Ma ngấn giống như con mắt màu đen lớn lơ lửng giữa không trung, ma khí màu đen từ bên trong tuôn ra, tạo thành một vòng xoáy hình phễu ở dưới ma ngấn, mà ở trong vòng xoáy này lại có một tấm bia lớn màu đen chậm rãi hạ xuống, bên cạnh tấm bia lớn màu đen kia là,từng con ma vật cao đến hơn một trượng giống vượn lại giống sư tử đang xông ra, ở trong thung lũng kia, đã có hơn một trăm con, hơn nữa vẫn còn có một số lượng lớn ma vật từ bên trong ma ngấn nhảy ra.Ma nhân bia.
.
.
Là Ma nhân bia.
.
.
Rút lui.
.
.
Lập tức rút lui.
.
. Lý Trường Khách- Đội trưởng đội trừ ma của Lý gia hét lớn một tiếng, đánh thức đám người vẫn còn đang ngẩn người.Mọi người vừa tỉnh táo lại, dù là đệ tử Lý gia trong đội trừ ma của Lý gia, hay là đám người Bạch Thương Đông đều không chút do dự xoay người liều mạng chạy xuống núi.Nhưng là những ma vật giống vượn lại giống sư tử kia đã phát hiện ra bọn họ, chúng gầm lên rồi sải chân điên cuồng đuổi theo bọn họ.Ma vật trong Ma giới chỉ là nô bộc, chủ nhân chân chính chính của Ma giới là Ma nhân, dáng vẻ của Ma nhân cũng không khác gì nhân loại, nhưng bọn chúng không phải do cha mẹ sinh ra, mà là từ bên trong Ma nhân bia sinh ra, ngay cả tên cũng do trời định trước, chúng nắm giữ lực lượng trời ban, không già không chết có Ma lực vô tận.Ma nhân cũng chia làm năm cấp: binh, tướng, vương, đế, hoàng, ứng với cấp bậc của nhân loại là Văn Sĩ, Chân Nhân, Hiền Nhân, Chí Nhân, Thánh Nhân, hơn nữa cho dù có cùng cấp, Ma nhân bình thường cũng có thực lực vượt xa nhân loại.Mặc dù đám người Bạch Thương Đông không biết lần này Ma nhân thoát ra từ trong ma ngấn có đẳng cấp gì, nhưng cho dù chỉ là Ma nhân cấp binh, hơn nữa chỉ là ma vật Sư Thủ Viên Thú cấp binh có số lượng kinh người, thì bọn họ cũng tuyệt không thể địch nổi.Mỗi ngày đệ tử Lý gia đều sẽ tới núi Ngọc Sơ một chuyến, rất quen thuộc địa hình ở nơi này, người nào cũng chạy thật nhanh, mấy người Cung Vũ Hải cũng dốc sức chạy theo.Chỉ có Bạch Thương Đông và Triệu Minh Phong còn chưa tu luyện thân pháp kỹ năng vì vừa mới tăng cấp lên Văn Sĩ, dựa vào khí lực chạy xuống núi, nhưng vì không quen đi đườn núi nên cả hai rơi vào sau cùng.Bạch thiếu gia, ngươi nằm trên lưng ta đi, ta cõng ngươi xuống núi. Lý Trúc Phong cùng Lý Tế Vũ phát hiện Bạch Thương Đông rơi vào sau, lại thấy Sư Thủ Viên Thú cũng sắp đuổi kịp rồi, lập tức quay đầu chạy tới bên người Bạch Thương Đông, muốn cõng Bạch Thương Đông chạy xuống núi.Ngươi cõng theo ta, chúng ta sẽ không đi được, ngươi cứ chạy nhanh đi thôi. Bạch Thương Đông cười khổ.Không sợ, ta có Chân Mệnh Đạo Ấn Đại Lực Thần Ngưu, cõng thêm một người nhẹ như ngươi cũng không có vấn đề gì, hơn nữa ta quen đường xuống núi này, hơn nữa đã luyện được thân pháp Thiên Hà Bôn Lưu, nhất định có thể cõng theo ngươi chạy trốn.
