Ngươi ngươi! Đưa Hồng Lệ cho ta! Chân Nhân Thất Hoa đột nhiên nhảy lên một cái, bắt lấy cổ áo của Bạch Thương Đông la lên.
Ta cũng muốn a, nhưng mà chính bản thân hắn không muốn ta cũng không có cách nào, ta chỉ có thể giải trừ quyền khống chế cho hắn tự do, về phần ngài có thể để cho hắn nhận chủ hay không, ta cũng không có cách nào.
Bạch Thương Đông bất đắc dĩ giang hai tay ra nói.
Chân Nhân Thất Hoa lập tức giống như mèo bị dẫm vào đuôi, lập tức nhảy dựng lên, hung thần ác sát la lên: Ngươi dám để cho Hồng Lệ chạy, ta liền làm thịt ngươi.
Chân Nhân ngài nói xem phải làm sao bây giờ, ta đều nghe theo ngài.
Bạch Thương Đông bất đắc dĩ nói.
Chân Nhân Thất Hoa ngẩn ngơ, chậm rãi buông lỏng tay đang cầm cổ áo Bạch Thương Đông ra, một lúc lâu mới lên tiếng: Ngươi tên là gì? Là đệ tử viện nào? Ngươi viết một tấm giấy nợ trước, chờ ta tìm tới phương pháp có khả năng lấy lại Hồng Lệ, lại đi tìm ngươi đòi.
Cũng tốt, tại hạ Bạch Thương Đông, là Chấp Viện của Kính Thai Viện.
Bạch Thương Đông nói.
Chấp Viện? Chân Nhân Thất Hoa ngẩn người một chút, nhìn Bạch Thương Đông từ trên xuống dưới, một lúc lâu mới lên tiếng: Tiểu tử ngươi lừa gạt ai đó? Muốn đem Hồng Lệ chạy trốn đúng hay không? Chấp Viện Kính Thai Viện là Hiền Nhân Kính Trần, toàn bộ Nam Ly Thư Viện có ai mà không biết, ngươi còn dám gạt ta! Nói xong, Chân Nhân Thất Hoa liền muốn động thủ đối với Bạch Thương Đông.
Chân Nhân chắc là đã ở chỗ này ẩn cư rất lâu rồi, hai tháng gần đây cũng không có tiếp xúc với bên ngoài đi? Sư phụ Kính Trần của ta đã sớm tấn thăng thành Chí Nhân, đã đi trấn thủ tử quan rồi, bây giờ Kính Thai Viện do ta tạm thay chức vụ Chấp Viện.
Bạch Thương Đông liền vội vàng nói.
Hiền Nhân Kính Trần đã tấn thăng Chí Nhân? Chân Nhân Thất Hoa lập tức ngẩn ngơ.
Chuyện này toàn bộ thư viện đều biết, nếu Chân Nhân không tin, có thể đi tìm đồng môn hỏi một câu, xem ta có lừa dối Chân Nhân hay không, cái tên Bạch Thương Đông của ta, bây giờ ở trong thư viện cũng coi như có chút danh tiếng, Chân Nhân hỏi một chút cũng không khó biết rõ ta có đang nói dối hay không.
Bạch Thương Đông mỉm cười nói.
Được, ngươi đứng ở chỗ này đừng động.
Chân Nhân Thất Hoa từ trong ngực móc ra một tờ phù lục, viết mấy chữ lên phía trên, run tay đánh ra một thủ ấn, phù lục kia lập tức hóa thành ánh sáng biến mất.
Không bao lâu, đột nhiên chỉ thấy linh quang của Chân Nhân Thất Hoa chợt lóe, ánh sáng một lần nữa ngưng tụ ra một tấm bùa chú, Chân Nhân Thất Hoa nhìn chữ trên mặt bùa chú kia một chút, sắc mặt trở nên càng ngày càng cổ quái.
Ngươi thật sự là Kính Thai Viện Bạch Thương Đông? Chân Nhân Thất Hoa thu hồi phù lục, vẻ mặt quái dị nhìn Bạch Thương Đông hỏi.
