Diệp Tố đã thắng liền chín trận, tích phận đạt được 13 cái, chỉ cần thắng thêm một lần, đạt tới thành tựu thắng mười trận, tích phân lúc sau lại tăng thêm một cấp bậc, một lần tăng 3 điểm.
Hắn mỗi đêm chỉ khiêu chiến ba người, hôm nay rốt cuộc nghênh đón người thứ mười.
Diệp Tố nhìn trúng "Tham Lang".
Tham Lang là tên một tinh cầu, cũng là danh hiệu một người. Lấy tên tinh cầu làm danh hiệu là một trong những đặc sắc của câu lạc bộ, chẳng qua làm như vậy đều là thành viên lão thành hoặc đội viên chuyên nghiệp của câu lạc bộ, người mới dám làm vậy hoặc là lá gan lớn, hoặc là có tự tin, hoặc là có hậu trường.
Tham Lang chính là loại cuối cùng, anh trai hắn "Thất Sát" là một đội viên chuyên nghiệp của câu lạc bộ Tinh Thần, hoàng kim chiến tướng, cách kim cương chiến tướng chỉ có một bước. Đương nhiên, một bước này rất có thể chính là lạch trời.
Mà bản thân Tham Lang cũng không kém, học tại đại học chiến đấu Tây Đô chỉ đứng sau đại học Tây Đô và học viện quân sự Tây Đô, thành tích ngày thường không nổi bật, nhưng cũng được tính là thượng đẳng, ở câu lạc bộ nếu vận khí tốt cũng có thể trổ hết tài năng. Vì thế, hắn bắt được một chút tin tức từ chỗ anh trai mình, tránh đi mấy học sinh Tây Đô lợi hại kia, chọn thời cơ tốt đến câu lạc bộ đăng ký, hắn cơ hồ có thể dự đoán mình một đường đánh tới, trở thành vô địch trong thiên hạ, trở thành tiêu điểm quần chúng, từ nay về sau thanh danh một bước lên trời.
Vào ngày đầu tiên Tham Lang tiến vào câu lạc bộ Tinh Thần, nhận được khiêu chiến từ "Diệp", hắn cố ý nhìn tích phân người này, cư nhiên mới 13, hắn khinh bỉ cười, thuận tay liền đồng ý. Trận đầu đối chiến, để cho hắn hoa lệ mà biểu diễn đi. Người mua vé, các ông sẽ thấy đáng giá!
Tham Lang chọn chính là cơ giáp hình thú, cũng là một con sói.
Diệp Tố đối chiến chín lần, đây vẫn là đầu tiên gặp cơ giáp hình thú, không khỏi âm thầm nâng cao đề phòng.
Hắn nghe thầy Moka nói qua, tính cơ động của cơ giáp hình thú càng thêm linh hoạt, tính va chạm mạnh, nếu hắn không đảm bảo mình cũng đủ mạnh thì đừng để đối phương áp sát. Moka cũng đổi sang cơ giáp hình thú đối luyện vài lần với Diệp Tố, tốc độ hắn nhanh đến tận cùng, hành động mờ ảo, phảng phất như dã thú ẩn nấp trong thảo nguyên, khiến Diệp Tố khó lòng phòng bị.
Diệp Tố lặng lẽ phóng trọng tâm ra sau, tính toán ngay từ đầu sẽ bảo vệ tốt bản thân, không như mấy lần trước trực tiếp xông lên.
Tham Lang trong cơ giáp hình sói liền hưng phấn huýt sáo một cái, điều khiển đuôi sói quét động, tiếng gió bạo liệt, ý vị khiêu khích mười phần.
Tiếng chuông vang lên, Tham Lang lập tức điều khiển cơ giáp vọt lên, hướng Diệp Tố đánh tới.
Diệp Tố sớm có chuẩn bị trước, một bên điều khiển cơ giáp lui về phía rìa sau đấu trường, bảo vệ tốt phần lưng, một bên khởi động súng laser, hướng Tham Lang bắn phá, nhưng ở giữa không trung, Tham Lang liền đột nhiên chuyển hướng, lấy đường cong công kích bên phải Diệp Tố.
Miệng cơ giáp hình sói có dấu hiệu mở ra, Diệp Tố biết bên trong cất giấu vũ khí. Cơ giáp hình sói bởi vì vấn đề hình thể, khảm đao đổi thành cung tiễn số lượng hữu hạn, rất có thể là giấu trong miệng.
