MỸ THỰC GIA Ở DỊ GIỚI

- Vẫn là một phần cơm chiên trứng bản nâng cấp như cũ sao?

Âu Dương Tiểu Nghệ đứng tại quầy, nhìn Bắc Cung Minh từ cửa đi vào, thản nhiên nói.

Bắc Cung Minh liếc mắt nhìn con bé loli này một cái, không nói gì, chỉ là sau khi tìm một vị trí ngồi xuống, ánh mắt liền gắt gao nhìn chằm chằm phương hướng của phòng bếp.

Hắn vẫn luôn đến giám thị Bộ Phương, tuy Bộ Phương vẫn chưa về, nhưng ngộ nhỡ trở về thì sao?

Chỉ cần Bộ Phương vừa trở về, hắn lập tức liên hệ Phong chấp sự. Đến lúc đó, Phong chấp sự sẽ mang theo nhóm cường giả của Địa Hoang Tông đáp xuống thành trì nhân loại này, bức bách tên nhóc nuốt Vạn Thú Viêm kia nhổ ra Thiên Địa Huyền Hỏa!

Không ai có thể chống cự lại áp bách của Địa Hoang Tông bọn họ!

Bắc Cung Minh thật tự tin, trong đầu nghĩ đến thảm trạng Bộ Phương bị áp bách, khóe miệng không khỏi hơi cong lên.

Ầm…

Một tiếng âm trầm vang lên, đánh tan hình ảnh khiến huyết mạch hắn phun trào trong đầu hắn kia.

Âu Dương Tiểu Nghệ bưng ra cơm chiên trứng đã làm xong lên trước mặt Bắc Cung Minh. Bởi vì Bắc Cung Minh kia đang ngẩn người, cho nên động tác của nha đầu kia liền mạnh một chút, động tĩnh lớn một chút.

Bắc Cung Minh chu chu môi, rất quen thuộc kéo dĩa đồ ăn lại, liền bắt đầu ăn ngốn nghiến.

Tuy hắn vẫn không giám thị được Bộ Phương, bất quá cũng có niềm vui ngoài ý muốn, đó chính là phát hiện món ăn của nhà tiểu điếm này cũng rất không tệ.

Hắn lần đầu tiên đến tiểu điếm này cũng bị giá cả nơi này dọa sợ. Giá cả đắt đỏ như vậy, quả thực đã có thể so sánh với đan dược.

Bất quá, sau khi hắn ăn qua một lần, liền không khỏi bị món ăn mỹ vị của tiểu điếm lòng dạ đen tối này hấp dẫn.

Cho nên hiện giờ hắn mỗi lần đến đều đặt một món ăn, nhân tiện nhìn xem Bộ Phương có trở về hay không.

Thời điểm hắn đang ăn cơm chiên trứng.

Lầu hai tiểu điếm.

Một trận cuồng phong gào thét khởi dậy, trước mặt Bộ Phương xuất hiện hình ảnh hắn quen thuộc, hắn trở về trong tiểu điếm.

Chung quanh vẫn là hoàn cảnh gian phòng hắn quen thuộc, yên tĩnh vô cùng, khiến tâm tình người ta không khỏi có chút thả lỏng.

Hoàng Kim Bì Bì nằm trên vai của Bộ Phương, vẫn đang ngủ say.

Bộ Phương nhìn Tiểu Hắc, nhìn nhìn con Hắc Cẩu đang ngủ ngon giấc này, cũng không biết cần phải ngủ bao lâu, cũng không dẫn nó ra ngoài tiểu điếm mà trực tiếp ném vào trong phòng.

Về tới tiểu điếm, Bộ Phương cảm giác cả người thoải mái không ít.

Thân duỗi thẳng, cầm lấy Tiểu Bì nằm trên vai xuống, đặt lên bàn. Còn hắn chậm rãi đi về phía phòng tắm.

Sau khi vọt vào tắm nước ấm thật thoải mái, lau khô tóc, khoác lên một kiện dục bào rộng thùng thình, Bộ Phương đi ra khỏi phòng tắm.

Ngồi trên giường chốc lát, trong đầu lại vang vọng lời nói nghiêm túc của hệ thống.

- Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ lâm thời, trở về kết thúc, hiện tại bắt đầu giải phóng phần thưởng nhiệm vụ.

Sau đó thanh âm nghiêm túc này biến mất.

Đôi mắt Bộ Phương liền ngưng trọng.

Hắn cảm giác được một cỗ hơi nóng từ trong đan điền của hắn mãnh liệt phóng ra. Tu vi trong một khắc lại tăng vọt lên.

Trong đan điền của hắn, chân khí hội tụ, tựa hồ có một tấm áo giáp tinh xảo trôi nổi ở trung tâm đan điền của hắn.

