SAU VỰC THẲM LÀ MỘT CÁNH ĐỒNG HOA

Trong khi tổ thứ ba đợi kết quả, Diệp Tố rốt cuộc cảm nhận được tâm tình trông mòn con mắt của Andre, hắn nhìn một loạt giám khảo thấp giọng thảo luận đằng trước, phảng phất bởi vì không nghe thấy mà trái tim mất đi khống chế, bang bang nhảy loạn không ngừng, ngay cả Andre ở bên cạnh lải nhải cũng bị xem nhẹ.


Tin tưởng của hắn vào bản thân khi nghe lời bình của giám khảo liền lung lay sắp đổ, hắn một bên nhận định chính mình, một bên lại cực độ tôn trọng những giáo sư đó, cũng nhận định quyền uy bọn họ. Hai loại cảm xúc khiến hắn như bắc thang gỗ bước qua trời, hẳn phải tin con đường dưới chân, rồi lại nhịn không được sợ hãi sẽ rơi xuống.


Không biết có phải do nguyên nhân tâm lý của Diệp Tố hay không, hắn cảm thấy thời gian chờ đợi kết quả dường như dài ra nhiều, hắn không chuyển đầu mà nhìn chằm chằm nhóm giám khảo đằng trước châu đầu ghé tai, sau đó suy nghĩ không biết thế nào lại bay tới thế giới Tinh tế, không biết sau khi hắn hôn mê đã xảy ra chuyện gì...


"Cậu còn chưa tỉnh sao..." Tựa hồ có người đàn ông nhẹ nhàng hỏi.


Diệp Tố giật mình một cái, lúc này mới đột nhiên phát hiện nhóm giám khảo đã định tốt điểm số, đưa cho người chủ trì, rồi chính mình đi tới phòng nghỉ.


Hắn lập tức đem lực chú ý đặt trên người người chủ trì, vừa mới nghe thấy tiếng dò hỏi truyền đến từ thời không xa xôi như ẩn như hiện kia, hắn muốn hồi tưởng lại, lại một chút tung tích cũng không dò được.


"Yoshimoto Miwa, 62 điểm."


Đây là người thứ hai sau Khải Lợi đạt tiêu chuẩn, vô số người hâm mộ mà nhìn cô gái trẻ tuổi này. Chẳng qua, Yoshimoto Miwa hiển nhiên bất mãn với điểm thấp này, hai hàng lông mày tú lệ nhăn lại, nàng quay đầu nhìn Khải Lợi không có phản ứng gì, lại quay đầu nhìn Diệp Tố, há miệng làm ra khẩu hình "Đừng làm tôi thất vọng", nói vẫn là tiếng Trung.


Andre lập tức làm mặt quỷ với nàng: "Tuy rằng không biết cô ta đang nói gì, nhưng nhất định không phải lời hay."


Diệp Tố cười cười, chỉ là tươi cười có điểm trống rỗng, theo thời gian trôi qua, lòng bàn tay hắn ngày càng ẩm ướt. Hắn đã thật lâu không ra mồ hôi mãnh liệt như vậy, làm thí nghiệm luôn cần một đôi tay khô ráo ổn định.


Trong nháy mắt này hắn lại nghĩ tới Lý Hoằng Hậu, bởi vì Lý Hoằng Hậu là giáo sư chỉ đạo của tuyển thủ dự thi, để tránh nghi ngờ, không tới tham gia đợt thi đấu thứ hai, khi thực nghiệm cuối cùng mới có thể tiến hành bàng quan. Nếu thành tích hắn quá khó coi, không biết Lý Hoằng Hậu sẽ nghĩ thế nào, thất vọng? Hẳn là không thể nào, Diệp Tố nghĩ, Lý Hoằng Hậu bởi vì tuổi tác cùng kinh nghiệm, đã sớm bình thản với nhiều chuyện, Diệp Tố tiếp xúc với hắn thời gian dài như vậy, chưa bao giờ thấy cảm xúc hắn dao động quá lớn.


"Diệp Tố......"


Khi người chủ trì đọc đến tên hắn, suy nghĩ bay xa vạn dặm của Diệp Tố lập tức bị kéo về, thậm chí bởi vì dùng sức quá mạnh, khiến hô hấp có chút không thoải mái.


