NUÔI TRONG NHÀ MỘT CON QUỶ HÚT MÁU



Thấm Nhã kiềm chế lại cơn giận, ngước đầu cẩn thận dò xét Y Nặc Mễ. Nàng nói những lời này... nghe có bao nhiêu mập mờ, giống như là đang tranh giành tình nhân vậy? - Thấm Nhã cố dùng lý trí để loại bỏ suy nghĩ kia ra khỏi đầu mình Y Nặc Mễ thoạt nhìn có vẻ không biết gì về tình yêu giữa người với người, nhưng mà nếu như nàng thật sự có ý đó.... thì hỏi cô nên phải xử lý sao đây? Y Nặc Mễ là nữ, hơn nữa lại là Quỷ hút máu, cái sau còn đáng sợ hơn cái trước. Mà điều không nên nhất lại chính là, cô không cần nghĩ tới chuyện đó đi. Hiện tại, chỉ có trời mới biết lý do cô bỗng dưng suy nghĩ bậy bạ về quan hệ của mình với Y Nặc Mễ như thế này!
Nhưng mắt thấy cái bộ dạng buồn bã, ủ rũ của Tiểu quỷ, cô lại mềm lòng, lại càng không thể giải thích vì sao mình không thể đối xử lạnh nhạt được với sinh vật tàn ác nhất thiên hạ kia cho được.
"Tiểu Mễ, tôi với Lý cảnh quan chỉ là bạn." Âm thanh của Thấm Nhã tuy có chút lãnh đạm, nhưng đây là chuyện rất ít khi cô làm --- giải thích.
"NGAO~" Bạn ah..."Vậy cũng giống như ta phải không?"
"Đương nhiên là không giống với cô rồi." Một người là con người một người là Quỷ hút máu nha.
Y Nặc Mễ lập tức nhớra, phải bảo vệ quyền lợi của mình đầu tiên a: "Vậy chị không thể cho hắn ăn."
"Sẽ không." Người sẽ không "ăn" người.
"Vậy chị cũng không được để đồ ăn khác đi vào trong nhà." Bây giờ nhà này là địa bàn của nàng.
"Sẽ không."
"Máu của tên kia toàn là mùi thuốc lá, chỉ ngửi thôi đã cảm thấy khó uống rồi."Liếm liếm miệng, Y Nặc Mễ đối với Lý Cường vô cùng khinh thường.
Thấm Nhã bất đắc dĩ lắc đầu.Đối với loại Quỷ hút máu này, chỉ có thể đầu hàng, "Được rồi, đi ra ngoài trước đi, trong đây có lẫn miểng thủy tinh coi chừng bị thương."
Thấm Nhã vừa nói vừa hướng Y Nặc Mễ đưatay.
Y Nặc Mễ bay lên trước nắm lấy, cảm giác có người đối với mình đưatay...
Nàng lộ ra một nụ cười sáng lạn nhưng cũng tà ác: "Tiểu Nhã Nhã, ta cảm thấy được ta đối với chị cảm giác rất bất đồng so với đồ ăn khác. NGAO~, đối với tất cả những vật trên thế giới đều bất đồng."
"Còn cười!" Tịch nữ vương lạnh như băng, đưa tay nhéo chặt lỗ tai Y Nặc Mễ kéo ra phòng khách, "Rác trong phòng bếp toàn bộ quét dọn sạch sẽ!"
Y Nặc Mễ cũng coi như là một Quỷ hút máu cực thông nhân tính rồi, nhưng nàng đúng thực là vĩnh viễn không hiểu được cái tình cảm của loài người.Người đối với nàng mà nói thì cũng chỉ là đồ ăn, là một chủng tộc khác biệt hoàn toàn. Bản chất loài người và Quỷ hút máu rất khác nhau, thế giới và ý niệm của cả hai bên cũng không thể tương thông, Y Nặc Mễ có "cảm giác bất đồng" với cô, vĩnh viễn cũng không phải là loại tình cảm con người có thể biết đến được a.
15p sau, một cái Quỷ hút máu trên mặt biểu tình bướng bỉnh đứng bên ngoài nhà bếp, trên người đeo một cái tạp dề lớn, trên đầu đội một cái khăn trùm đầu màu đỏ chấm bi. Ngồi xổm bên cạnh nàng là một con mèo nhỏ màu cam, cũng giống nàng trên đầu đội cái khăn đỏ chấm bi.