Lần này Diệp Tố không lại lùi về phía sau, mà hướng phía trước vọt mạnh một bước, bắt lấy cơ hội nháy mắt, đôi tay cầm khảm đao giơ lên, Tham Lang trong không trung lao tới, xu thế không thể ngăn chặn, nhìn qua như tự mình lao vào khảm đao. Tuy rằng miệng cơ giáp sói cũng hoàn toàn mở ra, phun ra một tia laser bắn trúng cơ giáp Diệp Tố, nhưng chính hắn cũng bị khảm đao chém từ đầu tới bụng, mà Diệp Tố, bởi vì đã sớm cân nhắc góc độ, chỉ có khuỷu tay phải bị laser lướt qua, không ảnh hưởng toàn cục, thương tổn do giao phong lúc này, Diệp Tố chiếm thượng phong.
Tham Lang không biết Diệp Tố là vận khí tốt hay tính toán tốt. Không suy xét lâu, Tham Lang liền nhận định cái người chỉ có 13 tích phân này là vận khí tốt thôi, nếu đã sớm tính toán tốt, trong nháy mắt kia phải tính toán bao nhiêu lần, không phải một người học sinh tùy tùy tiện tiện có thể làm được.
Diệp Tố thực hiện được một kích xong lập tức thu tay lại, bước về phía trước hai bước xoay người, mà phản ứng Tham Lang cũng không kém, tuy rằng trong lòng có khiếp sợ, nhưng vào thời điểm cơ giáp rơi xuống đất cũng nhanh chóng thay đổi phương hướng, một lần nữa nhào hướng Diệp Tố, bằng ưu thế cơ giáp hình sói, nháy mắt áp sát trước người Diệp Tố, Diệp Tố lúc này chạy chính là rơi vào bẫy rập của hắn, cơ giáp sói có thể chế trụ Diệp Tố từ sau lưng, tận đến khi "cắn chết" hắn; nhưng nếu không chạy, bị Tham Lang chính diện quấn lên cũng không tốt tí nào. Đương nhiên, hai loại tình huống kia là dự tính của Tham Lang.
Phản ứng thật của Diệp Tố, không chút hoang mang, nhưng cũng nhanh chóng bày ra tư thái phòng vệ, đôi tay giao nhau đón đỡ bảo vệ phần đầu, thân thể hơi hơi nghiêng về phía sau, trong nháy mắt Tham Lang nhào lên, đôi tay ném xuống khảm đao, hướng phía trước bắt được đầu cơ giáp sói, hung hăng mà nghiền ép, không cho nó mở miệng công kích.
Tham Lang chấn kinh một cái, phản ứng lại, lập tức bám bốn chân lên người Diệp Tố, dùng sức cào, một đài cơ giáp làm từ kim loại bình thường phân phối đại trà như vậy, dưới móng vuốt sói liền bị trảo ra vài vết xước vừa dài vừa sâu, sâu thêm chút nữa là có thể ảnh hưởng đến dây cáp.
Diệp Tố không để hắn tiếp tục phá hư, xoay người một cái, ném cơ giáp sói lên mặt đất, chính mình cũng ngăn chặn nó. Đôi tay khống chế phần đầu, đồng thời, đầu gối uốn lượn, từng cái húc vào bụng sói, khoang điều khiển Tham Lang ở vị trí này, dường như bị Diệp Tố chấn đến đụng phải nội khoang. (mấy đoạn đánh nhau khó hiểu quá)
Tham Lang ý thức được mình gặp phải tay cứng, vội vàng cắn răng tập trung tinh thần suýt nữa bị đâm đến ngất đi, nhanh chóng thao tác tiếp, cơ giáp sói không hề giãy giụa vô vị, chân sau đột nhiên dựng thẳng lên, giữa mấy ngón chân cư nhiên kẹp một cây gậy gỗ dài, hướng phần lưng Diệp Tố tấn công.
Diệp Tố bất ngờ, vừa vặn trúng chiêu.