Đám Sư Thủ Viên Thú này đều sợ nước, chỉ cần lên thuyền là chúng ta sẽ an toàn. Lý Trúc Phong vừa nói, lại vừa khom người cõng Bạch Thương Đông lên, chạy như điên xuống dưới núi.Bạch Thương Đông thấy Lý Trúc Phong chạy đi nhẹ nhàng như vậy, sau khi cõng hắn lên mà thân hình lại không bị ảnh hưởng chút nào, rất nhanh đã đuổi kịp đám người chạy trước, ngay cả Lý Tế Vũ bên cạnh hắn ta cũng là chạy nhanh, thân hình nhẹ như chim yến, không hề có biểu hiện cố hết sức chút nào, trong lòng âm thầm hâm mộ: Lần này trở về, dù thế nào cũng phải tìm một môn thân pháp để tu luyện.Cứu mạng.
.
.
Cứu mạng a.
.
.
Hải thiếu.
.
.
Cứu ta.
.
. Triệu Minh Phong Chạy ở cuối cùng sợ hãi kêu to, một con Sư Thủ Viên Thú tức giận đang gầm thét đã đuổi tới phía sau hắn, cánh tay giống như sắt thép mang theo móng vuốt như móc thép chụp xuống đầu hắn ta.Chỉ nghe thấy một tiếng hét thảm, dù sao Triệu Minh Phong vẫn còn quá nhỏ tuôi, hơn nữa không hề có kinh nghiệm chiến đấu cùng ma vật, ngay cả bí pháp đều là mới bắt đầu luyện tập, căn bản không kịp phản kháng, đầu hắn ta đã bị Sư Thủ Viên Thú chụp nát, máu tươi như suối trào ra ngã xuống đất.Cung Vũ Hải vẫn luôn có quan hệ tốt nhất với Triệu Minh Phong, lúc này lại ngay không dám quay đầu nhìn thử, chỉ liều mạng chạy như điên xuống dưới núi.
Cung Vũ Hải đã là Văn Sĩ cấp tám, lại tu luyện bí truyền của Cung gia, thân pháp nhanh nhất, không bao lâu sau đã chạy phía trước tất cả mọi người, chạy ngay phía sau hắn ta chính là Mã Xuân Hổ và đám người Cung gia.Mấy người Mã Xuân Hổ đều đã sợ vỡ mật, Ma nhân giáng thế, nhất định có rất nhiều ma vật được sinh ra, nếu như không nhanh chóng rời khoit Minh Kính Hồ, cho dù đám Sư Thủ Viên Thú sợ nước kia không thể rời khỏi đảo giữa hồ, nhưng Ma nhân vừa ra, bọn họ cũng xong đời.Cũng may là Sư Thủ Viên Thú có thân hình khổng lồ mà đường núi lại chật hẹp gập ghềnh, bọn chúng khó mà phát huy được tốc độ nhanh nhất, đến khi đám người Bạch Thương Đông chạy trốn tới trên thuyền, đám Sư Thủ Viên Thúkia cũng không thể đuổi kịp bọn họ.Một đám người trốn lên thuyền gỗ, khi thuyền hoa rời bến, trong lòng đám người đều âm thầm thở phào nhẹ nhõm.Những con Sư Thủ Viên Thú kia quả nhiên chỉ đuổi đến bên bờ là ngừng lại, cũng không dám xuống nước đuổi theo, chỉ đứng bên bờ tức giận gầm thét với đám người.Khi mấy người đang thầm thở phào lại đột nhiên nghe thấy một tiếng vang thật lớn, giống như từng dãy núi va vào nhau, sau đó chỉ thấy toàn bộ hòn đảo giữa hồ dường như cũng run lên một cái, sau đó chỉ thấy một cột sáng màu đen từ trong sơn cốc phóng lên, nổ tung ầm ầm trên không trung, hóa thành ngàn vạn đường kiếm màu đen rơi từ trên trời xuống, bao phủ lấy tất cả thuyền gỗ ở trên hồ.Luyện khí hóa quang.