"Hai người sao còn đứng đó, mau làm việc đi."
Quỷ hút máu: ...
Mèo nhỏ: ...
Thấm Nhã: ...
==============
Tiểu Quỷ hút máu đương nhiên cho rằng Thấm Nhã thích cùng nàng dùng cơm cho nên sẽ không cùng đồ ăn khác ra ngoài ăn, vì vậy lại chạy đến bệnh viện bảo vệ cho đồ ăn của mình. Đương nhiên trong phạm vi tầng cao nhất của bệnh viện Thấm Nhã sẽ không cho phép Y Nặc Mễ tùy tiện đi theo, dù sao công việc của cô chính là làm cho người ta "đổ máu", nếu để cho Y Nặc Mễ nhìn thấy nàng sẽ điên cuồng lên.
Cũng may Quỷ hút máu trời sinh không có tính nhẫn nại, bảo nàng làm việc này nàng lại làm việc kia, mới sáng sớm ra đã như ngựa đứt cương chạy loạn khắp nơi. Hiện tại đang chăm chú vào cái ống nhòm của kính hiển vi nguyên tử lực, hứng thú mười phần, ngồi cũng không ra ngồi nữa. Lúc phát hiện điểm mới lạ còn ô ô oa oa kêu lên. Tề Bộ và Trần Tĩnh cả hai cũng không ai ngăn nàng, bởi vì họ biết cô bé được bác sĩ Tịch đưa đến đúng thực là một thiên tài, có chỉ số thông minh cực cao. Nghiên cứu y học cần phải trải qua rất nhiều tầng lớp huấn luyện chuyên nghiệp, nhưng Y Nặc Mễ thì hoàn toàn không cần hướng dẫn, tự mình đọc sách xem tài liệu sau đó bằng một cách kỳ diệu nào đó lại có thể tìm ra được nguyên nhân kết quả.
"Ngao ngao ~ cái này chơi hay." Y Nặc Mễ rung đùi đắc ý. Nàng rung được một chút liền thấy Thấm Nhã trên hành lang, còn có Lý Cường đang đứng bên cạnh.
Hai tay Lý Cường đút túi quần, tựa vào tường chào hỏi Thấm Nhã: "Bác sĩ Tịch, thật khéo ah."
"Cũng không trùng hợp đến vậy."Thấm Nhã thần sắc lạnh nhạt.
"Haha, có tên trộm kia trộm một lúc 200 ca-ra kim cương, lúc bị chúng tôi vây bắt muốn hủy diệt chứng cớ nên đem kim cương coi như kẹo nuốt vào bụng, tôi áp hắn tới đây để lôi đống bảo bối ra...."
Lý Cường nói hai câu, thấy Thấm Nhã vẫn thẳng tắp nhìn mình, lại cười rộ lên: "Haha, được rồi, tôi không đến vì đống kim cương kia, chính là viện cớ đến tìm cô. Hai người chúng ta đều bận rộn công việc, không dùng tý thời gian việc công để làm việc tư thì thật khó thấy được cô."
Những phụ nữ như bác sĩ Tịch đây không phải tên đàn ông nào cũng có thể trêu chọc được, phải là người đàn ông vô cùng chân thành, thật lòng thật dạ mới có thể có được ưu ái của cô.
Thấm Nhã thản nhiên cười một chút, Lý Cường thực sự là một người rất có phong độ lại hiểu được cách tôn trọng người khác. "Vừa hay hôm nay tôi không có ca bệnh nào cần phẫu thuật nên có chút thời gian, nếu như anh cũng rảnh thì mời anh vào phòng làm việc của tôi nói chuyện."
Đây là mời! Lần đầu tiên chủ động mời! Lý Cường vui mừng quá đỗi, hắn cố tình theo đuổi giai nhân mà người ta lúc nào cũng tỏ ra xa cách lạnh nhạt, nay bỗng dưng được đáp lại, trong lòng cảm thấy vô cùng khẩn trương. Cảm giác vui vẻ hạnh phúc này, trong suốt 35 năm cuộc đời chưa lần nào hắn được trải qua, cho nên biểu hiện hiện tại thật sự giống như một đứa trẻ lần đầu được cho kẹo.
