[ĐẤU LA ĐẠI LỤC 5] TRÙNG SINH ĐƯỜNG TAM

"Bọn họ không có đuổi theo. Hắn cũng không bị thương trí mạng." Đường Tam thấp giọng nói. Hắn dùng Huyền Thiên Công thoáng cải biến âm thanh của mình, so với bình thường thành thục hơn một chút.

"Ân." Mỹ công tử gật gật đầu, sau đó nghiêm túc nhìn hắn, "Ngươi có phải nên buông tay ta ra rồi không?"

"A a." Đường Tam lúc này mới buông tay nàng, nhưng trong lòng thập phần lưu luyến. Bàn tay Mỹ công tử nhỏ bé mà lạnh buốt, nhưng lúc này lại làm hắn cảm thấy ấm áp.

"Ngươi là ai?" Mỹ công tử ánh mắt sáng rực đánh giá hắn.

Đường Tam đeo mặt nạ, mặc trên người hắc phục.

"..." Nghe nàng nói, hắn có chút chần chờ, hắn cỡ nào muốn nói cho nàng biết, ta là trượng phu kiếp trước của ngươi, kiếp này cũng vậy. Nhưng nếu nói ra, đoán chừng nàng sẽ xem hắn là người có bệnh thần kinh. "Ngươi có thể gọi ta là Tu La." Đường Tam vốn định để nàng gọi mình là Hải Thần, đó là Thần Vị kiếp trước của hắn. Nhưng Hải Thần có chút khoa trương, mà Tu La Thần là Thần Vị kiếp trước hắn cùng thê tử đồng chưởng khống.

"Tu La?" Mỹ công tử ngẩn người, cái tên này thật kỳ quái.

"Ngươi là nhân loại?" Mỹ công tử hỏi.

"Ân." Đường Tam gật đầu.

"Cảm ơn ngươi đã cứu ta." Thanh âm của nàng vẫn bình thản như trước, giống như người gặp nguy hiểm cũng không phải nàng.

Không phải người nào cũng có tố chất như vậy, Đường Tam lặng nghĩ.

"Không cần cảm ơn ..." Ta sẽ luôn bảo hộ ngươi - Đường Tam thầm nghĩ.

"Ta phải đi." Nói xong, Mỹ công tử muốn rời đi.

"Ngươi đi đâu vậy?" Đường Tam hỏi.

Mỹ công tử nói: "Quay về nơi đóng trại. Lều vải của ta còn ở đó."

"Trở về?" Đường Tam sững sờ, "Ngươi không sợ gặp lại những tên muốn bắt ngươi kia sao ..."

Mỹ công tử lắc đầu, nói: "Hắn không dám gϊếŧ ta, hắn có thể làm gì chứ? Nếu hắn có bản lĩnh, cũng không cần phải kiêng kỵ một nhân loại như ta."

Đường Tam trong lòng khẽ động, lúc này hắn mới nhớ lại lúc tập kích, Mỹ công tử từ đầu đến cuối vẫn bình tĩnh, lúc này cũng vậy. Điều này chứng tỏ điều gì? Có lẽ nàng có hậu chiêu có thể đối kháng với đám người Uông Ngôn kia? Là mình đã quá lo lắng?

Nhưng mà, nhìn thấy bọn họ ra tay với nàng, hắn làm sao có thể đứng nhìn?

Suy nghĩ một lát, Đường Tam cũng không hỏi lại, chỉ là yên lặng nhìn Mỹ công tử đang dần đi xa.

Mỹ công tử đột nhiên ngừng bước, quay người nhìn Đường Tam, tay phải nâng lên, vén lại tóc mai của mình. Trên mu bàn tay nàng sáng lên một quang sáng màu xanh thẳm.

Nhìn thấy quang sáng đó, đồng tử Đường Tam lập tức co rút lại.

"Ngươi có thể gọi ta là Mỹ công tử." Mỹ công tử phất tay với hắn, lần nữa xoay người bay lên trời, trong chốc lát đã biến mất.

Đường Tam đứng nguyên tại chỗ, hồi lâu vẫn không động.

Nàng vậy mà ...

Quang sáng màu lam kia, Đường Tam có được Linh Tê Thiên Nhãn càng nhìn thấy rõ ràng. Đó là một phù văn, một phù văn mà hắn rất quen thuộc. Hắn cũng có phù văn đó, chỉ là, trên người hắn là màu cam. Đó chính là ấn ký của Cứu Thục!

Xích chanh hoàng lục thanh lam tử, bảy sắc ấn ký của Cứu Thục. Màu lam, là màu của cấp bậc thứ hai.

Đường Tam còn nhớ, trấn trưởng lão sư đã từng nói với hắn, Cứu Thục ở thành Gia Lý, tầng cấp cao nhất không phải là Thanh cấp, mà là Lam cấp, và tổng cộng chỉ có hai vị.

Đường Tam từng nghĩ một vị Lam cấp Cứu Thục hẳn là cường giả Thần cấp Tư Nho, nhưng về sau lại phát hiện hắn chỉ là Thanh cấp. Hắn vẫn tò mò không biết Lam cấp Cứu Thục là ai, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, người mà hắn một lòng đều muốn bảo hộ, Mỹ công tử, lại là một trong hai vị Lam cấp Cứu Thục.

Nàng mới có mười mấy tuổi a! Sao lại là Lam cấp? Vừa rồi nàng cho ta biết Lam cấp Cứu Thục ấn ký, là muốn xác nhận thân phận của ta, khảo thí ta có phải người của Cứu Thục hay không.

