MỸ THỰC GIA Ở DỊ GIỚI


Nhìn một phần bò viên tỏa ra ánh sáng này, Nam Cung Vô Khuyết trừng to mắt, món ăn nhìn đã không thấy chút kỹ thuật nào rồi.
Nhưng đây là món Bộ lão bản làm ra, chắc chắn sẽ không tầm thường.
Trong lòng Nam Cung Vô Khuyết suy nghĩ như vậy, nhớ đến những món ăn đủ loại thần kỳ của Bộ Phương, hắn nhếch miệng, nếu Bộ lão bản dám đưa món này ra, chắc chắn món này có chỗ hơn người.  
- Ngươi nếm thử...!Món ăn này gọi là đại lực bò viên.
 Bộ Phương nói.
Đại lực bò viên? Ai lấy tên...!Còn có thể quê mùa hơn chút nữa không?
Nhìn đã thấy nó và đan dược khác nhau một trời một vực rồi, món này có thể ăn ngon không chứ?
Dưới ánh mắt khích lệ của Bộ Phương, Nam Cung Vô Khuyết cẩn thận gắp một viên lên, ánh sáng trên viên bò viên này dần dần tắt đi, trở nên bình thường.
Mùi thơm lặng yên từ trong viên thịt tràn ngập ra, không ngấy, như tơ như lụa, phảng phất như đến từ giấc mơ.
- Ngược lại rất thơm.
 Nam Cung Vô Khuyết lẩm bẩm một câu.
Sau đó hắn bỏ cả viên thịt vào trong miệng, tùy ý như bỏ đan dược vào miệng vậy.
Nam Cung Vô Khuyết mở to hai mắt nhìn, trong miệng còn có một đại lực bò viên, dáng vẻ kia có chút buồn cười.
- Mùi vị thế nào?
Bộ Phương tò mò hỏi.
Ngươi là đầu bếp mà ngươi lại hỏi ta mùi vị thế nào là sao? Nam Cung Vô Khuyết ngẩn ngơ...!Bộ lão bản có ý gì?
Ánh mắt Nam Cung Vô Khuyết nhìn Bộ Phương càng thêm cổ quái, sao hắn có cảm giác Bộ Phương không đáng tin vậy?
- Oạch…
Cắn một miếng, viên thịt bò bị cắn vỡ, mùi thơm tràn ra, một luồng hơi nước nóng hổi phun từ trong miệng Nam Cung Vô Khuyết ra ngoài.
Mẹ ơi… Cái quỷ gì vậy?
Nam Cung Vô Khuyết hoảng sợ, trái tim run lên.
Nhưng mùi vị của viên thịt bò này rất được, cảm giác kia còn làm cho Nam Cung Vô Khuyết hưng phấn nhè nhẹ.
Ăn món ăn mà lại có cảm giác hưng phấn, không hổ danh là lão Bộ, cho dù món ăn nào, vào tay hắn đều có thể làm ra bất ngờ.
Bẹp bẹp...
Nam Cung Vô Khuyết vừa nhai vừa gật đầu.
- Mùi vị rất được! Món ăn của Bộ lão bản làm tuyệt cú mèo!

