CỰC PHẨM Ở RỂ

Chương 275:

 

*Tôi giới thiệu với mọi người một chút, mấy người này đều là báu vật tôi “đào” từ nước ngoài về đó, đều là người làm điện ảnh ưu tú trong công ty điện ảnh nỗi tiếng quốc tế, sau này sự phát triển của phim trường Vạn Ngu chúng ta phải dựa vào bọn họ rồi.” Tạ Trường Phong tâng bốc máy.

 

người này trước mặt mọi người, dẫu sao phim trường Vạn Ngu cũng coi là một phần tâm huyết của ông ta, có thể tìm được nhóm người này, ông ta rất vui mừng.

 

“Bí thư Tạ xin hãy yên tâm, với tư cách là một nhà làm phim đến từ Hollywood, tôi nhất định sẽ dẫn dắt sự nghiệp điện ảnh của Thanh Hải và cả Hoa Hạ bước vào một đỉnh cao mới.”

 

Dương Tư Diễu có chút nôn nóng nhận lấy mic thổi phồng một hồi, từ cách dùng từ và câu nói của anh ta, có thể tháy anh ta có bao nhiêu sự cuồng ngạo.

 

Một đám con gái ở phía dưới nghe thấy anh ta có xuất thân từ Hollywood, lập tức hưng phần hét lên vài tiếng.

 

Tạ Trường Phong cười ha hả, tuy rằng cảm thấy Dương Tư Diễu có chút phóng đại, nhưng cũng không nói thêm gì, tiếp tục nói: “Đúng rồi, vừa hay nhân cơ hội này, tôi giới thiệu với mọi người sếp của mọi người.”

 

*Hả? Hôm nay Quách tổng cũng tới sao?” Mắt Dương Tư Diễu trong chớp mắt trợn to, mặt đầy hưng phần, anh ta quả thật không ngờ, lại có thể trực tiếp tiếp xúc với sếp lớn của mình.

 

“Không phải Quách tổng, là cổ đông lớn thứ hai của phim trường các cậu, ân nhân cứu mạng của Quách tổng.

 

Không có cậu ấy, sẽ không có dự án phim trường này của chúng ta.” Tạ Trường Phong cười nói, nhớ tới sự việc trước đây, vẫn có chút thổn thức.

 

“Tốt quá rồi, đó cũng là sếp của chúng tôi” Dương Tư Diễu và những người khác vẫn vô cùng hưng phán, cho dù là có thể trực tiếp tiếp xúc với sếp thứ hai cũng được, huống chỉ còn là ân nhân cứu mạng của Quách tổng.

 

“Được, chúng tôi xin mời cậu Hà – Hà Gia Vinh!”

 

Tạ Trường Phong lập tức đưa tay giơ về phía Lâm Vũ đang đứng.

 

 

 

Chương 194 Khoảnh khắc nghe thấy ba chữ “Hà Gia Vinh”, Dương Tư Diễu vẫn chưa phản ứng lại, nhưng sau khi anh ta nhìn thấy vẻ mặt Lâm Vũ mang theo nụ cười đi về phía này, cơ thể anh ta run bần bật, trên mặt lập tức trắng bệch, run giọng nói: “Bí… bí thư Tạ, anh ta chính là đại cỗ đông…

 

lớn thứ hai của phim trường Vạn Ngu?”

 

“Đúng vậy, sao thế, Tiểu Dương, hai người quen nhau à?”

 

Tạ Trường Phong tươi cười nói.

 

Dưới chân Dương Tư Diễu mềm nhũn, suýt nữa ngã quy xuống đất, may mà Thảm Gia Tuấn ở bên cạnh một tay đỡ.

 

lấy anh ta.

 

*Tiểu Dương, cậu sao thế, không khỏe sao?” Tạ Trường Phong vội vàng quan tâm hỏi.

 

Dương Tư Diễu đâu chỉ không khỏe, quả thật là cũng có ý.

 

nghĩ muốn chết rồi, nhớ tới máy lời mình sỉ nhục Lâm Vũ lúc vừa rồi, anh ta hận không thể chọc hai dao vào đùi mình.

 

Lâm Vũ sau khi lên khán đài khách khí lần lượt bắt tay với mấy nhân tài trong giới điện ảnh trên khán đài, nhưng chỉ duy nhất lướt qua Dương Tư Diễu.

 

“Tiểu Hà, vẫn còn Tiểu Dương nữa, đây là nhân tài ưu tú được bồi dưỡng từ Hollywood ra đó.” Tạ Trường Phong thấy duy chỉ có Dương Tư Diễu là Lâm Vũ không bắt tay, không khỏi có chút buồn bực, vội vã nhắc nhở anh một câu.

 

“Bí thư Tạ, không phải tôi không giữ thể diện cho anh ta, là vừa rồi khi ở dưới khán đài anh ta đã nói với tôi, anh ta không muốn bắt tay với kẻ nhà quê như tôi.” Lâm Vũ bình thản cười.

 

Lâm Vũ vừa nói xong, mọi người ở phía dưới lập tức ồ lên, rất nhiều người châm biếm không thôi.

 

“Ha ha, đây là khoác lác trước mặt sếp của mình, giờ thì giả vờ quá mức rồi.”

 

“Người trẻ tuổi bây giờ kẻ nịnh hót đúng là nhiều, nếu là tôi, tôi đuổi thẳng anh ta, cái thứ không biết trời cao đất dày!”

 

“Đúng vậy, đuổi anh ta!”

 

*Đuổi anh ta!”

 

Mọi người bàn luận một hồi liền không nhịn được kêu gào lên, dồn dập yêu cầu Lâm Vũ đuổi Dương Tư Vũ ngay tại chỗ.

 

“Hà… Hà tổng, tôi sai rồi! Tôi sai rồi!”

 

Dưới chân Dương Tư Diễu mềm nhũn, phụp một tiếng liền quỳ xuống đất, ôm chân Lâm Vũ khóc nức nở nói: “Hà tổng, tôi có mắt không thấy Thái Sơn, ngài đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân, hãy tha cho tôi một lần đi.”

 

Anh ta biết cái quỳ này sẽ khiến tôn nghiêm của anh ta mắt hoàn toàn, nhưng so với bát cơm, tôn nghiêm chẳng là gì cả!

 

Sở dĩ lần này anh ta về nước, chính là chạy tới vì đãi ngộ siêu cao của phim trường Vạn Ngu, vì chuyện này còn không tiếc trở mặt với Hollywood, nếu Lâm Vũ đuổi việc anh ta, vậy anh ta không còn đường tiến lui nữa.

 

Nếu tùy tiện tìm một công ty điện ảnh, chút tiền lương kiếm được đó cũng không đủ trả khoản vay căn nhà xa hoa của anh ta.

 

“Ôi trời, đạo diễn Dương, thật không dám, sao anh có thể quỳ với tên nhà quê như tôi chứ? Xin anh mau đứng dậy, xin đứng dậy.” Lâm Vũ vội vàng đưa tay kéo anh ta.

Bình luận

Truyện đang đọc