TRÙNG SINH THẾ GIA TỬ

Lời nói và hành động này của Tôn Minh Hạo làm cho cả hội trường A đều yên lặng.

Lông mày của Nhiếp Chấn Bang cũng nhíu lại, nếu như Tôn Minh Hạo là một đứa con nít không hiểu chuyện thì còn dễ nói, dù sao không hiểu phép tắc, về tình có thể bỏ qua, nhưng Tôn Minh Hạo cũng đã là người từng trải 50 năm rồi. Phép tắc này không thể nào không hiểu?

Cố ý làm cho mình nổi bật, thu hút sự chú ý của các ủy viên thường ủy khác về mình, hay còn nguyên nhân gì khác? Trong chốc lát lại đoán không ra. Muốn lôi kéo quan hệ với mình đúng ra phải đến nhà thăm hỏi mới đúng, đến nhà báo cáo, cuộc hẹn riêng tư vân vân, cách nào đều được, căn bản không cần thiết thể hiện ra vào lúc này, ở đây và ở trong hoàn cảnh này.

- Trưởng ban Tôn, khi nói về mời rượu, luận về tuổi tác có lẽ là tôi mời ngài mới đúng, nhưng trưởng ban Tôn có lòng mời rượu, làm sao có thể từ chối được chứ?

Dừng lại một chút ánh mắt Nhiếp Chấn Bang liếc nhìn Dương Hưng An một cái, lúc này, vị đại lão này của Tỉnh ủy vẻ mặt nhã nhặn, thỉnh thoảng trao đổi gì đó với Phạm Thường Thắng và Tiểu Cần, hoàn toàn không chú ý đến chuyện này.

Lập tức Nhiếp Chấn Bang cũng cười nói:

- Trưởng ban Tôn, nếu không nói lý do gì, chén rượu này tôi thật sự không uống được.

Còn chưa nói dứt lười, phía dưới có mấy vị ủy viên thường ủy sắc mặt đã thay đổi, Lý Tiểu Cần đã kích bác vào. Lần này Nhiếp Chấn Bang làm khó trưởng ban mới đến nhiệm chức rồi, thậm chí cũng sẽ đắc tội với trưởng ban Dương nữa.

Nhưng Nhiếp Chấn Bang lại đúng lúc nói:

- Bởi vì điều này không đúng với quy tắc, muốn mời cũng nên là tôi mời tiền bối trước mới đúng.

Câu nói sau cùng này đã giống như vẽ rồng thêm mắt, không có câu nói này coi như Nhiếp Chấn Bang không nể mặt, không thêm vào câu này tính chất đã khác rồi, lập tức đã thành người mời rồi.

Tôn Minh Hạo lúc này cũng đã cười ha ha nói:

- Chủ tịch Nhiếp tất nhiên phải lên tiếng. Chủ tịch Nhiếp không cho rằng thế mạnh có thể áp đảo áp lực sao, làm cho ba doanh nghiệp đầu tư Mỹ ngừng hoạt động sửa đổi, vì môi trường sống của hơn mười vạn người dân ven bờ sông Lương Khê, giành lấy một không gian sống trong lành. Chỉ riêng sự quyết đoán này cũng đủ để làm cho tôi mời cậu một chén. Chủ tịch Nhiếp chuyện này và vì tình cảm của người dân, tôi thật sự ngưỡng mộ, chén này chính là mời cậu vì điều ấy.

Nói xong Tôn Minh Hạo nhìn vào Nhiếp Chấn Bang, trong ánh mắt thoáng hiện sự chân thành. Tôn Minh Hạo con người này là một người đáng để kết thân đấy chứ. Riêng chỉ với tấm lòng này, tình cảm này đủ để thấy Tôn Minh Hạo cũng là người thương dân như con. Con người này cho dù tâm tư như thế nào cũng đáng để kết giao. Trong lòng Nhiếp Chấn Bang suy nghĩ, ngay lập tức đứng dậy, cầm chén lên rất nghiêm túc và thận trong, gật đầu nói:

- Trưởng ban Tôn, quá khen rồi, chén này chúng ta mời nhau.

Nghe được câu nói này vẻ mặt nghiêm nghị lúc trước của các ủy viên thường vụ khác lúc này cũng không còn nữa, chỉ có vẻ mặt của Lý Quốc Hoa tỏ ra có chút xấu hổ, dù sao doanh nghiệp đầu tư Mỹ chính là ông ta dẫn vào.

