TRÙNG SINH THẾ GIA TỬ

Xử lý nghiêm minh, nhất định phải xử lý nghiêm minh.

Nghe thấy hai từ này sắc mặt của Đồn trưởng Cổ tái xanh, những giọt mồ hôi trên chán lớn như hạt đậu, vừa rồi câu nói đó của chủ tịch Nhiếp chính mình cũng đã nghe rất rõ. Gọi Trần Đông của cục Công an thành phố đến đây. Khẩu khí như vậy, cái khí phách này có thể chắc chắn rằng hiện nay người không thể xem thường chính là chủ tịch Ủy ban nhân dân thành phố Lương Khê Nhiếp Chấn Bang, không còn nghi nghờ gì nữa.

Nhưng Đồn trưởng Cổ lại không dám nói, im lặng đứng bên cạnh. Lúc này sau khi biết được thân phận của Nhiếp Chấn Bang, Đồn trưởng Cổ cũng chỉ có thể làm như vậy, hy vọng với thái độ nhận sai tế nhị của mình có thể có được một chút sự đồng cảm. Chức vụ không dám nghĩ tới nữa, chắc chắn là sẽ làm tới cùng. Chỉ hy vọng có thể giữ được chức vụ hiện đang đảm nhiệm.

Hoàng Húc Dương cũng rất ngỡ ngàng, đây coi như cuộc điện thoại đầu tiên sau khi mình trở thành thư ký. Chuyện như thế vậy sau này chắc chắn còn gặp nhiều, nhưng lần đầu tiên luôn làm cho người ta bị bỡ ngỡ và phấn khởi.

Lấy điện thoại di động ra Hoàng Húc Dương không mở sổ danh bạ ra xem thông tin. Chi tiết nhỏ này Nhiếp Chấn Bang cũng rất hài lòng. Điều này cho thấy Hoàng Húc Dương thật sự để tâm vào công việc, bản thân là thư ký cấp trên của mình có quan hệ thân thiết với người như thế nào và với người như thế nào thì duy trì quan hệ bình thường. Những điều này đều phải để ý. Số điện thoại của người có quan hệ thân thiết phải nhớ trong đầu, đây cũng là một trong những phẩm chất cần thiết của thư ký.

Trong điện thoại truyền đến hai tiếng toot! toot!, đầu bên kia giọng nói của Trần Đông cất lên:

- Thư ký Hoàng phải không, xin chào, xin chào. Sau này chúng ta chính là chiến hữu trong một chiến hào rồi. Thư ký Hoàng, lúc này gọi điện đến có phải Chủ tịch thành phố có chỉ bảo gì không?

Nghe được câu nói của Trần Đông, Hoàng Húc Dương cũng rất bất ngờ. Con người Trần Đông cũng đáng để Hoàng Húc Dương học hỏi. Danh bất hư truyền , chỉ dựa vào biểu hiện này của Trần Đông cũng có thể thấy với độ tuổi còn trẻ như vậy đã trở thành người đứng đầu cục Công an thành phố Lương Khê, đây cũng không phải là do may mắn mà có được.

Bản thân mình mới vừa đảm nhận chức thư ký, Trần Đông đã biết chính xác, gọi đúng chức danh của mình. Năng lực này của Trần Đông, Hoàng Húc Dương rất khâm phục, điều này cũng cho thấy Trần Đông cũng là một người chuyên tâm.

Lập tức Hoàng Húc Dương cũng thay đổi một chút thái độ của mình, cười nói:

- Cục trưởng Trần, Chủ tịch có bảo tôi báo với ngài, ngay bây giờ ngài hãy đến số 27 hẻm Đồng Thăng đường Liên Hoa khu Lương Sơn một lát.

Đích thân Nhiếp Chấn Bang ra lệnh, Trần Đông một chút cũng không dám chậm trễ. Cúp điện thoại lập tức cầm chùm chìa khóa để trên bàn đi luôn, ngay đến lời nói của bà xã cũng không để ý tới. Không quay đầu lại chỉ nói một câu nhiệm vụ khẩn cấp đã đi.