Đây là tượng trưng của Chiến Thần bát phẩm a. Chiến Thần bát phẩm ở thời điểm chiến đấu có thể triệu hồi áp giáp bảo hộ thân thể. Còn áo giáp này chính là xuất hiện bên trong đan điền.

Chỉ như vậy liền đột phá đến Chiến Thần bát phẩm rồi? Một chút càm giác đột phá bình cảnh cũng không có.

Bộ Phương nâng tay lên, nhìn nhìn bàn tay trắng nõn của mình, trên mặt hơi ngây ngốc.

Sau đó khóe miệng dần dần nhếch lên, nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Nhưng mà… rốt cục đã đột phá rồi.

Hoàn thành nhiệm vụ này, đạt được phần thưởng 25% chân khí, rốt cục đã thăng cấp tu vi của hắn lên Chiến Thần bát phẩm.

Sau khi đã đột phá tu vi, hệ thống kia hẳn cũng được thăng cấp a?

Trong lòng Bộ Phương vừa động, tinh thần bình tĩnh lại, nhìn về phía mặt trên hệ thống.

Kí chủ: Bộ Phương.

Chân khí: bát phẩm (để trở thành nam Trù Thần đứng đầu chuỗi thức ăn của thế giới huyền huyễn, rốt cục vượt ra khỏi biến hóa yếu ớt sơ kì, khảo nghiệm của con đường Trù Thần càng thêm ác liệt, cố lên đi, thiếu niên.)

Thiên phú trù nghệ: tứ tinh.

Kỹ năng: Đao Công Lưu Tinh nhị cấp (100/100), Điêu Công Bắc Đấu nhị cấp (100/100), trận pháp mỹ thực (1/6).

Đạo cụ: Hoàng Kim Long Cốt Thái Đao (trang bị Trù Thần), nồi Càn Khôn Tạo Hóa Oa (trang bị Trù Thần).

Điểm tổng hợp Trù Thần: Chủ Trù trung cấp (Thiên phú trù nghệ nâng cao một tầng, kỹ xảo nấu nướng càng thêm thành thục, mở ra thiên địa trù nghệ càng thêm rộng lớn cho ngươi, có thể bắt đầu nấu nướng chế tạo ra món ăn có tính công năng.)

Cấp bậc hệ thống: bát tinh (nguyên khí chuyển hóa tỉ lệ trăm phần trăm)

Phần thưởng hệ thống: phương thức nấu ăn Bạo Nổ Ramen, một bộ trận pháp mỹ thực nhập môn, một miếng ghép trang bị Trù Thần (2/3)

Trên mặt hệ thống quả nhiên là vô thanh vô tức xuất hiện đổi mới. Còn chân khí của Bộ Phương cũng đạt đến cảnh giới Chiến Thần bát phẩm. Hơn nữa cấp bậc của hệ thống cũng đã đạt đến bát tinh.

Hệ thống bát tinh, quả nhiên là mở ra đồ vật không đồng dạng, món ăn có tính công năng… là cái gì?

Bộ Phương có chút nghi ngờ tự hỏi.

Hơn nữa, phần thưởng thăng chức của hắn lúc này cũng có chút kỳ lạ.

Bạo Nổ Ramen… Ramen còn có thể bạo nổ sao? Vậy còn có thể ăn được sao?

Còn có trận pháp mỹ thực kia… Đó lại là vật quỷ quái gì?

Bộ Phương bỗng nhiên phát hiện, xuất hiện thật nhiều vật hắn cảm thấy xa lạ, chẳng lẽ còn phải học tập đồ vật mới mẻ sao?

Bộ Phương chép miệng, trong lòng bỗng nhiên vô cùng tò mò.

- Phần thưởng hệ thống bắt đầu giải phóng, mời kí chủ kiểm tra và nhận…

Thanh âm nghiêm túc của hệ thống vang lên, sau chốc lát, Bộ Phương liền phát hiện trong đầu mình xuất hiện thêm không ít tri thức mới.

Mấy thứ này Bộ Phương lúc trước đều chưa có hiểu biết gì.

Đương nhiên Bộ Phương tò mò nhất vẫn là món ăn. Cho nên hắn trước tiên liền tìm hiểu Bạo Nổ Ramen một phen.

Bạo Nổ Ramen: món ăn có tính công năng, có thể mang theo bên người. Sợi mì dùng linh mạch tinh phẩm của Hắc Ngục Nguyên, ba cấm địa lớn của Tiềm Long Đại Lục. Nước canh do Băng Sơn Dung Thủy của Băng Cực Chi Địa thêm vào tương ớt vực sâu chế tạo thành. Mỹ thực chuẩn bị công năng, người ăn vào có thể bùng nổ gấp đôi sức chiến đấu trụ cột mà không có tác dụng phụ. Trụ cột càng vững chắc, thực lực bùng nổ càng mạnh mẽ.