Chỉ cần không phải Tôn Minh Hạo và Nhiếp Chấn Bang liên thủ thì cũng dễ nói. Lúc này mọi người đều ghét sự liên thủ này, cơ cấu hiện tại của thành phố Lương Khê, có ba trụ cột, lớn nhất là Phạm Thường Thắng, ngoài ra hai vị là Chu Trác Chân và Nhiếp Chấn Bang. Hơn nữa Tôn Minh Hạo lại cũng là một người có sức ảnh hưởng đến cơ cấu. Bấy kỳ tình huống nào cũng có thể làm cho thành phố Lương Khê lại một lần nữa rơi vào tình huống này, không thể không đề phòng.

Kết thúc bữa tiệc có thể nói là cả khách và chủ đều rất vui vẻ, buổi chiều Dương Hưng An sau khi rời khỏi thành phố Lương Khê, vấn đề Trưởng Ban Tổ chức gây nhiều tranh cãi, cuối cùng đã kết thúc rồi.

Trụ sở làm việc ủy ban nhân dân thành phố thành phố Lương Khê, đây là hội nghị thường lệ của bộ máy ủy ban nhân dân thành phố.

Lúc này số thành viên Đảng ủy ủy ban nhân dân thành phố đã có mặt trong phòng họp.

Nhiếp Chấn Bang mang theo cuốn sổ ghi chép, thư ký Dịch Quân ngồi kề bên, bấm thời gian đi vào phòng họp, nhìn xung quanh mọi người một lượt, ánh mắt cuối cùng đã dừng lại ở chỗ Lý Quốc Hoa. Trong thời gian này sự khiêm tốn của Lý Quốc Hoa rất bình thường, nhưng Nhiếp Chấn Bang cũng không quan tâm. Lúc này Lý Quốc Hoa chắc chắn không dám lên giọng, đầu tiên là phiếu trắng làm cho Phạm Thường Thắng bất mãn, dù sao Lý Quốc Hoa thao túng chuyện này thật là đã đánh vào danh tiếng của ông ta. Sau đó sự việc của doanh nghiệp đầu tư Mỹ đã hoàn toàn đánh bại Lý Quốc Hoa, công lao thành tích trước đây, toàn bộ bị bãi bỏ. Lúc này Lý Quốc Hoa thực sự không khiêm tốn cũng không được.

Sau khi ngồi vào chỗ ngồi, ngửng đầu nhìn mọi người chung quanh một cái, từ từ mở lời nói:

- Trước khi họp, tôi xin tuyên bố một tin vui, tôi tin sự nhanh nhạy về phương diện tin tức của các vị, mọi người về cơ bản cũng đã biết rồi.

Tiếng nói vừa hạ xuống, bên cạnh Lưu Vệ Quân Trưởng ban thư ký ủy ban nhân dân thành phố trên mặt đã thể hiện ra biểu cảm, một vẻ mặt khiêm nhường, trên chán thoáng hiện sự đắc ý, đã tố cáo anh ta rồi.

Nhiếp Chấn Bang lúc này mới chậm rãi nói:

- Sáng nay Ban Tổ chức Thành ủy đã chính thức có công văn, Trưởng ban thư ký Vệ Quân sẽ thuyên chuyển công tác đến Quận ủy quận Lương Giang đảm nhận chức vụ phó Bí thư quận ủy. Đợi sau bảy ngày công bố sẽ chính thức nhậm chức.

Bên cạnh các thành viên khác trong bộ máy đảng ủy ủy ban nhân dân thành phố đều đã vỗ tay. Tổng Bí thư ủy ban nhân dân, địa vị rất nhỏ, so với tổng Bí thư Thành ủy cũng kém nửa cấp bậc, cấp cục trưởng muốn lên được, có một con đường là đi từ ủy ban nhân dân thăng chức phó chủ tịch, nhưng tình hình của thành phố Lương Khê đã không có khả năng này. Bây giờ Lưu Vệ Quân có thể đến khu Lương Giang nhậm chức phó Bí thư Quận Ủy. Đây cũng coi là chức vị khó có được rồi. Lần này chúc mừng tất cả đều là thành tâm thành ý.

Trên mặt của Lưu Vệ Quân cũng có chút bất ngờ, chức vụ phó Bí thư Quận ủy khu Lương Giang, đối với anh ta mà nói cũng là chức vị khó có được. Đối với sự sắp đặt của Nhiếp Chấn Bang, Lưu Vệ Quân cũng rất cảm kích.

