MA VƯƠNG SIÊU CƯỜNG CỦA THẾ GIỚI HẮC ÁM


Cái gì!Nghe đến đây, trên mặt mọi người đều là vẻ mặt khinh thường, không ngờ Lâm Diệu Hân này lại không biết xấu hổ như vậy.

Muốn giết Bạch Tố Y, sau đó bị bại lộ vậy mà vẫn còn mặt mũi cầu cứu người ta sao?
Thật là vô liêm sỉ!
Nhưng Lâm Diệu Hân đâu quan tâm nhiều như vậy, cô ta đã suýt tiểu ra quần vì sợ hãi.

Nhà họ Uông đã bỏ rơi cô ta, bây giờ chỉ cần Bạch Tố Y buông tha cho cô ta thì cô ta sẽ sống sót, nếu không cô ta sẽ là người ngồi trong ngục.

Cô ta vừa tốt nghiệp và có một cuộc sống tuyệt vời!
Nhưng nếu cô ta vào tù thì cuộc sống của cô ta sẽ kết thúc.

Vì vậy, lúc này cô ta đã bò đến chỗ Bạch Tố Y, quỳ lạy như điên, khóc lóc van xin cô thương xót.

Một bộ dáng đau thấu tim, biết vậy chẳng làm!

Nhưng mà…
Bạch Tố Y tuy rằng không đành lòng nhưng lần này, cô cũng không mềm lòng.

Bởi vì cô biết rất rõ rằng Lâm Diệu Hân hối hận không phải vì cô ta thực sự nhận ra mình đã sai, mà vì cô ta phải chết nếu không thừa nhận sai lầm của mình.

Lâm Thiệu Huy cũng nhanh chóng nháy mắt với Long Cửu.

Điều này làm cho Long Cửu thật cao hứng, ông ta đang lo không có cơ hội lấy lòng Tướng Huy, lúc này Tướng Huy chủ động ra hiệu.

Ông ta lập tức tiến lên, đá Lâm Diệu Hân ra, mắng: “Khốn kiếp! Cô Bạch Tố Y là đồng minh của thần y Lâm.

Cô và gia đình nhà họ Bạch đã xúc phạm thần y Lâm vì thèm muốn đơn thuốc của thần y Lâm, dù cô Bạch Tố Y có tha cho cô thì thần y Lâm cũng sẽ không bao giờ buông tha cho cô!”
Ầm!
Những lời này giống như ngũ lôi oanh đỉnh, khiến Lâm Diệu Hân, người còn muốn tìm may mắn, hoàn toàn tuyệt vọng.

Thần y Lâm sẽ không tha cho cô ta?
Vậy thì còn có ai khác có thể cứu cô ta?
Lâm Diệu Hân đã khóc nấc lên, hoàn toàn điên cuồng: “Tống Việt Minh, anh và nhà họ Uông đã khiến tôi khổ sở như vậy!”
“Ta rồi! Đời của tôi đã xong rồi!”
Nghe vậy thì mọi người lập tức nhìn chằm chằm Tống Việt Minh với ánh mắt dò hỏi.

Sắc mặt Tống Việt Minh lúc này hoàn toàn u ám: “Cô nói bậy bạ gì đó, hôm nay rõ ràng là lần đầu tiên gặp mặt, làm sao có thể cùng nhà họ Uông hại cô?”
Lúc này, anh ta hoàn toàn sợ hãi!
Hận không thể giết Lâm Diệu Hân chết tiệt này ngay tại chỗ!
Con tiện nhân này vậy mà đã định để anh ta chôn cùng!
Nhà họ Uông này đúng là đầu có vấn đề, vậy mà họ lại tìm những kẻ ngu ngốc như nhà họ Bạch và Lâm Diệu Hân để hợp tác.


Lúc này, anh ta không thể thoát khỏi liên lụy!
“Đừng lo lắng, Lâm Diệu Hân!”
Lâm Thiệu Huy cười nhẹ: “Cô không buông tha cho anh ta! Hô, tôi cũng như vậy!”
Ầm!
Ngay khi câu nói này phát ra thì bầu không khí ở đây hoàn toàn nghiêm nghị đến cực điểm.

Tất cả mọi người đều đầy mặt kinh ngạc!
Lâm Thiệu Huy có dự định tận diệt sao?
Đánh tất cả những người chống lại Bạch Tố Y tàn phế hết sao?
Ngay lập tức thì tất cả mọi người có mặt tại nơi này đều cảm thấy một áp lực vô hình, hoàn toàn bao vây họ khiến trên trán chảy mồ hôi lạnh.

Bởi vì họ không biết Lâm Thiệu Huy sẽ làm gì tiếp theo.

Bây giờ cả nhà họ Bạch và Lâm Diệu Hân đều đã xong, liệu Tống Việt Minh có thể trốn thoát?
Ha ha ha!
Chỉ là!
Ngay khi Lâm Thiệu Huy nói xong thì Tống Việt Minh đột nhiên bật cười như thể nghe thấy câu chuyện hài hước nhất thế giới!
“Không buông tha cho tôi? Chỉ dựa vào tên rác rưởi như anh? Ông đây là luật sư giỏi nhất, không có vụ kiện nào mà không thắng!”

“Muốn tống tôi vào tù, anh cho rằng tôi giống bọn ngốc này sao?”
Tống Việt Minh đã vô cùng đắc ý!
Lâm Thiệu Huy, một tên ngu xuẩn, nghĩ rằng với sự chống lưng thần y Lâm và Long Cửu là anh có thể kết tội anh ta?
Đứng sau anh ta là nhà họ Uông mà đứng sau họ Uông chính là nhà họ Lâm giàu có và quyền lực!
Hơn nữa, anh ta có một đội ngũ luật sư hùng hậu như vậy, Lâm Thiệu Huy muốn anh ta vào tù sao?
Nằm mơ giữa ban ngày!
“Lâm Thiệu Huy, anh dám vu khống tôi anh cứ chờ đó! Tôi sẽ kiện anh, nhất định sẽ cho anh biết hậu quả khi xúc phạm Tống Việt Minh!”
Tống Việt Minh nhìn Lâm Thiệu Huy bằng ánh mắt bất thiện, trong mắt hiện lên sự khinh thường sâu sắc.

Nhưng mà ngay lúc này đã xảy ra chuyện không mong muốn!
Một bản thu âm đáng lẽ không nên xuất hiện lại vang vọng lên làm tất cả mọi người có mặt tại nơi này đều kinh ngạc!
“Nếu hôm nay anh không cho vợ lên giường với tôi thì tôi sẽ tống anh vào tù!”
“Bởi vì trong giới tư pháp thì Tống Việt Minh tôi là ông trời!”.


Bình luận

Truyện đang đọc