[ĐẤU LA ĐẠI LỤC 5] TRÙNG SINH ĐƯỜNG TAM

"Bất quá, theo phán đoán của chúng ta, lần này song phương đều bị thương rất nghiêm trọng, cuối cùng Khổng Tước Yêu tộc đã ngăn trở được đợt công kích thứ nhất. Một thời gian sau coi như là an ổn, nhưng chuyện này lại cản trở kế hoạch của chúng ta. Tương lai khi Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng lại đến, nếu Khổng Tước Yêu tộc không ngăn cản được, mưu đồ nhiều năm của chúng ta ..."

Nói đến đây, Trương Hạo Hiên không khỏi thở dài.

Đường Tam nói: "Đây là chuyện không có cách nào, cũng không nằm trong khống chế của chúng ta. Hiện tại phải xem Khổng Tước Đại Yêu Vương có thể kiên trì bao lâu, và thương tích của hắn đến mức độ nào."

Trương Hạo Hiên yên lặng gật đầu, nói: "Hiện tại cũng chỉ đi một bước nhìn một bước. Nói thật, so với kế hoạch của tổ chức, ta càng coi trọng ngươi hơn. Nếu tương lai ngươi có thể đạt đến Thần cấp thì sẽ chân chính mang lại cho nhân loại hy vọng. Ngươi là người đầu tiên ta thấy có khả năng thành tựu Đại Yêu Vương, so với Mỹ công tử thì lớn hơn."

Đường Tam nói: "Ta ngược lại cảm thấy, nếu như thành tựu Đại Yêu Vương, Mỹ tỷ sẽ nhanh hơn ta."

"Ồ? Ngươi coi trọng nàng như vậy?" Trương Hạo Hiên kinh ngạc nói.

Đường Tam gật đầu, "Đúng vậy! Thiên phú của nàng rất tốt, hơn nữa, vận khí cũng rất tốt."

Trương Hạo Hiên lại nói: "Ngươi bớt tiếp xúc với nàng lại, thân phận kia của ngươi cũng thế."

"Vâng." Đường Tam tạm thời đáp ứng một tiếng, hắn sao có khả năng bớt tiếp xúc với Mỹ công tử chứ?

Phủ Thành chủ.

Trong tĩnh thất u tối, Khổng Tước Đại Yêu Vương sắc mặt tái nhợt khoanh chân ngồi ở đó, khí tức trên người rất không ổn định, thậm chí có thể nói là suy yếu. Tóc dài màu lam đã gần nửa biến thành màu trắng, là màu trắng không còn sức sống.

"Hô ---" thở dài một hơi, hắn chậm rãi mở mắt ra.

Trong đôi mắt ảm đạm mang theo vài phần châm chọc, giống như lúc đó hắn nhìn Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng.

"Cuối cùng vẫn để ta đỡ được không phải sao? Ngươi thấy ngươi thắng sao? Ngươi cuối cùng vẫn là kẻ thất bại, vẫn luôn là vậy, mãi mãi sẽ không thay đổi." Hắn lẩm bẩm một mình, sau đó đứng dậy đi đến cạnh tường, tay phải ở trên vách tường ấn xuống.

Lập tức, vách tường mở ra, để lộ một thông đạo.

Khổng Tước Đại Yêu Vương bước chân có chút loạng choạng đi vào thông đạo.

Thiên Mã phi xa.

Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng chậm rãi mở mắt ra, nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi. Máu tươi phun ra trên không, hoá thành các điểm tinh mang rồi tiêu tán.

Đến cấp độ này rồi mà không thể khống chế được thương thế, có thể thấy được vết thương nặng bao nhiêu.

Khổng Tước Đại Yêu Vương thiêu đốt tổ vận cùng Đấu Chuyển Tinh Di không gian nghịch chuyển kia tạo cho hắn tổn thương nghiêm trọng nhất, suýt nữa dao động bản nguyên.

Lông mày nhíu chặt, Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng Lâm Hề Mặc nhắm mắt lại, trên mặt trầm tư suy nghĩ.

