NHẬT KÝ DƯỠNG THÀNH NỮ BÁ VƯƠNG



Nữ nhân này lại lừa hắn!
Thủ đoạn vẫn như vậy, hắn lại mắc lừa lần thứ hai!
Nơi ngón tay thon dài của Sở Khuynh Ca rơi xuống là một ***** ** mà ngay cả người mặc áo đen cũng không biết!
Một ngón tay đưa xuống, thân hình cao lớn của người đàn ông áo đen lắc lư, hắn ta quỳ một gối trên mặt đất.

Nửa người đã tê rần!
Sở Khuynh Ca xoay người xuống bên kia giường.

Tên đàn ông cho rằng nàng sẽ kéo khăn che mặt của mình lên, nhìn xem bộ mặt thật của hắn.

Nếu như nàng làm như vậy, nàng chắc chắn phải chết!
Nhưng không ngờ, sau khi vị Công chúa này đi xuống lại chạy đến bên cửa sổ, nhẹ nhàng chạy ra ngoài.

Chạy ư? Cơ hội tốt như này, lẽ nào cũng không tò mò thân phận của hắn?
“Thiếu chủ!” Bên ngoài, hai tên đàn ông canh cửa xông vào.

Tên đàn ông áo đen xua tay: “Không được phép qua đây!”

Đời này, chỉ quỳ trước linh vị của cha mẹ, cũng quỳ trước sư phụ! Nhưng hiện tại, hắn lại quỳ trước một nữ nhân!
Chuyện này thật mất mặt!
“Thiếu chủ, Cửu Công chúa chạy rồi.


Thuộc hạ có thể thấy thiếu chủ đang không an toàn.

Nhưng không dám nói.

Hiện giờ như vậy, không phải nên lập tức đuổi theo?
Mắt tên đàn ông áo đen nặng nề, hừ lạnh nói: “Nàng ta chạy rồi!”
Ngoài cửa lại có một tên thuộc hạ bẩm báo nói: “Thiếu chủ, Phong Li Dạ đuổi tới rồi!”
Tên đàn ông áo đen mở huyệt đạo, bóng dáng đứng lên đón trăng lạnh lẽo, lạnh lùng lên tiếng: “Được, dẫn hắn tới Hắc Phong Nhai!”
Sở Khuynh Ca đã chạy vào trong rừng rậm.

Kỳ lạ là lại không có người nào đuổi theo sau, trước mắt cây cối rậm rạp, đại thụ cao ngút trời hoàn toàn che chắn ánh trăng sáng, không phân biệt rõ ràng phương hướng.

Nàng chỉ có thể dựa vào cảm giác của bản thân, đi thẳng một mạch về phía trước, nhìn thấy một tia sáng.

Nhưng là vách núi?
Đuổi theo chút ánh trăng sáng mơ hồ, đi ra từ trong rừng cây, không ngờ lại đi vào đường cụt.

Trong lòng Sở Khuynh Ca khẽ siết chặt, đang định xoay người trở lại.

Không ngờ ngay lúc quay người lại, trong tầm mắt là một bóng đen cao lớn.

Tên đàn ông áo đen!
“Công lực của thiếu chủ quả nhiên lợi hại, nhanh như vậy đã có thể giải được huyệt đạo, bái phục.


Trong khi nói chuyện, nàng quan sát tỉ mỉ môi trường xung quanh, nhìn xem còn có thể tìm một con đường thoát thân nào không.


Tên đàn ông áo đen đôi mắt lạnh lùng nhìn nàng giả vờ bình tĩnh.

Đến khi nàng phát hiện ra, ở đây ngoại trừ nhảy xuống ra, căn bản không còn con đường nào khác có thể chạy, vậy nên hắn mới thong thả ung dung đi ra từ trong bóng tối.

Kiếm Hiệp Hay
“Cửu Công chúa, nghĩ ra cách chạy trốn chưa?” Ý cười trong đáy mắt Sở Khuynh Ca dần dần biến mất.

Ánh mắt rơi trên cổ hắn.

Liên tiếp chịu thiệt hai lần, huống chi tên đàn ông áo đen này vừa nhìn cũng biết là người thông minh.

Lần thứ ba muốn chạy thoát thì quá khó.

Khuôn mặt nàng không chút thay đổi, trên người lại ẩn chứa một loại khí chất thanh cao thần thánh không thể xâm phạm.

“Ngươi bắt ta quay về chẳng qua là để câu dẫn Li Thế tử trước khi về quân doanh gọi cứu viện.

Nhưng đáng tiếc, có thể ngươi không hiểu rõ mối quan hệ giữa ta và Li Thế tử.


“Cửu Công chúa cứ yên tâm, cho dù Li Thế tử không muốn coi ngươi là vợ, ngươi là Công chúa của nước Sở, mà hắn là chiến thần nước Sở, hắn cũng sẽ không thấy chết không cứu.


Tâm trạng Sở Khuynh Ca trầm xuống.

Cưới nàng là trách nhiệm, e rằng Phong Li Dạ thật sự sẽ tới.

Hắn là chiến thần nước Sở, bây giờ còn phải chạy đến chi viện cho Mạc thành.

Nếu như vì cứu nàng mà có tổn thương gì, ngược lại nàng sẽ không đau lòng, nhưng sẽ hổ thẹn với bách tính.

“Nhưng ngươi không biết, trước đó Li Thế tử còn suýt chút nữa gϊếŧ nhầm Công chúa ta.


Nhưng trước mắt, bóng đen lóe lên, tên đàn ông áo đen đã ở trước mặt mình.

Sở Khuynh Ca chỉ cảm thấy cổ họng căng cứng, yết hầu đã bị hắn khóa cứng!
Tên đàn ông áo đen cười lạnh nói: “Ngươi xem, hắn tới rồi!”.


Bình luận

Truyện đang đọc