 Nam Cung Vô Khuyết không chém gió, hắn mở miệng khen.
- Ngươi đừng vội… Cảm nhận sự biến hóa trong cơ thể thử xem.
Bộ Phương nhếch khóe miệng, nói.
Nam Cung Vô Khuyết sửng sốt...!Biến hóa trong cơ thể?
Rất nhanh, lông tơ trên người Nam Cung Vô Khuyết dựng đứng hết lên, đôi mắt trừng lớn, trừng tròn vo.
Hắn cảm thấy có một cỗ khí nóng từ trong bụng bùng lên, chảy ra mọi ngóc ngách trên cơ thể, làm cho hắn có cảm giác như được ngâm mình trong suối nước nóng.
Cảm giác này vô cùng kỳ diệu và thích thú.
- Chuyện gì vậy?
Trong lòng Nam Cung Vô Khuyết cực kỳ kinh ngạc.
Bởi vì hắn phát hiện sau khi ăn viên thịt đó, bắp thịt của hắn hình như đang sôi trào.
Luồng khí nóng đi vào các thớ thịt trên người, kí,ch thích làm bắp thịt cường tráng hơn vài phần.
A? Thịt viên của Lão Bộ còn có tác dụng thay đổi dáng người?
Hắn đi nghiên cứu loại thịt viên này làm gì? Trong lòng Nam Cung Vô Khuyết cả kinh.
 Trong đầu hắn nhớ đến căn phòng màu hồng, bỗng nhiên Nam Cung Vô Khuyết rùng mình một cái.
Hơi nóng trong người ngày càng trở nên kịch liệt, hắn cảm thấy sức mạnh của mình đang tăng lên, cảm giác như chỉ cần hắn sờ nhẹ là có thể bóp nát mọi thứ.
 Loại ảo giác này làm cho Nam Cung Vô Khuyết ngây người.
Đánh ra một quyền, không khí bị đánh cho rung động.
Lực lượng trong cơ thể hắn giống như tăng lên gấp ba lần!
 
Chẳng lẽ đây là tác dụng của thịt viên sao?
Vui mừng chợt đến, ánh mắt Nam Cung Vô Khuyết nhìn về phía Bộ Phương càng thêm kinh ngạc.
Không ngờ rằng một viên thịt lại có tác dụng tăng lực lượng người ăn lên, đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Lực lượng trong cơ thể người, chẳng phải phải cần luyện tập rất nhiều mới có thể tăng lên được sao?
Loại cảm giác lực lượng mênh mông này, làm cho Nam Cung Vô Khuyết say mê.
Bộ Phương gật đầu hài lòng, hắn chỉ mới thử một lần làm đại lực bò viên mà đã thành công rồi, đúng là bớt không ít công sức.
Hắn cũng tự mình ăn một viên thịt vào miệng.
Cắn đôi, nước trào lên, mùi hương dâng trào.

 
Nhai kỹ rồi nuốt xuống, Bộ Phương hơi nheo mắt lại, hắn cảm giác lực lượng trong cơ thể trở nên mênh mông.
Đúng là có tác dụng!
Trong lòng Bộ Phương rất vui mừng.
Sau đó hắn cất chén thịt viên này đi.
Đây là chuẩn bị để đưa vào trong bí cảnh, có mì sợi bùng nổ và đại lực bò viên, sức chiến đấu của hai người sẽ càng trở nên mạnh mẽ.
 
Bỗng nhiên trong lòng Nam Cung Vô Khuyết có chút kích động.
Hưng phấn đi chuẩn bị những vật tư để đi vào bí cảnh.
Hắn có cảm giác chờ mong chuyến đi lần này.
Dựa vào đại lực bò viên và mì sợi bùng nổ, chắc chắn đủ để hắn chơi chết con chó già Nam Cung Huyền Hạc!
Vừa nghĩ đến việc có thể chơi chết lão ta, Nam Cung Vô Khuyết có cảm giác hưng phấn đến mức không ngủ được.  
...
Chuẩn bị nửa ngày trời.
Nam Cung Vô Khuyết và Bộ Phương đi ra cửa.
Tiểu Bạch với đôi mắt lóe ra ánh sáng màu tím cũng đi theo bên cạnh Bộ Phương.
Tiểu Da thì miễn cưỡng ghé lên vai Bộ Phương tiếp tục vù vù ngủ ngon.
Trong lúc Bộ Phương và Nam Cung Vô Khuyết chạy đến Thanh Đồng Lâu của Nam Cung Gia.
Rất nhiều người đã tụ tập trước truyền thống trận ở trước lâu, những người này,  đang chuẩn bị đi vào truyền tống trận đến bí cảnh Vân Hải.
Mà truyền tống trận này do Nam Cung Gia quản lý.
Nhưng vì thực lực của Nam Cung Gia còn yếu, bị những phe phái khác gây áp lực, không còn cách nào khác đành phải chia sẻ bí cảnh ra bên ngoài, một gia tộc muốn nuốt trọn một bí cảnh… Độ khó quá lớn.
Bộ Phương và Nam Cung Vô Khuyết tiêu sái đi vào trong đại lâu.
Tầng trệt cực kỳ náo nhiệt, nhiều người nhốn nháo, gần như trong số họ đều là người được có trong danh sách đi vào bí cảnh.
Không ít người nhận ra Bộ Phương và Nam Cung Vô Khuyết, hôm nay hai người đã là nhân vật phong vân rồi.
Đặc biệt Bộ Phương, một Chí Tôn cửu phẩm mà cũng dám đi theo cường giả Thần Thể Cảnh đi cướp cơ duyên, lần này hắn đi vào trong bí cảnh đúng là lãng phí cái danh ngạch này.