"Được được, chúng ta, ta ---"
"Ai nha ---"
Lý Cường vừa nghe xong Thấm Nhã nói liền gấp gáp đi lên trước, Thấm Nhã cũng chuẩn bị lách người qua đi về phía văn phòng, hai ngườichung một hướng đi nên tông thẳng vào nhau. Cô bị đụng trúng nên trọng tâm không vững, cũng may Lý Cường thân thủ nhanh nhẹn, nhanh chóng đưa tay giữ cô lại.
"Haha, tôi hơi kích động."Lý Cường không nhịn được mà tự cười bản thân mình.
"A ~ đi thôi."Thấm Nhã cũng bật cười. (sao giống ngôn tình vậy, chàng chàng thiếp thiếp -_- ~ from beta).
"NGAO ~ cười cười cười!" Y Nặc Mễ lập tức nhe răng trợn mắt, đôi mắt nhanh chóng chuyển thành màu đỏ, toàn thân tản ra một bầu không khí hắc ám chết choc. Nhìn cảnh hai người kia cười cười nói nói vui vẻ, lại còn hành động thân mật mờ ám... Tiểu quỷ lúc này hoàn toàn quên mất mình đang ở đâu mà cứ thế bộc lộ bản năng ra ngoài.
Nhưng đột nhiên một âm thanh vang lên kéo lý trí Y Nặc Mễ quay về với thực tại.
"Tiểu Mễ em đang nhìn gì vậy?" Tề Bộ và Trần Tĩnh thấy Y Nặc Mễ chăm chú nhìn bên ngoài tới nỗi cả người đều muốn dán lên tấm cửa thủy tinh liền tò mò đến xem, vừa lúc trông thấy Lý cảnh quan đang ôm bả vai của Tịch nữ vương, trên mặt hai người vẫn còn đang nở nụ cười.
"Oa ~ không nghĩ đến Lý cảnh quan lại có sức hút lớn tới nỗi có thể hút được cả Tịch nữ vương vốn là nam châm cùng chiều nha!"
"Tôi nói Lý cảnh quan thật sự rất đẹp trai, rất đàn ông ~ ah, quả nhiên tôi thật là có mắt nhìn người nha~"
Vừa nói dứt lời cả hai đồng loạt nhìn về phía Y Nặc Mễ, cô bé này vẻ mặt âm trầm, khuôn mặt thường ngày trông lúc nào cũng hơi nhợt nhạt thiếu sức sống thì lúc này quả thật không khác gì cương thi, hơn nữa lại toát ra vẻ âm lãnh khiến người khác nổi hết cả da gà.
"Tiểu, Tiểu Mễ, em có sao không?" Trần Tĩnh chưa bao giờ nghĩ tới cô bé hoạt bát tươi vui kia lại có thể biểu lộ ra sự đáng sợ đến như vậy.
Y Nặc Mễ hồi phục tinh thần, con mắt lúc đầu vẫn còn đỏ sẫm đã trở lại màu đen, "Không sao."
"Em nhìn có vẻ không được vui ah?" Tề Bộ đúng là không sợ thiên hạ đại loạn nói.
"Ta vì sao phải vui." Quỷ hút máu trừng mắt.
Trần Tĩnh nhớ tới ngày trước Y Nặc Mễ ở trước mặt mọi người hôn bác sĩ Tịch, rồi đối chiếu với cái thái độ của nàng nhìn Lý Cường. Trần Tĩnh cẩn thận hỏi nhỏ: "Tiểu Mễ.... em không thích bác sĩ Tịch yêu đương, em, em thật sự là kia sao?"
"Là cái gì?"Tiểu quỷ hút máu đề phòng, chẳng lẽ có người phát hiện.
"Chính là khác với bọn ta a!" Tề Bộ trêu chọc Y Nặc Mễ, cái nụ hôn kia cùng với thái độ thường ngày của Y Nặc Mễ đã làm bọn hắn biết được tình cảm của Y Nặc Mễ đối với bác sĩ Tịch có chút khác thường.
