BÁC SĨ THÚ Y



Bên ngoài có người đi ngang qua, Bạch Lê sợ đến mức đột nhiên chui từ trong lòng Thẩm Ám ra, cô giống một con thỏ bị kích động, đầu ngón chân chẳng biết hướng chỗ nào mà nhảy loạn.

Thẩm Ám nắm thật chặt cổ tay của cô đặt ở lồng ngực, lúc này Bạch Lê lo lắng ngẩng đầu nhìn anh, có vài giọt lệ đọng lại trên lông mi, giọt nước mắt trong suốt tựa như hai quả nho, vừa trong veo vừa xinh đẹp.

Thẩm Ám cúi đầu hôn lên đôi mắt, “Đến lượt em rồi.


Bạch Lê bị hôn đến cả người run lên, “Chuyện gì?”
“Nói cho anh biết một chút bí mật của em đi.

” Thẩm Ám nghiêng đầu, chóp mũi cọ lên vành tai đỏ ửng của cô, anh không nhịn được vươn đầu lưỡi ra liếm một chút.

Sống lưng Bạch Lê tê rần, cả người ở trong lòng anh run lẩy bẩy, cô dùng sức lui ra phía sau, lại không thoát khỏi được sự trói buộc này, khuôn mặt đỏ lên, đầu óc trống rỗng đến mơ hồ.

Thẩm Ám hôn lên mặt cô, tựa như đầy cám dỗ hỏi, “Em thích anh chứ?”
Hàng lông mi của Bạch Lê run rẩy kịch liệt, trái tim càng đập loạn nhịp hơn nữa.

“Đây cũng xem như một bí mật.


” Ngón trỏ của Thẩm Ám khảy nhẹ vào vành tai nhạy cảm của cô, ở bên tai Bạch Lê cười nhẹ, “Nếu không thể nói thì chỉ cần gật đầu thôi.


Lỗ tai Bạch Lê cực kỳ ngứa ngáy, cả người cô cũng lùi ra ngoài, lại bị toàn bộ bàn tay của anh túm lấy.

Thẩm Ám kề sát cô, giọng nói khàn khàn dừng ở trên đỉnh đầu, âm cuối mang theo hơi thở thật nhẹ, vừa cám dỗ lại hết sức quyến rũ.

“Ngoan nào, gật đầu đi.


Sống lưng Bạch Lê tê rần, đầu cũng không tự khống chế được mà gật xuống.

Bên tai vang lên tiếng cười khàn đặc của người đàn ông, mặt và tai của Bạch Lê đỏ hồng, cả người tựa như bị lửa đốt mà cúi đầu xoay người bỏ chạy.

Thẩm Ám sớm đã có cảnh giác nên kéo lấy cổ tay của cô, cất hết những đồ vật trên bàn vào trong túi, sau đó mới nắm tay cô trở về.

Trái tim của Bạch Lê đập cực kỳ mạnh mẽ, cô cụp mắt nhìn về phía bàn tay đang bị dắt kia.

Bàn tay của người đàn ông rất lớn, khô ráo ấm áp, lực đạo cũng không nặng không nhẹ nhưng lộ ra một cảm giác làm cho người khác vô cùng yên tâm.

Sau khi vào cửa, cô lập tức thu người trên ghế sô pha, cả người chui vào tấm chăn bông, bên tai nghe thấy Thẩm Ám đang thu dọn đồ đạc.

Chờ một lát thì anh cũng đến ngồi vào vị trí bên cạnh trên sô pha, cách tấm chăm ôm cô vào lòng.

“Anh…không, không đến phòng khám à?”Cô run rẩy hỏi.

Cằm của Thẩm Ám cọ thật nhẹ vào cổ Bạch Lê, “Xin nghỉ.


“Không cần…Anh đi đi.

” Bạch Lê nhỏ giọng nói.


“Không cần cái gì?” Thẩm Ám hỏi.

Vành tai Bạch Lê đỏ bừng, cô nhỏ giọng đáp: “Không, không cần… ở đây.


“Anh muốn ở đây.

” Thẩm Ám lại ôm cô sát thêm một chút, cách một tấm chăn hôn lên ngọn núi nhỏ đang nhô lên, âm thanh trầm thấp lại khàn đặc, “Muốn ở cùng em.


Toàn bộ cơ thể Bạch Lê đều cực kỳ run, khuôn mặt cô đỏ đến lợi hại, âm thanh phát ra cũng run sợ, “Đừng… Đừng nói nữa…”
Thẩm Ám cười nhẹ, toàn bộ hơi thở ấm áp phả lên vành tai cô, nóng bỏng đến Bạch Lê không nhịn được mà run lẩy bẩy, cô hướng đến một góc sô pha mà run lên, lại bị Thẩm Ám ôm trở về, anh xốc chăn lên rồi chui vào bên trong.

Đôi môi mỏng tìm được môi của cô thì ngậm mút lấy, đầu lưỡi tách mở hàm răng của Bạch Lê, tìm được lưỡi của đối phương thì dùng sức liếm mút.

Bạch Lê bị hôn đến mức rên rỉ thành tiếng, cả người chịu không được mà run cầm cập.

Thẩm Ám trấn an vỗ nhẹ vào lưng cô, anh nửa đè đối phương xuống, chóp mũi cọ qua cọ lại, đôi môi mỏng ngậm lấy đầu lưỡi nhẹ nhàng hôn cắn.

Thẩm Ám nắm bàn tay đang đặt trên ngực mình của cô vòng qua cổ của chính anh, tạo thành một tư thế hai người ôm nhau thật chặt.

Nụ hôn này vô cùng dịu dàng, không hề xen lẫn bất cứ tình dục nào.

Hai tay của Bạch Lê cực kỳ tê mỏi, ngón tay khi thì siết chặt, có lúc lại buông ra, ngón chân bắt đầu không tự chủ mà co rụt lại.


Thẩm Ám còn rất tỉ mỉ mà hôn cô làm cho đối phương ngô nghê đáp lại.

Bạch Lê co rúm người nhưng không có chỗ nào để trốn, lưỡi bị người đàn ông truy đuổi đến chỉ có thể bất lực mà nức nở rên rỉ.

Cánh tay mềm mại của Bạch Lê trượt từ cổ đến lưng anh, đôi bàn tay cô tùy tiện nắm lấy một góc áo của người nọ.

Hai mắt Bạch Lê mông lung đẫm lệ, cô nghe thấy giọng nói khàn khàn của người đàn ông, “Em thích không?”
Cô nhắm mắt lại, vươn tay che khuôn mặt đỏ bừng của mình.

Người đàn ông cúi đầu hôn lỗ tai nóng bừng của đối phương, khẽ cười một tiếng rồi nói, “Xem ra em cũng thích.


Anh cầm lấy tay cô đè lên đỉnh đầu, đôi môi nóng rực một lần nữa lại áp xuống, giọng nói khàn khàn rơi trong không khí.

“Vậy anh lại tiếp tục.

”.


Bình luận

Truyện đang đọc