YÊU EM NHIỀU NHƯ ANH CÓ THỂ

Trong một căn phòng tối đen, Ân Diên Tuyền dựa người trên một chiếc ghế sô pha được may bằng da đắt đỏ, tay nắm hờ lấy một tập tờ đơn chuẩn đoán của bác sĩ.

Ánh sáng màu xanh dương từ bể nuôi cá mập đằng sau xuyên qua lớp kính thuỷ tinh, dải trên sườn mặt đẹp không tì vết của anh.

Nhưng sắc sáng đó không thể chiếu sáng lên được đôi mắt đen đục ngầu của anh.

Trong đầu của Ân Diên Tuyền, lời của một người bác sĩ phẫu thuật vài mấy ngày trước đó vẫn còn vọng lại rõ ràng từng câu từng chữ.

/Phu nhân bị đâm ở bụng, chỉ cần hướng dao di chuyển vào bên trong một chút nữa là đã đâm vào nội tạng rồi. Chúng tôi đã cố gắng cầm máu nhưng số máu đã mất trước đó đã quá nhiều, dẫn đến hôn mê sâu./

/Ngoài ra, ngã từ độ cao đó xuống mặt nước, đầu của cô ấy đã bị chấn thương rất mạnh... Có lẽ... có lẽ... Phu nhân sẽ trở thành người thực vật suốt đời!/

"Phì... Người thực vật suốt đời sao?" Ân Diên Tuyền nhếch lên một nụ cười nhàn nhạt, đôi quầng thâm đen tím dưới mí mắt hơi nheo lại: "Mấy người biết chuyện gì không? Họ nói rằng vợ tôi sẽ chẳng bao giờ tỉnh lại được nữa."

Hoàng Hoa Đại và vợ của ông ta quỳ dưới mặt đất, toàn thân thể run lên cầm cập.

Không biết có phải là do trong căn phòng này, nhiệt độ điều hoà đang để quá thấp khiến cho hai kẻ đó luôn cảm thấy sống lưng lạnh toát hay là vì một lí do khác nữa.

Nhưng lạnh là vậy, cơ mà mồ hôi của chúng cứ vã ra như tắm, tụ lại thành một vũng hồ nhỏ ở dưới chân.

Bọn chúng bị đưa đến đây là bởi vì Hoàng Tiểu Nghê thoát ra được khỏi sự vây bắt của Ân Diên Tuyền là do bọn chúng đừng đằng sau hỗ trợ và cho người xoá sạch mọi dấu vết của cô ta.

"Hoàng tổng, bao lâu nay tôi đã giúp đỡ công ty ông rất nhiều, hai nhà chúng ta cũng đã kết nghĩa lâu năm, bây giờ con gái ông đã mạo phạm đến gia đình tôi, ông thử nghĩ xem, tôi nên làm gì đây?"

"Tôi... tôi không biết gì hết!" Hoàng Hoa Đại rống lên, lập tức nhận phải ánh mắt lạnh đến thấu xương tủy của Ân Diên Tuyền.

"Không biết gì sao?"

Anh bật cười thành tiếng, nghiêng đầu nhìn sang chiếc bể cá mập rất lớn ở sau lưng anh.

Hoàng Hoa Đại trong vô thức cũng nhìn theo, thấy có hai con cá mập trắng khổng lồ đang lởn vởn bơi xung quanh bể, đôi mắt của chúng mở trừng liếc nhìn lại về phía của ông ta khiến cho lão run rẩy, suýt chút nữa là xón ra cả quần.

Ân Diên Tuyền không quan tâm tới ông ta, anh lơ đãng nhìn về lũ cá mập.

"Bọn chúng đã được tôi nuôi kể từ khi chúng chỉ mới dài bằng một cánh tay. Tôi là chủ nhân của chúng, đương nhiên tôi biết chúng thích ăn gì."

Hoàng Hoa Đại đương nhiên hiểu được ẩn ý bên trong câu nói đó của anh.

Ông ta dù rằng rất sợ nhưng khoé môi vẫn khẽ cong lên khinh bỉ.

Xã hội pháp trị, ông ta thách Ân Diên Tuyền dám làm gì ông ta...!

ÙM!!!

Đột ngột từ phía bên trong chiếc bể cá bị thả rơi xuống những thứ vật nặng, lũ cá mập đang vởn vơ quanh bể chợt khựng lại.

Chúng ngửi thấy mùi máu.

Hoàng Hoa Đại sắc mặt đã trắng bệch, răng va vào nhau như một cỗ máy công suất lớn. Còn vợ của ông ta bên cạnh đã hoảng loạn mà hét lên kinh hoàng.

Bên trong bể, lũ cá mập gần như là đã phát điên lên mà lao vào giằng xé những mảnh xác người bị phân ra thành từng mảnh.