Từ khu Lương Giang trụ sở cục Công an thành phố đến khu Lương Sơn cũng không phải là gần, nhưng chưa đến 5 phút, ngoài cửa đã nghe thấy tiếng phanh xe.

Ngay sau đó một tốp mặc đồng phục cảnh sát nhân dân đi vào, dẫn đầu đương nhiên là Trần Đông, bên cạnh là một tốp lãnh đạo phân cục công an khu Lương Sơn theo sau.

Vừa nhìn thấy Trần Đông, Nhiếp Chấn Bang đã đi tới, vẻ mặt nghiêm nghị tức giận nói:

- Trần Đông, anh Cục trưởng Công an thành phố là làm ăn cái gì không biết, nhân viên cấp dưới có hành vi như vậy, ngang nhiên vi phạm kỷ luật. Anh thân là Cục trưởng không định nói gì sao?

Trần Đông cũng là người đi theo Nhiếp Chấn Bang nhiều năm rồi, với tính cách của Nhiếp Chấn Bang, Trần Đông cũng hiểu rất rõ. Vừa nhìn thấy bộ dạng này của Nhiếp Chấn Bang đã biết đây là chủ tịch đang mượn chuyện để ra oai. Đúng lúc mình cũng có thể nhân cơ hôi này chỉnh đốn một chút phân cục công an khu Lương Sơn.

Ngay sau đó Trần Đông cũng cúi đầu, dè dặt nói:

- Vâng, Chủ tịch phê bình rất đúng. Trong công cuộc xây dựng trong sạch hoá bộ máy chính trị, về mặt giáo dục tố chất cán bộ công an, tôi đã phạm vào lỗi chủ nghĩa chủ quan. Mong chủ tịch cứ phê bình, xử phạt!

Hai người chơi trò nhiếp chính sau rèm, Nhiếp Chấn Bang đương nhiên sẽ không đưa ra mức xử phạt gì rõ ràng, giọng nói trầm xuống, quay người lại nói:

- Chuyện của anh tổ chức bên trên đương nhiên sẽ xử lý. Bây giờ anh hãy cứ xử lý chuyện lộn xộn này của chính anh đi. Đây là những cấp đưới ưu tú của anh đấy.

Nói xong Trần Đông đã đi lên phía trước, việc trước mắt cũng không phải là chuyện đặc biệt phức tạp gì, trước mặt người đứng đầu cục thành phố, Đồn trưởng Cổ và những người này cũng không dám ngang nhiên đổi trắng thay đen. Đứng bên cạnh và rất nhanh đã làm rõ sự tình.

Lúc này sắc mặt của Trần Đông lập tức thay đổi, trầm giọng nói:

- Bùi Quốc Cường cậu làm ăn kiều gì vậy. Mấy đồng chí này ngang nhiên vi phạm kỷ luật, lập tức tước bỏ quân hàm cảnh sát của họ cho tôi. Người như vậy chắc chắn phải khai trừ ra khỏi hàng ngũ công an.

Tước bỏ quân hàm cảnh sát, điều đó có nghĩa là sẽ không còn là cảnh sát nữa. Đó chính là khai trừ, nhưng đám người cục trưởng Cổ lại không dám có một chút phản đối nào.

Nhìn thấy cảnh tượng này Trần Đông lại nói lại:

- Những nhân viên tạp vụ xã hội này ngang nhiên mang theo công cụ kiểm soát, uy hiếp đánh nhân dân, đe dọa đến sự an toàn về tính mạng và tài sản của người dân. Căn cứ theo chỉ thị của bộ công an đối với băng nhóm mang tính chất xã hội đen có tổ chức như thế này, nhất định phải nắm chắc các bằng chứng phạm tội vi phạm pháp luật, trừng trị thật nghiêm minh, thật năng, thật nhanh. Tuyệt đối không dung tha, thân là công an cảnh sát nhân dân, thì luôn phải có ý thức bảo vệ và có lòng tin kiên định.

Sau khi thuyết giáo một trận, lời nói Trần Đông lập tức chuyển sang:

Đưa tất cả những người này đi, ngay lập tức tiến hành thẩm vấn.

