CỰC PHẨM Ở RỂ

“Ông chủ Lý gia gặp tai nạn? Có ý gì Lâm Vũ vừa định hỏi một câu, bỗng nhiên cảm thầy một cái võ vai, nhìn lại liền thây một bóng người xinh đẹp, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, “Là cô?”

“Hà tiên sinh, chúng ta thật là có duyên, không ngờ anh cũng ở đây, tôi thuận tiện ngôi ở đây được không?”

Đó là một người phụ nữ cao, tóc dài với đôi mắt thông minh, là nữ ; tiếp viên hạng nhật mà Lâm Vũ gặp trên máy bay, Lý Thiên Ảnh.

Lý Thiên Ảnh hôm nay vẫn ăn mặc rất dễ tính, với váy và áo sơ mi cô lá sen, nhưng vận không che được vẻ đẹp và khí chất nồi bật của cô.

“Lý tiểu thư?”

Sương Hạo cũng nhận ra Lý Thiên Anh, nhớ tới chuyện xảy ra ở quán bar ngày hôm đó, không khỏi bật cười, vội vàng đưa cho cô một cái ghế đầu, “Mời ngồi, mời ngồi, thật là có duyên.”

Lâm Vũ cũng cảm thấy thật trùng _ hợp, vậy mà có thể gặp Lý Thiên Ảnh ở ‘ đây, không khỏi nở nụ cười: gỡ tiều thư, cô sao cũng ở..

“Mẹ kiếp anh có thể làm gì vậy?”

Lâm Vũ còn chưa kịp nói xong, Hứa Hải Sâm và người đàn ông trán rộng bên ngoài lập tức bước vào, Hứa Hải Sâm tức giận măng: “Bảo anh cho người ra ngoài đón đại tiểu thư, anh phái đi một đoàn tốn cơm tốn gạo sao?”

“Vâng, vâng, là tôi lạc HACH. Người đàn ông với vâng trán rộng đầy mô hôi lạnh.

“Còn không mau gọi điện cho đại tiểu thư!” Hứa Hải Sâm lạnh giọng nói.

“Vâng, vâng, tôi gọi luôn…” Người đàn ông với vâng trán rộng liên tục gật đâu.

“Không cần đâu, chú Hứa, tôi ở đây.”

Lý Thiên Ảnh đang ngồi cạnh Lâm Vũ đột nhiên đưa tay ra chào Hứa Hải Sâm.

Cô vừa nói, Lâm Vũ và Thang Hạo _ khẽ giật mình, mặt lộ vẻ không thê tin nổi.

_ Cô là đại tiểu thư của tập đoàn Lý thị?

Vậy mà lại đi làm tiếp viên hàng không?

Lâm Vũ không khỏi lắc đầu cười khổ, Thang Hạo nỏi vị tiểu thư này tính tình hiền lành từ nhỏ, sống rât thoải mái, không giả tạo, nhà giàu như vậy mà lại đi làm tiếp viên hàng không.

“Tiểu thư!”

Một người đàn ông trán rộng thấy Lý Thiên Ảnh bước từng bước đến thì vô cùng vui vẻ nhưng sau đó lại tự trách, lập tức đứng lên, cung kính cúi người xuông, nói: “Tôi đáng chết, đều tại Tôi không sắp xếp tốt, đề ngài chịu khổ rồi.

“Đại tiểu thư.”

Hứa Hải Sâm nhìn thấy Lý Thiên Ảnh cũng mừng rỡ, vội vàng nói: “Tiểu thư, cô sao lại ngôi chỗ này, bọn họ không phải người của công ty chúng ta, công ty chúng ta ở phía trước.”

“Vâng, thưa tiểu thư, chỗ chúng ta ở đăng trước, mời ngài.”

Người đàn ông trán rộng kia lập tức phụ họa, lạnh lùng liệc đám người Lâm Vũ: “Đừng đề đám người thô kệch này làm phiên ngài.”

“Quản lý Hạ, lời ông nói có hơi quá đáng rồi. Bạn của tôi từ khi nào đã thành đám người thô kệch? Cần ông nói sao?”

“Hả2”

Cơ thể quản lý Hạ run lên, kinh ngạc nói: “Bọn họ là bạn của ngài?”

“Không sai, bạn rất thân.” Lý Thiên Anh nghiêm túc gật đầu.

_ “Đồ phá phách, đã nhắc nhở ông nhiều lần rồi, phải biết suy nghĩ trước khi nói.”

Bình luận

Truyện đang đọc