NHẶT ĐƯỢC CÔ DÂU NHỎ


Thật sự là một bảo bối nhiệt tình, Úy Trì Thác Dã giống như một con dã thú đã sẵn sàng thu phục con thỏ nhỏ đang bối rối, vậy mà lúc này con thỏ nhỏ lại đang cuồng dã trêu chọc anh, thổi căng d*c vọng của anh.
Anh kêu lên một tiếng bức bối quay lại ngoặm lấy cánh môi cô, đầu lưỡi thăm dò hàm răng trắng của cô, quấn chặt lấy đầu lưỡi của cô, bá đạo dây dưa.
Kh0ái cảm giống như luồng điện trong nháy mắt thổi quét lấy Úy Trì Hi. Anh giống như phong ba bão táp xâm chiếm lấy cô, khiến cô giống như một đóa hồng nhung tinh tế đỏ bừng.
Úy Trì Thác Dã đưa tay tháo chiếc mặt nạ vướng víu trên mặt cô xuống, dùng thân thể tràn đầy sinh lực của anh thô lỗ áp cô dính sát trên tường, cuồng nhiệt cắn nuốt chiếc cần cổ trắng muốt mềm mại nhỏ nhắn của Úy Trì Hi.
Nóng quá nha, Úy Trì Hi thở gấp khẽ rên lên, lửa nóng trong cơ thể càng lúc càng tăng cao, thân thể cô run rẩy bởi vì Thác Dã kịch liệt hôn mà dị thường hưng phấn.
Xoạt một tiếng ——
Chiếc váy dạ hội với cổ áo chữ V khoét sâu của cô trong nháy mắt đã bị anh thô lỗ xé rách.


Úy Trì Hi càng không ngừng r3n rỉ, ngón tay mãnh khảnh không kìm được luồn vào chân tóc anh. Sau lưng cô dựa vào là vách tường lạnh như băng, nhưng phía trước lại bị thiêu cháy bởi vòng ôm của Thác Dã, không ngừng k1ch thích, giày vò tra tấn lên từng đầu m*t dây thần kinh của cô, băng hỏa lưỡng trọng thiên.
Thật quen thuộc, loại hương vị này, bầu không khí này. Úy Trì Thác Dã nhíu mi, anh chỉ cảm thấy rằng loại xúc cảm này dường như anh đã từng được nếm qua ở một nơi nào đó, nhưng vì cơ thể đang căng cứng lên đã không để cho anh có thể suy nghĩ sâu hơn.

Úy Trì Thác Dã gầm nhẹ một tiếng. Anh nhanh chóng cởi bỏ hết mọi vướng víu, xỏ xuyên qua cô.
A ——
Cô hét lên một tiếng. Đột nhiên bị tiến vào khiến cho dưới thân cô truyền đến một cơn đau đớn, giống như trở lại cái đêm đầu tiên đó.

Cô thật chặt! Bỗng dưng, Úy Trì Thác Dã đột nhiên dừng lại: “Là em?!”
Cuối cùng anh cũng nhớ lại loại cảm giác quen thuộc này. Trong suốt ba mươi mốt năm qua của anh, cô chính là người phụ nữ duy nhất có thể khiến cho anh sau khi xong việc vẫn ghi khắc mãi mùi hương trinh nữ này.
“Hả?” Một câu nói bất thình lình của anh đã khiến cho cô hoảng sợ, chẳng lẽ anh đã nhận ra cô?
“Hừ, đêm đó vì sao bỏ đi không lời từ biệt?” Úy Trì Thác Dã ôm chằm lấy cô, chỉ một cái cúi người, cả hai ngã nhào xuống thảm, “Hay là tôi nên hỏi, em làm thế nào mà nằm được ở trên giường tôi để dụ dỗ tôi?”
“Ừm.” Trái tim đang treo lơ lửng đã lẳng lặng thả lỏng, thì ra anh vẫn nhớ rõ đêm đó. Cô nên vui hay buồn đây? Câu hỏi của anh, cô không thể trả lời. Cô sẽ không bao giờ quên anh luôn xem cô như con gái của mình. Chỉ có đêm đó và trong lúc này đây, cô mới cảm giác được mình là người phụ nữ của anh.
Úy Trì Hi không hề hé răng, đôi tay ngọc vòng ra sau gáy ôm lấy anh, phóng thích toàn bộ d*c vọng hừng hực trong cơ thể, dâng lên cánh môi đỏ mọng cực kì quyến rũ của cô.
“Cuối cùng cũng bắt được em, cô gái nhỏ của tôi.” Anh đón nhận cơ thể mềm mại của cô, thân hình cường tráng dao động trên thân thể cô, mặc sức vuốt v e than hình nóng bỏng của cô khiến cô không kìm được phát ra từng hồi thở d ốc.
Chưa hề có một người phụ nữ nào có thể khiến cho anh mê muội đến thế, cô gái dưới thân đã mang lại cho anh kh0ái cảm trước nay chưa từng có.
Hai người triền miên đến đêm khuya…


Bình luận

Truyện đang đọc