Điểm phía sau, người chủ trì không lập tức đọc ra, mà ngẩng đầu nhìn lên khán đài, trên mặt không phải không có tò mò, đợi đến lúc các tuyển thủ đều có chút xôn xao, hắn lúc này mới thì thầm : "Tạm định 64 điểm."


Tạm định là có ý tứ gì?


Tuyển thủ bên dưới ngạc nhiên, châu đầu ghé tai, còn chưa nghe nói thi đấu còn có việc tạm định này.


Diệp Tố cũng giật mình, tuy rằng là tạm định, nhưng 64 điểm đã là điểm cao, tiến vào vòng thứ ba không thành vấn đề.


Andre quay đầu lại, ngạc nhiên nói: "Bạn à, cậu quả thực không đơn giản nha, cư nhiên tạo ra cái 'tạm định' phá lệ, đây mới là 'Một' đại biểu vô hạn khả năng. Hắc hắc, cậu xem biểu tình Yoshimoto kia, đẹp mặt."


Yoshimoto Miwa sắc mặt xám xịt, đôi môi đỏ thắm bị hàm răng cắn chặt, đối với tầm mắt Diệp Tố nhìn qua liền bất mãn trừng lại.


Diệp Tố thiếu chút nữa cho rằng nàng sắp khóc nhè.


Thi đấu của tổ thứ tư thực mau liền bắt đầu, nhóm giám khảo cũng cùng nhau ra đi từ phòng nghỉ, trong đó một người đi đến trước mặt người chủ trì, nói vài câu.


Người chủ trì vẻ mặt kinh ngạc, lại cầm lấy microphone một lần nữa thông báo thành tích: "Trải qua thương thảo thêm bước nữa của nhóm giám khảo, tuyển thủ số 37, thành tích của Diệp Tố sửa thành... 30 điểm."


Nhóm tuyển thủ một mảnh ồ lên, 30 điểm là thành tích thấp nhất trước mắt, Diệp Tố đang từ vị trí thứ hai lập tức từ trên mây rớt xuống bùn.


Diệp Tố kinh ngạc nhìn những giám khảo đang lục tục ngồi về vị trí, nhưng từ đầu đến cuối cũng chưa có ai đưa ra cho hắn một lời giải thích. Hắn theo bản năng nắm chặt quyền, liều mạng hô hấp vài lần mới ngăn cản xúc động muốn xông lên hỏi cho ra nhẽ.


Rất nhiều người ý vị không rõ đảo mắt qua lại Diệp Tố.


Mấy tuyển thủ cùng quốc tịch vượt qua rất nhiều ghế ngồi, đến bên cạnh Diệp Tố, mặc kệ trong lòng là vui sướng khi người gặp họa hay là thật sự bất bình, nhưng ít ra đều biểu lộ thái độ: "Diệp Tố cậu đừng vội, điểm cách biệt lớn như vậy khẳng định có nguyên nhân bất thường, sau khi thi đấu kết thúc chúng ta đại biểu Trung Quốc liền đi hỏi rõ ràng, nếu thật sự không được, cậu có thể xin Lý giáo sư giúp đỡ, hắn nhất định sẽ giúp cậu."


Diệp Tố nhẹ nhàng lắc đầu, người ngoài cũng không biết hắn đang phủ định cái gì.


Kế Vi Thường nhìn Diệp Tố sắc mặt trắng bệch, cũng không biết nói an ủi gì, hắn hiện tại thật tình hy vọng Diệp Tố có thể khiến quốc gia vẻ vang, hắn tán thưởng thực lực của Diệp Tố, mới có thể nghĩ đến dùng phương pháp bỉ ổi mà đối phó hắn.


Thi đấu của tổ thứ tư sau biến hóa của Diệp Tố có vẻ có chút đần độn vô vị, rất nhiều người đều đang suy đoán tại sao điểm Diệp Tố lại từ cao biến thành thấp như vậy. Chẳng lẽ là do đắc tội giám khảo nào đó? Người nghĩ đến khả năng này đều cười, những giám khảo đó đều là nhân vật đại danh đỉnh đỉnh, tại sao còn làm khó dễ người ta.