Rất nhanh, mười mấy tên lưu manh và đám người Đồn trưởng Cổ đều bị đưa đi. Bên ngoài còi xe cảnh báo của cảnh sát đã vang lên, chở những người này lao vùn vụt đi.

Lúc này Trần Đông cũng đi tới, hạ giọng mỉn cười nói:

- Thư ký Hoàng phải không, xin chào, xin chào. Đều là cấp dưới của chủ tịch, từ nay về sau chúng ta nên thường xuyên liên lạc hơn nhé.

Lúc này Nhiếp Chấn Bang cũng trầm giọng nói:

- Ông Trần bây giờ cho ông một nhiệm vụ, bảo các đồng chí lập tức bắt tay vào điều tra, tôi ngược lại muốn xem, phía sau công ty Phú Bang rốt cuộc bên trong có nội tình và bối cảnh như thế nào.

Sáng sớm ngày thứ hai vẫn chưa tới sáu giờ, Nhiếp Chấn Bang cũng rất tự nhiên tỉnh dậy. Đây đã là thói quen mấy chục năm rồi, hiện giời dậy sớm đã trở thành đồng hồ sinh học rồi. Bất kể là mưa to gió lớn hay là mưa bụi băng tuyết, hàng ngày 6 giờ sáng thức dậy, điều này là bất di bất dịch.

Nhìn bên cạnh Đồng Uyển và Dương An Na vẫn đang say giấc, trong ánh mắt của Nhiếp Chấn Bang thoáng hiện lên sự dịu dàng. Giống như Thiên Kiều Nữ ( con gái cưng của trời) bằng lòng cùng chung một người chồng, nghe thì không thể tin được đây cũng là nguyên nhân Nhiếp Chấn Bang cảm động. Nhiếp Chấn Bang nhẹ nhàng hôn lên chán hai người phụ nữ một cái rồi đi ra ngoài.

Sau khi đánh một bộ Hình Y Quyền ở phòng tập thể thao bên cạnh phòng khách, Nhiếp Chấn Bang cũng cảm thấy tinh thần sảng khoái. Thu giọn đồ một lát, sau khi vào bếp làm ba phần ăn sáng, lúc này mới khởi động. Ăn sáng xong là khoảng 7h 20.

Vừa xuống nhà lái xe Dương Thanh Sơn đã đứng chờ bên cạnh xe. Lúc tám giờ kém năm Nhiếp Chấn Bang vừa đi vào trụ sở văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố. Thời gian chính xác giống như sự chính xác của máy móc.

Đi vào phòng làm việc Hoàng Húc Dương đúng lúc bưng tách trà để trên bàn của mình. Nhìn khắp một lượt phòng làm việc, thậm chí ánh nhìn còn đặc biệt nhìn mấy góc phòng, đều đã được nhân viên vệ sinh dọn dẹp sạch sẽ. Trong thâm tâm cũng thấy rất hài lòng, người bạn học này của mình tám năm rèn luyện đã trở nên cẩn thận và điềm tĩnh rồi. Đó cũng là một thư ký suất sắc, tố chất thiết yếu của một thư ký.

- Chủ tịch, đây là lịch trình của ngày hôm nay, buổi sáng tham gia lễ khởi công công trình cải tạo thành phố cũ toàn thành phố được tổ chức tại khu Quý Thành, sau đó đi tham dự tiệc rượu tại khách sạn thành phố Lương Khê. Buổi chiều sẽ gặp ông Trịnh Gia Vĩ chủ tịch hội đồng quản trị công ty bất động sản Gia Thịnh, Phó Hiểu Bân chủ tịch hội đồng quản trị của công ty bất động sản Đông Thịnh và người trong ngành bất động sản.

Đợi sau khi Nhiếp Chấn Bang ngồi xuống bên này, Hoàng Húc Dương cũng đi theo sau. Thông báo việc sắp xếp lịch trình của ngày hôm nay.

