CÔ VỢ ĐÁNG GỜM CỦA LĂNG THIẾU

Chương 574

Thịnh Hoàn Hoàn nói sơ lược những chuyện xảy ra cho Nam Tầm nghe, sau đó nhờ cô ấy trợ giúp, cô rất cần kỹ thuật hacker của Nam Tầm.

Buổi chiều, một đám vệ sĩ xuất hiện ngoài cửa lớn Thịnh gia, sau đó Thịnh Hoàn Hoàn lại nhận được điện thoại Mộ Tư dùng số lạ gọi tới.

“Hoàn Hoàn, anh đang ở ngoài cửa, chúng ta nói chuyện đi!”

Thịnh Hoàn Hoàn đi đến ban công, thấy Mộ Tư ôn hòa đứng ngoài cửa với dáng vẻ cô quen thuộc nhất kia, quần tây đen sơ mi trắng, như một khối ngọc sạch sẽ ôn hòa lại mang theo chút lạnh lẽo.

Nhưng cô sớm đã lĩnh giáo qua người đàn ông này vô tình đến mức nào!

Lúc cô đi ra ban công, Mộ Tư cũng đã phát hiện, ánh mắt anh nhìn chằm chằm vào cô: “Hoàn Hoàn, mở cửa, anh đã biết chuyện Lăng Tiêu rút khỏi Thịnh Thế, anh có thể giúp em.”

Thịnh Hoàn Hoàn không đáp, Mộ Tư lại nói: “Anh biết em hận anh, anh không cầu xin em tha thứ, chỉ hy vọng có thể làm chút gì cho em và bác gái, đây là anh nợ mọi người.”

Thịnh Hoàn Hoàn nhấp môi, sau một lúc lâu mới bình tĩnh mở miệng: “Mộ Tư, còn nhớ ngày hôn lễ không lâu trước đây của chúng ta không? Cũng trong sân này, đó là lúc tôi cần anh nhất.”

Nhưng anh lại quay đầu đi mất, chỉ để lại một bóng dáng lạnh lẽo vô tình cho tôi.

Mộ Tư xuyên qua cửa sắt nhìn vào cái sân sạch sẽ, hồi tưởng lại cảnh tượng náo nhiệt ngày đó, tiếng cười nói vui vẻ như còn ở bên tai, ở căn phòng Thịnh Hoàn Hoàn đang đứng có một cô dâu xinh đẹp đang chờ anh tới cưới.

Hiện giờ, cái sân này sớm không còn không khí náo nhiệt của ngày xưa, nó trở nên rất quạnh quẽ, gốc cây ngọn cỏ trong đó vẫn là dáng vẻ trong trí nhớ, nhưng tất cả đều thay đổi.

Mộ Tư nắm chặt song sắt cửa, mu bàn tay lộ ra gân xanh, trong lòng như có thanh đao đang lăng trì, đau đến anh thở không nổi: “Hoàn Hoàn…”

Thịnh Hoàn Hoàn không muốn nhớ tới cảnh tượng ngày đó, cô dời mắt đi: “Anh đi đi, dẫn người của anh đi hết đi, tôi không cần anh giúp, vĩnh viễn cũng không cần.”

Khi cô cần anh ta nhất, anh ta cho cô một đòn chí mạng, khiến cả đời cô cũng khó quên! Hiện giờ cô sớm đã không còn cần anh.

Không để Mộ Tư có cơ hội nói chuyện, Thịnh Hoàn Hoàn quả quyết tắt máy, rời khỏi ban công trở về phòng, mở máy tính ra tiếp tục xem tư liệu công ty gửi đến.

Mộ Tư đứng yên ngoài cửa sắt thật lâu, quá khứ của anh ta và Thịnh Hoàn Hoàn hiện lên từng màn trước mắt như điện ảnh, cơn đau trong tim càng mãnh liệt.

Những vệ sĩ bên cạnh Mộ Tư chưa bao giờ nhìn thấy Boss nản lòng như vậy. Trong mắt bọn họ, Mộ Tư luôn ôn hòa như ngọc, cơ trí thản nhiên, kiến thức rộng rãi. Mà người đàn ông trước mắt lại đang bị cô đơn vây quanh, một thân hiu quạnh!

Qua thật lâu, Thịnh Hoàn Hoàn mới nhận được tin nhắn do Mộ Tư gửi đến: “Anh về công ty, ngày mai lại đến thăm em, nếu em muốn ra cửa thì mang theo Trữ Viễn, đừng lấy tánh mạng của mình và bác gái ra đùa giỡn.”

Mộ Tư đi rồi, lại để lại vệ sĩ ngoài cửa.

Thịnh Hoàn Hoàn không cho họ tiến vào, họ liền canh giữ ở ngoài Thịnh gia, đuổi cũng không đi, cô cũng không để ý tới.

Chạng vạng, Thịnh phu nhân đã trở lại, sắc mặt còn khá ôn hòa, Thịnh Hoàn Hoàn biết bà thuyết phục được các cổ đông cho mình thêm hai ngày.

“Hai ngày đủ không?”

Hai ngày quá ngắn, Thịnh phu nhân lo thời gian không đủ, muốn tranh thủ thêm mấy ngày cho Thịnh Hoàn Hoàn.

Bình luận

Truyện đang đọc