Một chiếc đầu người bị một trong số những con cá mập lao vào cắn nát. Là đầu của kẻ đã dùng dao đâm vào Dương Khánh Đình.

Chỉ trong phút chốc, cả một vùng nước xanh đã nhuốm thành màu đỏ rực, thứ ánh sáng quỷ dị đó xuyên qua từ bể kính, in trên lưng anh như những vệt máu đỏ.

"Ông nhắc lại đi." Anh mỉm cười: "Vừa nãy tôi nghe không rõ."

Hoàng Hoa Đại thở dốc, ông ta run rẩy ngước lên nhìn Ân Diên Tuyền, mãi về sau mới có thể cất tiếng mà tránh răng không bị cắn phải lưỡi.

"Nếu... nếu... nếu..." Ông ta lặp bặp: "Nếu... nếu tôi nói ra vị trí của Tiểu Nghê, ngài hứa sẽ không làm gì nó không?"

Thấy đầu lông mày của Ân Diên Tuyền nhướng lên, ông ta hớt hải bổ sung thêm.

"Đương, đương nhiên là con bé sẽ nhận lấy hình hoạt của pháp luật rồi! Tôi là bố nó cũng không mong nó làm ra chuyện này... Thế, thế nên là... từ lúc đó đến khi đưa con bé ra toà... xin, xin ngài đường làm gì nó."

Ân Diên Tuyền không nói gì nữa, anh chỉ nhếch nhẹ môi, thấy vậy, bây giờ Hoàng Hoa Đại mới có gan nói ra.

"Con bé hiện đã đón một chuyến bay sang Pháp rồi, còn địa chỉ chính xác của nó ở đâu thì tôi không biết..."

"Tội nói dối, cắt lưỡi vợ ông ta đi."

Đột ngột những người thuộc hạ của Ân Diên Tuyền bước đến phía sau của vợ Hoàng Hoa Đại, họ ấn bà ta xuống sàn, cậy miệng bà ta ra giật lấy lưỡi đặt kề bên cạnh một con dao.

Bà ta chối chết vùng vẫy nhưng làm thế nào cũng không thể thoát được, liên tục kêu thét Hoàng Hoa Đại mau cứu mạng bà ta.

Hoàng Hoa Đại tay chân bủn rủn như cọng bún, thấy người thuộc hạ đưa con dao lên cao chặt xuống lưỡi của vợ ông ta, cuối cùng, Hoàng Hoa Đại cũng kinh hãi kêu lên.

"Tôi nói! Tôi nói! Mau dừng lại!!!"

Tức thì lưỡi dao chệch sang một bên đâm xuống sàn nhà, vợ của ông ta cũng không giữ nổi bình tĩnh nữa mà trợn trắng mắt bất tỉnh.

Ân Diên Tuyền cười lên khinh bỉ, chậm rãi đứng lên, chỉnh lại những vết nhăn trên dải áo vest.

"Một lần duy nhất thôi, và ông đã lỡ nó rồi."

Lúc này, Hoàng Hoa Đại như đã sụp đổ mà ngã nhoài người xuống sàn nhà.

Hoá ra, vị trí của Hoàng Tiểu Nghê anh đã tìm ra từ lâu, việc bắt ông ta về tra khảo chỉ là để anh quyết định xem sẽ áp dụng hình phạt nào lên ông ta thôi sao?

Hoàng Hoa Đại vội vã quỳ xuống, khẩn thiết cầu xin Ân Diên Tuyền nhưng anh chỉ nhìn ông ta bằng ánh mắt còn không bằng đối với một con sâu bọ.

"Tôi sẽ rút lại toàn bộ vốn đã đầu tư vào Hoàng thị, sau việc này, ông cũng đừng mong mà giữ lại được công ty. Hoàng thị từ thời điểm hiện tại sẽ chính thức ngừng hoạt động."

Anh đưa mắt ra hiệu với một người vệ sĩ.

"Đưa cả hai tên đó nộp cho cảnh sát đi."

Người thư kí thấy anh rời đi cũng xách cặp theo sau, vội mở điện thoại thông báo tin tức cho anh.

"Bên phái luật sư Mặc có báo tin. Tên Trần Bình Vân đó đã nhận án chung thân bởi các tội danh tham nhũng, bắt người trái phép và có ý định giết người. Trong quá khứ, hắn ta còn dùng xe để đâm phu nhân, dẫn đến việc cô ấy bị liệt nửa thân dưới."

"Hắn ta được Hoàng Tiểu Nghê chuẩn bị một luật sư rất có tiếng để bào chữa, nhưng lại không thể ngờ rằng chúng sẽ phải đối đầu với luật sư trẻ thiên tài từ Anh Quốc."

Bình luận

Truyện đang đọc