[ĐẤU LA ĐẠI LỤC 5] TRÙNG SINH ĐƯỜNG TAM

Đúng lúc này, Đường Tam cảm nhận được khí tức quen thuộc, theo bản năng quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy Mỹ công tử đi cùng mẫu thân và các trưởng lão Khổng Tước Yêu tộc tới phòng nghỉ.

Nhìn Mỹ công tử trong chiếc váy dài màu bạc, Đường Tam không hề che giấu vẻ yêu thích, Ninh Thần Ân nhịn không được thấp giọng cười nói: "Xem ra Cận tộc trưởng thật sự tới đây để luận võ chiêu thân. Ta thấy ngươi quan tâm đến Mỹ thành chủ nhiều hơn là chiếm Hoàng vị a!"

Đường Tam không hề che giấu nói: "Đó là tất nhiên. Mỹ thành chủ xinh đẹp như vậy, nếu ngươi có thể để nàng gả cho ta, ta sẽ đưa pho tượng cho ngươi."

Ninh Thần Ân cười nói: "Ta không thể làm như vậy. Mỹ thành chủ là đứng đầu một thành đó. Nhưng mà, ngươi có không ít tình địch đâu. Ta nghe nói, Kim An Quốc đã tự mình tới cửa cầu thân nhưng bị từ chối nhã nhặn. Ta nghĩ Cận tộc trưởng cần phải cố gắng hơn nữa! Mỹ thành chủ cũng rất muốn thành tựu Hoàng Giả đấy. Dù sao, không có nhiều chủ thành không có Hoàng Giả."


Nghe được ẩn ý mỉa mai của hắn, Đường Tam giả vờ như không nghe thấy, vẫy tay với hắn, nói: "Ta đi dưỡng thần một chút, để chuẩn bị chiến đấu."

Nhìn hắn đi vào phòng nghỉ, Ninh Thần Ân bĩu môi và quay trở về phòng nghỉ của mình.

Đường Tam vừa ngồi xuống, Cận Miểu Sâm ở bên cạnh đã không nhịn được nói: "Làm sao vậy? Thật không biết xấu hổ, còn muốn mua bảo bối của chúng ta. Bọn họ sao không làm sớm đi. Ca, nếu ngươi gặp hắn thì hung hăng bổ cho hắn một kiếm. Ca, ngươi xem, nếu chúng ta tới tìm Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng mua thêm mấy bức tượng thì sao? Nếu có nhiều tượng hơn, có lẽ ngươi thật sự sẽ tạo ra kỳ tích."

Đường Tam có chút bất đắc dĩ nói: "Ngươi nghĩ Hoàng Giả là cái gì? Có nhiều thời gian rảnh rỗi để tạo ra thứ này sao? Có được pho tượng này đã là ta may mắn, đừng có mong quá nhiều. Hãy cố gắng hết sức trong trận đấu, có thể đi được bước nào thì hay bước đấy. Không cần nghĩ nhiều."


Lúc này Mỹ công tử đã vào phòng nghỉ của mình, trong tay nàng đang cầm danh sách người dự thi. Đương nhiên, đó là những tuyển thủ đã vượt qua vòng loại đầu tiên.

Trước khi đại hội luận võ chiêu thân chính thức bắt đầu, vào lần cuối cùng Đường Tam gặp nàng, hắn đã nói với nàng đừng tìm kiếm hắn trong quá trình thi đấu. Đợi đến khi thực sự vào đến trận chung kết thì hãy tìm cách liên hệ với mình. Đó là vì tránh để lộ chân tướng khi dự thi, bởi vì toàn bộ cuộc thi nằm dưới sự giám sát của hơn mười vị Hoàng Giả, đặc biệt là có Hoàng Giả điều khiển số mệnh Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng ở đây, một điều không tốt sẽ mang đến phiền toái lớn.

Mỹ công tử tự nhiên hiểu rõ ý của hắn nên đã đồng ý.