Người chủ trì không lạnh không nóng mà tuyên bố xong thành tích một tổ này, bỗng nhiên giảo hoạt cười cười, thành công bắt được hơn năm mươi đôi mắt thất thần.


"Còn có tình huống bổ sung, trải qua thương thảo một lần nữa của nhóm giám khảo, tuyển thủ số 37, thành tích của Diệp Tố lại xảy ra biến động..."


Diệp Tố đột nhiên ngẩng đầu lên.


Người chủ trì nói đến đây liền cố ý dừng một chút, đùa giỡn mà cho mọi người ăn đủ, mới chậm rãi nói: "Sửa thành 85 điểm!"


Biến động lúc này tạo ra oanh động lớn hơn trước rất nhiều, phải biết rằng đây chính là 85 điểm! Trong hoàn cảnh khắp nơi đều là ba bốn mươi điểm, chỉ có hai người trên trung bình, 85 điểm quả thực là một thần thoại!


Đặc biệt, thần thoại này lúc trước vẫn là người sáng tạo điểm thấp nhất, là thần thoại trong thần thoại!


Cái người Trung Quốc này rốt cục là thần thánh phương nào?


Yoshimoto Miwa đã không rảnh lo bất mãn hoặc bất kỳ cảm xúc nào khác, có chút ngây ra mà nhìn chằm chằm Diệp Tố, Khải Lợi vẫn luôn mặt không biểu tình cũng đồng dạng kinh ngạc mà quay đầu lại, vô luận là điểm cao này, hay là biến động thập phần hài kịch của Diệp Tố, đều khiến hắn chú ý.


Diệp Tố lúc này cũng không cảm giác được kích động hay vui sướng, hắn buồn bực sờ sờ cái mũi, may mắn trái tim hắn còn khỏe mạnh, nếu không thay đổi nhanh thế này, thế nào cũng phải đột quỵ. Nghĩ đến kế tiếp còn có một tổ nữa, Diệp Tố một trận kinh hồn táng đảm, nhóm giám khảo sẽ không phải còn muốn thay đổi ý định đi.


Sau khi ồn ào một lúc, đại bộ phận tuyển thủ đều giống Diệp Tố, lâm vào trầm mặc quỷ dị.


Tuyển thủ diễn thuyết kế tiếp yên lặng phun tào, bọn họ thực khổ mà, hiện tại làm gì còn ai có tâm tư nghe bọn họ diễn thuyết, không đúng, hiện tại làm gì có ai có tâm tư diễn thuyết. Một người bởi vì thất thần, thiếu chút nữa xảy ra sai lầm, sợ tới mức tay chân run lên, trong lòng mạc danh nổi lên ai oán với Diệp Tố.


Sau khi tổ này cũng công bố xong điểm, tuyển thủ phía dưới khẩn trương hề hề mà nhìn chằm chằm người chủ trì.


Người chủ trì cười đến thập phần quỷ dị, quả nhiên, sau khi tạm dừng nửa khắc hắn lại chậm rì rì nói: "Điểm của bạn học Diệp Tố lại một lần nữa phát sinh biến hóa, đúng, không tạm định nữa, cuối cùng ổn định tại 64 điểm!"


Diệp Tố thế nhưng thở dài nhẹ nhõm một hơi, hắn nghe thấy người chung quanh cũng đều thở mạnh hổn hển một chút.


Andre giơ ngón tay cái với Diệp Tố: "Cậu mới đúng là con đẻ của thượng đế!"


Giám khảo quá tùy hứng, bọn họ chống đỡ không được.


Đám phóng viên chờ đợi ngoài sân đấu phát hiện, tuyển thủ dự thi tổ hóa học đều có chút hoảng hốt, cực kỳ giống học sinh Trung Quốc sau khi ra khỏi trường thi đại học trong truyền thuyết, chỉ kém khóc ra.


Phóng viên chen chúc đi lên phỏng vấn.


"Ôi, đừng hỏi tôi, tôi cái gì cũng không biết." Bọn họ trả lời như vậy, liền như bay mà rời đi.