Đường Tam không để lộ ấn ký của mình là vì hắn không muốn Mỹ công tử nhìn thấy mình là Chanh cấp, nếu không, thân phận của hắn chỉ sợ sẽ bại lộ. Hắn dùng thân phận Tu La để che giấu chính là muốn sau này có thể dễ dàng hơn bảo hộ nàng, làm một số việc mà ngoài sáng hắn không thể làm, đồng thời che giấu sự thực hắn có nhiều năng lực Yêu Thần biến.

Đường Tam đã sớm nghĩ tới, Mỹ công tử là phụ thuộc nhân loại, tương lai nếu có cơ hội hắn muốn kéo nàng gia nhập Cứu Thục. Lúc trước cứu Mỹ công tử, hắn đã muốn nói với nàng về Cứu Thục, dẫn đạo nàng gia nhập. Nhưng bởi vì Mỹ công tử quá bình tĩnh, hắn mới không nói ra. Lại không nghĩ rằng, nàng đã là người của Cứu Thục, hơn nữa còn là cao tầng.

Không thể nghi ngờ, điều này có liên quan đến Khổng Tước Biến cũng như địa vị của nàng bên trong Khổng Tước Yêu tộc.

Trong lòng Đường Tam có chút loạn, hắn phải mất một chút thời gian mới có thể bình tĩnh trở lại. Nếu Mỹ công tử là Lam cấp Cứu Thục, hơn nữa với từ thái độ của nàng có thể thấy, mấy tên Uông Ngôn kia không thể uy hiếp được nàng. Khó trách Linh Tê Thiên Nhãn dự cảm được nguy cơ nhưng không mãnh liệt, nguyên lai là bởi vì Mỹ công tử có thể tự giải quyết nguy hiểm này.

Trước tiên trở về rồi tính tiếp. Đúng lúc này, Đường Tam khẽ động, bên người hắn đã có thêm một người.

"Ngươi sao lại xúc động đi cứu nàng?" Thanh âm quen thuộc vang lên.

Đường Tam quay đầu nhìn trấn trưởng lão sư, đây mới là lực lượng của hắn, nếu lúc đó hắn không thể mang Mỹ công tử rời đi, hắn cũng không cần vận dụng Thần Thức của mình, bởi vì hắn biết, trấn trưởng lão sư vẫn một mực âm thầm đi theo hắn.

Từ khi hắn biểu lộ mình có Thì Quang Biến và Thiên Hồ Biến, không thề nghi ngờ, địa vị của hắn trong lòng Trương Hạo Hiên bây giờ vô cùng cao.

Đường Tam đột nhiên nghĩ tới một khả năng, hắn quay đầu hỏi Trương Hạo Hiên: "Lão sư, lần này người đi theo chúng ta, không phải chỉ bảo hộ chúng ta, đồng thời cũng bảo hộ nàng?"

"Ân, phản ứng của ngươi rất nhanh. Nhưng ngươi vẫn chưa trả lời câu hỏi của ta." Trương Hạo Hiên tức giận nói.

Đường Tam tháo mặt nạ xuống, có chút xấu hổ cười nói: "Nếu ta nói bởi vì nhất kiến chung tình, ngươi có tin hay không?"

Trương Hạo Hiên nghiêng đầu nhìn Đường Tam, trầm mặc hồi lâu: "Dường như ngoài nguyên nhân này, cũng không có lý do khác giải thích được. Xú tiểu tử, ngươi càng ngày càng thần bí. Trên người ngươi chỉ có thể dùng từ yêu nghiệt để hình dung." Nói xong, Trương Hạo Hiên xoè hai tay ra, hàn quang lập loè, tên nỏ đã xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.

"Trừ những tên nỏ ở trong cơ thể mấy tên Khổng Tước Yêu tộc kia, còn lại ta đã giúp ngươi thu hồi. Vũ khí này kết hợp với Yêu Thần biến, nhất là Thiên Hồ Biến, phát ra uy lực vượt qua tưởng tượng của ta."

Trên thực tế, khi chứng kiến Đường Tam dùng Chư Cát Thần Nỏ đồng thời bắn bị thương năm tên cường giả Bát giai, tròng mắt Trương Hạo Hiên thiếu chút nữa rơi ra ngoài.

Đây chính là Khổng Tước Yêu tộc đó! Dù hắn đã đạt đến Cửu giai, cũng không thể nắm chắc có thể đồng thời cản được năm tên cường giả Khổng Tước Yêu tộc. Nhưng một cái nỏ nho nhỏ của Đường Tam lại làm được.

Những tên kia sở dĩ không tiếp tục truy kích là có liên quan đến Trương Hạo Hiên phóng xuất khí tức của cường giả Cửu giai, cũng vì "huynh trưởng" của Mỹ công tử nhát như cáy, sau khi bị thương thì vô cùng kinh hoàng. "Lam cấp, nàng vậy mà Lam cấp! Vì sao vậy, lão sư? Ngài không phải nên giảng giải cho ta một chút?" Đường Tam cười khổ nói.

Trương Hạo Hiên nở nụ cười rất vui vẻ. Bởi vì từ lúc biết Đường Tam, đây là lần đầu tiên hắn thấy Đường Tam luống cuống, bình thường Đường Tam đều cho hắn cảm giác mọi thứ đều nắm trong lòng bàn tay, hơn nữa mỗi lần đều có thể làm hắn chấn kinh. 

Bình luận

Truyện đang đọc