CỰC PHẨM Ở RỂ

Chương 278:

 

Vì vậy vòng ngọc do người đàn ông xăm hình mang đến chắc chắn là làm nhái, nhưng điều Lâm Vũ buồn bực là, vừa rồi anh xem qua ngày mua hàng, là hôm qua mới đến mua, trong thời gian ngắn như vậy, căn bản không thể phỏng chế ra hàng giả có độ hoàn nguyên cao như vậy.

 

“Mẹ mày, mày đã nói là giống hệt đồ của cửa hàng mày, sao lại không phải là của cửa hàng mày?” Người đàn ông xăm hình nồi giận đùng đùng nói.

 

“Đúng vậy, mẹ , mày đùa với bọn này phải không?

 

Nghĩ bọn tao dễ bắt nạt sao?” Một vài tên côn đồ khác trong cửa hàng cũng bồi vào, dáng vẻ đều là một câu không hợp sẽ ra tay.

 

“Mấy anh đừng kích động, đừng kích động.” Hà Kim Tường nhanh chóng tới ngăn bọn họ, khuyên Lâm Vũ nói: “Gia Vinh, bỏ đi, dàn xếp ổn thỏa, dàn xếp ổn thỏa.”

 

“Không được, đây không phải là vòng của cửa hàng chúng ta, tôi dựa vào đâu phải đền anh ta?” Lâm Vũ cau mày lạnh lùng nói: “Nếu có tiền lệ, vậy sau này há chẳng phải tùy tiện ai cũng có thể cầm một hàng nhái chất lượng cao đến cửa hàng chúng ta ăn vạ đòi tiền sao?”

 

“Chết tiệt, mày mắng ai đó?” Người đàn ông xăm hình nghe ra ý trong lời nói của Lâm Vũ, chỉ tay vào Lâm Vũ.

 

“Còn chỉ nữa, tôi lập tức khiến đầu ngón tay anh biến thành hai đoạn!” Lâm Vũ hừ lạnh một tiếng.

 

Sắc mặt người đàn ông xăm hình biến đổi, vội vàng thu tay lại, cú đá vừa rồi của Lâm Vũ khiến hắn đến giờ vẫn còn đau.

 

“Gia Vinh, coi như tôi cầu xin cậu, bỏ đi, tiền này tôi bỏ ra.”

 

Hà Kim Tường có chút nóng vội, thấp giọng khuyên Lâm Vũ.

 

Anh ta là người làm ăn, đương nhiên biết điều chú trọng nhất trong kinh doanh không phải so đo được mắt trước mắt, mà là lợi ích lâu dài.

 

Bây giờ người đàn ông xăm hình gây chuyện như vậy, bọn họ có thể một hai ngày cũng không mở cửa được, hơn nữa nếu kiếm phải danh tiếng không tốt, từ đây tổn thất mang lại không chỉ là một hai chiếc vòng tay là có thể đong đếm được.

 

Nếu lần này đối phương đã có chuẩn bị mà tới, anh ta chỉ có thể cúi đầu nhận khó.

 

“Anh Hà, đây không phải là vấn đề của ai, đồ chúng ta bán thực sự là hàng thật!” Lâm Vũ cau mày, cực kỳ không vui.

 

“Được rồi, được rồi, trong lòng chúng ta tự biết là được rồi, mau xử lý xong, chúng ta còn phải mở cửa bán hàng nữa.”

 

Hà Kim Tường vỗ lên tay Lâm Vũ, tiếp đó cười ha hả nói với người đàn ông xăm hình: “Ông chủ Ngũ, chiếc vòng này tôi sẽ giữ lại, còn tiền, giờ tôi sẽ chuyển cho anh.”

 

*Đợi đã, cậu định chuyền cho tôi bao nhiêu tiền?” Người đàn ông xăm hình nghiêng đầu, hỏi với chút ý vị sâu xa.

 

“Đương nhiên là bồi trả giá gốc cho anh, ba triệu tệ, không thiếu một đồng.” Hà Kim Tường lấy lòng cười nói.

 

“Ông chủ Hà, cậu thật biết làm ăn, tôi mua với giá ba triệu tệ, cậu lại trả cho tôi ba triệu tệ, néu tôi không phát hiện ra, cậu đã kiếm trọn ba triệu tệ này rồi, cao, quả thật là cao tay!” Người đàn ông xăm hình cười giả tạo lạnh lùng nói.

 

“Vậy ông chủ Ngũ, theo ý của anh là muốn bồi thường bao nhiêu?” Hà Kim Tường kiên nhẫn hỏi.

 

Người đàn ông xăm hình trực tiếp giơ một đầu ngón tay.

 

“Mười triệu tệ?” Hà Kim Tường có chút ngắn người.

 

“Mười triệu tệ? Bố thí cho ăn mày à, một trăm triệu tệ, thiếu một đồng cũng không được!” Người đàn ông xăm hình lạnh lùng nói.

 

“Một trăm triệu tệ?”

 

Sắc mặt Hà Kim Tường đột nhiên biến đổi, ấp úng nói: “Cái này… cái này không phải là ăn cướp sao?”

 

*Ăn cướp? Tôi đã đủ thiện tâm rồi, nếu cái này trình lên Sở Công thương, cửa hàng các cậu cũng phải đóng cửa đó!” Người đàn ông xăm hình hừ lạnh nói.

 

“Nhưng cái này… một trăm triệu tệ này cũng cao quá.” Hà Kim Tường mặt đầy lúng túng.

 

“Anh Hà, giờ anh đã nhìn thấy rồi chứ, loại người này anh càng nhường nhịn hắn, hắn sẽ càng lên mặt.” Lâm Vũ lạnh lùng nói.

 

“Thằng nhóc, tao nhịn mày lâu lắm rồi, tao chỉ hỏi mày, số tiền này mày có đền trả hay không?” Người đàn ông nói với biểu cảm dữ tợn.

 

“Không đền, một đồng cũng đừng hòng lấy đi từ chỗ tôi.”

 

Lâm Vũ không thèm quan tâm nói: “Có giỏi giờ anh hãy đến Sở Công thương báo cáo tôi đi.”

 

“Mẹ kiếp, các anh em, đập cho tao!” Người đàn ông xăm hình thấy đòi tiền không thành, lập tức thẹn quá hóa giận, một tiếng ra lệnh phân phó đàn em đập tiệm.

 

“Mẹ kiếp, ai dám? Ông đây bắn chết người đó!”

Bình luận

Truyện đang đọc