Các phóng viên hai mặt nhìn nhau, sau đó nhìn thấy thành tích thi đấu đã thông báo ra ngoài, thành tích tổ hóa học quả nhiên thực ghê người, một cái thấp hơn một cái, nhưng quay đầu nhìn tổ vật lý, cũng không tốt hơn tí nào, nhưng mà tuyển thủ tổ vật lý đều trông rất bình thường mà. Chẳng lẽ học hóa học và vật lý sẽ sinh ra tư duy khác nhau, thể hiện trên thái độ đối với thành tích? Phóng viên nghĩ như vậy liền cảm thấy mình sờ đến bí mật chung cực của Nhân loại.


Việc Diệp Tố xếp hạng thứ hai trong tổ hóa học thực mau liền truyền về trong nước, cư dân mạng không hiểu rõ khúc chiết trong đó, đều vì Diệp Tố mà hưng phấn — giới hóa học nước ta có một ngôi sao mới vừa soái vừa sáng đang từ từ dâng lên.


Có mấy tuyển thủ tổ hóa học bước đi vội vàng mà chạy trở về, nhìn kỹ, sẽ phát hiện thân phận bọn họ đều không đơn giản, đều có một giáo sư chỉ đạo lợi hại, tỷ như Khải Lợi, tỷ như Yoshimoto Miwa, lại tỷ như Diệp Tố...


Diệp Tố trở về phòng lập tức nói cho Lý Hoằng Hậu sự tình phát sinh trong lúc thi đấu, nhưng kỳ quái chính là, Lý Hoằng tựa hồ như không có gì đáng kinh ngạc cả, hắn chỉ nhẹ nhàng gật gật đầu nói: "Cậu nắm chặt thời gian, đi chuẩn bị cho vòng thi đấu thứ ba đi."


Diệp Tố:......


Hắn cảm thấy, mình có lẽ vĩnh viễn không thể trở thành một nhà hóa học ưu tú được, tư duy chênh lệch quá lớn.


Yoshimoto Miwa hung hăng đẩy cửa phòng mình, rầu rĩ không vui ngồi trên ghế, rót ly trà, uống hai ngụm liền buông.


Cha nàng Yoshimoto Takuya hiền lành nhìn nàng cười: "Thành tích thế nào?"


"Thứ ba."


Yoshimoto Takuya: "Khải Lợi nước Mỹ hẳn là xếp trước con, một người khác là ai?" (Tôi biết tên kia là người mỹ nhưng tên phiên âm ra là Kelly, đã k có họ rồi mà tên còn gái nên để nguyên sub trung)


Nhắc tới Diệp Tố, Yoshimoto Miwa liền giận sôi máu, bĩu môi nói: "Chính là tên đệ tử kia của Lý Hoằng Hậu."


"Hắn à." Yoshimoto Takuya cười cười, "Ngoài ý liệu cũng là trong dự kiến."


Yoshimoto Miwa thực sự không thích vẻ mặt đạm nhiên của cha mình, muộn thanh nói: "Còn có một việc cha nhất định không dự kiến được."


"Cái gì?"


"Cái tên Diệp Tố kia, điểm ngay từ đầu là 64, rõ ràng sai lầm hết chỗ này đến chỗ khác, lại còn cao hơn con hai điểm. Bất quá sau lại đổi thành 30 điểm, được rồi, thành tích này đối với hắn có hơi qua loa đại khái. Nhưng sau đó lại đổi thành 85! Cư nhiên là 85! Sao có thể cao như vậy, những giám khảo đó là nói giỡn với mọi người sao? Cuối cùng, điểm hắn lại bị đổi thành 64, đây là kết quả cuối cùng."


Yoshimoto Takuya cũng đích xác kinh ngạc: "Mấy lão già kia đang làm gì vậy, con nói cha nghe một chút đầu đề nghiên cứu."


"Được." Trí nhớ Yoshimoto Miwa trước nay đều xuất chúng, đối với nội dung diễn thuyết của Diệp Tố có thể thuật lại tám chín không rời mười, đặc biệt là địa phương có sai lầm, Yoshimoto Miwa nhớ rõ ràng, một cái cũng không thiếu.


Yoshimoto Takuya nghe xong thần sắc liền biến hóa một chút, cuối cùng, hắn im lặng một lát, hỏi con gái: "Con cảm thấy nên cho hắn bao nhiêu điểm?"

Bình luận

Truyện đang đọc