THẦN PHẨM ĐẠO THÁNH



Không thể thương lượng sao? Bạch Thương Đông khẽ thở dài.Vậy tại sao ngươi nhất định phải giải ra ý nghĩa trong tên của ta? Tam Tâm không trực tiếp trả lời, mà hỏi ngược lại Bạch Thương Đông.Ngươi cũng có thể hiểu rằng đó cũng là một loại mục tiêu của ta đi. Bạch Thương Đông bất đắc dĩ cười khổ, mặc dù hắn rất muốn Bản Nguyên Lực Lượng của Tam Tâm, nhưng bây giờ có vẻ là không có hy vọng gì.Tam Tâm gật đầu một cái tỏ vẻ đã hiểu: Ngươi muốn giải ra ý nghĩa trong tên của ta, cũng không phải là không thể.Bạch Thương Đông vốn cho rằng không có hi vọng gì nữa, lúc này nghe vậy thì hơi ngẩn người, cũng không quá vui mừng, hắn biết rõ Tam Tâm khẳng định còn nói tiếp, nên hắn im lăng chỉ ngẩng đầu nhìn Tam Tâm.Thật ra thì ta cũng rất tò mò về ngươi, một người trà trộn vào Ma giới, không biết hành sự khiêm tốn, lại còn khoe khoang như thế, ngươi là nhân loại kỳ quái nhất mà ta đã thấy. Tam Tâm nói lời này khiến Bạch Thương Đông cảm thấy cả người lạnh toát trong nháy mắt.Đến giờ Bạch Thương Đông vẫn không ngờ được, Tam Tâm lại nhìn thấu thân phận nhân loại của hắn, mà Tam Tâm chẳng qua vừa gặp mặt hắn lần đầu mà thôi, hắn thật sự không nghĩ ra vì sao Tam Tâm có thể nhận ra.Xem ra là mình đã đánh giá thấp Bản Nguyên Lực Lượng của Tam Tâm, có lẽ lực lượng kia so với mình tưởng tượng còn đáng sợ hơn. Bạch Thương Đông càng thêm khát vọng có được Bản Nguyên Lực Lượng của Tam Tâm.Thấy dáng vẻ toát mồ hôi lạnh của Bạch Thương Đông, Tam Tâm cười nói: Ngươi không cần lo lắng, ta đã tới Thánh Giới rất nhiều lần, gặp qua vô số nhân loại, cho dù muốn giết người, cũng không cần chờ đến lúc này.