- Về phía Trưởng ban thư ký ủy ban nhân dân sẽ do đồng chí Dịch Quân tiếp nhận. Đợi sau khi chính thứ nhậm chức, đồng chí Dịch Quân sẽ không đảm nhận chức thư ký của tôi nữa rồi.

Nhiếp Chấn Bang lại tiếp tục nói tiếp.

- Chuyện này cũng như là một khúc nhạc dạo đầu trước khi bắt đầu hội nghị mà thôi, sở dĩ tuyên bố ra cũng là nói với các vị thành viên đảng ủy, sau này công việc của Dịch Quân còn cần mọi người giúp đỡ nhiều.

Đợi sau khi cả hội trường một lần nữa yên lặng xuống, Nhiếp Chấn Bang lúc này mới nói tiếp:

- Thưa các đồng chí, căn cứ vào nghị quyết của hội nghị ủy viên thườngvụ Tỉnh ủy mấy ngày trước, lần này dự án cải tạo khu đô thị đã cũ của chúng ta đã nhận được kế hoạch giải quyết vấn đề khó khăn của Tỉnh ủy. Là thành phố kinh tế mạnh nhất Giang Bắc, kiến thiết đô thị của thành phố chúng ta đã nhận được sự ủy hộ của lãnh đạo Tỉnh ủy. Tỉnh ủy, Bí thư Thẩm và Chủ tịch tỉnh Ninh hết sức coi trọng việc cải khu đô thị đã cũ và sự phát triển của thành phố Lương Khê. Đây là vấn đề phần lớn các thành phố đều gặp phải. Lần này ủy ban nhân dân tỉnh và Tỉnh ủy có thể lấy thành phố Lương Khê làm thí điểm, đây là vinh dự của chúng ta, cũng đủ để thấy được Ủy ban nhân dân tỉnh và Tỉnh ủy tín nhiệm và coi trọng thành phố Lương Khê của chúng ta. Lần này để hoàn thành xuất sắc các dự án đổi mới đô thị tôi đề xuất, đội ngũ lãnh đạo chuyên trách đổi mới đô thị thành phố, nhiệm vụ trọng điểm đối với việc đổi mới đô thị lần này là các khu, khu Nặc Thành và đầu khu Lương Sơn và khu vực bộ phận khu Lương Giang, tiên hành cắm chốt mỗi hạng mục công trình trọng điểm. Nhiệm vụ bắt buộc phải đảm bảo dự án đổi mới đô thị hoàn thành thuận lợi và tốt đẹp.

Nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của Nhiếp Chấn Bang, trong lòng Lý Quốc Hoa cũng bắt đầu suy nghĩ, lúc này mình là xấu hổ nhất. Một mặt sự tín nhiệm của Phạm Thường Thắng với mình còn hạn chế, đây là khuyết điểm lớn nhất của mình. Không có sự ủng hộ của một Thành ủy, làm việc gì cũng có phần sợ cái này sợ cái kia. Thứ hai Nhiếp Chấn Bang đã giành được điểm cao của đạo lý.

Đây cũng là điều Lý Quốc Hoa đau đầu nhất, nghĩ muốn chiếm giữ quyền chủ đạo và địa vị quyền lực trong thành phố, sẽ bắt buộc phải giữ vững sức ảnh hưởng của bản thân ở trước mọi người, nói trắng ra chính là muốn giành danh tiếng của Nhiếp Chấn Bang, thu hút mọi ánh mắt. Nhưng lúc này Lý Quốc Hoa lại phải chấp nhận một thực tế, ánh mắt cũng không phải dễ dàng thu hút như thế.

Giành danh tiếng chỉ có một cách duy nhất đó là đối đầu với Nhiếp Chấn Bang, nhưng kẻ đần cũng biết Nhiếp Chấn Bang bây giờ có được sự tin tưởng tuyệt đối, dự án cải tạo thành phỗ cũ của thành phố Lương Khê có thể trở thành dự án thí điểm của tỉnh Giang Bắc, chính nó đã nói rõ đây là dự án nhận được sự cho phép của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh. Mặc dù bản thân không biết Nhiếp Chấn Bang dùng cách gì, nhưng Lý Quốc rất rõ nếu như ngăn chặn, đừng nói Nhiếp Chấn Bang sẽ không chấp nhận, tỉnh cũng sẽ không bỏ qua cho mình. Cách đánh triệt phá thù địch này chắc chắn không thể thực hiện được.

