[ĐẤU LA ĐẠI LỤC 5] TRÙNG SINH ĐƯỜNG TAM

Khổng Tước Đại Yêu Vương vẫy vẫy tay, nói: "Cũng không cần nghĩ lại. Khổng Tước Yêu tộc, tất cả trưởng lão đứng ra khỏi hàng."

Theo mệnh lệnh của hắn, Khổng Tước Yêu tộc bên này, các vị trưởng lão ngồi hàng đầu lần lượt đứng người lên.

Muốn trở thành trưởng lão, trước tiên phải có tu vi ít nhất là Thần cấp, lúc này các vị trưởng lão đứng lên có tổng cộng 16 người, cộng thêm Vương Phi là 17 người. Nói cách khác, ngoài Khổng Tước Đại Yêu Vương, Khổng Tước Yêu tộc còn có 17 cường giả Thần cấp trở lên, trong đó không thiếu cấp độ Đại Yêu Vương.

Các vị trưởng lão khi đối mặt với Khổng Tước Đại Yêu Vương đều khom người hành lễ.

Khổng Tước Đại Yêu Vương lạnh nhạt nói: "Dựa theo lời Vương Phi, trong các ngươi có hơn tám người tán thành cho rằng Tiểu Mỹ không thích hợp thừa kế vị trí tộc trưởng, hay là nói phản đối quyết định của ta?"


Trưởng lão dưới trướng Vương Phi, cường giả cấp bậc Đại Yêu Vương - Uông Hàm bước ra một bước, cung kính nói: "Tộc trưởng, giống như ngài vừa nói, dưới sự lãnh đạo của ngài, 30 năm qua tộc ta phát triển không ngừng, thành Gia Lý phồn vinh hưng thịnh, những điều này đều là công lao của ngài. Bất cứ lúc nào chúng ta cũng sẽ không phản đối ngài, không có ai có tư cách làm tộc trưởng Khổng Tước Yêu tộc hơn ngài. Nhưng Vương Phi nói cũng đúng, Khổng Tước Yêu tộc cần truyền thừa huyết mạch tinh khiết, cho nên chúng ta hy vọng có thể có một tộc nhân huyết mạch thuần khiết làm tộc trưởng."

Khổng Tước Đại Yêu Vương nhìn Uông Hàm, ánh mắt lộ ra vẻ thất vọng, "Tộc huynh, không nghĩ tới ngay cả ngươi cũng chất vấn quyết định của ta. Ngươi cũng biết ta sở dĩ lựa chọn Tiểu Mỹ kế thừa vương vị là không có bất kỳ tư tâm gì, hoàn toàn bởi vì chỉ có nàng mới có thể dẫn đầu Khổng Tước Yêu tộc chúng ta đi tiếp, mới có thể cho Khổng Tước Yêu tộc thực sự có cơ hội lần nữa đứng trên đỉnh cao."


Uông Hàm cúi đầu, không tiếp tục nói chuyện, nhưng thái độ của hắn rất rõ ràng.

Khổng Tước Đại Yêu Vương nhìn về phía Vương Phi: "Luận tội bác bỏ quyết định của ta cần có ít nhất tám vị trưởng lão tán thành, ngươi hẳn là có nắm chắc. Vậy thì tới đi, chỉ cần tám trưởng lão phản đối truyền thừa tộc trưởng hôm nay thì điển lễ này đến đây là chấm dứt."

Nghe Khổng Tước Đại Yêu Vương nói những lời này, Vương Phi bỗng nhiên cả kinh. Nàng đúng là đã chuẩn bị kỹ càng, nhưng nàng cũng không có nghĩ tới muốn luận tội Khổng Tước Đại Yêu Vương. Trong thành Gia Lý và Khổng Tước Yêu tộc, Khổng Tước Đại Yêu Vương có danh vọng cực kỳ cao, nàng cũng không muốn trở mặt với trượng phu. Vương Phi nắm chắc có thể khiến Khổng Tước Đại Yêu Vương không thể truyền lại vị trí tộc trưởng cho Mỹ công tử, nhưng lại không thể tước đoạt vị trí của hắn, nếu không phải Khổng Tước Đại Yêu Vương bị thương tới bản nguyên và không còn sống được bao lâu nữa thì ngay cả việc trước nàng cũng không làm được.


