[ĐẤU LA ĐẠI LỤC 5] TRÙNG SINH ĐƯỜNG TAM

Sau đó, chân phải của hắn không biết vì sao rơi vào tay Đường Tam. Thân thể cường tráng không gì sánh được trực tiếp bị Đường Tam vung mạnh lên không trung, hung hăng đập xuống mặt đất.

Ở phía xa, một tiếng hét thảm vang lên, giống như khúc nhạc đệm bi tráng cho Sư Hổ Kiếm Thánh vậy. Một tên đội viên của chiến đội Vô Địch bị Kim Sí Phi Phong Trảm chém đứt một bên vai. Chiến đấu bên kia đã đến giai đoạn cuối cùng.

Thân thể Sư Hổ Kiếm Thánh cực kỳ cường tráng, khi hắn bị đập xuống đất đến thất điên bát đảo thì một ý niệm bỗng xuất hiện trong đầu. Không thể nào! Vừa rồi sao hắn có thể khống chế mình không thiêu đốt ngọn lửa sinh mệnh?

Ánh mắt của hắn ta có vấn đề, còn có, năng lực làm mình ngưng trệ kia là gì? Sao chân mình lại rơi vào trong tay hắn?

Nếu Đường Tam có thể nghe được nghi vấn trong lòng hắn thì sẽ nguyện ý trả lời cho hắn rằng, đó là Tử Cực Ma Đồng cộng thêm Khống Hạc Cầm Long cùng Thì Quang Biến.

Sư Hổ Kiếm Thánh đúng là cường đại, chính sự cường đại đó đã buộc Đường Tam phải sử dụng rất nhiều biện pháp. Tuy không bại lộ hết tất cả năng lực của mình nhưng phần lớn năng lực đều được hắn âm thầm sử dụng và che giấu cẩn thận.

Trong mắt khán giả, Sư Hổ Kiếm Thánh dường như đã thay đổi, hắn vốn đang mạnh mẽ lại đột nhiên bị áp chế, thậm chí cơ hội hoàn thủ cũng không có. Chỉ có mình Sư Hổ Kiếm Thánh biết được, đối thủ này của mình quá quái dị.

"Oanh ----" thân thể lại bị vung lên, hắn giống như một cái bao tải, bị đập mạnh không ngừng trên mặt đất.

Sư Hổ Kiếm Thánh cảm thấy thân thể mình giống như bị xé tan thành từng mảnh, thất điên bát đảo không cách nào phản kháng. Đúng lúc này, trong đầu hắn vang lên một thanh âm.

"Ngươi muốn thành Thần sao?"

"Oanh ----" Sư Hổ Kiếm Thánh lại bị đập xuống đất.

"Ta có thể giúp ngươi thành Thần."

"Oanh ----" Lần này là đập sang bên trái.

"Vấn đề của ngươi là huyết mạch Sư Hổ Thú không thể chân chính dung hợp hai loại huyết mạch cường đại, cho nên không có khả năng thành Thần."

"Oanh ----"

"Ngươi hẳn có thể cảm nhận được, ta thi triển không chỉ có một loại huyết mạch chi lực."

"Oanh ----"

"Cho nên, ta có thể giúp ngươi dung hợp huyết mạch chi lực của ngươi."

"Oanh ----"

"Để cho ngươi mạnh lên, để cho ngươi thành Thần."

"Oanh ----"

Mỗi lần bị nện xuống mặt đất đều làm Sư Hổ Kiếm Thánh phun ra một ngụm máu tươi. Mỗi cú đánh nặng nề khiến Sư Hổ Kiếm Thánh đau đến không muốn sống. Nhưng giọng nói đó hết lần này đến lần khác xuất hiện trong Tinh Thần Chi Hải, hắn nghe rất rõ ràng.

"Thần phục ta, ta sẽ giúp ngươi."

"Oanh ----"

"Nếu không, chết!"

