CỰC PHẨM Ở RỂ

Chương 185:

 

Nhưng khi Giang Nhan nghe anh nói vậy, khuôn mặt không khỏi đỏ bừng, cô thật sự không ngờ tên khốn này lại nói vậy ở nơi đông người vây quanh như thế này.

 

Mọi người xung quanh lập tức che miệng cười trộm liên hồi.

 

“Bác sĩ Hà thật quá đáng, hở tí là lại khoe tình cảm.” *Cũng không phải vậy sao, hơn nữa lúc nào cũng không kịp trở tay, trái tim FA bé nhỏ của tôi ơi.”

 

“Cô này đê tiện thật, có lẽ là thây bác sĩ Giang và bác sĩ Hà sống tốt quá, cố ý đến đây phá hoại người ta.”

 

“Đúng thé, tôi cũng tin tưởng bác sĩ Hà và bác sĩ Giang.

 

Xem dáng vẻ cô này, có lẽ anh trai cô ta cũng không tốt hơn máy đâu, chắc chắn là bị bác sĩ Giang đá!”

 

“Tôi cũng cảm thấy vậy, bác sĩ Giang xinh đẹp như thế, đàn ông thấy đều nhũn cả chân, ai nỡ đá, chỉ có cô ấy đá người khác thôi!”

 

“Bác sĩ Hà đúng diễm phúc không cạn, lần đầu tiên của bác sĩ Giang cũng để lại cho anh áy…” Có mấy nam bác sĩ cực kỳ hâm mộ nhìn Lâm Vũ, phải biết rằng hiện giờ, những người phụ nữ còn giữ lại lần đầu tiên trước hôn nhân là hiếm trong hiếm, huống hồ là mỹ nữ như vậy, thật sự quá khó được.

 

Nguyễn Linh Linh nghe mọi người bàn nhau, không khỏi cảm thấy kinh ngạc. Không phải chiều hướng dư luận vẫn luôn là ở phía cô ta sao, đang yên đang lành sao lại chạy sang bên Lâm Vũ và Giang Nhan rồi?

 

“Mọi người đừng nghe Hà Gia Vinh nói bậy, hắn chỉ đơn giản là đang nói hươu nói vượn, hắn chính là kẻ bất lực!

 

Đôi cẩu nam nữ này giỏi nhất là mồm mép lươn lẹo gạt người khác!”

 

Nguyễn Linh Linh vội vàng nói.

 

“Sao miệng cô thối như vậy hả, ăn phân à?”

 

“Tôi thấy người mồm mép lươn lẹo là cô thì có, đồ điên!”

 

“Cũng không tự xem mình là cái loại gì, thế mà dám chạy đến phỉ báng bác sĩ Hà và bác sĩ Giang, ngu ngục!”

 

“Bác sĩ Hà là kẻ bắt lực à? Bác sĩ hàng đầu của giới y học của thành phó Thanh Hải, thậm chí là cả giới y học thế giới, mà bị cô nói thành kẻ bất lực? Vậy có phải cô còn không bằng đống phân chó.” Khiến Nguyễn Linh Linh tuyệt đối không thể ngờ là, màn lăng mạ của cô ta không chỉ không tạo ra bất cứ tác dụng gì, ngược lại còn khiến nhiều người tức giận. Người xung quanh không nể mặt mà tức giận mắng cô ta, ánh mắt nhìn về nhìn về phía cô ta tràn ngập chán ghét, thậm chí có mấy bác sĩ trẻ người non dạ còn xắn tay áo, hình như muốn đánh cô ta.

 

Nguyễn Linh Linh thấy mấy câu mang khí thế chèn ép, sợ đến mức lảo đảo. Cô ta tuyệt đối không ngờ mà cũng không ngờ nổi, vợ chồng Lâm Vũ thế mà được người ủng hộ ở bệnh viện nhân dân thành phố Thanh Hải đến vậy.

 

“Anh… các anh đừng làm bậy, tôi chính là khách quý mà Quách tổng, Quách Triệu Tông mời đến!”