Không biết Nam Cung Vô Khuyết nghĩ thế nào nữa, một danh ngạch quan trọng như thế lại đi lãng phí.
Một ánh mắt tràn ngập sát ý tập trung lên người Bộ Phương và Nam Cung Vô Khuyết, làm cho hai người đều cảm thấy kỳ quái, bọn họ quay đầu nhìn lại, phát hiện Nam Cung Huyền Hạc ở xa xa.
Khuôn mặt Nam Cung Huyền Hạc âm trầm, khóe miệng hơi co quắp, xem ra trong lòng đang rất giận dữ.
Bộ Phương không nhìn hắn nữa, còn Nam Cung Vô Khuyết thì nhếch miệng, giơ ngón giữa lên với Nam Cung Huyền Hạc.
Trận pháp truyền tống trận nhanh chóng loé lên ánh sáng.
Trên mái nhà đại lâu gia tộc Nam Cung phát ra một tiếng nổ lớn, thanh đồng trên trần nhà chậm rãi tách ra hai bên, lộ ra vòm trời mênh mông bát ngát.
Trên vòm trời có hai vòng trăng rằm tương xứng nhau, chúng chậm rãi dịch chuyển lại gần, hình như muốn dung hợp vào một chỗ.
Tất cả mọi người đang chờ đợi.
Bọn họ không chớp mắt nhìn chằm chằm hai vòng trăng rằm kia.
Hai vòng trăng rằm từ từ trùng khớp...!Hợp lại.
Hô hấp của mọi người cũng trở nên nặng nề.
Rung động trong truyền tống trận càng ngày càng rõ ràng, cũng càng ngày càng kịch liệt, tiếng nổ vang vọng.
Chùm sáng từ trên trăng rằm rũ xuống, soi sáng trung tâm trận pháp.
Lập tức, ánh sáng bắn ra bốn phía.
Trận pháp rung động kịch liệt, trên kia, không khí cũng trở nên vặn vẹo.
Tất cả mọi người ngừng thở, nhìn chằm chằm hư không.
Một tiếng "Roạc" thanh thúy vang lên.
Giống như tấm vải bị xé rách.
 Một lỗ hổng trên trời cao hiện ra.
Ở giữa lỗ hổng còn có ánh sáng trắng nõn, nhưng rung động rất kịch liệt.
Một cái khe thật lớn dựng đứng lên, không nhỏ hơn đại lâu Nam Cung Gia, người trong toàn bộ thành Thiên Lam đều có thể nhìn thấy cái khe này, mọi người kinh ngạc hét lên.
Sau khi rung động kết thúc, có người không nhịn nổi nữa.
Ầm ầm một tiếng, chân khí dâng lên, thân hình nổ bắn ra ra, hướng phía cái khe bay đi.
Đó giống như một chốt mở, những người khác cũng xôn xao, trong ánh mắt hiện lên sự tham lam cực nóng, bọn họ phóng lên cao, xông vào bí cảnh.
 Hai vị cường giả mặc huyết bào của Tu La Cổ Thành tỏa ra huyết khí ngập trời, nhảy lên, trực tiếp nhảy vào trong khe hở.
Trong mắt bọn họ có sự nóng bỏng và hưng phấn.
- Tu La Tháp… Ta đến đây!
Nam Cung Huyền Hạc đạp chân xuống đất, cả người chậm rãi bay lên.
- Đừng để ta thấy các ngươi trong bí cảnh… Nếu không ta sẽ xé nát hai người các ngươi ra! Đánh cho thịt trên người các ngươi thành bùn nát, đút cho linh thú trong bí cảnh!
 
