Tìm chết! Đám Ma nhân gần đó đều nổi giận, một Ma nhân đứng gần thiếu niên á nhân kia đã trực tiếp rút đao chém về phía đầu của thiếu niên á nhân kia.
Đinh! Một bóng người cản trước người thiếu niên á nhân, sóng khí vô hình chợt lóe, trường đao chém về phía thiếu niên kia lập tức bị gãy đôi.
Hắn là người của ta, muốn động tới hắn thì phải hỏi binh khí trong tay của ta trước xem có đồng ý hay không.
Bạch Thương Đông lạnh lùng nhìn Ma nhân kia, Không Sắc Xích trong tay đã dán trên cổ Ma nhân kia.
Mặc dù Ma nhân không thấy được Không Sắc Xích, nhưng trên cổ truyền tới cảm giác lạnh lẽo khiến lông tơ toàn thân hắn ta dựng thẳng lên, hắn ta đứng im tại chỗ không dám động đậy, chỉ sợ binh khí vô hình kia sẽ cứa đứt cổ mình.
Đi.
Bạch Thương Đông thu Không Sắc Xích về, mang theo thiếu niên á nhân rời khỏi đường phố.
Ngươi tên là gì? Đi tới trong hẻm nhỏ không có người, Bạch Thương Đông hỏi thiếu niên á nhân.
Ta không có tên, bởi vì khi ta sinh ra là ở đỉnh Khuyển Nha, cho nên tất cả mọi người đều gọi ta là A Khuyển.
A Khuyển kích động nhìn Bạch Thương Đông rồi nói.
Ngươi có biết vừa rồi ngươi làm như vậy sẽ khiến ngươi mất mạng hay không.
Bạch Thương Đông nói.
A Khuyển kích động nói: Ta biết nhưng ta lại càng muốn để ngươi biết rằng, chúng ta đều tin tưởng ngươi mạnh hơn so với Huyền Giáp Sĩ, nếu như ngươi cũng là Ma tướng thì hắn ta nhất định không phải đối thủ của ngươi, cho nên dù như thế nào thì mong ngươi hãy cố gắng nhẫn nại, hiện tại không nên tới Ma Đấu Thai, dù thế nào cũng mong ngươi tiếp tục mạnh mẽ lên.
Bởi vì muốn nói cho ta nghe những lời này mà ngươi muốn đánh cuộc cả tính mạng của mình? Bạch Thương Đông không hiểu được cách làm của A Khuyển, người địa cầu sống quá an nhàn, rất khó hiểu được những tình cảm này.
A Khuyển gật đầu, trên mặt cực kỳ nghiêm túc, đơn thuần khiến người nhìn vào phải tự ti mặc cảm.
Tại sao chính ngươi không đi tu luyện? Bạch Thương Đông vẫn luôn nghi ngờ không hiểu, á nhân có huyết thống của nhân loại và Ma nhân, vốn có thể tu luyện, tại sao á nhân đi lên con đường tu luyện lại chỉ có rất ít, đại đa số á nhân đều không tu luyện.
Bởi vì ta không có tên.
A Khuyển xấu hổ cúi đầu.
Bạch Thương Đông khẽ cau mày, thế nhưng hắn không thể tiếp tục hỏi, nếu không sẽ bại lộ thân phận của mình, chỉ có thể chờ sau này đi tìm hiểu sau, á nhân không có tên có liên quan gì đến chuyện không thể tu luyện.
Bắt đầu từ bây giờ ngươi đi theo ta.
Bạch Thương Đông không dám để A Khuyển trở về, sợ Huyền Giáp Sĩ đi tìm A Khuyển.
A Khuyển nặng nề gật đầu một cái, hưng phấn đi theo sau lưng Bạch Thương Đông.
Bạch Thương Đông một lần nữa đi tới chỗ ở của Tam Tâm, Tam Tâm đang ở trong nhà, nhưng lần này không nằm ở trên thảm cỏ, mà là ngồi trên cọc gỗ, cầm trong tay một khúc gỗ đang cúi đầu điêu khắc gì đó.
Bởi vì đầu gỗ mới vừa bị vót, Bạch Thương Đông còn chưa nhìn ra Tam Tâm muốn điêu khắc vật gì.
Ngươi muốn giết người tên là gì, trong nhân loại có thân phận gì? Bạch Thương Đông đứng bên ngoài hàng rào tre rồi hỏi.
Tam Tâm ngẩng đầu lên nhìn Bạch Thương Đông một chút, mỉm cười nói: Phong Mạc Động- một Chân Nhân, là người của một thư viện của nhân loại các ngươi.
Thư viện nào? Bạch Thương Đông cau mày hỏi.
Bắc Minh Thư Viện.
Tam Tâm đáp.
Đương nhiên Bạch Thương Đông đã từng nghe nói về Bắc Minh Thư Viện, Thanh Châu có hai thư viện lớn, một là Nam Ly, một thư viện khác chính là Bắc Minh.
Hắn và ngươi có thù gì? Bạch Thương Đông lại hỏi.
Chuyện này không liên quan gì tới ngươi.
Sắc mặt Tam Tâm trầm xuống.
Không thể đổi một điều kiện khác sao? Bạch Thương Đông hỏi.
Không thể.
Tam Tâm trả lời rất kiên quyết.
Chiếc nhẫn chú tâm này rốt cuộc là gì? Bạch Thương Đông nhìn dáng vẻ kia của Tam Tâm, cũng biết sợ rằng là không có khả năng khiến hắn thay đổi chủ ý.
Giết người không bằng tru tâm, ta chỉ có thể nói cho ngươi biết, nếu như không hoàn thành được khế ước, bị chú tâm giới nguyền rủa, ngươi sẽ không chết đi, thế nhưng ngươi sẽ biết sống không bằng chết.
