NGÀI HOẮC EM YÊU ANH


Lăng Nhiễm không hề nói khoác, cô quả thực là xuống bếp nấu ăn.

Hơn nữa những món ăn nhìn đơn giản nhưng đầy đủ dinh dưỡng, dì Thẩm đứng bên cạnh quan sát không khỏi bất ngờ, ngày trước phu nhân còn chê khu vực bếp núc ám mùi khói nhất quyết không tới gần, vậy mà bây giờ còn nấu nướng.

Những món ăn còn trông khá là đẹp mắt nữa, mùi hương cũng rất thơm.

Đây thực sự là phu nhân đỏng đảnh ngày trước của bọn họ sao?
"Hoàn hảo! Dì Thẩm dì giúp con gọi Hoắc Mạc Đình xuống nhé!" Lăng Nhiễm nhìn bàn thức ăn thì rất hài lòng, lâu rồi không vào bếp tay nghề cảm giác cũng bị tụt lùi.
"Phu nhân, người không nên gọi cả họ tên của thiếu gia như vậy!" Dì Thẩm kinh ngạc lên tiếng nhắc nhở, vì bà quan sát lâu mới thấy Lăng Nhiễm dường như đã thay đổi, mới dám nhắc tới chuyện xưng hô.
"À..con sẽ sửa đổi sau" Lăng Nhiễm ngập ngừng nói, Lăng Nhiễm trong nguyên tác cũng hay gọi như vậy mà ta.
Đợi một lúc cuối cùng cũng thấy bóng dáng của Hoắc Mạc Đình xuất hiện trong nhà ăn.

Anh không nói một lời mà ngồi xuống đối diện với Lăng Nhiễm, từ lúc kết hôn hình như đây là lần đầu bọn họ ngồi ăn cơm chung thì phải.
Lăng Nhiễm có chút mong chờ mà nhìn chằm chằm Hoắc Mạc Đình.

Không biết đồ ăn hôm nay cô nấu có ổn không nhỉ.
Hoắc Mạc Đình vừa ăn đã biết không phải do dì Thẩm làm, mới có đầu bếp về hay sao? Anh nhớ là gần đây đâu có thuê ai.
"Hôm nay ai nấu?" Hoắc Mạc Đình không quay lại nhưng câu hỏi này rõ ràng là dành cho dì Thẩm.

Dì Thẩm còn chưa kịp trả lời đã nghe Lăng Nhiễm vừa dơ tay vừa nói: "Là em nấu! Sao vậy không ngon sao?"
Hoắc Mạc Đình nghe vậy ngước mắt lên nhìn Lăng Nhiễm, cô nấu?
Lăng Nhiễm không hiểu nhìn Hoắc Mạc Đình, có cần làm ra cái bộ mặt như thể vừa thấy chuyện là nghìn năm có một như vậy được không? Nhưng với tình trạng hiện tại thì bộ mặt đó không có gì là lạ.
Hoắc Mạc Đình nhíu mày quay lại nhìn dì Thẩm như muốn xác thực lời Lăng Nhiễm nói.

Thấy dì Thẩm gật đầu anh lại hoài nghi thêm về Lăng Nhiễm.
--------------------
Đến chiều tối, Lăng Nhiễm đang nhàn rỗi ngồi xem tivi thì có một người phụ nữ tiến vào: "Hoắc phu nhân! Hoắc tổng kêu tôi tới đón cô!"
"Cô là ai?" Lăng Nhiễm hỏi, a cô nhớ ra rồi, người này là thư ký của Hoắc Mạc Đình-Tỉnh Y Hồng.

Hôm nay có một bữa tiệc quan trọng, Hoắc Mạc Đình bắt buộc phải mang vợ tới.
"Phu nhân không biết tôi sao? Chúng ta từng gặp mặt rồi!" Tỉnh Y Hồng nở một nụ cười chuyên nghiệp nói.
"Tôi nhớ chứ, cô là thư ký Tỉnh, xin lỗi dạo này đầu óc tôi hơi lẫn một chút, rất hay quên" Lăng Nhiễm mỉm cười nói.

Cô thư ký này cũng không phải dạng vừa, cũng thuộc loại nhiều mưu kế.

Nhưng cũng không phải là người xấu, có thời gian sẽ cảm hoá cô ấy.
"Cảm ơn vì phu nhân còn nhớ! Vậy chúng ta đi thôi, Hoắc tổng đang chờ" Tỉnh Y Hồng làm động tác mời đối với Lăng Nhiễm.
Lăng Nhiễm gật đầu rồi thay giày đi ra ngoài.

Không cần chuẩn bị quần áo vì Hoắc Mạc Đình đã chuẩn bị sẵn rồi.

