BẠN TRAI KỲ LẠ CỦA TÔI

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cô gái kể lại mọi chuyện thật kỹ càng và tỉ mỉ, lúc trước hẳn là cô đã nói với bạn rồi nhưng bạn cô không tin cho  lắm, làm cô cảm thấy rất thất bại nên chẳng biết bày tỏ cùng ai. Nhưng mà không nói ra thì lại cảm thấy uất nghẹn trong lòng, nên vội kể cho tôi nghe.

Càng nói càng kỹ, tỉ mỉ từ vũng máu dưới chân, tới đôi mắt đặc biệt, còn cả chỗ mà nữ quỷ bị chảy máu, hẳn là không phải ở chỗ đó, rồi còn nói tới dấu dây thừng trói cô. Những lời mà nữ quỷ nói ra, cô cũng nói với tôi thật rõ ràng.

“Tôi còn nhớ rõ, thậm chí cả ngữ điệu nói, ngữ khí nói, tôi đều nhớ rất rõ. Cô ta nói muốn cái đầu của Mỹ Lệ vì Mỹ Lệ trẻ tuổi xinh đẹp, cả mặt, cả tóc đều đẹp nên cô ta không cần lo những người đàn ông kia không bị mắc lừa.”

Tôi cau mày liên tưởng tới chuyện đêm đó ba nam sinh và cô nữ sinh kia. Đám nam sinh bị nữ quỷ chịch cả đêm khiến cho vận xui ập tới, một người còn bị ngã xỉu trước trạm xe bus rồi bị cán đứt lìa cả bàn tay.

Tông Thịnh cũng nói qua, nữ quỷ đó không có oán khí sâu nặng, mà chỉ làm theo đúng bản tính của mình, nói thẳng ra, cô ta chỉ muốn tìm đàn ông.

Tôi không nhớ  rõ khuôn mặt mà Tông Thịnh ôm ra, trong lòng tôi lúc đó chỉ hoàn toàn đặt hết lên Tông Thịnh nên không để ý tới bất cứ ai.

Sau khi ăn xong đồ ăn khuya mang về, chị Hà mở điện thoại lên rồi tức giận nói với tôi: “Tông ưu Tuyền, cô lại thế nữa, hết lần này tới lần khác. Tôi biết, nhà cô không thiếu tiền, nhưng cô có trách nhiệm chút được không? Trời ạ, sao tôi lại phải hướng dẫn cô chứ?”

“Chị Hà, đại tỷ, em xin lỗi. Ca đêm nay, em không có cách nào trực tiếp. Mà em nghĩ đem nay chắc cũng không có việc gì đâu, phiền chị vất vả rồi.”

Tôi biết là thực tập sinh mà tôi nói vậy thì không đúng, nhưng mà đã xảy ra nhiều chuyện như vậy tôi cũng không thể bỏ mặc.

“Làm chung với cô tôi thật mệt mỏi mà!!!” chị ta gào lên rồi cúp máy.

Lúc cất điện thoại tôi thật sự nghĩ tới việc có nên nói với giáo viên hướng dẫn là nhà có việc không thể thực tập không? Trước khi đi tôi đã nghĩ tới mang hai phần ăn vặt về, một cho Lan Lan, một cho chị Hà, để chị ta bớt nói vài câu.

Lúc tôi quay lại cùng hai cô gái kia thì cũng đã hơ nmười một giờ, khách sạn vô cùng yên tĩnh. Tiếng gót giày gõ vào sàn đá cẩm thạch khiến Lan Lan nhìn sang, mà tôi cũng đang nhìn cô ấy. Trước mặt cô, là Thẩm Kế Ân mặc áo sơ mi màu bạc đeo đồng hồ kim cương. Theo dáng vẻ, có lẽ họ đang nói chuyện với nhau trước khi tôi về. Lan Lan đứng trong quầy, còn Thẩm Kế Ân chống tay trước quầy, nói chuyện vô cùng vui vẻ. Khi Lan Lan nhìn thấy tôi có vẻ kinh hoảng.

Hai nữ sinh không có tâm trạng ở lại ngắm soái ca mà đi thẳng vào thang máy. Tôi dừng chân ở đại sảnh, bước chân hơi cương cứng lại. Khi đi ngang qua, tôi nghe Thẩm kế Ân nói với Lan Lan: “Lan Lan, sáng mai tan ca xong cùng nhau ăn bữa sáng với anh nhé.”

Lan Lan càng thêm kinh hoảng, không cự tuyệt, cũng không đáp ứng, mà lập tức cúi đầu. Cô nàng làm vậy khiến tôi càng thêm nghi hoặc. Khi tôi đến trước mặt Lan Lan thì Thẩm Kế Ân đi về phía cửa khách sạn. Đi ngang qua tôi còn cười vô cùng đắc ý, giọng gã tuy nhỏ n hưng tôi vẫn nghe rõ: “Ngươi còn cùng cái kia quái vật ở bên nhau sao? Thật không cần ta hỗ trợ?”

Gã không chờ tôi trả lời mà lập tức rời đi. Tôi bước tới trước mặt, Lan Lan cau mày ra vẻ khó xử nói: “Ưu Tuyền… Tiểu lão bản anh ấy…”

Đại tỷ cũng đứng lên, cười tủm tỉm mà nói: “Ưu Tuyền, em cũng đừng trách Lan Lan. Lúc trước tiểu lão bản theo đuổi em thì em cự tuyệt! Người ta giờ theo đuổi Lan Lan, em cũng đừng ý kiến mà nên tự suy nghĩ lại.”

“Đại tỷ, em hiểu mà.” Tôi cười rồi để đồ ăn vặt lên quầy. “Cho cậu này Lan Lan, đừng quên những gì tớ nói với cậu.”

Tôi thở dài rồi đi về phía thang máy.

Lúc cửa thang đóng lại, tôi nghẹn ngào. Lan Lan, tôi cho rằng cô ấy là bạn tốt nhất của tôi, đã bên nhau lâu như vậy, tôi đã nói với cô ấy rằng Thẩm Kế Ân và dấu tay máu có liên quan, sao không tin tôi? Nếu cô ấy thật sự tin tôi, sao lại nói chuyện với Thẩm Kế Ân? Cô ấy muốn nhảy vào hố lửa sao?

Tôi nên làm sao bây giờ? Dường như, tôi làm gì cũng sai!

Đến lầu 10, chị Hà không có torng phòng. Tôi cũng không chờ chị ta trở lại, đặt đồ ăn lên bàn rồi cầm thẻ phòng 1606 đi.

Tông Thịnh cùng Ngưu Lực Phàm mở  âm dương thông đạo nhưng nữ quỷ kia cũng không có rời đi, xem ra cô ta thích ở lại đây.

Cô ta thích ở lại, khẳng định biết chuyện kết giới ở khách sạn này. Chẳng p hải cô ta thích đổi đầu với con gái, để cô ta đi câu dẫn đàn ông sao?

Bình luận

Truyện đang đọc