Tam Tâm nói.
Ta giải ra ý nghĩa trong tên cho, với thực lực của ngươi, chỉ cần tăng cấp tới Ma Vương, muốn tự mình đi Thánh Giới báo thù còn không đơn giản sao? Bạch Thương Đông nói.
Giải ra ý nghĩa trong tên chỉ là có cơ hội tăng cấp, cũng không có nghĩa là có khả năng tăng cấp, hơn nữa nếu ta có thể đi Thánh Giới, thì cần ngươi báo thù cho ta chắc.
Tam Tâm nói với vẻ lạnh nhạt.
Bạch Thương Đông trầm ngâm không nói, hắn thật sự không nghĩ ra cách nào để có thể thuyết phục Tam Tâm, nhưng không có Bản Nguyên Lực Lượng của Tam Tâm, hiện tại hắn không thắng được Huyền Giáp Sĩ.
Không bằng ta nghĩ biện pháp đưa ngươi đi Thánh Giới, thù của ngươi thì chính ngươi báo.
Một lúc lâu sau, Bạch Thương Đông mới mở miệng nói.
Tam Tâm nở nụ cười, giống như là nghe được chuyện gì rất buồn cười vậy, hắn cười nghiêng ngửa, một lúc lâu sau mới ngừng cười, nói với Bạch Thương Đông : Ngươi nghĩ biện pháp đưa ta đi Thánh Giới? Ngươi có biết tại sao ta không thể đi Thánh Giới không?Bạch Thương Đông lắc đầu, Ma nhân đều có Ma nhân bia có thể đả thông không gian, bọn họ có thể tự do đi về giữa hai giới Thánh Ma, nhưng Ma nhân cũng có Ma nhân ràng buộc, không phải bọn họ cứ có năng lực là có thể đi.
Chủ nhân của bảy mặt trời là Thái Nhất Ma Hoàng, trong tay Ma Hoàng có một danh sách Ma nhân, tất cả Ma nhân trong danh sách này đều là suốt đời không thể vào Thánh Giới, ngươi nghĩ biện pháp để cho ta vào Thánh Giới, trừ phi ngươi đi giết Thái Nhất Ma Hoàng, ngươi có thể làm được không? Tam Tâm cười như không cười nói.
Tại sao Ma nhân trong danh sách đó suốt đời không được vào Thánh Giới? Bạch Thương Đông hơi giật mình nhìn Tam Tâm, nếu như Tam Tâm nói là thực sự, không có bất kỳ người nào có khả năng dẫn hắn vào Thánh Giới, Bạch Thương Đông tự nhiên càng không thể.
Chuyện này không có gì quá kỳ quái, trên tay mỗi vị Ma Hoàng đều có danh sách như vậy.
Tam Tâm bĩu môi một cái rồi nói: Đó là bởi vì Ma nhân trong danh sách này có Bản Nguyên Lực Lượng quá mạnh, mà cấp bậc lại quá thấp, Ma Hoàng sợ chúng ta tới Thánh Giới bị loài người giết chết, để lại Thánh Vật Lệnh bị loài người giải ra, để nhân loại thu được lực lượng của chúng ta, cho nên không cho chúng ta tiến vào Thánh Giới.
Thì ra là như vậy.
Bạch Thương Đông bừng tỉnh đại ngộ, nhưng cũng vì vậy mà hắn càng thêm muốn có được Bản Nguyên Lực Lượng của Tam Tâm rồi, đây chính là Bản Nguyên Lực Lượng mà nay cả Ma Hoàng cũng kiêng kỵ, đến khi trưởng thành sẽ đáng sợ tới trình độ nào thì không ai nói rõ được.
Nếu như ta có khả năng mang người kia đến Ma giới thì sao? Bạch Thương Đông đột nhiên hỏi Tam Tâm.
Tam Tâm ngẩn người một chút, trầm ngâm hồi lâu mới lên tiếng: Nếu như ngươi có thể mang người kia tới trước mặt của ta, vậy dĩ nhiên là tốt nhất, có khả năng tự mình báo thù, ta cũng sẽ không muốn dựa vào tay người khác.
Bạch Thương Đông rất vui mừng, mang người đến Ma giới và giết người là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, mang người kia đến Ma giới, người kia chưa chắc sẽ chết, còn có rất rất nhiều có khả năng.
Ngươi phải biết rõ, ta bây giờ mới chỉ là một Văn Sĩ, dù là giết chết người kia, hay mang hắn đến Ma giới, đều không phải là chuyện mà ta có thể làm được trong thời gian ngắn.
Bạch Thương Đông lại nói.
Dùng thời gian ở Thánh Giới tính toán, ta có thể cho ngươi thời gian mười năm, với thiên phú và năng lực của ngươi, mười năm thời gian đủ để trưởng thành đến trình độ đánh bại hắn rồi.
Tam Tâm nói đạo.
Hai mươi năm.
Bạch Thương Đông biết rõ Ma nhân rất mơ hồ về khái niệm thời gian, vài chục năm đối với bọn họ cũng không đáng là gì, dù sao bọn họ có thân thể không già không chết.
Ta không chờ được lâu như vậy.
Tam Tâm lạnh lùng nói.
Vậy thì mười lăm năm đi, dù sao trên đời này sẽ xảy ra rất nhiều chuyện khó lường được, lỡ may trong khoảng thời gian mười năm này, ta cũng không thể đạt tới mức như ngươi mong muốn, thu được lực lượng đánh bại người kia, vậy chẳng phải là làm lỡ đại sự.
Bạch Thương Đông nói.
Tam Tâm chậm rãi gật gật đầu: Được, vậy thì mười lăm năm.
.