Chuyện Khổng Tước Đại Yêu Vương thiêu đốt tổ vận liều mạng nằm trong dự liệu của hắn. Với nội tình của Khổng Tước Yêu tộc, kỳ thật hắn không nghĩ tới lần này có thể diệt được toàn bộ bọn họ, nhưng theo kế hoạch của hắn, dù có bị thương cũng muốn loại bỏ Khổng Tước Đại Yêu Vương, diệt đi đối thủ lớn nhất năm đó. Khổng Tước Yêu tộc còn có các Đại Yêu Vương khác, nhưng không phải dòng chính nên không đủ gây uy hiếp. Không lâu sau đó, chính mình có thể chiếm được thành Gia Lý, cũng có thể đoạt được nàng.

Nhưng hắn không nghĩ tới là, thực lực của Khổng Tước Đại Yêu Vương so với tưởng tượng của hắn còn mạnh hơn, dù chưa tiến vào cấp độ Đại Yêu Hoàng, nhưng cũng là đỉnh phong trong cảnh giới Đại Yêu Vương. Hơn nữa mượn lực lượng tổ vận làm hắn nhận lấy thương thế nghiêm trọng hơn so với dự liệu. Mà quan trọng là, Hải Thần đến từ Vô Tận Lam Hải kia là chuyện gì?

Tên kia rõ ràng có uy áp cấp độ Đại Yêu Hoàng, mặc dù không phải bản thể nhưng cũng đủ làm hắn giật mình.

Tổ đình đã từng dò xét Vô Tận Lam Hải, hơn nữa là do nhiều cường giả Đại Yêu Hoàng tiến hành. Vô Tận Lam Hải vô cùng vô tận, Hải tộc sinh hoạt trong hải dương không thiếu cường giả, nhưng trong tất cả các cuộc tìm kiếm đều không phát hiện tồn tại cấp độ Đại Yêu Hoàng. Mà hải dương không thích hợp cho Yêu Quái Tộc cùng Tinh Quái Tộc sinh tồn, đặc biệt là Tinh Quái Tộc, bọn họ rất chán ghét biển cả, vì vậy Yêu Quái Tộc không có dự định khai thác đại dương, dù sao, tài nguyên trên Yêu Tinh Đại Lục cũng không thiếu.

Mà vị Hải Thần xuất hiện, không thể nghi ngờ là phá vỡ phán đoán của Tổ đình với Vô Tận Lam Hải, tồn tại Đại Yêu Hoàng vậy thì đã không giống lúc trước. Hơn nữa còn có liên quan đến thành Gia Lý, chuyện này nhất định phải báo cáo với Tổ đình mới được. Nếu trong Vô Tận Lam Hải xuất hiện Đại Yêu Hoàng, nói không chừng Tổ đình sẽ có hành động, chuyện này rất có thể là cơ hội để hắn tiếp tục tạo áp lực cho thành Gia Lý.

Uông Thanh, ngươi chờ đó, ta sẽ trở lại.

Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng biết rõ, lần này dù hắn bị thương không nhẹ, nhưng Khổng Tước Đại Yêu Vương bị thương nặng hơn, vì hắn đã thiêu đốt Khổng Tước kim quan của mình. Điều này có nghĩa là, hắn mãi mãi không có khả năng thành tựu Đại Yêu Hoàng, một xíu cơ hội cũng không có. Thiêu đốt bản nguyên chính là thiêu đốt sinh mệnh lực, lần này không chết nhưng tu vi đã giảm, tuổi thọ tổn thất nghiêm trọng. Số mệnh sống không quá trăm tuổi chắc chắn đã rơi xuống người vị Khổng Tước Đại Yêu Vương này.

Nghĩ tới đây, tâm tình Lâm Hề Mặc tốt lên không ít. Hiện tại hắn cần suy nghĩ sau khi quay về Tổ đình phải làm sao để có thể thu được càng nhiều lợi ích.

Thành Gia Lý, quảng trường Gia Lý.

Trời đã sáng, mỗi ngày vào thời điểm này, trà sữa điếm Mỹ công tử đều đã mở cửa. Nhưng hôm nay là một ngày đặc biệt, cửa tiệm đóng chặt, cửa sổ bán trà sữa cũng không có mở ra.