Nam Cung Huyền Hạc dùng ánh mắt âm lãnh nhìn chằm chằm Nam Cung Vô Khuyết và Bộ Phương, lạnh như băng nói.

 - Lão cẩu...!Đừng bốc phét, đợi ta vào bí cảnh sẽ đi tìm ngươi đầu tiên! Ta cũng sẽ xé nát ngươi ra, nhưng ta sẽ không cho linh thú ăn… Vì đám linh thú kia vô tội, ta sẽ không để bọn họ bị ô nhiễm vì thịt của ngươi đâu.
Nam Cung Vô Khuyết lập tức phản bác. 
- Miệng lưỡi bén nhọn...!Chờ xem, chắc chắn các ngươi không sống ra nổi bí cảnh đâu.
 Nam Cung Huyền Hạc cười lạnh.
Trên người có hỏa diễm màu trắng cuộn trào mãnh liệt, làm cho hắn giống như một người lửa, sau đó chui vào trong khe hở. 
Nam Cung Vô Khuyết siết chặc nắm tay, cắn răng, trong mắt tràn đầy sát ý!
Hỏa diễm màu trắng kia là Thiên Địa Huyền Hỏa của hắn!
 Lão cẩu này...!Đáng chết!
Bình tĩnh lại, thoát khỏi sự tức giận trong lòng, Nam Cung Vô Khuyết và Bộ Phương cũng chuẩn bị đi vào trong.
Một bóng người đeo cái rương đồng đen nhánh trên lưng hứng thú nhìn Tiểu Bạch sau lưng Bộ Phương, ánh mắt đó rất thâm thúy, làm cho Bộ Phương cực sợ hãi.
- Khôi lỗi thú vị… Mong là có thể gặp ngươi trong bí cảnh.
Cường giả Khôi Tông thản nhiên nói, nói xong, đeo rương thanh đồng trên lưng bước vào khe hở.
Cường giả Đại Hoang Tông, Phong Lôi Các, Khôi Tông, Thiên Đan Thành, Thiên Diệu Thành...!Cường giả mọi nơi đều bước chân vào bí cảnh. 
Nam Cung Vô Khuyết và Bộ Phương liếc mắt nhìn nhau, sau đó bước lên.
Ánh sáng cực hạn chói mắt.
Vừa đi vào cái khe, hắn cảm nhận được một cổ trùng kích kịch liệt.
Trước mắt không nhìn thấy gì, chỉ có một màu  trắng xóa, đi một lúc lâu, cuối cùng mới có cảm giác bóng đen...
Bộ Phương cảm giác như hắn đang ngao du trong thế giới trắng xoá, bàng hoàng chẳng biết phương hướng.
 
Một lúc sau, một tiếng rầm lớn vang lên.
Cả người Bộ Phương thoát khỏi ràng buộc.
Sóng nước ngập trời đổ xuống, hung hăng đập vào người Bộ Phương, hắn còn chưa kịp phản ứng đã bị tông bay lên trời.
Tiểu Da nằm trên vai cũng không ổn, bị gió lớn thổi bay lên.
Bịch một tiếng, Bộ Phương rơi vào trong nước.
Cô lỗ lỗ...!Phun ra mấy bọt khí, Bộ Phương mạnh mẽ chui ra khỏi mặt nước.
Linh khí nồng nặc tràn ngập, làm cho lỗ chân lông trên người Bộ Phương nở ra.
Đó là bí cảnh Vân Hải đấy…
 Oanh oanh oanh!
Bọt nước dựng lên ngập trời, Bộ Phương từ trên mặt nước đứng lên, chân hắn đạp mặt nước, bốn phía cũng vỡ ra.
Một bóng đen to lớn từ đáy nước lao ra, kèm theo mùi tanh ngập trời, gào thét nhào về phía Bộ Phương!


Bình luận

Truyện đang đọc