[ĐẤU LA ĐẠI LỤC 5] TRÙNG SINH ĐƯỜNG TAM

Khoé miệng Đường Tam giật giật, "Lão sư, đó không phải là cô nương của ta."

"Sao lại không phải?" Trương Hạo Hiên cười nói.

"Khụ khụ... Các nàng là bằng hữu. Gần đây các nàng tu luyện thế nào?" Gần đây, Đường Tam đúng là không quan tâm đến tình huống của các nàng.

Trương Hạo Hiên nói: "Hồng Nhất có thiên phú nhất, đã có tu vi Ngũ giai rồi, còn lại thì đều kém hơn nàng một chút, nhưng bọn họ cũng vững chắc tăng lên. Bản thân huyết mạch của các nàng mỏng manh, dù có Hoàng Kim Thụ cung cấp sinh mệnh lực thì ta cảm thấy Lục giai là một bình cảnh lớn với các nàng. Không có biện pháp đặc thù thì muốn giúp các nàng tăng lên rất khó."

Đường Tam gật đầu, nói: "Lần này chúng ta tiến về Tổ đình sẽ cùng nghĩ biện pháp."

Trương Hạo Hiên nói: "Thật muốn đi Tổ đình tham dự đấu thú sao? Quá nguy hiểm. Nếu hành động không tốt thì các ngươi ..."

Nhìn Đường Tam, biểu tình trên mặt Trương Hạo Hiên không khỏi có chút phức tạp. Sau khi Đường Tam chiến thắng Sư Hổ Kiếm Thánh, khi trở lại học viện, hắn chính là phải trải qua một trận tam ti hội thẩm.

Ai cũng không hiểu hắn làm sao dạy dỗ được một vị đệ tử như vậy. Người ngoài không biết tình huống của Đường Tam, nhưng những lão sư như bọn họ biết a! Mười bốn tuổi, mười bốn tuổi chiến thắng Sư Hổ Kiếm Thánh? Dù là Tổ đình bên kia, thiên tài ưu tú nhất chỉ sợ cũng không làm được.

Trương Hạo Hiên quả thật phải vắt hết óc mới miễn cưỡng ứng đối được, đồng thời xin mấy vị lão sư nghiêm ngặt giữ bí mật, không được nói với ai về chuyện Đường Tam chính là Tu La, trong nội bộ tổ chức cũng phải giữ bí mật. Hắn thậm chí phải dùng tính mạng của mình phát thệ, đảm bảo cho tên đồ đệ này, lúc đó mới miễn cưỡng vượt qua thẩm tra.

"Lão sư, nên đối mặt thì vẫn phải đối mặt. Lần này đến Tổ đình chúng ta không chừng sẽ có cơ hội chân chính. Sư Hổ tộc coi như đã lôi kéo thành công. Chờ chúng ta trở về, tiếp theo chính là chờ Mỹ công tử xuất quan."

"Được rồi, ta biết nói không lại ngươi. Nếu ngươi nhất định phải đi thì đi thôi. Khi nào thì xuất phát?"

"Thời gian cụ thể sau khi gặp Linh Tê Lộc Yêu Vương ta sẽ thông tri cho ngài."

"Ừm."

Cuối cùng, bọn họ xuất phát vào ngày thứ ba sau khi Đường Tam gặp Linh Tê Lộc Yêu Vương. Năm người chiến đội Sử Lai Khắc đi theo một thương đội Linh Tê Lộc Yêu nhất mạch cùng xuất phát, tiến về Tổ đình.

Đây là an bài của Linh Tê Lộc Yêu Vương dành cho bọn họ, tiến về Tổ đình lịch luyện, tuỳ thời tham gia đoàn chiến Đấu Thú Tràng.

Linh Tê Lộc Yêu Vương đối với bọn họ rất hào phóng, đặc biệt chuẩn bị một xe ngựa sang trọng cho năm người.

