CỰC PHẨM Ở RỂ

Chương 296:

 

“Quách tổng, ngài sao có thể ăn những cái này?” Lâm Vũ lắc đầu dở khóc dở cười. Hôm nay Lệ Chắn Sinh làm là khoai tây sợi ngâm giấm và cà tím om, cộng thêm thịt lợn hấp mà Lâm Vũ mang từ nhà đến. Đối với người bình thường mà nói thì đây chính là bữa ăn thường ngày ở nhà, nhưng đối với Quách Triệu Tông cẩm y ngọc thực mà nói thì chỉ sợ không khác gì củ cải dưa muối.

 

“Được, được, cái này rất tốt, bình thường tôi còn không được ăn đâu.” Quách Triệu Tông tiếp nhận bát cơm cùng đũa, gắp đồ ăn ăn từng miếng một.

 

Trợ lý cùng anh ta tới thấy một màn này thì cơ bắp trên mặt nhảy nhảy. Nhiều năm như vậy, có bữa cơm nào của ông chủ bọn họ mà không phải là những nguyên liệu hàng đầu như gan ngỗng, trứng cá muối vân vân, đã khi nào ăn qua loại đồ ăn này, hơn nữa ông chủ ăn còn giống như rất Vui VẺ…

 

Lâm Vũ thấy Quách Triệu Tông rất thích món thịt liền đặc biệt gắp thêm cho ông ta hai miếng, có chút khoe khoang nói: “Ăn nhiều một chút, đây là mẹ vợ tôi làm, chờ khi nào ông đi tôi sẽ cho ông một ít mang về HongKong.”

 

Cơ bắp trên mặt trợ lý lại lần nữa nhảy nhảy, cái này…

 

mang về HongKong?

 

“Được, được, được, cảm ơn Hà tiên sinh.” Quách Triệu Tông lại liên tục gật đầu cảm tạ, quả thực giống như là được ban ân.

 

“Hà tiên sinh gần đây có khỏe không? Không xảy ra chuyện gì chứ?” Sau khi cơm nước xong Quách Triệu Tông quan tâm hỏi Lâm Vũ.

 

“Không có việc gì, rất ” Lâm Vũ cười ha hả nói, cảm thấy việc của mình thì chính mình giải quyết, không cần thiết nói cho Quách Triệu Tông.

 

“Vậy được, có việc gì ngài cứ phân phó một tiếng, tôi nhất định sẽ dốc toàn lực giúp ngài.” Quách Triệu Tông cười ha hả nói: “Qua mấy ngày nữa chính là lễ khởi công của Vạn Ngu Ảnh Thị của chúng tôi, lúc đó ngài nhất định phải tới đây.

 

*Tôi không đến thì hơn.” Lâm Vũ xua xua tay nói.

 

“Không được, ngài nhất định phải tới.” Quách Triệu Tông kiên trì nói: “Đến lúc đó tôi sẽ bảo trợ lý lái xe tới đón ngài.

 

Kiệt Mễ, đến lúc đó cậu phụ trách đưa đón Hà tiên sinh.”

 

“Đã biết, ông chủ, ngài yên tâm đi.” Kiệt Mễ ở một bên nhanh chóng gật đầu, hướng Lâm Vũ cười cười.

 

Anh ta cùng Lâm Vũ gặp qua không phải một hai lần, cũng coi như là người quen cũ. Đối với chuyện Lâm Vũ cứu sống Quách Triệu Tông, anh vẫn luôn lòng mang cảm kích, cho nên đối với Lâm Vũ đặc biệt nhiệt tình.

 

Buổi sáng trước một ngày lễ khởi công Giải trí Vạn Vũ bắt đầu, Vi Dự Hằng đang ở trong văn phòng làm việc, Cát Tân nhẹ nhàng gõ cửa đi vào, đến bên cạnh Vi Dự Hằng đưa một văn kiện cho ông ta nói: “Vi bí thư, đây là danh sách nhân viên tham gia lễ khởi công ngày mai, mời ngài xem qua.”

 

Vi Dự Hằng gật gật đầu, sau đó cầm lấy văn kiện, khi nhìn đến ba chữ “Hà Gia Vinh” trên danh sách thì tức khắc giận tím mặt, đem văn kiện ném lên trên bàn: “Tên Hà Gia Vinh sao cũng ở trong này? Hơn nữa cắt băng còn là cậu ta và Quách Triệu Tông đứng ở giữa nhất? Tôi đây mẹ nó tính làm gì?”

 

Cát Tấn sợ tới mức rụt rụt cổ, khi anh nhìn đến an bài này đã sớm dự đoán được Vi Dự Hằng sẽ phát hỏa. Quả thật, là nhân vật đứng đầu Thanh Hải đáng ra phải cùng với Quách Triệu Tông đứng ở vị trí chính giữa nhất, nhưng Quách Triệu Tông lại cứ phải để Lâm Vũ đứng chung với ông ta.

 

*V¡ bí thư, đây là an bài của Quách tổng, chúng ta cũng không có cách nào.” Cát Tấn có chút bắt đắc dĩ nói.

 

Vi Dự Hằng oán hận hít một hơi, không nói chuyện. Chần chờ một lát liền gọi cho cục quản lý dược thực phẩm: “A lô, Bạch cục trưởng sao? Có người phản ánh Hồi Sinh Đường có vấn đề, ngày mai ông để người đi Hồi Sinh Đường điều tra cho tôi. Nhớ kỹ, nhất định phải đảm bảo Hà Gia Vinh ở đó, một khi có tình huống lập tức đem cậu ta bắt về!”

 

“Vâng, Vi bí thư, tối nhất định sẽ làm theo.” Bạch Thành Nghiệp vội vàng đáp ứng.

 

“Cha, vừa rồi Vi bí thư nói cái gì? Muốn tra Hồi Sinh Đường?” Lúc này trong văn phòng làm việc của Bạch Thành Nghiệp, Bạch Tông Vĩ đột nhiên nhảy dựng lên, mặt đầy hưng phần.

 

Hai ngày này hắn ta cầu cha mình vô số lần, để cha hắn giúp hắn chỉnh Lâm Vũ, nhưng là cha hắn đều không đồng ý. Kết quả Vi Dự Hằng lại tự mình gọi điện thoại tới.

 

“Liên quan gì đến mày, cút xéo cho tao!” Bạch Thành Nghiệp lạnh lùng nhìn lướt qua, sau đó gọi điện cho cấp dưới: “Lão Từ, ngày mai cậu dẫn người đi tra Hồi Sinh Đường một chút.”

 

“Ha ha ha, Hà Gia Vinh à Hà Gia Vinh, anh con mẹ nó cũng có ngày hôm nay!” Bạch Tông Vĩ cười nghiêng ngả, hưng phấn vô cùng, mình rốt cuộc cũng có thể nhân cơ: hội này mở mày mở mày một lần rồi.

 

Sáng sớm ngày hôm sau Bạch Tông Vĩ đã đến cục quản lý dược thực phẩm, chẳng qua không đi tới phòng làm việc của cha hắn mà là đi tới chỗ Lão Từ, vừa thấy mặt liền đưa cho Lão Từ hai bao thuốc Trung Hoa, hào khí nói: “Từ ca, anh lấy một bao, còn lại chia cho các huynh đệ!”

Bình luận

Truyện đang đọc