Nhưng nhìn Khổng Tước Đại Yêu Vương lúc này rất bình tĩnh, nàng đột nhiên phát hiện, chẳng lẽ điều mình nắm chắc cũng không làm được hay sao?

Mà lúc này, Khổng Tước Đại Yêu Vương cũng không cho nàng cơ hội nghĩ lại, lạnh giọng nói: "Các trưởng lão ủng hộ Tiểu Mỹ kế thừa vị trí tộc trưởng đứng ở bên phải, không ủng hộ thì đứng tại chỗ hoặc đứng sau Vương Phi. Hôm nay chúng ta cùng quyết định."

Lời vừa nói ra, các vị trưởng lão cũng không khỏi ngẩng đầu lên nhìn về phía Khổng Tước Đại Yêu Vương. Vương Phi xoay người lại, ánh mắt sáng rực nhìn về phía các vị trưởng lão.

Uông Hàm ngẩng đầu, ánh mắt cho chút phức tạp nhìn về phía Khổng Tước Đại Yêu Vương, vẻ mặt đắng chát, nói: "Vương thượng, thật có lỗi."

Khổng Tước Đại Yêu Vương cũng không để ý đến hắn, sắc mặt bình tĩnh nhìn các trưởng lão khác.
Mà đúng lúc này, trong 16 vị trưởng lão có một bóng người chậm rãi đi ra, đi sang phía bên phải.

Trong nháy mắt khi vị này đi ra, dù là Vương Phi hay Uông Hàm đồng tử không khỏi co rút lại. Uông Hàm thất thanh nói: "Vũ muội, ngươi ..."

Đúng vậy, vị đi ra đầu tiên không phải ai khác, chính là một cường giả cấp bậc Đại Yêu Vương, muội muội ruột của Uông Hàm, Uông Vũ!

Lúc trước khi Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng đến đây, nàng cùng huynh trưởng Uông Hàm đã cùng nhau đối kháng với hai vị Đại Yêu Vương Băng Phượng và Hoả Phượng. Lúc này, người đầu tiên đi ra lại là nàng.

Uông Vũ đi đến phía bên phải, bình tĩnh nói: "Ta ủng hộ mọi quyết định của tộc trưởng, bởi vì quyết định của ngài ấy là chính xác. Các ngươi hãy để tay lên ngực tự hỏi, 30 năm qua tộc trưởng đã đưa ra quyết định sai lầm chưa? Ca, ngươi hẳn là hiểu ta nhất, ta biết nếu nghi thức hôm nay không thành, người có hy vọng thừa kế vương vị nhất là cháu trai, nhưng là ta không thể làm trái ý tộc trưởng, thật xin lỗi."
Đúng vậy, trưởng lão Uông Hàm vì sao lại đứng ở phía Vương Phi? Bởi vì Vương Phi đã đồng ý với hắn, chỉ cần không để Mỹ công tử kế thừa vương vị thì người thừa kế tiếp theo sẽ đề cử con trai trưởng của Uông Hàm.

Khuyết điểm lớn nhất của Vương Phi là những người con trai của nàng và Khổng Tước Đại Yêu Vương đều kém. Tựa như Uông Ngôn, trong tộc cũng coi là tương đối xuất sắc, nhưng so với Mỹ công tử thì thật là một trời một vực.

Nhưng Uông Hàm thì khác. Uông Hàm có một người con lớn hơn Mỹ công tử bảy tuổi, vô cùng ưu tú. Thuở nhỏ đã được Uông Hàm dạy bảo nghiêm khắc, hiện tại cũng có thực lực khá cường đại. Uông Hàm vẫn luôn ủng hộ Khổng Tước Đại Yêu Vương, nhưng đến thời điểm này, ai không có tư tâm chứ?