Những người này phát hiện nàng là Quỷ hút máu rồi, mà nàng chỉ có thể thôi miên loại trừ ký ức trong đầu của những người chưa có ký ức nhận thức; ví dụ thời điểm nàng thôi miên luôn là những lúc người đó đang hoảng sợ và không biết chuyện gì đang diễn ra. Một khi con người đã có ký ức, ngay tại lúc thanh tỉnh biết được nàng là Quỷ hút máu, thì nàng không cách nào xóa đi những thứ đó được cả. Loài người nếu biết được Quỷ hút máu tồn tại, không biết sẽ dẫn đến bao nhiêu sợ hãi và cừu hận. Chuyện này đối với Quỷ hút máu và cả nhân loại đều không có lợi, cho nên nàng chỉ có thể giết hai người này.
Cũng may hai con người "ngây thơ" Tề Bộ và Trần Tĩnh không hề biết suy nghĩ tà ác trong đầu của Tiểu quỷ kia. Trần Tĩnh dùng bộ dạng một chị hai lớn tri kỷ mỉm cười nói với Y Nặc Mễ: "Bọn chị không có ý gì, thật ra thì chuyện nữ thích nữ cũng rất bình thường, a, haha, nếu em đã yêu thích bác sĩ Tịch, thì bọn chị ủng hộ em."
"Nữ thích nữ?Đó là cái gì?"Tiểu Quỷ hút máu đối với điều này một chút cũng không biết.
"Em là nữ, Tịch cũng là nữ, em yêu mến cô ấy, cái này gọi là tình yêu nữ nữ nha.Em cũng không cần khẩn trương, bọn chị cũng không phản đối.Chỉ có điều Tịch đã quen rất nhiều bạn trai, bây giờ còn cùng Lý cảnh quan yêu đương, không biết có thể chấp nhận được chuyện một cô gái yêu mình hay không."Tề Bộ thử dịu dàng giải thích, cô em gái này thoạt nhìn rất đơn thuần, thực đúng là không đành lòng kích động nàng.
"Yêu đương?"Cái này Tiểu Mễ đã hiểu, "Tiểu Nhã Nhã cùng cái đồ ... đàn ông kia yêu nhau sao?"
Câu hỏi này khiến hai người không dám trả lời, đành phải nói: "Tuy hai người họ yêu đương, nhưng bọn chị vẫn luôn ủng hộ em, em cũng đừng thương tâm nha ~"
"Ta cùng chị ấy cũng là yêu sao?" Quỷ hút máu chỉ số thông minh cực cao, nghe là hiểu, liền nắm được trọng điểm. Yêu... chuyện này chỉ có ở loài người, hai người yêu nhau, sau đó kết hôn, sau đó mỗi ngày đều cùng nhau ăn cơm, rồi cùng nhau ngủ... NGAO, những chuyện kia không phải nàng cũng Tiểu Nhã Nhã cùng làm sao?
"Ách, yêu chính là hai người đều nguyện ý. Em bây giờ là yêu đơn phương bác sĩ Tịch."
"Ta có thể yêu Tiểu Nhã Nhã sao?" NGAO, con người rất thích chuyện yêu đương, mấy trăm năm qua nàng cũng đã chứng kiến tất cả con người đều muốn yêu đương, nàng là Quỷ hút máu a, cũng có tài năng để làm chuyện này.
Vạch trần chuyện tình yêu không được đáp lại, còn có gì tàn nhẫn hơn, Trần Tĩnh tốt bụng an ủi: "Đương nhiên là có thể..., nữ thích nữ, cũng không phải chuyện gì quá lớn, nếu em không nói với bác sĩ Tịch, ai có thể biết được sẽ có chuyện gì, nói không chừng chị ấy cũng thích em."
NGAO ~ thì ra là như vậy, nguyên lai Quỷ hút máu cũng có thể thích đồ ăn, nữ cũng có thể thích nữ, NGAO~.
Đầu óc Y Nặc Mễ nhanh chóng xử lý thông tin. Hừ, vậy thì nàng đi tìm Thấm Nhã! Quỷ hút máu làm sao có thể cho phép kẻ khác ngang nhiên cướp lãnh thổ của mình, "lãnh thổ" kia lại càng không được. Kẻ nào dám xâm phạm sẽ phải bị trừng phạt!

Bình luận

Truyện đang đọc