NHẶT ĐƯỢC CÔ DÂU NHỎ


“Tiểu Hi, ăn từ từ thôi, ở đây còn rất nhiều các loại bánh ngọt khác nhau.” Tề Gia Nhạc thân mật vuốt lên mái tóc mềm mại của cô, vẻ mặt tươi cười.
“Ừ ừm.” Úy Trì Hi trông giống như quỷ đói đầu thai vừa nhìn thấy thức ăn liền ăn ngấu nghiếng không ngừng. Phải biết rằng mấy ngày này cô ở Xích Long bảo chưa có bữa nào được ăn no, vì mãi tức giận đến no ngang mất rồi.
Đêm nay trên chiếc du thuyền ‘Oriental Princess’, cô muốn được mặc sức ăn chơi.
Ăn quá no cũng thật khó chịu, cô vẫn chưa đủ high cho lắm, cầm lấy một chiếc khăn tay lên lau miệng, “Gia Nhạc, trên thuyền này có phải còn có rất nhiều trò chơi mới lạ đúng không?” Hai mắt cô phát sáng lấp lánh.
“Đúng vậy, thực ra vé tàu tối nay là vì cậu mà chuẩn bị.” Cậu mắt ngọc mày ngài, mỉm cười mê hoặc, nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô, “Đến đây đi, công chúa xinh đẹp, đêm nay nữ chủ nhân của du thuyền Oriental Princess chính là nàng.”
“Wow —— tuyệt vời!” Úy Trì Hi vui sướng reo lên, không nói hai lời, nhanh nhẩu túm lấy cánh tay cậu, vui mừng đến nỗi chỉ muốn nhảy cẩng lên chạy theo cậu.
Bọn họ vô cùng phấn khích, chạy như bay về phía chiếc thang máy của du thuyền. Cô quay sang nhìn thấy vẻ mặt dịu dàng của Tề Gia Nhạc, một luồng khí ấm áp từ lòng bàn tay cậu truyền sang, đột nhiên, mũi cô như tắc nghẹn lại, Gia Nhạc đối với cô thật sự quá tốt.
Ngay khi bọn họ vừa đặt chân lên tầng chín của du thuyền, đã bị choáng ngợp trước quy mô hoành tráng của sòng bạc.

“Gia Nhạc, tuyệt —— tuyệt quá sòng bạc thật vĩ đại a, chúng ta đi thử vận may của mình nào?” Cô vội vàng lôi kéo Tề Gia Nhạc, vô cùng hào hứng muốn được trải nghiệm cảm giác ở một sòng bạc sang trọng bậc nhất.
“Cậu vẫn còn là đứa trẻ, đã đủ mười sáu tuổi rồi chứ, nếu chưa đủ tuổi thì không thể đánh bạc nha.” Tề Gia Nhạc lắc đầu thở dài. Cô thực sự là quá hiếu kỳ. Lần trước ở đảo Phuket không ngờ lại bị lạc, làm cho cậu lo lắng muốn chết, cho đến sau này khi biết được cô không sao, cậu mới buông lỏng trái tim đã bị treo lơ lửng suốt hai ba ngày đó. Lần này, bất kể thế nào, cậu cũng phải nắm chặt lấy cô, chẳng may nếu lỡ như sơ ý, thì cô sẽ lại biến mất không thấy.
“Mình được mười sáu tuổi rồi, nhanh nào. Mình muốn vào trong xem thử.” Cô vội vàng kêu lên, chân đã cấp tốc bước nhanh về hướng bên kia.
Sau khi bọn họ tiến vào trung tâm sòng bạc, Úy Trì Hi mới tận mắt nhìn thấy được ‘Đổ Vương’ ‘Đổ Thánh’ trên phim giữa đời thực.
“Tề Gia Nhạc, cậu nhanh đi đổi chips đi.” Cô hết nhìn đông lại nhìn tây, ít nhất cũng có trên một trăm bàn chơi casino, toàn bộ đều đầy người vây xung quanh. Tiếng người nói ồn ào, tiếng la hét, tiếng lắc xúc xắc, giọng nhà cái truy hỏi đặt cược vang lên không dứt, tất nhiên mọi thứ đều trông giống như cảnh trong phim.
“Vậy cậu đừng có chạy lung tung, mình đi đổi rồi quay lại ngay.” Tề Gia Nhạc cau mày nói.
“Yên tâm đi, muốn chạy cũng không có chỗ để chạy.” Cô không thèm để ý phất phất tay.
Lúc này Tề Gia Nhạc mới yên tâm đi đổi chips, trước khi đi vẫn không quên dặn dò Úy Trì Hi đừng có chạy lung tung.
Nhưng lúc này Úy Trì Hi đang cực kỳ hưng phấn, đâu có chịu ngoan ngoãn nghe lời, ngó nghiêng khắp nơi từ Đông sang Tây, quan sát đủ hết mọi loại bài bạc, rất nóng lòng muốn chơi thử.
“Mẹ nó, ông đây không tin đêm nay lại xui xẻo đến vậy! Tôi mua tiểu!” Bỗng nhiên, một giọng đàn ông gào thét thu hút sự chú ý của Úy Trì Hi, cô hiếu kỳ muốn đến xem thật ra thì đang có chuyện gì xảy ra.
“Đặt xong thả tay.” Người đàn ông nhà cái mặc đồng phục đứng ở giữa bàn nói xong liền lấy tay mở nắp đầu chung lên, “Nhà cái mở —— hai ba bốn, chín nút đại, quý ông đây thắng.”
Ngay lập tức, các vị khách đứng xem xung quanh đồng loạt vỗ tay khen ngợi, “Lợi hại, lợi hại!”
“Chết tiệt! Lại thua rồi!” Người đàn ông vừa rồi gãi đầu một chút, khuôn mặt gần như đã nhăn nhúm lại.
Úy Trì Hi nhìn thấy một người đàn ông trong bộ đồ đen ngồi nhàn nhã phía trước bàn casino, thì ra ông ta chính là người đang được mọi người đứng xem vỗ tay khen ngợi.