 

Nguyễn Linh Linh lảo đảo lui ra sau, vẻ mặt trắng bệch, bát đắc dĩ phải lôi Quách Triệu Tông ra.

 

Mọi người nghe thây cô ta có quan hệ với Quách Triệu Tông, những tiếng bắt mãn lập tức nhỏ lại.

 

Có ai ở Hoa Hạ mà không biết tỷ phú thương cảng Quách Triệu Tông?

 

Hơn nữa Quách Triệu Tông hiện giờ đang ở bệnh viện này, Tạ Trường Phong và Tăng Thư Kiệt đều cung kính với anh ta.

 

Nếu Nguyễn Linh Linh quen biết Quách Triệu Tông, chắc chắn thân phận của cô ta không hề đơn giản, nên mọi người cũng không dám đắc tội cô ta.

 

“Hừ, các người dám mắng tôi? Biết Quách tổng và bọn người Tạ Trường Phong ở Thanh Hải là có quan hệ gì không? Chỉ cần một cuộc gọi của tôi, tất cả các người đều nghỉ việc!”

 

Nguyễn Linh Linh vừa gặp Quách Triệu Tông thì lập tức tự”

 

tin, khí thế trở nên kiêu ngạo.

 

Mọi người thoáng nhìn nhau, cúi đầu, không dám hé răng.

 

“Thế à? Một cuộc gọi của cô là có thể khiến nhiều người như vậy nghỉ việc, vậy cô làm đi, tôi lại muốn xem rốt cuộc cô làm thế nào.” Lâm Vũ nhàn nhạt nói.

 

“Bác sĩ Hà, không được.”

 

“Nhưng bác sĩ Hà, anh không phải người của bệnh viện chúng tôi, anh không có trách nhiệm gì, chúng tôi thì không thể được.” *Anh Hà, không phải người này đang gài bẫy chúng ta sao?” Một bác sĩ, nghe thấy lời này của y tá về Lâm Vũ thì tức giận, Lâm Vũ không phải người của bệnh viện bọn họ, nhưng lại có quan hệ tốt với viện trưởng thì lại không có liên quan gì.

 

Nhưng bọn họ thì không được, bọn họ trong biên chế, chịu sự quản lí, hầu hết đều là những bác sĩ nhỏ không tiền không địa vị, một câu nói của cấp trên là họ sẽ phải cuốn gói cút đi.

 

Bởi vì chuyện hôm đó Lâm Vũ cứu Quách Triệu Tông bị che giấu, nên bọn họ cũng không biết Lâm Vũ là ân nhân cứu mạng của Quách Triệu Tông, hiện giờ nghe Nguyễn Linh Linh hù dọa như vậy, tất nhiên không thể không sợ hãi.”

 

“Cô ta nói cô ta quen Quách tổng thì mọi người cũng tin à?

 

Như vậy tôi còn có thể nói tôi quen biết Ngọc Hoàng Đại Đề.” Lâm Vũ cười tủm tỉm nói: “Đừng lo lắng, cô ta sẽ gọi.” Người khác không biết Nguyễn Linh Linh nhưng anh biết, cùng lắm thì một cuộc gặp mặt hợp tác làm ăn mà thôi, đừng nói Quách Triệu Tông có nhận cô ta là bạn bè hay không mà ngay cả Quách Triệu Tông hiện giờ có nhớ cô ta không cũng là vấn đề.

 

Nguyễn Linh Linh vừa nghe Lâm Vũ nói thì cũng nhụt chí, khoản làm ăn này của cô ta cũng là nhờ cha mẹ ông bà xin mới được Quách Triệu Tông chấp nhận, hôm nay cũng là lần đầu tiên cô ta gặp Quách Triệu Tông, hơn nữa cũng chưa từng nói chuyện, hoàn toàn là nói thông qua trợ lí của anh ta, cho nên tìm Quách Triệu Tông giúp đỡ thực sự không thực tế, cô cũng chẳng qua là khoác lác vài câu.

Bình luận

Truyện đang đọc