BẠN TRAI KỲ LẠ CỦA TÔI

Đầu tôi như phình to. Có bao lâu đâu mà tin tức đã kịp lan tới rồi! Lão Bắc bảo hôm nay làm pháp sự kêu đông người tới xem để vượng khí gì đó, tôi giờ lại cảm thấy việc lão muốn chính là việc lão nói Tông Thịnh hại chết tôi sẽ mau chóng truyền tới tai ba mẹ tôi.

“Mẹ, mẹ nghe con nói vài câu có được không? Tông Thịnh không phải vậy đâu, con và anh ấy sống chung với nhau rất tốt. Lão Bắc nói không phải cái gì cũng đúng. Chẳng phải ngày trước thầy bói cũng từng nói bệnh của ba sẽ không trị khỏi sao?!”

“Con muốn cả thôn xì xầm bàn tán chuyện nhà mình sao? Ba mẹ không cần tiền của nhà bọn họ đâu, chỉ cần con bình yên là được. Giờ nói lại, hôn sự kia bỏ đi, tiền trả cho nhà họ. Giờ con còn đòi ở cùng với nó, muốn cho cả thôn đàm tiếu nói là con dâng tới cửa nhà họ sao?? Tông Ưu Tuyền, sao con lại hạ tiện tới vậy?”

Tôi không nhịn nổi nữa, nếu là người khác nói thì tôi cười trừ cho qua, nhưng mà mẹ tôi nói như vậy… có ai nói con mình như vậy không? Tôi hét lớn: “Mẹ! Mẹ biết mình đang nói gì không?” 

“Mẹ biết, con hạ tiện, đi theo trai không chịu rời đi. Thiên hạ này đàn ông đâu chỉ có mình Tông Thịnh nó mới có cái khúc thịt kia, giờ con còn ăn vạ cầu xin nhà bọn họ không chịu rời đi sao? Cả mạng con cũng không cần sao?”

“Mẹ! Mẹ đừng có nói chuyện khó nghe như vậy được không?”

Chúng tôi tranh cãi khiến người đi đường nhìn qua không ít. Ba tôi bên cạnh nói khẽ: “Đừng tranh cãi, về nhà rồi nói.”

Nhưng ba lên tiếng không có tác dụng, giọng của ba đã bị tôi và mẹ lấn át.

“Chê tao nói chuyện khó nghe? Vậy mày đừng có làm chuyện như vậy!”

“Con đã làm cái gì? Mọi người đều chẳng hiểu gì cả. Lão Bắc nói bọn con phải ở bên nhau thì mọi người không cần hỏi, ba đi cầm tiền nhà bọn họ. Lão Bắc nói bọn con không đươc ở bên nhau thì hai người tới dẫn con đi, vậy hai người coi Lão Bắc là gì? Là ba hay là mẹ của hai người?! Hắn nói cái gì thì chính là cái đó sao? Ba mẹ có từng suy xét cho cảm thụ của con không? 

Lúc trước, khi Tông Thịnh mới quay về, con không hề  muốn ở bên anh ấy, nhưng thái độ của hai người ra sao? Muốn hai người tốt đẹp, vì gia đình của mình êm đẹp, hai người bảo con theo anh ấy. Giờ người ta chỉ cần nói một câu thì hai người tới lôi con đi, có coi con là con gái không? Hay trong mắt hai người con chỉ là một món đồ?”

“Ba mẹ chẳng phải luôn hy vọng con sốt tốt sao, mọi thứ khác đều không quan trọng. Đi, về với mẹ!” Mẹ tôi lại túm lấy tay tôi kéo về bến xe buýt.

Bình luận

Truyện đang đọc