"Oanh ----"

Cuối cùng, Đường Tam ngừng lại. Mà Sư Hổ Kiếm Thánh bị đập liên tục mặc dù có thân thể cực kỳ rắn chắc nhưng ít nhất xương đã gãy mười mấy cái. Hắn ngã trên mặt đất, phun ra từng ngụm, từng ngụm lớn máu tươi, hẳn là đã bị thương nặng.

Thanh âm lần nữa vang lên trong Tinh Thần Chi Hải, "Muốn chết ta liền thành toàn cho ngươi. Muốn sống thì kêu lên một tiếng."

Sư Hổ Kiếm Thánh há to miệng, hắn đương nhiên không muốn chết. Mặc dù hắn đã có hàng trăm trận thắng ở Đấu Thú Tràng, mặc dù hắn luôn truy cầu không ngừng cường đại, đối mặt với bất kỳ đối thủ nào cũng có thể thắng, tiến công không lùi lại. Nhưng hắn cũng không muốn chết!

Nhưng hắn không kêu được, vì quá đau nên không kêu thành tiếng, cổ họng như bị mắc kẹt lại.

Đường Tam nhìn hắn, có chút tiếc nuối lẩm bẩm nói: "Quả nhiên là hảo hán thấy chết không sờn, vậy ta thành toàn cho ngươi." Vừa nói hắn vừa vẫy một cái, Phá Thiên Chuỳ ở phía xa bay tới, rơi vào trong tay hắn.

Sư Hổ Kiếm Thánh khẩn trương, ta không muốn chết, ta không muốn chết a!

Hắn dốc hết sức lực, cuối cùng mới phát ra được một thanh âm, "meow ----"

Khoé miệng Đường Tam giật giật, bản thân Sư Hổ Kiếm Thánh cũng ngốc trệ, huyết mạch trong cơ thể đã ngừng vận chuyển. Bởi vì hắn cảm thấy khí huyết trong cơ thể đã đông cứng lại.

Ngay trước hơn vạn khán giả, một đời Sư Hổ Kiếm Thánh, một đời cường giả mạnh nhất Đấu Thú Tràng, Sư Hổ Thú vô cùng cường hãn vậy mà, vậy mà lại ...

Sư Hổ Kiếm Thánh nhắm mắt lại, nghẹo đầu hôn mê bất tỉnh. Lúc này hắn thật sự hận mình chết luôn đi cho rồi.

Đường Tam có chút muốn cười.

Tại sao Đường Tam lại lựa chọn không gϊếŧ Sư Hổ Kiếm Thánh? Đúng là vì huyết mạch của hắn rất có giá trị nghiên cứu, uy năng cực đại của Sư Hổ Kim Cương vượt xa so với hắn thi triển. Nếu hắn có thể thần phục, như vậy, Đường Tam sẽ có thêm một loại huyết mạch không thua kém huyết mạch cấp một, để hắn có thể tiếp tục tăng lên đến Cửu giai. Hoặc dùng nó thay thế huyết mạch Tượng Yêu. Dù sao huyết mạch Tượng Yêu vẫn yếu hơn một chút. Hoặc có thể thay thế Phong Hổ biến. Phong Hổ biến ngày càng khó dùng, nhất là khi đối mặt với cường giả, bản thân Phong Hổ biến rất dễ bị áp chế, Đường Tam không ngừng áp súc mới có một chút tác dụng.

Hơn nữa, Đường Tam sắp tiến về Tổ đình, thực lực của mình và các đồng bạn còn chưa đủ, có thêm một cái đảm bảo tựa hồ cũng không tệ. Còn làm thế nào để Sư Hổ Kiếm Thánh thuần phục, từ ánh mắt tràn đầy khao khát sinh tồn có thể thấy có vẻ không quá khó khăn.