Hơn nữa ngươi còn cầm lệnh phù của Ma Vương đại nhân, có lẽ Ma Vương đại nhân có suy nghĩ riêng, ta cũng không muốn uổng công vô ích.Ngươi muốn thế nào mới chịu để cho ta giải ra ý nghĩa trong tên thật? Bạch Thương Đông biết rõ lúc trước mình đã quá xem thường Ma nhân, Ma nhân trời sinh trời dưỡng, có vô số thiên tài, nếu không phải số lượng Ma nhân quá ít, nói không chừng đã sớm tấn công chiếm đóng Thánh Giới, đây tuyệt đối không phải một chủng tộc có thể bị khinh thường.Nếu như ngươi chịu đồng ý với ta ba chuyện, ta sẽ cho ngươi giải ra ý nghĩa trong tên của ta. Tam Tâm nói với vẻ mặt nghiêm túc.Ngươi cũng đã nói rồi đấy, ta mới chỉ là Văn Sĩ, sợ rằng không làm được đại sự gì. Bạch Thương Đông trầm ngâm nói.Ba chuyện ta cần này, đều là chuyện mà ngươi có khả năng làm được. Dường như Tam Tâm đã hiểu được suy nghĩ của Bạch Thương Đông, hắn mỉm cười nói.Ngươi nói xem, rốt cuộc là ba chuyện gì? Bạch Thương Đông hỏi.Chuyện thứ nhất, ta muốn ngươi đeo chiếc nhẫn này. Tam Tâm lấy từ trong ngực ra một chiếc nhẫn thủy tinh, bên trên chiếc nhẫn kia có khắc rất nhiều chú văn cổ quái, dường như tự nhiên có thể sinh ra lôi điện lấp loé không yên vậy, lúc thì ẩn giấu lúc lại hiện ra, vô cùng quỷ dị.Chiếc nhẫn này là cái gì? Bạch Thương Đông cau mày hỏi, hắn có dự cảm chiếc nhẫn này tuyệt đối không phải thứ tốt.Chiếc nhẫn này được đặt tên là Chú Tâm, chỉ cần ngươi đeo nó lên, thì đồng nghĩa với bị trúng một loại tâm chú, nếu ngươi không làm được chuyện mà ta yêu cầu ngươi làm, ngươi sẽ bị nguyền rủa, về phần là nguyền rủa gì thì đến nay vẫn chưa có người nào thử qua, nếu như ngươi không ngại thì có thể thử nhìn một chút. Tam Tâm giống như chỉ đang nói một chuyện không liên quan đến mình c.Như vậy hai chuyện còn lại là gì? Bạch Thương Đông rõ ràng, chú tâm này chỉ là biện pháp để Tam Tâm làm bảo đảm, hai chuyện phía sau mới là chuyện mà hắn cần làm.Chuyện thứ hai, ta muốn ngươi giúp ta tìm một người ở Thánh Giới. Tam Tâm trầm ngâm một lúc rồi mới mở miệng nói.Người nào? Bạch Thương Đông hỏi.Ta không biết nàng tên là gì, chỉ biết nàng dùng một thanh Bạch Ngọc Kiếm, Ngọc Kiếm kia vô địch, ta chưa thấy có vật gì có khả năng ngăn cản uy thế của Ngọc Kiếm kia, ít nhất là bảo vật từ cấp vương trở xuống, bị Bạch Ngọc Kiếm kia chém trúng là sẽ vỡ vụn, không một vật nào có thể chống lại. Tam Tâm nói.Ít nhất ngươi phải nói cho ta biết dáng vẻ người đó dài ngắn thế nào, là nam nhân hay nữ nhân, là nhân loại hay Ma nhân chứ? Bạch Thương Đông cười khổ nói, chỉ dựa vào một thanh kiếm mà muốn tìm người, chuyện này không khác nào mò kim đáy biển.Là một nữ tử nhân loại, dùng tiêu chuẩn của nhân loại các ngươi thì nàng hẳn là một vị Chân Nhân, nhưng bây giờ có còn là Chân Nhân hay không thì ta cũng không rõ, khi ta gặp nàng đã là từ hơn ba mươi năm trước rồi, tướng mạo cụ thể ta cũng không biết, chỉ biết ở mi tâm nàng có một nốt ruồi son.Bạch Thương Đông cười khổ: Nữ Chân Nhân trong nhân loại có biết bao nhiêu người, chỉ dựa vào những thông tin này mà muốn tìm một người, cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy.Ta hiểu, cho nên ta sẽ không giới hạn thời gian, nếu ngươi có thể gặp được nàng, giúp ta chuyển lời một câu.Câu gì? Bạch Thương Đông hỏi.Không thể chết, cũng không thể sống Tam Tâm trầm ngâm hồi lâu, mới nói ra bảy chữ.Đây là ý gì? Bạch Thương Đông thầm cau mày, bảy chữ này căn bản không hợp lý, hơn nữa không đầu không đuôi, hoàn toàn nghe không hiểu là hắn đang nói gì.Ngươi đây không cần hiểu, nếu như ngươi có thể gặp được nàng, chuyển những lời này cho nàng là được. Tam Tâm lại không có ý muốn giải thích.Một chuyện cuối cùng là gì? Bạch Thương Đông không hỏi nữa, chỉ hỏi điều kiện cuối cùng.Chuyện thứ ba, ta muốn ngươi giúp ta giết một người. Vẻ mặt Tam Tâm không chút thay đổi nói ra.Nhân loại? sắc mặt Bạch Thương Đông thay đổi.Đúng vây, là nhân loại. Tam Tâm gật đầu một cái.Đó là nhân loại kiểu gì? Bạch Thương Đông nhìn chằm chằm vào Tam Tâm rồi hỏi.Dùng tiêu chuẩn của Ma nhân để định nghĩa một người, ngươi cảm thấy có ý nghĩa sao? Sắc mặt Tam Tâm trầm xuống: Ta chỉ có thể nói cho ngươi biết, đó là kẻ thù của ta.Có thể đổi điều kiện khác hay không? Bạch Thương Đông hỏi Tam Tâm.Không thể. Tam Tâm trả lời như đinh chém sắt.Ta không thể tùy tiện đi giết một người vô tội hoàn toàn không quen biết được. Tam Tâm đã nói rõ, chuyện này đã không có chỗ để thương lượng nữa, Bạch Thương Đông không thể làm gì khác hơn là xoay người rời đi.Bạch Thương Đông không ngờ chính mình lại đụng vách tường, nếu như tính luôn cả Quân và Nhất Nhật thì hắn chỉ cần lại giải ra ý nghĩa trong tên của hai Ma nhân nữa là có thể công đức viên mãn, nhưng không nghĩ tới hắn chọn hai Ma nhân này, lại liên tiếp khiến hắn ăn quả đắng.Xem ra chỉ có thể nghĩ biện pháp từ chỗ ba Ma tướng khác rồi. Bạch Thương Đông không thể làm gì khác hơn là buông tha Mệnh Ảnh và Tam Tâm, một lần nữa lựa chọn trong ba Ma tướng còn lại.Vốn cho rằng thời gian còn lại khá nhiều, nhưng bây giờ nhìn tình hình này, Ma nhân cũng không dễ dàng giải quyết như vậy, Bạch Thương Đông không biết trong khoảng thời gian còn lại, có thể tăng đến cấp chín hay không, nếu không thể, sau khi trở lại Nam Ly Thư Viện, còn phải nghĩ biện pháp khác, hơn nữa còn chưa nhất định có thể tìm được Ma nhân khiến hắn hài lòng.Không...!Không xong... Tử Thức đột nhiên vội vã chạy tới, sắc mặt nhìn rất hốt hoảng.Chuyện gì xảy ra? Bạch Thương Đông cau mày hỏi.Huyền Giáp Sĩ...!Huyền Giáp Sĩ đi chỗ ở của ngươi...!Đập vỡ...!Đập vỡ Ác Quỷ Khôi Lỗi... Tử Thức thở hổn hển nói.Cái gì? Sắc mặt Bạch Thương Đông đại biến, đẩy Tử Thức ra rồi chạy như điên về phía nhà đá, hắn để Ác Quỷ Khôi Lỗi ở lại nhà đá bảo vệ Na Na, Huyền Giáp Sĩ đập phá Ác Quỷ Khôi Lỗi, lỡ may lại hạ độc thủ với Na Na, Bạch Thương Đông quả thực không dám tưởng tượng..



Bình luận

Truyện đang đọc