.
.
Xong rồi.
.
.
Là Ma nhân cấp tướng.
.
.
Mọi người nhanh nhảy xuống thuyền.
.
. Lý Trường Khách nhìn tới đường kiếm màu đen bay lượn đầy trời, hét lớn một tiếng rồi lập tức nhảy khỏi thuyền xuống hồ.Mọi người vội vàng nhảy vào trong hồ theo Lý Trường Khách, nhưng đường kiếm màu đen kia rơi xuống thật sự quá nhanh, rất nhiều đệ tử Lý gia không kịp nhảy xuống nước, bị đường kiếm màu đen đâm xuyên qua biến thành từng mảnh nhỏ, mặt hồ nước lập tức xuất hiện từng cơn sóng chứa đầy mảnh gỗ và máu thịt.Càng khiến người ta sợ hãi hơn là những con Sư Thủ Viên Thú vốn sợ nước kia dường như bị cột sáng màu đen kia ảnh hưởng, trong mắt đỏ lên, chúng điên cuồng nhảy xuống nước, lại giống như cá mập hung mãnh nhanh chóng bới về phía đám người vừa nhảy xuống nước.Hơn một trăm con Sư Thủ Viên Thú không nhỏ hơn con voi cùng lao vào trong hồ, cảnh tượng kia vô cùng đáng sợ, phía sau không biết còn có bao nhiêu Sư Thủ Viên Thú vọt tới, khiến đám người nhìn thấy đều kinh hãi.Dù sao cong người cũng không phải là cá, làm sao có thể tránh những con Sư Thủ Viên Thú đuổi giết trong nước được, chỉ trong nháy mắt, những con Sư Thủ Viên Thú kia đã đuổi tới trước mặt bọn họ, chúng há lớn miệng như chậu máu, móng nhọn vung lên như muốn xé bọn họ thành mảnh nhỏ.Một tiếng kiếm vang lên, ánh kiếm màu xanh như trăng lưỡi liềm lớn chém xuống, trong nháy mắt đã chém chết mười mấy con ma vật vừa nhào tới trước mặt đám người Bạch Thương Đông.Bạch Thương Đông quay đầu nhìn, chỉ thấy Lý Phàm- một vị Chân Nhân duy nhất của Lý gia cầm trường kiếm đứng đầu một chiếc thuyền, đường kiếm màu xanh như trăng lưỡi liềm kia chính là ông ta chém ra.Một đám đệ tử Lý gia trở về từ cõi chết và đám người Cung Vũ Hải mừng đến ch ảy nước mắt, không kìm lòng được hoan hô thành tiếng, chỉ là tiếng hoan hô mới vang lên lại đột nhiên ngừng lại, một ánh kiếm màu đen trong nháy mắt chém xuống mặt hồ, Lý Phàm nặng nề chém ra đường kiếm màu xanh trăng lưỡi liềm đỡ, sau đó cả người lẫn kiếm, cùng thuyền nhỏ kia đều bị ánh kiếm màu đen kia chém thành hai nửa, sương máu cùng ánh kiếm màu xanh vỡ vụn tản đầy trời.Cha.
.
. Lý Trúc Phong đau khổ rống giận rồi vội bơi về phía chiếc thuyền vừa bị đánh vỡ, còn Lý Tế Vũ đã ngất đi.Bạch Thương Đông ôm Lý Tế Vũ hôn mê, ánh mắt nhìn về phía hòn đảo giữa hồ, đám Sư Thủ Viên Thú hung ác kia chẳng biết đã ngừng truy kích từ lúc nào, chúng tách ra hai bên nhường ra một đường, một thân ảnh nữ tử tuyệt đẹp khoác lụa đen, đôi chân để trần trắng như lướt nhẹ trên mặt hồ, đạp lên sóng bước tới..