Ngoài cách đến đây và trực tiếp phát huy hiệu lực ra, còn một cách đó là đồng hành với Nhiếp Chấn Bang, toàn lực phối hợp với Nhiếp Chấn Bang hoàn thành dự án này. Chuyện này giống như cùng đóng vai chính trong một bộ phim, Nhiếp Chấn Bang bây giờ đảm nhận vai chính, và bây giờ mình phải tranh giành. Chính là vai phụ nam thứ nhất, đây là vai quan trọng. Phải biết trong phim ảnh diễn viên chính bị diễn viên phụ đoạt phần diễn, chuyện đoạt danh tiếng cũng thấy nhiều.

Bây giờ Lý Quốc Hoa cuối cùng đã hiểu ông cụ đã nói đi nói lại với mình một câu, trên quan trường không có kẻ thù vĩnh viễn cũng không có bạn bè vĩnh cửu, chỉ có lợi ích vĩnh cửu. Bây giờ mình không phải như vậy sao? Rõ ràng giữa mình và Nhiếp Chấn Bang ở vào tình thế ngươi chết ta sống. Nhưng lúc này vì lợi ích của chính mình không bằng chủ động đồng hành cùng Nhiếp Chấn Bang sao? Hay là chuyện đó và cách mình chủ động tiếp cận.

Nhưng vì lợi ích, Lý Quốc Hoa cũng bất chấp mọi thứ và không cần thể diện nữa. Cái gọi là thể diện đó cũng chỉ là hư vô, chỉ cần mình có được lợi ích, tất cả mới là hiện hữu. Lập tức Lý Quốc Hoa cũng cướp lời nói:

- Tôi đồng ý với ý kiến của chủ tịch Nhiếp.

Câu nói này nói ra cảm giác như mặt trời mọc từ hướng Tây, các thành viên Đảng ủy khác nhất là đám người Triệu Tân Thiên, một vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên, từ lúc nào Lý Quốc Hoa cũng thay đổi rồi.

Với những ánh mắt ngạc nhiên này, Lý Quốc Hoa vẻ mặt không biểu cảm, trong lòng lại có chút đắc ý, tiếp tục nói:

- Chủ tịch Nhiếp, các vị đồng chí trong khoảng thời gian này, sau khi kiêm nhiệm chức vụ Bí thư quận ủy Quý Thành, vì tôi làm việc nhiều với quận Quý Thành. Bời vì khu nội thành thành phố Lương Khê hàng loạt các cơ sở hạ tầng xây dựng rõ ràng đã lạc hậu, giao thông chật chội, hệ thống thoát nước và công trình dưới lòng đất cũng đã lạc hậu rồi, một cơn bão, hệ thống cống rãnh trong khu vực nội thành ngập úng gây rất ảnh hưởng lớn đến việc đi lại và sinh hoạt cho người thành phố, đồng thời cũng kìm hãm sự phát triển của khu vực nội thành, ảnh hưởng đến hình ảnh chung của thành phố Lương Khê. Lần này Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh quyết đoán, nhìn xa trông rộng, mở cửa dự án tu bổ thành phồ Lương Khê, đây là chuyện đại hỉ. Thành phố chúng ta càng phải dốc toàn lực để làm, với tất cả khả năng của thành phố làm tốt công tác cải tạo thành phố, nâng cao hình ảnh chung của thành phố Lương Khê.

Lời nói của Lý Quốc Hoa khiến Nhiếp Chấn Bang chau mày, không phải vì Lý Quốc Hoa đã nói sai, trái lại những lời nói này rất sâu sắc, nhưng đây cũng là nguyên nhân Nhiếp Chấn Bang chau mày. Bởi vì Lý Quốc Hoa đã thay đổi, biết tiến biết lùi và đã coi trọng lợi ích. Lý Quốc Hoa vỗn dĩ không ngốc, sau khi đã thay đổi, sau này e rằng sẽ càng khó đối phó hơn, con người này là địch thủ mạnh lớn nhất của mình.

Nhưng vào lúc này cũng không phai là lúc đối đầu, cũng như giữa ông cụ nhà mình và ông của Lý Quốc Hoa, lại không phải là đã tranh đấu cả đời, giữa họ cũng là muốn dồn đối phương vào chỗ chết, thế nên đã hết lần này đến lần khác dồn đối phương vào đường cùng.