- Tiệc rượu có liên quan đến lễ khởi công cải tạo thành Cổ, cũng là một phần trong lễ khởi công chắc chắn phải tham dự. Một số ông chủ của ngành bất động sản đây là đội quân chủ lực trong kế hoạch của mình, thành phố Lương Sơn mảnh đất lớn như vậy, liên quan đến cải tại thành Cổ có diện tích lớn như vậy, chỉ dựa vào chính phủ ủng hộ sẽ không bao giờ đủ, còn cần các nhà đầu tư tham gia vào. Mà các nhà bất động sản chắc chắn là rất có hứng thú với chuyện này.

Trong lòng Nhiếp Chấn Bang nghĩ ngợi nói. Sau đó lại gật đầu nói:

- Ừ tôi biết rồi, thời gian cũng sắp đến rồi, cùng đi khu Quý Thành đi.

Lúc này trước cổng tập đoàn dệt may khu Quý Thành, vốn con đường chật hẹp toàn bộ đều đã được giải phóng rồi. Những cây nhãn mấy chục năm cũng đều đã di chuyển đên khu quản lý khu trồng cây cảnh của thành phố rồi, đợi sau khi việc cải tạo thành Cổ hoàn thành, những cây đại thụ này lại được đem trở lại đây. Đây là sự kiên quyết của Nhiếp Chấn Bang, cũng coi như đây là lần đầu tiên của cả nước trong việc cải tạo chuyển đổi đô thị, vì vậy phải coi trọng vấn đề bảo vệ thực vật và bảo bệ môi trường.

Cổng của tập đoàn dệt may, vốn là từng dãy ngõ hẻm và những ngôi nhà thấp bé, đây là khu thành cũ, người sống ở đây chủ yếu là nhà của tập đoàn dệt may và một số công nhân người ở đây. Bây giờ những ngôi nhà cũ đều đã được phá bỏ rất nhiều, để có một diện tích không gian hơn 10.000 mét vuông.

Khắp nơi đều thấy đá vụn và rác xây dựng, đất rộng mênh mong, vừa nhìn đã biết công trường đang thi công. Ở một bên của khu vực này, cũng đã bố trí thành một bục chủ tọa. Thảm đỏ trải trên mặt đất, ở ngay phía trước của bục chủ tọa, tượng đài bằng đá cẩm thạch màu đen, bên trên khắc hai chữ khởi công màu vàng kim. Trên cùng của tượng đài, một tấm lụa màu đỏ chùm lại.

Lúc này thời gian đang tới gần, công an cảnh sát nhân dân, cảnh sát có vũ trang được điều động từ khắp thành phố đã bắt đầu vây canh gác bên ngoài hội trường.

Ngay sau đó đoàn xe của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, nối đuôi nhau vào, trước nhất dẫn đầu là xe chuyên dùng của Phạm Thường Thắng, bối cảnh này đương nhiên toàn bộ thành viên của bộ máy Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đều có mặt rồi.

Lý Quốc Hoa cũng mặc vô cùng long trọng, âu phục màu đen, áo sơ mi màu trắng. Bản thân là phó Chủ tịch thường trực thành phố kiêm bí thư Quận ủy khu Quý Thành. Lần này cải tạo thành cũ lấy khu Quý Thành làm chủ cũng chính là nói lần này Lý Quốc Hoa là nhân vật chính.

Phạm Thường Thắng lúc này cũng có vẻ rất phấn khởi, thông tin chính xác đã có từ Lão lãnh đạo, ý tưởng của diễn đàn phát triển Đông bộ, Lỗ Đông, Hồ Thành, Giang Nam, Đài Loan bốn tỉnh thành đều rất phấn khởi, thậm chí ngay đến tỉnh An Huy đã chủ động bám sát theo để đi lên.

Nghe ý của Lão lãnh đạo tổ chức diễn đàn phát triển Đông bộ đã là chuyện đã gần như chắc chắn. Là người đứng ra tổ chức, là các nhà lãnh đạo đảng và chính phủ của nơi đứng ra tổ chức. Thành tích của Phạm Thường Thắng chắc chắn là lớn nhất.