Nhưng sau vòng loại thứ nhất, Mỹ công tử đã cẩn thận quan sát từng tuyển thủ tấn cấp, bao gồm cả năng lực của bọn họ. Nhưng khiến nàng ngạc nhiên là, nàng căn bản không tìm được bất kỳ dấu vết nào liên quan đến Đường Tam.


Nàng tự hỏi bản thân mình đã đủ quen thuộc với Đường Tam, Đường Tam có năng lực gì nàng cơ bản cũng biết. Nhưng dù là nàng cũng không thể tìm được ai là Đường Tam trong trận đấu. Điều này khiến nàng giật mình và bắt đầu lo lắng.

Đường Tam không phải đã bị loại bỏ chứ? Không phải, không đúng. Chàng ấy nhất định đang ở đó. Nàng rất tin tưởng vào người yêu của mình. Nhưng rốt cuộc là người nào đây? Bây giờ còn lại chưa đến 40 tuyển thủ. Đường Tam là người nào?

Hai ngày nay nàng không cần dự thi, mỗi ngày đều nghiên cứu danh sách người dự thi. Nàng không quan tâm đến các nữ tuyển thủ, sự chú ý của nàng chủ yếu tập trung ở danh sách nam tuyển thủ.

Nhưng dù nàng sử dụng phép loại trừ hay sàng lọc vẫn không tìm được tuyển thủ phù hợp với đặc điểm của Đường Tam.
Điều này thực sự là không thể tin được.

Tô Cầm cũng nhìn ra lo lắng của nàng nên đã nói với nàng, nếu nàng có thể nhìn ra được, chẳng lẽ các Hoàng Giả sẽ không nhìn ra sao? Tìm không thấy chứng tỏ Đường Tam che giấu rất tốt.

Nhưng Mỹ công tử vẫn có chút không tin, nàng chuẩn bị hôm nay phải nhìn thật kỹ. Cẩn thận phân biệt rõ ràng, cuối cùng ai mới là Đường Tam.

Cầm trong tay danh sách, trước tiên cẩn thận xem qua các cái tên. Nhìn sân bãi bên ngoài, ánh mắt Mỹ công tử hiện lên vẻ kiên định. Hôm nay, nàng tin tưởng chỉ cần mình cẩn thận quan sát thì nhất định có thể tìm được ai là bạn trai của mình.

Hôm nay sân thi đấu vẫn kín hết chỗ ngồi, hơn nữa bầu không khí càng thêm náo nhiệt.

So với các nữ tuyển thủ, các nam tuyển thủ được quan tâm nhiều hơn, hơn nữa hôm nay có thể xảy ra tình huống các tuyển thủ hạt giống gặp nhau. Cạnh tranh sẽ ngày càng thêm kịch liệt, vận khí ở thời điểm này có tác dụng rất lớn.
"Chuẩn bị rút thăm." Giọng nói của Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng vang lên, tất cả các tuyển thủ đều đi tới.

Cũng giống với vòng thứ nhất, Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng phất tay lên, một quang đoàn bắn ra, lần này, bên trong đó có 38 điểm sáng lơ lửng.

Các tuyển thủ đều tay không hư bắt, lấy cho mình một mã số.

Ninh Thần Ân quay đầu nhìn về phía Đường Tam, cười nói: "Cận tộc trưởng, nếu như vòng này chúng ta gặp nhau thì đề nghị vừa rồi của ta vẫn có giá trị. Ngươi cũng đã nói, dù có pho tượng Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng thì ngươi cũng không phá được phòng ngự của ta. Nếu vòng này ngươi gặp ta, bán bức tượng cho ta và nhận thua thì sao? Chúng ta giải quyết hoà bình."

Đường Tam bất đắc dĩ nhìn hắn, nói: "Làm sao ngươi biết vận khí của ta kém như vậy. Ngươi là số mấy?"