“Tiếp tục mua đại.” Người đàn ông mặc bộ đồ đen nói.
“Mẹ nó, ông đây không tin có ma, lại mua tiểu tiếp!” Người đàn ông bị thua hét lên tiếp lời.
“Chúng tôi cũng mua đại.” Mọi người đứng xem sôi nổi đem chips đặt cược theo cửa của người đàn ông trong bộ đồ đen.
Nhà cái mở đầu chung lên, quả nhiên, đúng là mua đại sẽ thắng, tức khắc lại vang lên tiếng vỗ tay như sấm.
Úy Trì Hi nhìn chằm chằm vào người đàn ông trong bộ đồ đen kia, trong lòng dâng lên một cảm giác nể phục. Người đàn ông này thực sự là có khí phách Đổ Vương a.
Không lâu sau, Tề Gia Nhạc cầm theo một đống chips đi tới, “Tiểu Hi, sao cậu lại chạy tới chỗ này vậy.”
“Mau, đưa mình chips, mình muốn đặt cược.” Cô không để ý tới câu hỏi vặn của Tề Gia Nhạc, nhanh chóng bốc lấy một nắm chips, xông thẳng đến chỗ người đàn ông trong bộ đồ đen kia nhoẻn miệng cười khoe hàm răng trắng bóng: “Chào ngài, xin hỏi, ngài định mua đại hay là tiểu vậy?”
Người đàn ông trong bộ đồ đen quay đầu lại, nhìn thấy Úy Trì Hi bởi vì phấn khích mà khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng, ánh mắt chợt lóe lên, khóe môi cong lên nói: “Ván này, chọn Báo tử.” [Thông thường đổ xúc xắc trong Bar có 5 xúc xắc, ‘Thuận tử’ là chỉ số tiến lên liên tiếp, ví dụ: 12345, 23456, nếu 12346 thì không phải là ‘Thuận tử’. ‘Báo tử’ là chỉ toàn bộ xúc xắc đều cùng một số với nhau, ví dụ: 11111, 22222, 33333… Theo cách gọi của người Việt Nam thì mình không biết vì mình không chơi ^^]
“Báo tử, Báo tử nha!” Các vị khách đứng xem đã thét to theo, Úy Trì Hi cũng vội vàng đem chips đặt dưới nhãn ‘Báo tử’. Người đàn ông mặc đồ đen này, nhìn vóc dáng cũng thật là bảnh nha, tuy rằng so với Thác Dã của cô vẫn còn kém hơn một chút.
Nhà cái mở chung: “Báo tử!”

“Wow, wow, wow! Tuyệt vời thật!” Úy Trì Hi kinh ngạc kêu lên, cảm giác thắng cược lần đầu tiên, a, hết sức tuyệt vời!
Thế là Tề Gia Nhạc vốn nghĩ rằng sẽ có một buổi tối lãng mạn trên chiếc du thuyền ‘Oriental Princess’ với cô, thì Úy Trì Hi lại hưng trí bừng bừng vùi đầu đánh bạc. Chẳng lẽ cô cũng không nghĩ lại xem, vì sao cậu chịu tốn tiền dẫn cô lên chiếc du thuyền ‘Oriental Princess’ này? Con nhỏ ngu ngốc này, còn chơi không biết mệt, đã vậy còn nhìn người đàn ông trong bộ đồ đen kia với ánh mắt như “kiến thấy mật”, khiến cho trong lòng cậu cảm thấy không thoải mái.
“Bây giờ không còn sớm nữa, tối nay dừng ở đây thôi.” Người đàn ông trong bộ đồ đen nói.
Tất cả mọi người không ai là không cảm thấy thất vọng, nhà cái thì nở nụ cười mong đợi. Khách hàng mà còn tiếp tục thắng nhiều như vậy, e là hắn chỉ còn biết ăn không khí.
Nói xong, người đàn ông trong bộ đồ đen đứng dậy ra về, vẫn không có một động tác thừa nào, các động tác đều nhanh chóng gọn gàng giống như diện mạo, và tính cách của anh ta vậy.
“Này, này, xin đợi một lát!” Úy Trì Hi hấp tấp, quăng lại một câu: “Gia Nhạc, cậu đi đổi tiền nha.” rồi nhấc váy chạy đuổi theo.
Sau khi đuổi theo ra đến hội trường, Úy Trì Hi thở hổn hển kêu lên: “Ngài à? Đổ Vương? Ủa? Tại sao chớp mắt cái đã không thấy bóng dáng đâu rồi?” Anh ta biết thuật tàng hình hay là biết thuật khinh công a, sao chạy nhanh quá vậy.
Cô cúi gằm khuôn mặt nhỏ nhắn xuống, vốn nghĩ muốn làm quen một chút với người ta, hi vọng sẽ học được vài ba chiêu đổ thuật. Thế này, sợ chỉ mãi là mơ ước mà thôi.


Bình luận

Truyện đang đọc