Trong nguyên tác, tại buổi tiệc hôm nay có sự xuất hiện của nam chính trong nguyên tác, nhờ đó Lăng Nhiễm lại làm tổn hại danh dự và làm mất mặt Hoắc Mạc Đình, khiến anh tức giận giam cô 2 tháng trời.
Nam chính An Vũ Phong cũng coi là người đẹp trai thì với Lăng Nhiễm bây giờ cũng chỉ là người lạ.

Không có chút hảo cảm nào.

Cô đọc bộ truyện này cũng tập trung vào hai nhân vật Lăng Nhiễm và Hoắc Mạc Đình, vì hai nhân vật chính kiểu gì rồi cũng sẽ về với nhau giống như bao kịch bản khác.

Quá nhàm chán.
Quả nhiên là Hoắc Mạc Đình chuẩn bị mọi thứ vô cùng kĩ lưỡng, đầu tiên là tới cửa hàng thay trang phục, lễ phục hôm nay của Lăng Nhiễm là đồ đôi với Hoắc Mạc Đình, một bộ váy màu xanh dương ôm sát người phần đuôi hơi xoè ra giống đuôi cá, phía trên eo còn có một bông hoa hồng xanh lấp lánh.


Phía trên ngực là kiểu cúp.

Kèm theo bộ trang sức cùng màu.

Lăng Nhiễm nhìn bản thân trong gương không khỏi đứng hình, thật sự xinh đẹp hết chỗ chê, ngũ quan tinh xảo, số đo ba vòng thì khỏi nói, cực kì chuẩn.
"Hoắc phu nhân, bộ lễ phục này quả thật rất hợp với dáng vóc của cô!" Nhân viên bên cạnh mắt sáng lên nhìn Lăng Nhiễm.
Ngắm nhìn một lúc Lăng Nhiễm quyết định đi ra hỏi ý kiến Hoắc Mạc Đình.

"Đẹp không?"
Hoắc Mạc Đình vừa ngước mắt lên nhìn thấy Lăng Nhiễm, cử động liền dừng lại, mắt nhìn chằm chằm vào Lăng Nhiễm, quả thực rất đẹp, nhưng anh cũng chỉ ừ một tiếng rồi đứng lên quẹt thẻ.
Lăng Nhiễm đứng một bên nhìn động tác quẹt thẻ dứt khoát, với giá tiền này kiếp trước chắc chắn Lăng Nhiễm chưa từng mơ tưởng tới, quả nhiên là người có tiền.

Hoắc Mạc Đình cũng thật đẹp trai a.

Mũi cao, sống lưng thẳng tắp, anh mặc một bộ vest đen, có chiếc cravat và khuy cài áo cùng màu với trang phục của Lăng Nhiễm nên cô mới nói là đồ đôi.

Lại cộng thêm cái khí chất trời phú đó nữa.

Chỉ có thể hình dung bằng hai từ Hoàn hảo.
Bọn họ thực hiện trang điểm trên xe.

Lăng Nhiễm cúi xuống nhìn chiếc giày cao gót cao 10 phân không khỏi lo lắng, cô chưa đi loại giày cao như vậy bao giờ.


Hầu như chỉ đi giày bệt với giày thể thao, cao nhất cũng chỉ 7 phân, chỉ đi được 1, 2 lần.
Cũng là do chưa đi tới bữa tiệc nào sang trọng kiểu như vậy nên Lăng Nhiễm có chút căng thẳng, hai bàn tay nắm chặt vào nhau, toàn bộ biểu cảm của cô đều được Hoắc Mạc Đình thu vào trong tầm mắt.

Nhưng anh chỉ nhìn chứ không nói gì.

Cô ta căng thẳng vì sắp gặp An Vũ Phong sao?
Khoảng 20 phút sau chiếc xe Rolls-Royce phiên bản giới hạn xuất hiện tại cửa bữa tiệc, Hoắc Mạc Đình mở cửa xe bước xuống sau đó đưa tay về phía Lăng Nhiễm.

Cô hít thở sâu sau đó đặt tay lên tay Hoắc Mạc Đình bước xuống xe.
Lúc chạm chân xuống do không quen giày nên suýt chút nữa đã té, cũng may có Hoắc Mạc Đình nhanh tay đỡ lấy, giọng nói nam tính trầm thấp vang lên: "Cẩn thận"
Những người gần đó nhìn họ chằm chằm: "ôi trời Hoắc tổng đối xử với vợ tốt quá.

Nhưng vợ anh ấy có vẻ không hưởng thụ lắm nhỉ?"
"Cậu nhìn lại đi, rõ ràng cô ta đang mắc cỡ mà"
"Hừ! Bước xuống xe thôi cũng không xong, giả bộ đáng thương gì chứ!" Cũng không tránh khỏi có người ghét Lăng Nhiễm.

Vì cô là đối tượng chỉ trích của toàn thành phố mà..


Bình luận

Truyện đang đọc