Thanh Ngàn Năm Một Giấc Mộng này cũng không giả đấy chứ? Bạch Thương Đông chỉ chỉ vào Ngàn Năm Một Giấc Mộng treo ở bên hông.
Chân Nhân Thất Hoa gật đầu một cái: Ngươi đem giấy nợ viết xong liền có thể đi về.
Bạch Thương Đông dựa theo yêu cầu của Chân Nhân Thất Hoa viết giấy nợ giao cho Chân Nhân Thất Hoa, sau đó lại hỏi: Chân Nhân, ngươi xem một ngàn điểm Chấp Viện cống hiến kia của ta! Hồng Lệ đều bị ngươi cầm đi, ngươi còn hỏi ta điểm cống hiến? Chân Nhân Thất Hoa trợn to mắt nhìn Bạch Thương Đông, giống như cuộc đời này chưa từng thấy qua người vô liêm sỉ như thế.
Chân Nhân a, lời này không thể nói, không phải là ta muốn mang hắn đi, mà là chính bản thân hắn không chịu đi, nhắc tới thì cũng tính là ngài đang gửi đồ, ta cũng không đòi ngài chi phí bảo quản.
Dựa theo ước định, ta xác thực là đã giúp ngài giải khai Thánh Thú Lệnh, một ngàn điểm Chấp Viện cống hiến kia ngài cũng hẳn là phải cho ta, làm người phải nói đạo lý có phải hay không? Bạch Thương Đông nghiêm túc nói.
Muốn điểm Chấp Viện cống hiến thật sao? Mặt Chân Nhân Thất Hoa lạnh lùng nhìn Bạch Thương Đông.
Ước định là như vậy, Chân Nhân cũng không thể để cho ta làm không công đi.
Bạch Thương Đông lộ ra vẻ mặt đau khổ nói.
Chân Nhân Thất Hoa phất ống tay áo một cái, một luồng thần quang lập tức đem Bạch Thương Đông từ trong sân thổi bay ra ngoài, cửa viện tự động đóng lại, chỉ nghe giọng nói nổi nóng của Chân Nhân Thất Hoa từ trong sân truyền tới: Lúc nào ngươi đem Hồng Lệ trả lại cho ta, rồi hãy tới tìm ta đòi cống hiến đi.
Bạch Thương Đông buồn rầu từ dưới đất bò dậy, hận hận chụp lên Ngàn Năm Một Giấc Mộng bên hông: Chân Nhân Thất Hoa đối xử với ta như vậy, ngươi lại một chút phản ứng cũng không có?Ngàn Năm Một Giấc Mộng phát ra một tiếng kêu khẽ, giống như là đang cười nhạo Bạch Thương Đông đáng đời.
Bạch Thương Đông cũng không có cách nào với Ngàn Năm Một Giấc Mộng, Ngàn Năm Một Giấc Mộng chỉ là thừa nhận hắn, thế nhưng hắn lại không có năng lực khống chế Ngàn Năm Một Giấc Mộng.
Cũng còn may là một cái phất tay kia của Chân Nhân Thất Hoa chỉ là đem Bạch Thương Đông đuổi ra ngoài, không phải là thật sự muốn làm hắn bị thương, Bạch Thương Đông chỉ là té lộn mèo một cái, cũng không bị thương.
Thật là số khổ a, ta tới chỗ nào để tìm một ngàn Chấp Viện cống hiến đây? Bạch Thương Đông chỉ đành phải rời Vô Hoa Đảo, trở lại Kính Thai Đảo biện pháp khác.
Bạch Thương Đông trở lại Kính Thai Đảo, lại lật nhìn danh sách nhiệm vụ, nhìn tới nhìn lui cũng không có nhiệm vụ nào có thể dễ dàng kiếm bộn Chấp Viện cống hiến.
Xem ra ta cũng chỉ có thể ra ngoài săn giết Ma Vật kiếm chút ít tiền khổ cực rồi.
