Có thể cho ta một vị trí đệ tử chân truyền không? Lôi Sư có chút thấp thỏm nhìn Bạch Thương Đông.
Bạch Thương Đông ngưng mắt nhìn Lôi Sư nói: Đương nhiên là được, thân là Chấp Viện của Kính Thai Viện, mỗi một câu mỗi một chữ của ta đều hữu hiệu, nếu như ngươi là Thượng phẩm Chân Mệnh Đạo Ấn, đương nhiên có thể bái ta làm thầy, trở thành đệ tử chân truyền của Kính Thai Viện ta.
Mặt Lôi Sư tràn đầy kích động, thân thể hùng tráng đều có chút run rẩy, ầm một tiếng liền bái ở trước mặt Bạch Thương Đông: Sư phụ ở trên cao, xin nhận đệ tử Lôi Sư một lạy, từ đây Lôi Sư sống là người của Kính Thai Viện, chết là quỷ của Kính Thai Viện.
Người bình thường sợ rằng không có cách nào tưởng tượng được, người nắm giữ Chân Mệnh Đạo Ấn Thượng Phẩm như Lôi Sư, thậm chí quẫn bách tới mức ngay cả một bộ công pháp Thượng phẩm đều cầu không tới.
Xuất thân của Lôi Sư vốn cũng không tốt, gặp vận may lớn có được Chân Mệnh Đạo Ấn Thượng Phẩm đi vào Nam Ly Thư Viện, nhưng bởi vì quá mức ngu dốt, làm cho Chân Nhân của Nam Ly Thư Viện đều không muốn để ý đến hắn, hắn thứ nhất là không có tiền tài, thứ hai là không có gốc gác, làm một đệ tử bình thường, liền học một môn công pháp Thượng phẩm đều không có tư cách.
Vốn Lôi Sư đã sớm có thể tăng cấp, nhưng bởi vì không có Công pháp Thượng phẩm, Lôi Sư lại không cam lòng tu luyện công pháp hạ phẩm cùng trung phẩm, một mực ở trong Nam Ly Thư Viện kéo dài ba năm, vẫn không đạt tới phẩm cấp.
Hôm nay cuối cùng đạt được Bạch Thương Đông cho vị trí đệ tử chân truyền, coi như Bạch Thương Đông cái gì cũng không truyền cho hắn, hắn cũng có quyền lợi mượn xem Công pháp Thượng phẩm, khổ sở chờ đợi ba năm một buổi sáng đã thành tựu, sự kích động của Lôi Sư là những đệ tử bình thường kia căn bản là không có cách nào tưởng tượng.
Đứng lên, đi lấy lệnh chiêu mộ đi.
Bạch Thương Đông đỡ Lôi Sư đứng lên, Thánh Giới quá mức coi trọng văn võ tu hành, người giống như Lôi Sư, có thể tưởng tượng được kỳ cảnh, Bạch Thương Đông cũng vô cùng cảm thấy đồng tình.
Nhưng mà nhìn Lôi Sư cao to lực lưỡng, coi như tu hành không được, làm việc khẳng định cũng là một tay hảo thủ, thu hắn vào Kính Thai Viện cũng không tính là thua thiệt.
Ngưu tầm ngưu mã tầm mã, người nào chơi đùa kiểu gì đó, nếu như Chí Nhân Kính Trần vẫn còn ở đây, Kính Thai Viện cũng không đến nỗi luân lạc tới mức này.
Ngươi cũng không thể nói người ta như vậy, tốt xấu gì người ta cũng thu một đệ tử Thượng phẩm Chân Mệnh Đạo Ấn, nếu như không phải người ngu, ai sẽ gia nhập Kính Thai Viện đây?Ha ha, nói có lý! Đệ tử viện khác lại một trận châm chọc, nhưng mà Bạch Thương Đông lại lười để ý đến bọn họ, để cho Tống Nhạc ở lại Xuân Huy Viện nhận người, chính hắn rời khỏi Xuân Huy Tấm, hướng Tứ Quý Các mà đi.
Một trong hai đệ tử Chân Mệnh Đạo Ấn Thánh Phẩm năm nay là Nam Cung Tiêu ngụ ở trong Tứ Quý Các, hắn tự nhiên là không cần đi Xuân Huy Tấm ghi danh, các đại viện tới cướp hắn đều không kịp đây.
Xin hỏi, ngươi là Nam Cung Tiêu sao? Bạch Thương Đông đã để cho Tống Nhạc hỏi thăm ra gian phòng của Nam Cung Tiêu ở, sau khi gõ cửa phòng, thấy một thiếu niên anh tuấn mười bảy mười tám tuổi đứng ở bên trong cửa.
Ta là Nam Cung Tiêu, ngươi là ai? Tìm ta có chuyện gì? Nam Cung Tiêu đánh giá Bạch Thương Đông hỏi.
Ta là Chấp Viện Kính Thai Viện Bạch Thương Đông, hôm nay tới tìm ngươi, là hy vọng ngươi gia nhập Kính Thai Viện chúng ta.
Bạch Thương Đông trực tiếp nói ra mục đích tới của mình.
Rất xin lỗi, ta không biết Kính Thai Viện, cũng không có hứng thú gì, xin mời ngươi trở về đi.
Mặc dù thái độ của Nam Cung Tiêu vẫn rất tốt, nhưng theo vẻ mặt hắn cũng có thể thấy được căn bản là hắn coi thường Kính Thai Viện, hơn nữa chắc chắn là hắn cũng biết chuyện về Kính Thai Viện cùng Bạch Thương Đông.
Bạch Thương Đông đưa tay ra, chặn Nam Cung Tiêu chuẩn bị đóng cửa lại, vẻ mặt bình tĩnh nói: Gia nhập Kính Thai Viện chúng ta, bái ta làm thầy, ngươi chỉ có cơ hội hôm nay mà thôi.
Nam Cung Tiêu có chút buồn cười nhìn Bạch Thương Đông: Ta không biết ngươi lấy tự tin ở nơi nào, ngươi tên là Bạch Thương Đông đúng không? Là đệ tử của Chí Nhân Kính Trần, thân phận này xác thực là rất tôn quý, nhưng mà nguốc gốc của sự tôn quý cũng là ở chỗ Chí Nhân Kính Trần, bản thân ngươi cũng chỉ là một Văn Sĩ cấp một mới vừa nhập phẩm, đều là Thánh Phẩm Chân Mệnh Đạo Ấn, ta đã tăng cấp lên tới ngũ phẩm, ngươi dựa vào cái gì muốn ta bái ngươilàm thầy? Hay là nói ngươi có thể đưa ra điều kiện tốt hơn so với Ly Hỏa Viện?Ly Hỏa Viện cho ngươi điều kiện gì rồi? Bạch Thương Đông lộ ra vẻ bình tĩnh hỏi.
Vị trí Đệ Tử Bí Truyền, Thần binh Thánh phẩm, Thánh Thú, chiến y các loại đều có, đây chỉ là điều kiện cơ bản nhất, Xích Long Hiền Nhân còn có thể tự mình dạy dỗ ta, ngươi thì sao, ngươi có thể cho ta điều kiện gì? Nam Cung Tiêu cười tủm tỉm nhìn Bạch Thương Đông, hắn tự nhiên biết căn cơ của Kính Thai Viện rất mỏng, căn bản là không có khả năng lấy ra điều kiện tốt hơn được.
Không có.
Bạch Thương Đông lạnh nhạt nói.
Không có là ý gì? Nam Cung Tiêu ngẩn người một chút.
Chính là ý tứ mà ngươi nghe được, không có vị trí Đệ Tử Bí Truyền, sẽ không cung cấp bất kỳ thần binh, Thánh Thú, chiến y, cũng không có bất kỳ công pháp và bí kỹ nào, nếu như ngươi có hứng thú, tâm tình ta tốt, vấn đề trên phương diện tu luyện có thể trả lời ngươi một chút, nhưng mà ngươi cũng không cần ôm hy vọng quá lớn, ngươi muốn biết rõ vấn đề, ta chưa chắc đã biết rõ.
Nghe Bạch Thương Đông nói xong, ánh mắt của Nam Cung Tiêu càng mở càng lớn, giống như là như là gặp ma nhìn Bạch Thương Đông: Ngươi liền điều kiện như vậy còn muốn khuyên ta bái ngươi làm thầy gia nhập Kính Thai Viện?Đúng vậy, có vấn đề gì? Bạch Thương Đông cố làm ra vẻ không hiểu hỏi.
Đương nhiên gì, dù sao ta cũng chưa hề nghĩ tới chuyện gia nhập Kính Thai Viện.
Nam Cung Tiêu đương nhiên nói.
Ngươi thật sự thiếu những thứ đó sao? Theo ta được biết, Nam Cung gia là hào phú ở Thanh Châu, gia chủ bây giờ là một vị Hiền Nhân cấp chín, hơn nữa rất có cơ hội tăng cấp lên Chí Nhân, Ly Hỏa Viện có khả năng cho ngươi những thứ kia, nghĩ đến nếu như ngươi muốn, Nam Cung gia phần lớn đều có.
Bạch Thương Đông cười nói: Ta cũng coi là xuất thân ở nửa danh môn, ngay cả ta đều coi thường những thứ đó, huống chi là ngươi, ta biết ngươi muốn cũng không phảilà những thứ đó.
Vậy thì như thế nào? Mặc dù những thứ kia cũng không phải là thứ ta muốn, thế nhưng có dù sao cũng hơn không có, thứ tốt ai cũng sẽ không ngại có nhiều, không phải sao? Nam Cung Tiêu nói.
Nói cũng đúng.
Bạch Thương Đông nhún vai một cái: Ta cũng đương nhiên, dù sao Hoàng Tiên đã đồng ý bái ta làm thầy gia nhập vào Kính Thai Viện chúng ta, có một đệ tử Thánh Phẩm Chân Mệnh Đạo Ấn, ta cũng đã thỏa mãn, ngươi không muốn gia nhập với chúng ta cũng coi như xong.
Không có khả năng, ngươi đang nói láo, Hoàng Tiên làm sao có thể đồng ý bái ngươi làm thầy? Nam Cung Tiêu kinh nghi bất định nhìn Bạch Thương Đông.
Loại chuyện này cũng có thể nói láo được sao? Ngày mai Hoàng Tiên sẽ chính thức gia nhập Kính Thai Viện chúng ta, đến lúc đó ngươi tự nhiên sẽ biết, ta hôm nay tới tìm ngươi, một là vì Kính Thai Viện chúng ta, hai là vì cho ngươi một cơ hội, nếu ngươi tình nguyện muốn những thứ tốt mà Xích Long Hiền Nhân cho kia, như vậy tùy ngươi chọn.
Bạch Thương Đông nói xong xoay người liền chuẩn bị rời đi.
Chờ một chút, ngươi có chứng cớ gì có thể chứng minh Hoàng Tiên đồng ý gia nhập Kính Thai Viện các ngươi? Nam Cung Tiêu cắn răng gọi Bạch Thương Đông lại.
Ngày mai lúc Hoàng Tiên chính thức gia nhập Kính Thai Viện chúng ta, ngươi dĩ nhiên sẽ biết rõ thiệt giả rồi.
Bạch Thương Đông đương nhiên nói.
Nếu như ngày mai Hoàng Tiên thật sự tuyên bố gia nhập Kính Thai Viện, ta có thể đồng ý cùng nhau gia nhập Kính Thai Viện, nhưng mà hôm nay không được.
Nam Cung Tiêu trầm giọng nói.
Ngươi chờ một ngày cũng là chuyện đương nhiên, nhưng mà Kính Thai Viện ta cũng không phải là chỗ tùy tiện người nào nói đến là đến nói đi là đi, ngươi muốn ta chờ ngươi một ngày, dù sao cũng phải bỏ ra một chút đánh đổi.
Bạch Thương Đông híp mắt, cười tủm tỉm nhìn Nam Cung Tiêu nói.
.