ.”

Dưới nổi lên âm thanh thì thầm, liên tiếp truyền đến, vì lời nói của Long Dật Vũ ủng hộ.
“ Nhưng mà nghe nói, mười vị gia của Long Đường đầu đều ở trong tay Kim Ô môn môn chủ, chưa quá mười chiêu đã bị đánh thương nặng.”
“ Cũng chưa chắc, xem thực lực của Kim Ô môn, trận quyết chiến này, thật đúng là khó nói, rốt cuộc thắng được Long Đường, vẫn chỉ có Kim Ô môn.”
“ Xem ra hôm nay Long Đường không thể chiếm được tiện nghi.”
“ Kia cũng không chắc chắn, Long Đường dù saoc ũng là hộ Long gia tộc Tề quốc, huống chi bọn họ còn có Tử Long nguyên soái Long đường chủ chống đỡ, nếu thật sự muốn đánh, phần thắng của Kim Ô môn tất cũng không cao.”
Lời nghị luận phía dưới, Long Thanh Thanh tự nhiên cũng nghe vào không ít, khóe miệng giương lên, ánh mắt đưa về phía Long Dật Vũ, ánh mắt chứa tàn khốc dày đặc: “Chỉ là Thanh long kị sĩ mà lại dám ở trước mặt bản môn chủ múa rìu qua mắt thợ, Long Đường quả nhiên là không còn ai, ngay cả nhân vật nhỏ bé cũng chạy đến kêu gào.”
Sắc mặt Long Dật Vũ trong phút chốc huyết sắc không đều, câu nói của Long Thanh Thanh không khác gì châm chọc hắn vô năng, huống chi nhiều người ở đây như vậy, điều này làm cho hắn đường đường là Tam gia của Long đường còn mặt mũi gì.
Đang phát giận, một thân ảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt Long Dật Vũ, “Tam thúc, lần này phụ thân đem vị trí chủ soái giao cho Phiêu Phiêu, Kim Ô môn môn chủ này hãy giao cho Thanh Thanh đối phó.”
Sắc mặt Long Dật Tĩnh tuy rằng khó coi, nhưng từ lời nói của Phiêu Phiêu giống như tìm được bậc thang, kì thật căn bản hắn không thể nắm chắc sẽ đánh thắng Kim Ô môn môn chủ, vừa rồi cũng chỉ có cái võ mồm.

“ Tốt, tốt, tốt. Không hổ là người của Long Đường.” Long Đạt Vũ không ngớt lời tán thưởng, nhìn về phía Thanh Thanh, hắn ngửa mặt lên trời cười to, “ Thuy rằng Long Dật Vũ ta chỉ là Thanh Long kị sĩ, nhưng thực lực của Long Đường, khó để cho ngươi kinh thường, Phiêu Phiêu, con chỉ cần ứng phó với con rùa lớn kia, còn lại giao cho chúng ta.”
Lời của Long Dật Vũ vừa nói ra, Mục Thiên Nhai đột nhiên nổi lên những đợt gió lớn khổng lồ, đúng là cảnh tượng khó gặp, nhất thời có thêm vị trêu ghẹo, di chuyển, xem thế trận này, hôm nay đại chiến không thể tránh khỏi.
Trên mặt đất, Long Phiêu Phiêu một thân ngân giáp, tư thế oai hùng trác tuyệt, cung ngọc lưu ly trong tay kề sát bên cạnh người, thân hình thon dài, nàng nhìn về phía Kim Ô môn môn chủ, hai mắt nghiêm túc: “Kim Ô môn môn chủ, chớ có dùng võ mồm, hôm nay Long Phiêu Phiêu ta phải lấy đầu ngươi tế cờ Long Đường.”
Long Phiêu Phiêu vừa mới thốt lên, nhận được tiếng hoan hô cổ vũ từ bốn phía.
Long Thanh Thanh khẽ nhìn về phía Long Đường bên kia sân, ánh mắt dừng lại ở nữ tử ngân giáp đứng đầu.
Vì sao chủ soái đối phó với Kim Ô môn lần này lại là Phiêu Phiêu?

Phiêu Phiêu tuy rằng là kì tài Long Đường trăm năm khó gặp, nhưng chỉ là Thanh Long kị sĩ, ngay cả Long Dật Minh cũng là người không thể chịu nổi qua mười chiêu, vì sao Long Dật Tĩnh lại phái Phiêu Phiêu ra ứng chiến?
“ Lấy đầu ta? Vậy xem chủ soái có thể làm được không.”
Thanh Thanh đưa tay lên, đẩy nhẹ vài sợi tóc rủ xuống hai gò má, tà mị, ngạo nghễ nhìn Long Phiêu Phiêu, trong mắt hiện lên ý cười lạnh lẽo, đưa ra tìn hiệu khiêu khích.


Bình luận

Truyện đang đọc