Trầm ngâm một chút Nhiếp Chấn Bang cũng lần nữa mở lời nói:

- Đồng chí Lý Quốc Hoa nói rất đúng, mọi người đều phải xem trọng, cải tạo thành phố cũ đây là chuyện lớn đầu tiên của thành phố chúng ta, bước đầu dự tính kinh phí đầu tư là 3tỷ 7, trong đó các Quận đầu tư tổng cộng 900 triệu, quỹ tài chính thành phố đầu tư 1,5 tỷ, tỉnh hỗ trợ 1,3 tỷ, năm nay sẽ hoàn thành khoản 1 tỷ vốn đầu tư trước.

Câu nói này đã làm cho tất cả thành viên có mặt đều rất ngạc nhiên, tổng vốn đầu tư có được là 3 tỷ 7, mặc dù nó được thực hiện trong nhiều năm, nhưng chỉ cần khoản tiền này rót xuống tổng giá trị GDP của toàn bộ thành phố Lương Khê cũng sẽ tăng lên nhiều. Càng không tưởng tượng được, đây chỉ mới là khoản đầu tư của Ủy ban nhân dân, khoản đầu tư này chưa bao gồm các khoản đầu tư của các nhà đầu tư trong nước và nước ngoài sau cải tạo khu thành phố cũ. Mặc dù kinh tế của thành phố Lương Khê rất phát triển điều này cũng hoàn toàn được coi là công trình lớn, dự án lớn rồi, chẳng trách Nhiếp Chấn Bang đã coi trọng như vậy.

Bên cạnh Triệu Tân Thiên cũng giơ tay ra hiệu muốn phát biểu, nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang gật đầu Triệu Tân Thiên cũng trầm giọng nói:

- Khoản đầu tư đó đã là rất lớn rồi. Dự án lớn như vậy thực sự phải thành lập một tổ điều hành chuyên phụ trách dự án này. Tôi đề nghị đích thân chủ tịch Nhiếp đảm nhận vị trí người lãnh đạo tổ điều hành dự án cải tạo khu thành phố cũ.

Triệu Tân Thiên vừa rứt lời, bên cạnh phó chủ tịch thành phố Thạch Hồng Ba cũng mở miệng gật đầu nói:

- Tôi đồng ý với ý kiến của phó chủ tịch Tân Thiên, dự án cải tạo khu thành phố cũ liên quan đến cục diện phát triển của thành phố Lương Khê, đích thân chủ tịch Nhiếp giữ chức trưởng ban là thích hợp nhất.

Nhiếp Chấn Bang bây giờ với uy tín của Ủy ban nhân dân thành phố, đề nghị này đương nhiên đã nhận được sự ủng hộ của các thành viên khác.

Cục diện này khiến cho Nhiếp Chấn Bang cũng rất hài lòng, vị trưởng ban này mặc dù người khác không nói, mình cũng sẽ nói, nhưng có người nói ra rõ ràng thích hợp hơn. Với tâm trạng vui vẻ, thái độ cũng ôn hòa rất nhiều, cao giọng nói:

- Cải tạo khu thành phố đã cũ kỹ có liên quan đến ủy ban nhân dân thành phố, các thông tin về điện nước, đất đai của nhà nước, bảo vệ môi trường, giao thông…. Ý của tôi là tất cả thành viên trong Đảng đều cho vào tổ lãnh đạo, mặt khác liên quan đến ba quận các lãnh đạo Ủy ban nhân dân quận cũng đều phải tham gia vào tổ điều hành. Do phó chủ tịch thường trực thành phố Lý Quốc Hoa và phó chủ tịch thành phố Triệu Tân Thiên làm phó trưởng ban phụ trách tổ điều hành. Đồng chí Dịch Quân giữ chức chủ nhiệm văn phòng tổ điều hành.

Nghe những lời nói của Nhiếp Chấn Bang, sắc mặt của Lý Quốc Hoa rất bình tĩnh, trong lòng càng chắc chắn với quyết định của mình, bây giờ xem ra quyết định của mình quả nhiên là đúng đắn. Bây giờ ở chung một chiến tuyến với Nhiếp Chấn Bang, với thân phận địa vị của mình Nhiếp Chấn Bang đương nhiên không thể coi thường và dứt bỏ mình rồi.

Nhiếp Chấn Bang lúc này đang nhìn Lý Quốc Hoa cũng đang suy nghĩ. Thật không ngờ Lý Quốc Hoa thay đổi nhanh như vậy, bây giờ như vậy trái lại càng trở nên khó đối phó hơn rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc