THẦN PHẨM ĐẠO THÁNH


Nhưng rất nhanh Hồng Linh đã phát hiện ra, giống như là tiếng đàn của nàng cũng không có có ảnh hưởng gì đối với Bạch Thương Đông, mặc dù Bạch Thương Đông cau mày, nhưng từ đầu đến cuối ngay cả mắt cũng không mở ra, cũng không có vẻ mặt khẩn trương, thiên thứ sáu Dương này vậy mà vẫn không thể rung chuyển Thần hồn của hắn.Bản thân Bạch Thương Đông am hiểu lực lượng hệ âm thanh, Khẩu Tru Thuật của hắn so với « Thất Lãng Nhiếp Hồn Cầm » này còn bá đạo hơn nhiều, hơn nữa mặc dù hắn chỉ là cửu phẩm, thế nhưng kình khí hùng hậu tuyệt không kém hơn so với Thánh phẩm, tiếng đàn này thật sự là không có ảnh hưởng gì đối với hắn.Bạch Thương Đông cau mày, là bởi vì thiên thứ sáu Dương của Hồng Linh là cưỡng ép đánh ra, đã hoàn toàn không có mỹ cảm của năm thiên đầu, khiến hắn nghe vô cùng không thú vị, thậm chí có thể nói là hơi không kiên nhẫn nữa rồi, vẻ mặt này mà dĩ nhiên là lộ ra ở trên mặt.Hồng Linh cảm giác có chút tuyệt vọng, chính mình đã phát huy vượt xa bình thường đánh ra thiên thứ sáu Dương, nhưng mắt thấy thiên thứ sáu Dương cũng đã chuẩn bị kết thúc, Bạch Thương Đông lại vẫn không hề bị lay động như cũ, để cho trong lòng Hồng Linh có chút nổi giận.Hơn nữa bây giờ Hồng Linh cũng đã có chút cảm giác nỏ mạnh hết đà, khí huyết trong cơ thể đã sôi trào, kình khí đi loạn, nếu như kiên trì đánh đàn tiếp, nói không chừng đàn không xong thiên thứ sáu Dương, chính nàng sẽ bị một chút nội thương rồi.Lúc Hồng Linh đang cân nhắc xem có nên buông tha cho việc tiếp tục đánh đàn hay không, đột nhiên nhìn thấy Bạch Thương Đông lại có vẻ mặt không bình tĩnh, lập tức lửa giận dâng cao, cũng không biết tại sao lại tức giận như vậy, hoàn toàn đã không còn dự định buông tha nữa, cắn răng tiếp tục đánh đàn.Cưỡng ép đàn xong rồi thiên thứ sáu Dương, khóe miệng của Hồng Linh đã có một chút máu tươi rỉ ra, khí huyết cuồn cuộn ở trong cơ thể đã có chút không khống chế được nữa.Nhưng bây giờ Hồng Linh đã chẳng thèm quan tâm nữa, tiếng đàn hơi chuyển, vậy mà trực tiếp nhảy lên thiên thứ bảy Hồn.Ba người bọn Ngọc Tú giật nảy mình, gấp giống như con kiến ở trên chảo nóng, Hồng Linh cưỡng ép đánh thiên thứ sáu Dương, nhiều lắm cũng chỉ bị chút nội thương, an dưỡng một chút là được rồi, nhưng nếu cưỡng ép đánh ra thiên thứ bảy Hồn, vậy thì sẽ có khả năng bị tiếng đàn cắn trả Thần hồn của chính mình, như vậy sẽ không phải là chuyện nghỉ mấy ngày là có thể khỏe nữa.Nhưng bây giờ nếu bọn họ cưỡng ép ngăn cản Hồng Linh.

Hồng Linh sẽ trực tiếp bị tiếng đàn cắn trả, tình huống còn bết bát hơn.Hồng Linh, ngươi làm cái gì thế, mau mau dừng lại.


Không nên đàn thiên thứ bảy. Ngọc Tú trách mắng Hồng Linh, nhưng lại cũng không dám lớn tiếng, sợ quấy rầy Hồng Linh, làm nàng bị tiếng đàn cắn trả.Hồng Linh lại giống như không nghe thấy vậy, cưỡng ép liền muốn đánh ra thiên thứ bảy Hồn.Ba!Bạch Thương Đông lạnh lùng nhìn Hồng Linh.

Đột nhiên đưa tay phải ra búng một cái, âm thanh ngón tay búng vang lên trong tai tất cả mọi người, mà trừ âm thanh búng tay này, đột nhiên tất cả các âm thanh khác đều không có.Ngón tay của Hồng Linh vẫn gảy dây đàn lên, nhưng dây đàn lại không phát ra bất kỳ âm thanh gì, trong tai nàng cũng chỉ có tiếng một cái búng tay kia, giống như tất cả các âm thanh khác đều đã trực tiếp bị xóa đi vậy.Hồng Linh ngơ ngác dừng tay đánh đàn lại, hơi giật mình nhìn Bạch Thương Đông.Đến chỗ này là được rồi đi, ta muốn nghỉ ngơi. Bạch Thương Đông nói xong liền đứng dậy đi vào trong khoang thuyền, vốn thiên thứ sáu Dương rất miễn cưỡng đã để cho hắn có chút khó chịu.


Đâu còn tâm tình tiếp tục nghe tiếp.Người này rốt cuộc là ai? Vũ Hóa Long ngẩn ra một lúc lâu, mới lộ ra ánh mắt phức tạp nói.Hồng Linh, ngươi không sao chứ? Ngọc Tú tiến lên kéo Hồng Linh lại hỏi.Ta không có việc gì. Hồng Linh khẽ lắc đầu, nhưng trong lòng lại không nhịn được có chút uất ức, con mắt đỏ ngầu: Ngọc Tú sư tỷ, ta có phải là rất vô dụng hay không?Sao lại thế. Ngọc Tú sờ đầu Hồng Linh một cái, cười khổ nói: Nếu như ta không đoán sai, người kia chắc cũng là người am hiểu lực lượng hệ âm thanh, hơn nữa tu vi còn mạnh hơn ngươi rất nhiều, tiếng đàn của ngươi vô dụng đối với hắn cũng là bình thường.


Chờ ngươi tấn thăng Thánh phẩm, có khả năng đánh ra thiên thứ bảy Hồn chân chính, sẽ có cơ hội so sánh cao thấp với hắn rồi.Ngọc Tú ngoài miệng thì an ủi Hồng Linh như vậy, nhưng nghĩ đến Bạch Thương Đông chỉ tiện tay búng ngón tay một cái.

Có thể ngay lập tức đã xóa đi tất cả mọi âm thanh, trong lòng lại cảm thấy coi như là Hồng Linh tấn thăng Thánh phẩm, sợ rằng ở đó trước mặt người đó cũng chỉ vô dụng mà thôi.Hồng Linh cắn môi nói: Ta nhất định sẽ sớm ngày tấn thăng Thánh phẩm, học được thiên thứ bảy Hồn, sẽ so cao thấp với hắn.Được rồi, chúng ta trở về nghỉ ngơi đi.


Trời tối, gió nổi lên rồi. Ngọc Tú kéo Hồng Linh trở về khoang thuyền, trong lòng không nhịn được thở dài một tiếng: Xem ra chuyến đi Nam Ly Thư Viện lần này, không đơn giản như trong tưởng tượng rồi.

Hắn rốt cuộc là ai? Như thế lúc trước chưa từng nghe nói qua người này? Một đệ tử Văn Sĩ cửu phẩm bình thường của Nam Ly, làm sao có thể nắm giữ năng lực cùng khí phách như vậy.Sau khi Hồng Linh ngủ thiếp đi, Ngọc Tú thật sự là không thể nào chìm vào giấc ngủ, đứng dậy đi tới căn phòng của Vũ Hóa Long cùng đệ tử họ La.Ngọc Tú sư tỷ, chuyến đi tới Nam Ly lần này của chúng ta, chỉ sợ sẽ không thuận lợi giống như lúc trước chúng ta nghĩ a. Vũ Hóa Long cũng không ngủ, sau khi cho Ngọc Tú vào phòng liền nói.Nếu như là ngươi, có bao nhiêu phần trăm chắc chắn có thể đánh bại hắn? Ngọc Tú nhìn Vũ Hóa Long nói.Nếu không chân chính đánh qua thì không biết, nhưng xem ra hắn hẳn là am hiểu lực lượng hệ âm thanh, ta vẫn rất có ưu thế đối với hắn. Vũ Hóa Long suy nghĩ một chút liền nói.Ngọc Tú gật đầu một cái: Nếu như sau khi đến Nam Ly Thư Viện, hắn ra sân luận bàn, liền do ngươi tới ứng đối đi.Không được, hắn giao cho ta. Vũ Hóa Long đang muốn nhận lời, đệ tử họ La kialại đột nhiên nói.Như thế nào, La sư đệ, ngươi có hứng thú đối với hắn à? Vũ Hóa Long có chút kỳ quái nhìn đệ tử họ La, mặc dù biểu hiện của Bạch Thương Đông có chút kỳ dị, nhưng hắn cũng không cho rằng Bạch Thương Đông thật sự có thể chống lại đệ tử họ La.Ngọc Tú cũng có chút kinh ngạc nhìn đệ tử họ La, bên trong cấp Văn Sĩ ở Bắc Minh Thư Viện, đã không có ai đáng giá để đệ tử họ La đánh một trận, bây giờ hắn vậy mà mở miệng muốn chiến với Bạch Thương Đông, có vẻ như là đệ tử Nam Ly Thư Viện kia, so với trong tưởng tượng của bọn họ còn mạnh hơn một ít.Nếu như ta không nhìn lầm, đệ tử Nam Ly kia đã ngưng kết ra ý cảnh rồi. Đệ tử họ La lạnh lùng nói.Ý cảnh? Sao có thể có chuyện đó? Đệ tử Văn Sĩ làm sao có thể ngưng kết ra ý cảnh? Vũ Hóa Long cùng Ngọc Tú hoàn toàn không có khả năng tin tưởng nhìn đệ tử họ La.Ta không phải là cũng ngưng kết ra ý cảnh rồi sao, ta có thể, tự nhiên là người khác cũng có thể. Đệ tử họ La lạnh nhạt nói.Sao có thể giống nhau, ngươi là Ngọc Tu La a, hắn làm sao có thể so với ngươi, hắn... Vũ Hóa Long có chút nói năng lộn xộn.La sư đệ, ngươi thật sự cảm thấy hắn đã ngưng kết ra ý cảnh? Ngọc Tú cũng có chút không dám tin tưởng, loại thiên tài kiếm đạo không ra đời giống như Ngọc Tu La này, ở cấp Văn Sĩ có khả năng ngưng kết ra ý cảnh đã làm cho người ta vô cùng khiếp sợ, không nghĩ đến ở bên trong Nam Ly Thư Viện vậy mà cũng có người có thể ở cấp Văn Sĩ ngưng kết ra ý cảnh, chuyện này quả thực làm cho người ta không thể tin tưởng.Không phải là cảm thấy, hắn chính là đã ngưng kết ra ý cảnh, các ngươi cẩn thận nhớ lại một chiêu Phách Nguyệt Trảm kia của hắn sẽ biết, nếu như chưa ngưng kết ra ý cảnh, tuyệt đối sẽ không có uy lực như vậy. Ngọc Tu La kiên định nói.Khó trách một chiêu kia lại cho ta cảm giác bị áp bách như vậy, thì ra lại là ngưng kết ra ý cảnh, không nghĩ tới Nam Ly Thư Viện cũng có một thiên tài đáng sợ như vậy. Vẻ mặt của Ngọc Tú trở nên vô cùng phức tạp.Các ngươi không cần phải lo lắng, ta sẽ đánh bại hắn. Ngọc Tu La lạnh nhạt nói, trên khuôn mặt góc cạnh rõ ràng tràn đầy kiên định cùng tự tin..


Bình luận

Truyện đang đọc