Đây là vũ khí cụ tượng hóa của Tham Lang. Bởi vì bản thân Diệp Tố không có vũ khí cụ tượng hóa, đôi khi không nghĩ tới người khác cũng có, về phương diện này ăn không ít mệt, không biết bị Hàn Nghiệp cùng Moka nói bao nhiêu lần. Diệp Tố thời điểm bị đâm tới còn đang suy nghĩ, đợi lát nữa lại phải nghe Hàn Nghiệp nói lần nữa.
Tham Lang rảnh tay, lập tức thoát ra từ dưới thân Diệp Tố, phản công lại, miệng sói há to, phun ra một bó thô laser.
Diệp Tố thừa nhận chính diện thương tổn này, vượt qua tia laser tiến lên, chế trụ cổ cơ giáp sói, nhảy lên lưng nó, ôm lấy đầu nó liền đập mạnh.
Tham Lang giận không thể kiềm chế, dùng sức nhảy lên, nhưng lại phát hiện căn bản vô pháp ném Diệp Tố xuống được, đành phải thao tác cơ giáp như điên mà chạy vòng quanh đấu trường, nhưng Diệp Tố vẫn gắt gao thít cổ cơ giáp sói, còn không quên bắt lấy khe hở mà công kích.
Sau khi Tham Lang thấy chiêu này cũng vô dụng, đơn giản la lối khóc lóc mà nằm vật ra đấu trường, Diệp Tố lúc này cũng theo đó mà ngã xuống. Tham Lang lập tức thao tác cơ giáp xoay đầu, mở ra miệng sói bắt lấy cơ hội này công kích Diệp Tố, nhưng hắn không biết, Diệp Tố cũng đang đợi thời khắc này, súng laser ở cổ tay trái, súng hạt ở cổ tay phải đã sớm vận sức chờ phát động, thấy Tham Lang há miệng lớn như vậy, đơn giản đem hai tay toàn bộ nhét vào trong miệng sói, sâu tận đến yếu hầu. (tại sao edit đánh nhau mà nãy h tui cứ thấy bên trên hết phản công, xoay mình, dưới thân rồi há miệng, nhét vào, thâm hầu... ôi lạy chúa)
Phanh —
Hai tay cơ giáp Diệp Tố bị nổ hỏng, nhưng phần đầu cơ giáp sói lại toàn bộ mở tung.
"Tham Lang thua, Diệp thắng."
Giọng trọng tài truyền đến.
Diệp Tố lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, trận thứ mười này đúng thật là khó thu phục, hắn có chút mệt mỏi mà xuống khỏi cơ giáp, nhìn thấy tích phân của mình rốt cuộc lên đến 15 xong, mới vừa lòng đi hướng thính phòng tìm Hàn Nghiệp.
So với hắn, Tham Lang cả người đều ngây ra, vẫn là bị nhân viên công tác kéo xuống.
Thẳng đến lúc đấu trường này được vệ sinh sạch sẽ, Tham Lang mới ý thức được, trận đầu đối chiến của mình cư nhiên thua! Mộng tưởng tốt đẹp của hắn, đường vô địch bằng phẳng của hắn, cư nhiên ngay từ đầu đã vướng chân té ngã. Sao có thể?
Hắn bại bởi một tay mới không nổi trội?
Không, nhất định không phải tay mới! Tham Lang nghĩ, vội vàng gọi điện cho anh trai mình.
Cuộc gọi vừa chuyển được, Tham Lang thiếu chút nữa khóc ra: "Anh! Em thua! Em trận đầu thi đấu liền thua!"
"Từ từ, nói rõ ràng mọi chuyện." Anh trai Tham Lang, Thất Sát đã lăn lộn thật lâu trong câu lạc bộ Tinh Thần, lấy thân phận đội viên chuyên nghiệp tồn tại, đôi khi sẽ dựa theo mệnh lệnh cấp trên đi khiêu chiến một số thành viên mới xuất hiện, để gia tăng đề tài, đôi khi cũng nghe phân phó đi câu lạc bộ khác giao lưu, tóm lại, đãi ngộ hắn tuy rằng phong phú, nhưng công việc cũng không dễ dàng, cũng đã trải qua trên ngàn trận chiến đấu lớn lớn bé bé, từng thắng mà cũng từng thua.
Mặt Thất Sát vẫn luôn cứng rắn, không giận mà uy, khiến Tham Lang lập tức an tĩnh xuống, đem sự tình bị Diệp Tố đánh bại một năm một mười mà kể.