Bạch Thương Đông nghĩ đến chuyện mình cũng phải giống như bọn Hoàng Tiên ra ngoài làm lao động tay chân, trong lòng cũng có chút cảm giác khó chịu, tư cách chủ viện mới làm chưa được hai ngày, liền phải tự mình xuống biển làm việc, nghĩ tới đều là nước mắt.
Bạch Thương Đông đang ủ mưu nên đi nơi nào săn giết Ma Vật, đột nhiên thấy trận văn lóe lên, có người leo lên Kính Thai Đảo.
Đi ra nhà gỗ nhìn một chút tới phương hướng bến tàu, Kính Thai Đảo thật sự là quá nhỏ, liếc mắt liền đã thấy được rõ ràng, trên một con thuyền có năm người đi xuống, trên căn bản đều là người quen củaBạch Thương Đông.
Vợ trên danh nghĩa của hắn là Cung Tố Quân, còn có em dâu Cung Uyển Vân, lại có Lý gia Lý Nhân, hai người khác Bạch Thương Đông nhìn thấy liền nhíu mày, một là Tam bá phụ Cung Ngạo Long của Cung Tố Quân, còn có một người khác Bạch Thương Đông cũng không nhận ra, thoạt nhìn hẳn là một vị Chân Nhân.
Bọn họ đi tới Kính Thai Viện làm cái gì thế? Bạch Thương Đông âm thầm cau mày, từ lần trước sau khi Cung Ngạo Long ép Cung Tố Quân tái giá, hắn và Cung gia trên căn bản liền không có gì lui tới nữa rồi, ngay cả Cung Tố Quân cũng chưa tưng gặp lại qua.
Tỷ phu, ta cùng chị tới thăm ngươi, nghe nói tỷ phu đã trờ thành Chấp Viện của Kính Thai Viện, thật là khiến người ta hâm mộ.
Cung Uyển Vân đi nhanh đến trước mặt Bạch Thương Đông, ngọt ngào nói.
Thương Đông a, chúc mừng ngươi tiếp chưởng Kính Thai Viện, đây là một chút quà tặng mà gia chủ để cho chúng ta đưa tới, ngươi không nên chê ít a.
Cung Đại Đồng để cho Lý Nhân gánh hai cái rương lớn đặt ở trước mặt Bạch Thương Đông.
Một rương trong đó chứa đầy Thánh Vật Lệnh đủ loại, bên trong một rương khác chính là các loại binh khí, khôi giáp tinh xảo, vừa nhìn cũng biết đều là Thượng phẩm.
Ta đây sợ rằng không chịu nổi.
Bạch Thương Đông lạnh nhạt nói.
Cung Ngạo Long liền vội vàng nói: Thương Đông a, chuyện lần trước đều là Tam bá phụ ta suy nghĩ không chu toàn, đều là ta sai, để cho ngươi chịu uất ức, nhưng mà nói thế nào thì chúng ta cũng là người một nhà, xem ở trên mặt mũi của Tố Quân, ngươi liền tha thứ cho Tam bá phụ lần này đi.
Đúng vậy Thương Đông, nói cho cùng thì chúng ta đều là người một nhà, nào có mối thù nào qua đêm, bây giờ ngươi mới vừa tiếp chưởng Kính Thai Viện, nếu như có gì cần, cứ việc nói với trong nhà, chúng ta nhất định sẽ hết toàn lực giúp ngươi.
Cung Đại Đồng vừa nói vừa nhìn Cung Tố Quân một cái.
Trong lòng Cung Tố Quân âm thầm thở dài, Cung Ngạo Long cùng Cung Đại Đồng đều hy vọng hắn có thể nói giúp, nhưng mà hắn và Bạch Thương Đông chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, có mấy lời nói thế nào cũng không ra.
Tỷ phu, đều là tấm lòng thành trong nhà, ngươi hãy thu đi.
Cung Uyển Vân kéo cánh tay Bạch Thương Đông dịu dàng nói.
.