Cũng vào lúc này, toàn bộ Đấu Thú Tràng đã trở nên ầm ĩ. Mà bên ngoài Đấu Thú Tràng, tiếng hoan hô như kinh đào hải lãng.

Đúng vậy, bọn họ đã biết, bọn họ đã biết kết quả cuối cùng. Thắng, chiến đội Sử Lai Khắc thắng, thắng được trận tranh tài thứ mười.

Khi Sư Hổ Kiếm Thánh bị Đường Tam đánh trọng thương hôn mê, tên cuối cùng của chiến đội Vô Địch cũng bị đánh chết. Sư Hổ Kiếm Thánh bị thương làm chiến ý của hắn vỡ vụn, do đó tuyệt vọng mà chết đi.

Tin tức chiến đội Sử Lai Khắc thắng lợi trước tiên truyền ra bên ngoài Đấu Thú Tràng. Giờ khắc này cho dù ở bên trong Đấu Thú Tràng cũng có thể nghe được rõ ràng tiếng hoan hô điên cuồng bên ngoài kia.

Tiếng hò reo đinh tai nhức óc, chính là sự không cam lòng của nhân loại được giấu trong nội tâm sau không biết bao nhiêu năm bị áp bức, làm phụ thuộc và làm nô ɭệ.

Trên đài khách quý, các cao tầng quý tộc Yêu Quái đều rất khó coi, thậm chí tràng chủ Đấu Thú Tràng Linh Tê Lộc Yêu Vương cũng không ngoại lệ.

Trên thực tế, mặc dù hắn không hy vọng nhóm Đường Tam tử chiến, nhưng khi thực sự có một chiến đội nhân loại thu được mười trận thắng, thu được danh hiệu quý tộc thì trong lòng hắn vẫn đầy cảm xúc phức tạp. Đây là huy hoàng trước nay chưa từng có của nhân loại, nhưng để huy hoàng này xuất hiện là một sự sỉ nhục với Đấu Thú Tràng.

Sứ giả Tổ đình đã đứng người lên, sắc mặt âm trầm nhìn đám người Sử Lai Khắc đang ôm nhau trong sân thi đấu.

Tiếng hoan hô bên ngoài Đấu Thú Tràng bọn họ đương nhiên nghe thấy rõ ràng. Mặc dù Yêu Quái Tộc bọn họ tới lúc này cũng không cho rằng nhân loại có năng lực phản kháng gì, nhưng trong lòng vẫn khó chịu không cách nào áp chế.

"Nhân loại kia, là có chuyện gì xảy ra?" Sứ giả quay đầu nhìn Linh Tê Lộc Yêu Vương.

Linh Tê Lộc Yêu Vương cười khổ nói: "Ta cũng không quá rõ ràng, lúc trước hắn không phải là đội trưởng, cũng không thể hiện ra quá nhiều thực lực, lại không nghĩ rằng ..."

"Không nghĩ tới? Nhân loại như vậy không nên tồn tại. Nô ɭệ không thể xuất hiện lãnh tụ tinh thần, ngươi không rõ sao?" Sứ giả lạnh lùng nói.

Linh Tê Lộc Yêu Vương vội vàng khom người nói: "Ta hiểu rồi, nhưng quy củ Đấu Thú Tràng cũng không thể tuỳ ý phá hư."

Sứ giả vung tay lên, ngắt lời hắn, "Vậy dựa theo quy củ Đấu Thú Tràng mà làm, ta mặc kệ ngươi dùng biện pháp gì, nếu thành Gia Lý các ngươi không giải quyết được thì để bọn hắn tới Tổ đình. Đấu Thú Tràng Tổ đình cũng có phần thưởng phong phú hơn. Ngươi hiểu chưa?"

"Vâng, ta đã hiểu." Linh Tê Lộc Yêu Vương ngầm hiểu, trong lòng cũng thở dài. Đấu Thú Tràng Tổ đình sao? Cái chỗ kia ...

Bình luận

Truyện đang đọc