Giải thích của hệ thống đối với Bạo Nổ Ramen khiến Bộ Phương đờ đẫn tại chỗ.

Đây là mỹ thực có tính công năng sao?

Có thể tăng cường gấp đôi sức chiến đấu trụ cột, có vẻ như có chút kinh khủng, quả thực kinh khủng như uống vào đan dược, hơn nữa, đan dược lại còn có tác dụng phụ.

Hơn nữa phải biết rằng gấp đôi sức chiến đấu cũng không phải là một chuyện đơn giản như một cộng một bằng hai.

Thật không ngờ món ăn lại còn có tác dụng như vậy, Bộ Phương vẫn nghĩ rằng món ăn chỉ có thể tăng lên một chút chân khí của người ăn, hay khôi phục một chút chân khí, hoặc là giống như linh dược thiện có thể trị liệu một vài người đã xem như không tồi rồi, thế mà còn có thể có công dụng như vậy.

Bộ Phương sờ sờ cái mũi, trong lòng không khỏi có chút kích động cùng tò mò. Hắn phát hiện hiểu biết của mình đối với mỹ thực tựa hồ không đủ toàn diện.

“Hệ thống, vậy dựa theo cách nói này, linh dược thiện kia xem như món ăn có tính công năng sao? Có thể trị liệu thương thế,… hẳn là cũng được xem như vậy đi?” Trong lòng Bộ Phương tự hỏi.

- Linh dược thiện chỉ có thể xem như là món ăn có tính công năng thô thiển, không hề có đủ công dụng như đại đa số món ăn có tính công năng khác. Hơn nữa không thể sử dụng chi phối của trận pháp mỹ thực.

Hệ thống nói.

Trận pháp mỹ thực? Đó lại là cái gì?

Đầu bếp lại còn có thể bố trí trận pháp giống như Trận Pháp Sư sao?

Bộ Phương cũng không còn xa lạ gì đối với trận pháp. Thời điểm một mình xông kích vào Xà Nhân Đại Thành kia, trận pháp đại pháo bên ngoài Xà Nhân Đại Thành kia khiến hắn luôn ấn tượng khắc sâu. Hơn nữa trận pháp bảo hộ của Xà Nhân Đại Thành cũng vô cùng bất đồng.

Ở trong Thiên Huyền Môn, Thanh Phong Đế Quốc cũng có một trận pháp, cho nên nói đến trận pháp, Bộ Phương vẫn là có chút hứng thú.

- Trận pháp mỹ thực, cần lấy món ăn có tính công năng làm điểm chính, bố trí trận pháp. Giống như nếu lấy Bạo Nổ Ramen làm điểm chính, có thể bố trí trận pháp công kích có tính công kích.

Hệ thống nghiêm túc tiếp tục giải thích nghi hoặc cho Bộ Phương.

Bộ Phương híp mắt, hắn bỗng nhiên phát hiện sau khi tu vi càng ngày càng cao, vật hắn tiếp xúc cũng sẽ càng ngày càng nhiều, ngay cả loại vật như trận pháp mỹ thực này cũng xuất hiện rồi.

Món ăn có tính công năng vừa xuất hiện này, Bộ Phương liền có một loại ảo giác, giống như không sai biệt lắm với công năng của đan dược. Bất quá còn hơn cả đan dược, hiệu quả hẳn là càng mạnh mẽ hơn một ít.

Thu hồi tinh thần ra khỏi mặt hệ thống, cả người Bộ Phương vẫn có chút ngẩn ngơ.

Xoa xoa mái tóc ẩm ướt, Bộ Phương nhìn thoáng qua Tiểu Hắc đang ngủ âm trầm, cầm lên Tiểu Bì, sau khi đặt ở trên vai, liền đi xuống lầu.

Bắc Cung Minh ăn xong muỗng cơm chiên trứng cuối cùng, sảng khoái thở ra một hơi, sau khi thanh toán mười nguyên tinh, có chút tiếc nuốt nhìn về phương hướng của phòng bếp. Xem ra lão bản tiểu điếm này hôm nay cũng không có khả năng trở về rồi.

Hắn đứng lên, tính toán chuẩn bị rời đi.

Chỉ là bỗng nhiên lỗ tai hắn động đậy, tựa hồ nghe thấy được thanh âm gì.

Đôi mắt hắn co rụt lại, quay đầu nhìn về phương hướng của tiểu điếm kia, liền thấy một đạo thân ảnh gầy yếu mà quen thuộc chậm rãi đi xuống lầu.

Là hắn! Là hắn!

Chính là hắn!

Lỗ chân lông cả người Bắc Cung Minh đều muốn nổ tung, hưng phấn đến da đầu cũng tê rần!

