NHẶT ĐƯỢC CÔ DÂU NHỎ


Mỗi năm một lần các nhân vật nổi tiếng trong thành phố sẽ được mời đến buổi vũ hội từ thiện, đêm nay vũ hội được tổ chức theo dự kiến tại khách sạn bảy sao Hampton.
Vũ hội từ thiện này, cũng không giống bất kỳ bữa tiệc xã giao nào của giới thượng lưu. Mục đích của nó là để gây quỹ từ thiện cho thành phố nên sẽ hướng vào lòng trắc ẩn của các vị đại gia, các ông trùm giàu có muốn có được một hình ảnh tốt, cũng như muốn báo đáp cho xã hội. Việc này không chỉ tạo dựng được danh tiếng cho người quyên góp, mà còn khiến cho nhân phẩm của những… vị đại gia này được tăng cao, từ đó nâng cao giá trị thị trường, cũng như thúc đẩy sự tăng giá cổ phiếu của tập đoàn. Làm việc tốt mà được cả danh và lợi, thì đám… doanh nhân đình đám này làm sao có thể bỏ lỡ cho được?

Điều mà vũ hội từ thiện này tạo được hứng thú ọi người có thể chuyện trò chính là, nó yêu cầu mỗi một thành viên đều phải đeo mặt nạ. Ngoại trừ việc đến để làm từ thiện, thì khiêu vũ cũng là một đề mục không thể thiếu.
Hội trường tráng lệ, tiếng nhạc du dương chậm rãi nhẹ nhàng, trên sàn nhảy thấp thoáng bóng người với các kiểu quần áo hoa lệ. Ai nấy đều đeo mặt nạ, dưới ngọn đèn mờ ảo, tràn đầy màu sắc thần bí.
Úy Trì Thác Dã xuất hiện, không nghi ngờ gì ngay lập tức liền trở thành tâm điểm của toàn bộ hội trường. Không phải chỉ vì chiếc mặt nạ ‘Xích Long’ mạ vàng của anh là độc nhất vô nhị, mà còn vì thần thái hắc ám bẩm sinh, làm cho người người phải kính nể, rồi đâm ra bái phục.
“Ngài Úy Trì, chào mừng ngài ghé qua!” Người dẫn chương trình vũ hội bước lên phía trước, cúi đầu nghiêng người nghênh đón anh. “Năm nay cuối cùng cũng mời được nhân vật tầm cỡ như ngài Úy Trì Thác Dã đây thật sự là vinh hạnh cho kẻ hèn này”, hắn gọi người phục vụ đem rượu đến, “Ngài Úy Trì, mời ngài thong thả dùng, một lúc nữa vũ hội sẽ chính thức bắt đầu.”
Úy Trì Thác Dã khẽ gật đầu, anh chưa bao giờ che dấu danh tính của mình. Nếu không phải vì cân nhắc đến kế hoạch mở rộng thị trường của ‘tập đoàn Xích Long’, thì anh trước giờ sẽ không bao giờ tới những vũ hội phải đeo mặt nạ nhàm chán thế này. Đúng vậy, tổ chức từ thiện này chỉ nhằm để ngụy trang cho những…tên trọc phú giả nhân giả nghĩa kia. Mục đích bọn họ đến đây chỉ nhằm tùy tiện vung vãi chút ít tiền tiêu vặt, nhân tiện tìm xem có thú vui k1ch thích nào không, để tiêu bớt thời gian nhàm chán, mà không phải vì thành tâm muốn làm việc thiện.

Mặc dù là vậy nhưng vũ hội từ thiện này lại có sức ảnh hưởng không thể xem thường. Cho nên anh vẫn cố gắng tuân theo quy tắc của vũ hội, đeo lên chiếc mặt nạ ‘Xích Long’ độc nhất, nhưng hành động này lại giống như muốn nói với cả thế giới rằng anh chính là Úy Trì Thác Dã. Anh thậm chí không bận tâm che giấu đi danh tính của mình. Anh khinh thường trò chơi đeo mặt nạ nhàm chán này.
“Ngài khỏe chứ, ngài Úy Trì, tôi là con gái giám đốc Lý của Huệ Phong International, Lý Doanh Doanh.” Bỗng nhiên một cô gái mặc chiếc váy màu trắng, đeo chiếc mặt nạ màu bạc, dáng người cao gầy, tao nhã đến gần Úy Trì Thác Dã, nhã nhặn lễ độ nói. Có trời đất chứng giám, cô say mê người đàn ông này đã nhiều năm rồi, chẳng qua là trước đây đều chỉ có thể ngắm nhìn anh từ phía xa.
Úy Trì Thác Dã uống một hơi cạn sạch ly rượu vừa mới lấy. Huệ Phong International mấy năm gần đây hợp tác với tập đoàn Xích Long cũng xem như là suôn sẽ, nhưng trong ấn tượng của anh không hề có người nào tên là Lý Doanh Doanh.

“À, ngài Úy Trì, cha tôi thường xuyên nhắc đến ngài, luôn nhắc tôi phải học hỏi ở ngài nhiều hơn.” Cô gái bắt gặp vẻ mặt hờ hững của Úy Trì Thác Dã, toàn thân còn toát lên vẻ lạnh lùng nghiêm nghị, nên cô cũng đành phải lầm bầm tự nhủ, tự biện minh. Xưa nay trong thế giới ngầm tương truyền rằng tổng giám đốc Úy Trì nổi tiếng đối với mọi việc xung quanh đều tỏ ra lãnh khốc vô tình. Cô hôm nay xem như được mở mang thêm kiến thức.
Xấu hổ đứng chết trân tại chỗ, Lý Doanh Doanh đang lo tìm cách thoát thân, thì chợt nghe thấy một giọng nói nhẹ nhàng chen ngang: “Ông bạn Úy Trì, đi đâu lâu nay mà mất hút vậy.”


Bình luận

Truyện đang đọc