Tham Lang khóc lóc kể lể với anh trai mình: "Người kia vừa thấy liền có vẻ rất già đời, không có khả năng là tay mới! Em gặp hắn khẳng định chơi xong, em đây lúc sau phải làm sao bây giờ? Khẳng định lại phải đối mặt với hắn."
"Đừng vội. Anh đi xem tình huống." Thất Sát rất thương yêu đứa em trai duy nhất của mình, Tham Lang thật vất vả mới thi đậu một đại học không tệ lắm, tiền đồ một mảnh sáng lạn. Thất Sát hy vọng em trai mình có thể tòng quân, lập nhiều điểm quân công, để gia đình có chút mặt mũi, không cần kiếm ăn ở câu lạc bộ như mình. Hiện tại là thời điểm tốt cho Tham Lang gia tăng chút vinh dự, nếu kì nghỉ hè có thể nổi danh ở một câu lạc bộ thượng cấp, lúc sau tòng quân có thể có được một chức vị không tồi ngay từ đầu, được cấp trên coi trọng, không cần chậm rãi leo thang lên từ tiểu binh.
Sau khi Thất Sát an ủi em trai mình xong, liền trò chuyện với em gái phục vụ trước quầy tiếp tân. Người làm phục vụ ở câu lạc bộ đa số là người thường hoặc cấp bậc tinh thần lực thấp lại không có sở trường đặc biệt gì, chỉ có thể dựa vào phục vụ chu đáo cẩn thận đổi lấy chi phí sinh hoạt. Các nàng thường ôm tâm lý sùng bái với đội viên chuyên nghiệp của câu lạc bộ, Thất Sát chỉ tùy ý hỏi thăm sức khỏe nàng, đã khiến đối phương cảm động không nói nên lời. Khi Thất Sát hỏi đến tình huống "Diệp", em gái liền không màng đến hành vi chức nghiệp mà đưa thông tin Diệp Tố cho Thất Sát, đương nhiên, câu lạc bộ cũng không yêu cầu nghiêm khắc, nếu không em gái có hoa si cũng không dám lấy công việc mình ra đùa giỡn.
Thông tin của câu lạc bộ về Diệp Tố không nhiều lắm, chỉ có tên họ, tuổi cùng học tịch. Đại học Hoa Đô... Thất Sát nhìn đến đây, đôi mắt mị một chút, có thể tiến vào đại học Hoa Đô chứng tỏ người này cũng không đơn giản, không thể để hắn chắn đường em trai mình.
Diệp Tố sau khi đánh bại Tham Lang, lại khiêu chiến hai người, toàn thắng, sau khi kết thúc, không ngoài sở liệu lại bị Hàn Nghiệp nhắc về chuyện vũ khí cụ tượng hóa.
Diệp Tố xấu hổ cười cười, ý định cho mình cái lý do thoát thân: "Tôi thấy anh và thầy Moka cũng không hay sử dụng vũ khí cụ tượng hóa, thầy Moka còn tốt, làm mẫu cho tôi hai lần, anh liền một lần cũng chưa. Tôi luôn có cảm giác bên người toàn người không có vũ khí cụ tượng hóa..."
"Trở về cho cậu xem."
"A?"
Hàn Nghiệp nói: "Trở về cho cậu xem vũ khí cụ tượng hóa của tôi."
Diệp Tố tùy ý gật đầu, trong lòng lại rất vui vẻ, Cảm Thái tinh thần lực và vũ khí cụ tượng hóa của Hàn Nghiệp đều thực thần bí, hiện giờ, là lúc Hàn Nghiệp chậm rãi mở ra bí mật cho hắn xem.
Thời điểm Diệp Tố đang định trở về, quang não lại thu được tin tức từ câu lạc bộ Tinh Thần.
"Có người hướng ta khiêu chiến!" Diệp Tố có chút kinh hỉ, hắn tới câu lạc bộ bốn ngày, vẫn luôn khiêu chiến người khác, đây vẫn là lần đầu tiên bị người khiêu chiến. Diệp Tố không quen giao diện tiếp thu khiêu chiến, thế nhưng vừa mở xem liền trượt tay ấn chấp nhận.
Hàn Nghiệp một bên nhìn thấy định ngăn cản nhưng đã chậm, tin tức tiếp nhận khiêu chiến đã gửi đến đối phương.