ÔNG BỐ BỈM SỮA SIÊU CẤP

Kết quả thảo luận cuối cùng chính là ra khỏi hành trình nhảy vọt, đi với tốc độ bằng 0,5 lần vận tốc ánh sáng đến trước mặt nền văn minh thương nhân vũ trụ.

Để đưa ra quyết định cuối cùng này, là do tất cả mọi người cùng thống nhất, nền văn minh thương nhân vũ trụ tuy rằng là nền văn mình cấp 4, nhưng cây khoa học kỹ thuật của bọn họ bị pha trộn, cho nên lực chiến của bọn họ nhất định là không mạnh.

Cho dù có mạnh hơn nhân loại một chút, nhưng cũng chẳng đáng là bao nhiêu.

Tới lúc đó ngộ nhỡ có chiến tranh với thương nhân vũ trụ.

Trừ phi là đánh được một mất một còn.

Chứ nếu không trận chiến mà cả 2 bên đều thương vong, thì chẳng ai muốn đánh cả.

“Chúng tôi là đội vũ trụ 3400 của nền văn minh thương nhân vũ trụ, xin hỏi nền văn minh vũ trụ phía trước, có phải có món đồ gì muốn mua bán hoặc trao đổi không, chúng tôi có những khoa học kỹ thuật cao nhất của nền văn mình cấp 4 cấp 5, có rất nhiều những vật tư quý mới lạ, rất nhiều tài liệu về gen, cái gì cũng có thể mua được, cái gì cũng có thể bán được.” 

Ngay khi phi thuyền của thương nhân vũ trụ xuất hiện trong tầm nhìn của nhân loại, đối phương nhanh chóng đưa ra một tín hiệu ngay lập tức.

Phi thuyền của đối phương cách một triệu ki-lô-mét, đây cũng là khoảng cách khá an toàn trong vũ trụ.

Ít nhất là nếu đối phương đột nhiên tập kϊƈɦ, cũng có cơ hội đánh trả.

Nhìn thấy thông điệp đó, tất cả mọi người đều nhìn nhau.

Tình huống như thế này bọn họ vẫn chưa kịp chuẩn bị, không ngờ đối phương lại thẳng thắn như thế, vốn không hề có cái gì mà chúng tôi đến trong hòa bình, chúng tôi vì sao mà đến, mà nói thẳng luôn, ông đây là vì lợi ích mà đến, các người có đồ gì muốn mua bán không?

Đây đâu giống với cách giao tiếp giữa các nền văn minh khác nhau trong vũ trụ đâu, đây rõ ràng là giống một tiểu thương đang giới thiếu với khách hàng về sản phẩm mới nhất của công ty mình mà.

Kiểu nói chuyện thẳng thắn này, làm cho một đám chuyên gia mất bao công nghĩ ra đối sách ngoại giao này nọ, giờ không dùng đến nữa rồi.

Lấy một ví dụ đơn giản nhất, đối phương là một tiểu thương đang muốn bán hàng, đến cửa để giới thiệu sản phẩm, kết quả là bạn vừa mở miệng ra thì tôi muốn hòa bình, tôi muốn sinh mạng, tôi muốn vì thế giới này kia, người ta chắc chắn sẽ nghĩ bạn bị thần kinh.

Bây giờ cảm nhận của con người là như vậy.

Ban đầu Lục Trần cũng định làm theo đối sách ngoại giao của mấy chuyên gia, giao lưu sơ bộ với nền văn minh thương nhân ngoài hành tinh này.

Nhưng bọn họ không ngờ đối phương lại thẳng thắn như vậy, xem ra không phải là mới giao lưu với một hai nền văn minh ngoài hành tinh, mà hoàn toàn đã có sự thuần thục rồi.

Một câu thôi, chúng tôi vì lợi ích mà đến, anh muốn mua gì, anh muốn bán gì, không cần phải nhiều lời.

Sau đó là vấn đề của nhân loại, rốt cuộc là muốn mua gì? Rốt cuộc là muốn bán gì?

Vấn đề này, thực ra mấy hôm nay bên phía nhân loại đã thảo luận rất rất lâu.

Đầu tiên, cái cần phải có nhất là sự phân bố, thường thức, cách giao lưu và những kiêng kị của các nền văn minh trong vũ trụ.

Nếu không, giả dụ bên phía nhân loại cho rằng sắp xếp một đội nghi thức là tôn trọng và vinh hiển, còn đối phương thì lại cho rằng đó là một loại sỉ nhục “khốn kiếp”, vì cái đó mà để xảy ra chiến tranh thì thật là nực cười.

Cái thứ hai là công nghệ hành trình, cùng với các công nghệ mở rộng của nó, kể cả một loạt cây công nghệ liên quan đến công nghệ hành trình lỗ giun, cái này cũng rất cần thiết.

Ngoài 2 loại công nghệ rất cần thiết phía trêи ra, các công nghệ khác có thể tùy chọn, ví dụ như làm sao để cải tạo một hành tinh thể đất, biến nó trở thành một tinh cầu có thể sinh sống được, những khoa học kỹ thuật này đều có thể mua hoặc trao đổi.

Tiếp đó là đến phía bên nhân loại có cái gì để trao đổi.