Xe ngựa rất rộng, do tám con ngựa kéo. Mặc dù chênh lệch rất xa với Thiên Mã phi xa của Đại Yêu Hoàng, nhưng Song Giác Giác Mã rất bền bỉ, mỗi ngày chỉ cần nghỉ ngơi vào ban đêm là có thể di chuyển cả một ngày.

Xe ngựa rộng chừng ba mươi mét vuông, năm người bọn họ ngồi vẫn còn dư rất nhiều. Bên trong có đầy đủ vật tư để bọn họ sử dụng thoải mái trên đường đi.

Từ thành Gia Lý đến Tổ đình rất xa, cho dù là Giác Mã ngày đi hai ngàn dặm cũng phải mất mười lăm ngày mới đưa bọn họ tới Tổ đình. Có thể thấy rằng Yêu Tinh Đại Lục rộng đến cỡ nào.

Không tính đến việc sử dụng Truyền Tống trận bàn, với tu vi hiện tại, tốc độ chạy cự ly ngắn của bọn họ tuyệt đối ở trên Giác Mã. Nhưng nếu nói ở khoảng cách dài, trừ phi dùng năng lực phi hành của Kim Bằng Biến, nếu không thật sự không thể so sánh với sức bền của Giác Mã.

Giác Mã là một loại Yêu Thú, là phụ thuộc của Mã Yêu nhất mạch. Bình thường chỉ có các chủ thương có lượng lớn tài phú mới sử dụng bọn chúng.

Tất nhiên cao cấp hơn chính là phi thú di chuyển trên bầu trời, nhưng giá của phi thú không chỉ cao hơn Giác Mã trăm lần. Trừ phi là tình huống cực kỳ khẩn cấp nếu không cũng không sử dụng phi thú. Từ thành Gia Lý đến Tổ đình, nếu dùng phi thú chỉ mất ba ngày thời gian là đến nơi.

Nhấc rèm cửa lên, nhìn cảnh vật bên ngoài không ngừng trôi qua, Độc Bạch nhịn không được tán thưởng, "Thật sự là rất lâu, rất lâu rồi không ra khỏi thành Gia Lý. Đi ra ngoài thật tốt a!"

Vũ Băng Kỷ nói: "Chúng ta lần này đến Tổ đình không phải đi chơi, ngươi không được buông lỏng cảnh giác. Đừng quên Thiên Hồ tộc sinh hoạt ở Tổ đình, ngươi mới là người phải cẩn thận nhất."

Độc Bạch có được huyết mạch Thiên Hồ tộc, hiện tại đã tu luyện đến trình độ Tam Vĩ Thiên Hồ. Một khi bị phát hiện thì gặp phải phiền phức như thế nào bọn họ cũng không nói trước được. Nhưng hoàn toàn có thể khẳng định là, nếu Thiên Hồ tộc muốn đối phó với bọn họ thì bọn họ cơ hồ không có khả năng phản kháng.

"Ta biết rồi, ta khẳng định sẽ cẩn thận. Dù sao mạng nhỏ mới quan trọng a!" Độc Bạch cười tươi nói.

Cố Lý nhếch miệng: "Không nhìn ra ngươi lại để lời Đại sư huynh trong lòng như vậy."

Độc Bạch vểnh môi lên, "Ngươi có phải muốn nếm thử hương vị vận rủi không?"

Cố Lý cứng đờ, vội vàng cười làm lành nói: "Ta sai rồi, Độc Bạch ca, cầu buông tha." Hắn đã trải qua hiệu quả khủng bố mà vận rủi giáng lâm mang lại. Thiên Hồ Biến là huyết mạch cấp một, sau khi tu luyện đến Tam Vĩ thì năng lực tương đối cường hãn.

Thương đội Linh Tê Lộc Yêu rất ổn định, sau hai ngày bọn họ tiến vào một chủ thành khác. Bọn họ đến vào ban đêm, còn chưa kịp nhìn toàn cảnh chủ thành thì sáng sớm hôm sau đã lên đường. Thương đội an bài trật tự, ở toà thành này đã hoàn thành vận chuyển hàng hoá chuyến đầu tiên.