Rốt cục nhìn thấy bóng người rồi! Giám thị nhiều ngày như vậy, vào thời điểm hắn cơ hồ muốn bỏ cuộc, hắn rốt cục phát hiện được người đó rồi!

Trong Thập Vạn Đại Xuyên, dân bản địa cắn nuốt Thiên Địa Huyền Hỏa kia!

Ánh mắt của Bắc Cung Minh như phóng điện, giống như muốn xuyên qua không khí, phóng thẳng đến chỗ Bộ Phương.

Bộ Phương miễn cưỡng từ trên lầu đi xuống, gãi gãi mái tóc có chút ướt, mặt không chút thay đổi quay đầu, đáp trả lại ánh mắt sắc bén kia của Bắc Cung Minh.

Hửm?

Người này tựa hồ có chút quen thuộc, từng gặp ở nơi nào rồi sao?

Bộ Phương sửng sốt, thế nhưng không đi vào trong phòng bếp ngay mà chậm rãi đi ra ngoài tiểu điếm.

- Lão bản thối! Ngươi rốt cục trở lại rồi!

Âu Dương Tiểu Nghệ khi nhìn thấy Bộ Phương, đôi mắt xinh đẹp trừng lớn, khóe miệng cong lên, lộ ra hai cái má lúm đồng tiền đáng yêu.

Nha đầu này càng ngày càng trổ mã duyên dáng yêu kiều rồi.

Bộ Phương theo thói quen nâng tay lên, vỗ vỗ đầu nha đầu kia rồi quay đầu nhìn về phía Bắc Cung Minh.

Khi ánh mắt chạm nhau, lông mi hắn nhất thời giật giật.

Chỉ thấy cả người Bắc Cung Minh kia giống như bốc cháy lên, có lửa giận cùng phẫn nộ khôn cùng.

Một tiếng bạo rống!

- Chính là tên khốn ngươi cắn nuốt Vạn Thú Viêm! Chính là tiểu tử ngươi con mẹ nó dùng nồi đen đập ta!

Bắc Cung Minh rốt cục nhận ra Bộ Phương, không chỉ nhận ra, ấn tượng còn thập phần khắc sâu, khắc cốt ghi tâm.

Hắn vĩnh viễn sẽ không quên thanh âm trầm đục phát ra khi nồi đen kia nện lên đầu hắn là khiến hắn phiền muộn cỡ nào.

Binh!

Bắc Cung Minh dùng một cước dẫm nát mặt đất của tiểu điếm, tốc độ đột nhiên bùng nổ, chân khí bắt đầu khởi động, mái tóc hắn bay phất lên, hắn muốn giải quyết Bộ Phương tại đây!

Gương mặt Bộ Phương không có chút biểu tình nhìn nhìn Bắc Cung Minh đang bạo nổ về phía hắn.

Hắn cũng đã nhớ ra thằng nhóc này.

Khóe miệng nhếch lên, ý niệm vừa động, hắn vô cùng thuần thục ném ra nồi Huyền Vũ Oa, trực tiếp nện lên đầu của Bắc Cung Minh.

Tốc độ của Huyền Vũ Oa quá nhanh, Bắc Cung Minh liền không ngừng kịp. Thời điểm hắn nhìn thấy nồi đen kia phóng đại trước mắt hắn, nội tâm của hắn chỉ là ưu thương.

Binh!

Bắc Cung Minh bị đập đến mức cả người hoài nghi nhân sinh. Hắn không hiểu, vì cái gì hắn đường đường là một Chí Tôn trung kỳ, như thế nào dễ dàng bị đập trúng như vậy?

Chẳng lẽ hắn tự mang quầng sáng bị nồi đen đập?

Âu Dương Tiểu Nghệ nhìn thấy Bắc Cung Minh bị đập đến ngây người, khóe miệng co rúm một trận… Tên này không phải đã ngốc rồi chứ?

Nhìn thấy Bắc Cung Minh còn đang ngây người, Bộ Phương miễn cưỡng xoay người, thản nhiên nói:

- Tiểu Bạch, lột sạch tên gây sự này rồi vứt ra ngoài.

Hào quang màu đỏ từ trong phòng bếp bay phụt ra.

Ngay sau đó, Tiểu Bạch xuất hiện trước mặt Bắc Cung Minh, không chút khách khí xé rách xiêm y của hắn, vứt Bắc Cung Minh trần truồng ra ngoài.

Một trận gió kia thổi qua, Bắc Cung Minh sau khi tỉnh táo lại liền cảm thấy được một loại ưu thương phảng phất.

Đối với tình huống như khúc nhạc đệm này, Bộ Phương tự nhiên không thèm để ý đến.

Xắn tay áo lên, đi về phía phòng bếp.

Kế tiếp, hắn liền tính toán làm thử… Bạo Nổ Ramen kia.

Bình luận

Truyện đang đọc