Từ trong thông điệp mà nền văn minh thương nhân ngoài hành tinh truyền đạt, ít nhất là các khoáng vật quý hiếm của nhân loại, các loại gen sinh học, kể cả các cây cách mạng công nghiệp lần thứ tư và lần thứ tư trở xuống đã hoàn thành, tất cả những cái này đều có thể đem ra trao đổi được, nếu không được nữa, thì các loại khoáng vật thanh lọc từ thực vật ngoài hành tinh, hợp kim, các loại đá quý năng lượng gì gì đó đều có thể đem ra trao đổi được.

Sau khi trao đổi nhiều lần, Lục Trần mới nói với nhân viên liên lạc: “Trả lời bọn họ, chúng ta có rất nhiều khoáng vật hiếm, cũng có các cây công nghệ hoàn chỉnh cấp 3 và cấp 3 trở xuống, đồng thời có cả nhiều loại sinh vật sinh thái nguyên sinh của tinh cầu chúng ta, tất cả những cái này đều có thể đem ra giao dịch mua bán, thứ chúng ta cần rất nhiều, yêu cầu bọn họ đưa ra một số hình ảnh liên quan.”

               Các tín hiệu sử dụng ngôn ngữ nền văn minh tàn tích ngoài hành tinh nhanh chóng được truyền ra ngoài, chiếc phi thuyền nhỏ đang không ngừng đưa ra tín hiệu lập tức dừng lại, không mất nhiều thời gian, tín hiệu mà bọn họ phát ra cũng đều là dùng phương thức truyền đạt này, bọn họ trả lời rất nhanh.

“Được, xin đợi một lát, những thứ chúng tôi có rất nhiều, để tránh mất thời gian, xin hãy đưa ra những thứ các bạn cần, là vật tư, là khoa học kỹ thuật, hay là sinh mạng của bản thân, cái gì chúng tôi cũng có thể mua, cái gì cũng có thể bán.”

Lục Trần lập tức nói: “Chúng tôi chỉ cần khoa học kỹ thuật với thông tin mà thôi, những phương diện này chúng tôi đều rất cần.”

Lời của Lục Trần nhanh chóng được chuyển đi, sau một lúc chờ đợi, một lượng lớn thông tin từ đối phương chuyển tới, lượng thông tin này rất lớn, thậm chí khiến cho nhân viên ở bộ phận liên lạc cảm thấy như bị càn quét vậy.

Hơn nữa những thông tin này phần lớn không phải là ngôn ngữ hay ký tự, mà là hình ảnh 3D trực tiếp, lượng thông tin khổng lồ cảm giác như muốn phá tung toàn bộ màn hình 3 chiều của bộ phận liên lạc.

Mãi cho đến khi những nhân viên liên quan đưa những thông tin này liên kết với bộ phận xử lý của máy tính trung ương, các thông tin liên quan mới được phiên dịch thành dạng hình khối 3D, rồi bắt đầu phân loại từng cái một.

Đầu tiên là những thông tin thường thức về vụ trụ, có các chòm sao, các loại tinh hệ, thậm chí cả hình ảnh của các thiên hà, chỗ nào có nguy hiểm, chỗ nào là thể tinh gì, đến nơi nào thì mất bao nhiêu năm, hay là bao nhiêu vạn năm.

Thậm chí một số nơi có bao nhiêu, thậm chí là mấy chục mấy trăm điểm tập hợp các nền văn minh, nơi được gọi là “chỗ lánh nạn”.

Đây đều là những thứ mà nhóm người Lục Trần nhìn thấy đều sáng mắt, đặc biệt là cụm từ “chỗ lánh nạn”, khiến cho một số người tim gan như muốn nhảy ra ngoài.

Tiếp đó là các nội dung về khoa học kỹ thuật, từ nhưng cái rất kỳ lạ, ví dụ như làm thế nào để chế tạo thủ công một chiếc rìu đá, đến cách khai thác các khoáng vật như than đá, tinh luyện kim loại đơn giản, thậm chí đến nguyên lý cuộn dây phát điện, làm sao để chế tạo bóng đèn các kiểu, tất cả những công nghệ này đều được liệt kê từng cái một, bởi vì lượng thông tin thực sự quá lớn, nên mấy tiếng sau đó mọi người đều dành ra để xem những hình khối 3D này.

Hơn nữa còn có một thứ khiến mọi người đã nghi ngờ lại càng nghi ngờ, đã cẩn trọng lại càng cẩn trọng hơn, đó chính là phía sau mỗi thông tin, mỗi vật tư hay công nghệ, đều có một thanh đánh dấu ghi “mức giá”.

Ví dụ làm sao để chế tạo thủ công một chiếc rìu đá có mức giá là 0.0000000002.

Còn những tình báo về vị trí của ba nơi ẩn náu trong vũ trụ, tình báo tọa độ, bản đồ sao chỉ đường tới đó, mức giá của nó lên tới con số 50 nghìn, 70 nghìn, sự chênh lệch quả thật vô cùng rõ rệt.

Mà trong những thông tin này, Lục Trần cũng phát hiện ra một quy luật, đó chính là… khoa học kỹ thuật cao nhất chỉ có đến cách mạng công nghiệp lần thứ 3 lần thứ 4 là hết, không có bất cứ khoa học kỹ thuật nào liên quan đến cách mạng công nghiệp lần thứ 5!

“Nói với bọn họ, nói nguyên văn là, thứ chúng ta cần là…”

“…Khoa học công nghệ của cách mạng công nghiệp lần thứ 5, cũng chính là khoa học kỹ thuật của nền văn minh vũ trụ cấp 4 trở lên!”

Bình luận

Truyện đang đọc