Cho nên Phạm Thường Thắng tỏ ra rất vui mừng và còn đi song song với Nhiếp Chấn Bang. Thỉnh thoảng người đứng đầu và đứng thứ hai của thành phố Lương Khê còn thầm thì trao đổi với nhau một số chuyện gì đấy. Xem ra bộ máy vô cùng hòa thuận, cảm thấy một không khí vui vẻ hòa thuận.

Trên bục chủ tọa đã sớm đặt xong bảng tên, các vị lãnh đạo ngồi vào vị trí đã đặt bảng tên của mình. Lý Quốc Hoa cũng đã đến trước bục chủ trì nói vào microphone:

- Kính thưa các vị lãnh đạo, các vị quan khách, các đồng chí, các bạn. Hôm nay chúng ta chào mừng một chuyện đại hỷ lớn trong dự án đô thị hóa của thành phố chúng ta, dự án công trình cải tạo thành cổ thành phố Lương Khê, hôm này chính thứ khởi công bắt đầu dự án. Phía dưới xin mọi người một chàng pháo tay nhiệt liệt nhất, chào đón ban chỉ huy dự án xây dựng cải tạo thành cổ thành phố Lương Khê, mời chủ tịch Nhiếp Chấn Bang, tổng chỉ huy lên phát biểu.

Mấy chuyện này về cơ bản đều là hư danh, bài phát biểu của Hoàng Húc Dương viết, mình đã đọc qua, đứng lên hai tay không, nhưng phát biểu rất trơn tru, lưu loát. Khí thế này đã làm cho các vị lãnh đạo khác trong thành phố và các vị thương nhân được mời đều có chút ngạc nhiên. Dân chúng đều có vẻ mặt khâm phục, chủ tịch Nhiếp thật kiêu ngạo ah. Phát biểu từ trước đến nay đều không cần phải chuẩn bị, hạ bút thành văn, thật bản lĩnh.

Sau khi kết thúc bài phát biểu của Nhiếp Chấn Bang, tiếp theo chương trình đương nhiên là lễ khởi công, hơn một chục cái xẻng mới. Toàn thể thành viên bộ máy Thành ủy ủy viên thường vụ từng người từng người bước lên, quây quanh bên cạnh tấm bảng khởi công đá, xung quanh đổ mấy đống đất vàng.

- Bí thư Phạm, anh là bí thư, đây là cái xẻng đầu tiên chúng tôi đều đang chờ theo anh.

Bên cạnh Lý Tiểu Cần vẻ mặt tươi cười nói.

Trong một số máy ảnh chụp, Lý Tiểu Cần không phải quá kiêng dè, những lời nói này khi phát sóng đương nhiên sẽ không có, vốn không cần lo lắng.

Phạm Thường Thắng cười ha ha, có vẻ có chút đắc ý:

- Ha ha, trưởng ban Tiểu Cần đã nói như vậy rồi, tôi cũng không thể từ chối mà. Mọi người cùng nhau đi.

Nói xong Phạm Thường Thắng đã hạ xẻng đầu tiên, các ủy viên thường vụ khách cũng hạ xẻng xúc vài cái. Ở đằng xa đã châm ngòi một trăm ngàn bánh pháo đã chẩn bị sẵn từ trước, pháo mừng gầm vang phóng lên trời.

Muốn làm cho các vị lãnh đạo Thành ủy ai ai cũng như nhau đương nhiên là không thể, làm như vậy chẳng qua chỉ là một hình thức, một tấm lòng mà thôi.

Sau khi hoàn tất lễ khởi công, phía trước của sân khấu đã bắt đầu mở nhạc. Ngồi ở vị trí chủ trì, Nhiếp chấn Bang nhìn không chớp mắt, xem biểu diễn múa hát trên sân khấu. Điều làm cho Nhiếp Chấn Bang bất ngờ là bên cạnh Phạm Thường Thắng đã bất ngờ tiếp cận đến, mỉm cười nói:

- Chủ tịch Nhiếp có chuyện này muốn trao đổi với ngài một chút.

Bình luận

Truyện đang đọc