NHẬT KÝ DƯỠNG THÀNH NỮ BÁ VƯƠNG


“Thế, thế tử gia…” Lần này Đại công công quả thực là hít thở không thông.

Hai mắt trợn ngược, sau đó lập tức hôn mê bất tỉnh.

“Ly Dạ!” Phong Tứ Hải tức giận tím mặt.

Nam tử điên cuồng trước mặt, hay là sự lạnh lùng trầm tĩnh của hắn, kể cả núi Thái Sơn có sụp đổ ngay trước mặt cũng không thể làm lay động gương mặt hắn sao?
“Cháu là muốn gϊếŧ chết ông ta, để hoàng thất định tội mưu phản cho phủ Quốc Công chúng ta ư?”
Phong Ly Dạ không có lấy mảy may cử động.

Hắn chỉ biết, không ai được phép bắt hắn hòa ly! Không một ai!
“Tiểu Ly Tử, cháu mau dừng tay lại, chuyện này đâu liên quan gì đến ông ta?”
Phong Dụ Hoa kéo tay hắn lại, dịu dàng nói: “Tiểu Ly Tử, cháu cứ bỏ ông ta ra trước đã, ông ta thật sự không ổn rồi.



Ánh mắt Đại công công bây giờ lộ ra vẻ sợ hãi chẳng khác nào gan mấy con lợn, nếu cứ tiếp tục bóp thế này thì chỉ e ông ta sẽ chết vì ngạt thở mất.

Phong Ly Dạ vẫn không có chút phản ứng nào, ai cũng không có quyền bắt hắn hòa ly!
Không được phép!
“Là do nương tử của cháu tự tay viết đơn hòa ly, bên trên vẫn còn dấu tay của nàng, cháu tự mình xem đi.


Phong Tứ Hải giơ tay lên, một tờ đơn hòa ly lập tức hiện ra trước mắt hắn.

Trong đó, không chỉ có chữ ký của Sở Khuynh Ca mà còn có cả dấu vân tay của nàng.

Đơn hòa ly…
Phong Ly Dạ buông tay ra, Đại công công giống một con diều đứt dây, cứ thế ngã vật ra đất.

Phong Dụ Hoa xua tay, hạ nhân lập tức đỡ Đại công công dậy, đưa vào trong, sau đó cho gọi đại phu đến xem tình hình cho ông ta.

Phong Ly Dạ nhìn thấy tờ đơn hòa ly trong tay Phong Tứ Hải, đầu ngón tay hắn chậm rãi run lên từng hồi.

Nữ nhân chết dẫm kia lại thật sự ấn dấu vân tay xuống rồi, kia chính là con dấu công chúa của nàng ấy.

Nàng thật sự muốn hòa ly với hắn.

Nàng muốn từ nay ân đoạn nghĩa tuyệt với hắn!
Tại sao nàng lại ác độc như vậy? Tại sao, một chút cũng không vương vấn?
Tại sao?
Đột nhiên, một đường máu đỏ tươi rơi xuống bờ môi hắn.


Phong Dụ Hoa sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, nàng ấy bấu chặt cánh tay Phong Ly Dạ: “Tiểu Ly Tử, cháu bình tĩnh một chút, cháu…”
“Ly Dạ!” Mặt mũi Phong Tử Hải cũng biến sắc, ông ta vội vàng nói: “Ly Dạ, chúng ta không tiếc gì con nha đầu ấy, Ly Dạ!”
Đáng chết! Tôn tử của ông ta ấy vậy mà lại kích động tới mức phản phệ, chân khí không lưu thông nên bị trọng thương rồi!
Rốt cuộc hắn ức chế tới mức nào mà lại có thể từ một người khỏe mạnh võ công cao cường bị thương đến mức này?
“Tiểu Ly Tử, cháu đừng dọa cô cô, cô cô đưa cháu đi tìm nàng ấy, chúng ta đi tìm nàng lần nữa, Tiểu Ly Tử!”
Phong Dụ Hoa thử dùng chân khí áp chế khí tức đang nhiễu loạn của Phong Ly Dạ, nhưng rốt cuộc vẫn không áp chế nổi!
Nội lực của hắn ta rất mạnh, không ai có thể khống chế được!
“Tiểu Ly Tử! Cháu bình tĩnh một chút!” Phong Dụ Hoa sốt ruột đến mức toát cả mồ hôi: “Phụ thân, mau cho gọi Lam Trù tới, mau lên!”
Phong Tứ Hải sực tỉnh, ông ta lập tức hô lên: “Lam Trù! Mau! Gọi Lam Trù tới đây!”
Phong Dụ Hoa dùng giọng điệu đầy nội lực của mình nói vang khắp phủ Quốc Công: “Bất Phàm, Bất Phàm ngươi mau tới đây! Bất Phàm!”
Lúc này Tần Bất Phàm còn ở trong Phong Hoa Uyển, nghe thấy tiếng hô hoán của Phong Dụ Hoa thì ông ta lập tức vứt hết mọi việc, chạy như điên tới đó.

Tứ tiểu thư trước giờ vẫn luôn tùy tiện phóng khoáng, chưa bao giờ thấy nàng khẩn trương sốt ruột như vậy.

Nhất định là xảy ra chuyện lớn rồi!
Lúc Lam Trù và Tần Bất Phàm vội vàng tới nơi thì đã thấy con ngươi của Phong Ly Dạ đỏ đọc vằn lên tơ máu.

Phong Dụ Hoa muốn áp chế khí tức của hắn, nhưng không ngờ lại bị nội khí của hắn phản lại, nàng ấy kêu một tiếng rồi bị hất tung ra.


Tần Bất Phàm cảm thấy vô cùng căng thẳng, ông ta lập tức nhảy lên trên đỡ lấy Phong Dụ Hoa, sau đó mới chầm chậm đáp xuống mặt đất.

“Tiểu Ly Tử… đã tẩu hỏa nhập ma rồi, mau… mau…”
Phong Dụ Hoa thở hắt ra, nàng mở miệng nói, lập tức máu tươi trào ra khóe miệng.

Mặc dù Tần Bất Phàm vô cùng thương xót nàng ấy, nhưng ông ta không có thời gian đâu mà để ý tới nàng thêm nữa.

“Dụ Hoa, mau vận công hộ thể!”
Đặt nàng nằm xuống đất, ông ta tiến lên trên phối hợp cùng Lam Trù, hai người bọn họ một trái một phải, cùng nhau ra sức ấn hai bên cánh tay của Phong Ly Dạ xuống.

Nhưng kể cả hai người họ cùng liên thủ lại cũng không phải đối thủ của Phong Ly Dạ.

Chỉ nghe thấy Thế tử gia gầm lên một tiếng, Tần Bất Phàm và Lam Trù đều cùng lúc bị đánh vào trước ngực, lập tức bắn ra ngoài….


Bình luận

Truyện đang đọc