Chỉ là Uông Hàm tuyệt đối không nghĩ tới, muội muội mình vậy mà đứng ở phía đối lập. Trong nhất thời, mặt hắn lúc xanh lúc đó, nói không nên lời.
Mà cũng lúc này, lần lượt từng thân ảnh đi ra, đi về phía bên phải.

Trong 16 trưởng lão, bao gồm cả người trông nhiều tuổi nhất xếp vị trí thứ ba, tổng cộng có tám vị đi sang phía bên phải. 17 trưởng lão có tới 9 vị đứng ở phía bên phải, biểu thị ủng hộ quyết định của tộc trưởng.

Nhìn thấy cảnh tượng này, người luôn tỉnh táo như Vương Phi cũng không khỏi biến sắc. Mặc dù khi Khổng Tước Đại Yêu Vương nói để các trưởng lão lựa chọn, nàng đoán được sẽ xảy ra vấn đề, nhưng không nghĩ tới hơn nửa trưởng lão vậy mà đều đứng bên Khổng Tước Đại Yêu Vương. Những trưởng lão này trước đó đều đã nói chuyện và biểu thị ủng hộ nàng a! Sao lại ...

"Nhị thúc, người không phải nói huyết mạch tinh khiết rất quan trọng sao?" Vương Phi nhịn không được hỏi vị trưởng lão đứng ở vị trí thứ ba kia.
Lão giả thở dài một tiếng, nói: "Vương thượng cho ta một lý do không thể không đồng ý. Ta tin tưởng Vương thượng lựa chọn thực sự là vì tương lai của tộc chúng ta."

"Ngài ..." Vương Phi không khỏi vì đó mà chán nản, nàng quay đầu nhìn về phía Khổng Tước Đại Yêu Vương, "Không biết Vương thượng có thể cho ta một lý do không thể cự tuyệt hay không?"

Khổng Tước Đại Yêu Vương thở dài một tiếng, nói: "Dù ta cho ngươi lý do gì, ngươi cũng sẽ không đồng ý quyết định của ta, vậy đưa ra có ý nghĩa gì?"

Ánh mắt hắn lạnh lùng đảo qua các trưởng lão vẫn đứng về phía Vương Phi, "Tình thế cực kỳ nghiêm trọng trước mặt, mỗi người các ngươi đều biết đối với tộc ta, vấn đề lớn nhất đến từ bên ngoài, chính là đối thủ muốn chiếm lấy thành Gia Lý, nhưng các ngươi biết rõ mà lại bỏ qua lợi ích chủng tộc, vì tư lợi mà phản đối. Các ngươi muốn ta đem Khổng Tước Yêu tộc lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục mới cam tâm sao?"
Mấy vị trưởng lão trong nhất thời không nói lên lời, đối mặt với khí tràng cường đại của Khổng Tước Đại Yêu Vương áp bách, sắc mặt mọi người đều có chút khó coi.

Khổng Tước Đại Yêu Vương lần nữa nhìn về phía Vương Phi: "Bây giờ kết quả đã rõ, ngươi muốn luận tội chỉ sợ không thành công, Đại trưởng lão của ta."

Vương Phi lạnh lùng nói: "Dù luận tội không thành công, tộc ta có quy củ, nếu có dị nghị với người thừa kế vị trí tộc trưởng, hội đồng trưởng lão có thể đề nghị tiến hành Bách Điểu Triều Dương, dùng nó để xác định người kế nhiệm tộc trưởng có tư cách thừa kế hay không."

Khổng Tước Đại Yêu Vương sắc mặt bình tĩnh nói: "Ngươi thật sự muốn làm như vậy? Ngươi cũng biết, đưa ra Bách Điểu Triều Dương là xúc phạm quyền uy của tộc trưởng, có nghĩa là nếu như thất bại, trưởng lão đưa ra đề nghị này sẽ bị tước đoạt vị trí trưởng lão, đồng thời phải gánh chịu tất cả hậu quả."

Bình luận

Truyện đang đọc