Ninh Thần Ân mở bàn tay ra, để lộ quả cầu nhỏ trong lòng bàn tay, "Số 1. Thế nào, ngươi có phải là số 2 không?"
Đường Tam cười ha ha nói: "Vậy thì thật là không khéo, ta là số 3." Nói xong, hắn cũng mở tay ra, trong lòng bàn tay rõ ràng là số 3.

Số 1 đối số 2, số 3 đối số 4. Vừa vặn không gặp phải Ninh Thần Ân.

Đường Tam đúng là không nguyện ý gặp hắn ta vào thời điểm này, không gặp phải đương nhiên là tình huống rất tốt.

Nhưng vẻ mặt của Ninh Thần Ân lại suy sụp, "Chỉ một chút, còn kém chỉ một chút a!"

Đường Tam cười nói, "Không sao, vạn nhất nếu ta có thể qua được vòng này, vậy vòng tiếp theo không phải ngươi còn cơ hội rút trúng ta sao? Đến lúc đó, ta không có pho tượng, gặp ta không phải rất tốt sao?"

Ninh Thần Ân cũng cười, "Cũng có đạo lý. Vậy ta mong chờ vòng tiếp theo gặp được Cận tộc trưởng." Kỳ thật trong lòng hắn rất xem thường tộc trưởng Lam Kim Thụ tộc, cho nên dù Đường Tam gọi hắn là Ninh huynh, nhưng hắn cũng chỉ gọi Đường Tam là Cận tộc trưởng.
Trận đấu càng đi về sau thì khả năng rút trúng nhau càng cao. Ngẫm lại thì, gặp nhau ở vòng tiếp theo cũng rất tốt.

Nam tuyển thủ hoàn thành rút thăm, hôm nay các nữ tuyển thủ không có rút thăm, mà sẽ bốc thăm trước trận đấu ngày mai.

"Trận đấu bắt đầu, nhóm tuyển thủ thứ nhất lên đài." Thanh âm Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng lần nữa truyền đến.

Ninh Thần Ân không có quay về phòng nghỉ, trận đấu có hắn nên hắn trực tiếp phóng người lên và rơi xuống đài thi đấu.

Mà khi Ninh Thần Ân phi người lên, trong một phòng nghỉ bên kia cũng có một người vọt ra, hướng về phía đài thi đấu.

Tuy rằng không phải tất cả các Thành chủ đều là tuyển thủ hạt giống, nhưng xác suất Thành chủ là tuyển thủ hạt giống tương đối cao.

Nhìn thấy đối thủ của Ninh Thần Ân, Đường Tam không khỏi bật cười. Vận khí, tương đối không tệ a!
Sắc mặt Ninh Thần Ân có chút khó coi, đối thủ lăng không rơi xuống, may mắn là, người này không phải là tuyển thủ hạt giống, thực lực bản thân cũng không đặc biệt mạnh mẽ. Ít nhất trong 38 tuyển thủ tấn cấp, người này xếp ở tầm trung trở xuống. Có thể đại biểu cho một toà chủ thành, còn là tuyển thủ tầm trung trở xuống, trong tất cả các tuyển thủ, đứng mũi chịu sào hiển nhiên Lam Kim Thụ tộc. Tiếp theo chính là chủ thành không có Hoàng Giả. Người này đến từ thành Kim Cương. Đây cũng là lý do vì sao sắc mặt Ninh Thần Ân lại khó coi như vậy.

Ninh Thần Ân có huyết mạch Kim Cương Tinh, tuy rằng ngoài mặt hắn nói với Đường Tam rằng không để ý đến chuyện Kim Cương Thiên Tinh Hoàng vẫn lạc gì gì đó, nhưng trên thực tế, làm sao có thể không quan tâm? Vốn là sau lưng có hai vị Hoàng Giả, bây giờ chỉ còn lại một. Sự thay đổi này không phải là lớn bình thường. 

Bình luận

Truyện đang đọc