Đường Tam lạnh nhạt quan sát. Bọn chúng có mua có bán, trước khi thương đội đến thì các cửa hàng thuộc về Linh Tê Lộc Yêu nhất mạch đã chuẩn bị kỹ càng, sau khi bọn họ tới thì lập tức trao đổi, không lãng phí một chút thời gian nào.

Khó trách bọn chúng có thể trở thành phú thương, ở phương diện buôn bán, Linh Tê Lộc Yêu nhất mạch đúng là có nét độc đáo riêng.

Trị an ở Thiên Vũ Đế Quốc khá tốt, trên đường đi bọn họ chỉ gặp hai lần bị Yêu Thú công kích, còn lại cơ bản không xảy ra vấn đề gì lớn. Hộ vệ đi theo đoàn có thực lực không kém, Yêu Thú chưa lại gần đã bị tiêu diệt.

Nhoáng một cái đã qua nửa tháng, thời gian gần giống với dự định trước đó, cuối cùng bọn họ cũng đến thành thị phồn hoa nhất Yêu Tinh Đại Lục, cũng là nơi có nhiều cường giả sinh hoạt nhất, có địa vị tại thượng nhất, Tổ đình!

Nhìn từ xa, Tổ đình được bao bọc bởi một dãy núi nguy nga hùng vĩ. Phương thức xây thành này có chút giống với thành Gia Lý, chỉ là các ngọn núi xung quanh Tổ đình cao hơn nhiều so với dãy núi bao quanh thành Gia Lý.

Trên những đỉnh núi cao ngất trong mây, người ta mơ hồ có thể thấy những pho tượng to lớn. Mỗi bức tượng giống như những con cự thú khổng lồ. Nhóm Đường Tam đã từng nghe nói, những pho tượng này tương ứng với từng vị Đại Yêu Hoàng và Thiên Tinh Hoàng đã từng xuất hiện.

Chỉ có Hoàng Giả mới có tư cách có tượng ở trên đỉnh núi xung quanh Tổ đình, tương truyền rằng trong các pho tượng này còn ẩn chứa Thần Thức của các Hoàng Giả, vĩnh viễn thủ hộ lấy Tổ đình.

Các ngọn núi xung quanh Tổ đình này còn được gọi là Thánh Sơn.

Các Thánh Sơn phía đông Tổ đình đại đa số là tượng của các Đại Yêu Hoàng, còn hướng phía tây thì tượng Thiên Tinh Hoàng chiếm phần lớn.

Những pho tượng này có một tên gọi chung là Thánh Sơn Hoàng Toạ. Được bọn chúng thủ hộ, Tổ đình không chỉ uy hiếp Yêu Tinh Đại Lục, mà còn uy hiếp toàn bộ Pháp Lam tinh. Nói nơi này là trung tâm của Pháp Lam tinh cũng không sai.

Giữa các ngọn núi có tổng cộng tám lối vào, nơi này cũng không có tường thành, bởi vì Tổ đình căn bản không cần. Không có bất kỳ tồn tại nào dám âm mưu chống lại Tổ đình. Nơi này có ít nhất 6 vị Hoàng Giả sinh hoạt cố định ở đây. Đây chính là cường giả Thập Nhị giai, chỉ cần một ý niệm trong đầu cũng có thể gϊếŧ chết đối thủ ở cách xa ngàn dặm.

Tuy không có tường thành, nhưng muốn đi vào Tổ đình cũng cần phải kiểm tra kỹ càng. Thủ vệ Tổ đình hoàn toàn do hai tộc Yêu, Tinh tạo thành, chuyên làm nhiệm vụ canh giữ Tổ đình. Mỗi tên thủ vệ có yêu cầu tu vi thấp nhất là Lục giai.

Bình luận

Truyện đang đọc