Tô Cầm yên lặng nhìn nam tử trước mắt, biểu tình có chút phức tạp.

"Hắn đã tới tìm nàng." Khổng Tước Đại Yêu Vương sắc mặt tái nhợt nằm dựa trên giường.

"Ừm." Tô Cầm nhẹ gật đầu.

"Nàng còn hận hắn sao?" Khổng Tước Đại Yêu Vương than nhẹ một tiếng, hỏi lần nữa.

"Ngươi nói cái gì?" Tô Cầm nhìn hắn, trong mắt đã nhiều hơn vài phần lạnh lẽo.

"Thật xin lỗi, ta không nên hỏi như vậy." Khổng Tước Đại Yêu Vương áy náy.

Tô Cầm lắc đầu, "Hắn vẫn tự phụ như vậy, luôn cho mình là đúng, luôn tự cho mình là trung tâm. Năm đó là ta nhìn nhầm người."

Khổng Tước Đại Yêu Vương than nhẹ một tiếng, nói: "Ta đã hy vọng nhường nào, năm đó khi nàng lựa chọn, cho dù có mục đích, người nàng chọn là ta."

Tô Cầm nói: "Tộc nhân bên cạnh ngươi đều cảm thấy ngươi là một đời Yêu Vương thông minh tuyệt đỉnh, nhưng lại không biết ngươi là một gia hoả ngu ngốc. Trong tất cả Yêu Quái ta thấy, ngươi chính là người ngu nhất."

Khổng Tước Đại Yêu Vương cười, "Đúng vậy a! Nàng nói không sai, ta là người ngu nhất. Lúc còn nhỏ, phụ thân luôn nói ta phản nghịch, hắn để ta làm gì, ta hết lần này đến lần khác đều không làm. Rõ ràng là người có thiên phú tốt nhất, nhưng lại không chịu tu luyện, cố ý hoang phế. Hắn càng đánh ta, mắng ta, ta lại càng như vậy. Lúc đó ta đã nghĩ, dựa vào cái gì hắn lại an bài nhân sinh của ta? Vì sao hắn muốn ta làm gì ta phải làm cái đó? Vì hắn sinh ra ta sao? Sinh ra ta liền có thể điều khiển và sắp xếp tất cả sao? Thời điểm đó ta phản nghịch tới mức giờ không dám nghĩ lại, ta đã làm ra rất nhiều sự tình đặc biệt ngu ngốc."

"Cho đến một ngày ta nhìn thấy nàng, ta mới phát hiện ra mình đã sai. Nàng nói rất đúng, gia hoả Lâm Hề Mặc kia đặc biệt tự phụ, nhưng thực tế, có Yêu Quái nào không tự phụ chứ? Ta cũng rất tự phụ, hầu như lúc nào ta cũng cảm thấy mình đúng. Nhưng khoảnh khắc đó, lần đầu tiên ta cảm thấy mình sai lầm. Nhìn thấy nàng lần đầu tiên, ta mới biết hoá ra đây mới là đẹp. Trong lòng ta cũng bắt đầu xuất hiện khái niệm đẹp. Nhưng khi ta muốn theo đuổi nàng thì lại bị tên Lâm Hề Mặc kia hung hăng đánh cho một trận. Lúc đó ta căn bản không chịu tu luyện, hoàn toàn chỉ dựa vào huyết mạch mà trưởng thành nên không phải là đối thủ của hắn. Cũng chính từ khi đó ta mới ý thức được, hoá ra lời phụ thân nói rất đúng, thực lực mới là tất cả. Ta đúng là cần thực lực, vì vậy ta bắt đầu cố gắng. Không có người nào biết ta thực ra vì nàng nên mới trở thành người nối nghiệp phụ thân, trở thành Khổng Tước Đại Yêu Vương. Đó vốn không phải là điều ta muốn. Nếu không có tên Lâm Hề Mặc kia, nếu nàng trực tiếp ở cùng với ta, nói không chừng ta vẫn là một nhị thế tổ."

Bình luận

Truyện đang đọc