(QUYỂN 1) [XUYÊN CHẬM] SAU KHI ĐẠI LÃO VỀ HƯU

Editor: Đào Tử


________________________


"Trộm đồ?"


Nữ tài xế tỏ vẻ ghét bỏ khinh thường nói.


"Sinh viên bây giờ đều có tiền đồ như này?"


Bùi Diệp cười nói, "Đừng quơ đũa cả nắm chớ, bọn họ không đại biểu cho toàn thể sinh viên. Vả lại là tôi cố ý để mấy vật kia lại cho họ. Bọn họ lấy có thể cầm cự một thời gian ngắn chờ tôi đến cứu. Nếu không tử kiếp tới đã chết lâu rồi"


Tuy rằng đám người Chu Tuệ Vinh, Bạch Hiểu Hiểu rất thích đâm đầu vào chỗ chết, kiêu ngạo tự đại, yêu thích hư vinh đạo đức giả, tự cho là thông minh... Nhưng Bùi Diệp nghĩ nữ sinh nào cũng có chút thói xấu thôi.


Ít bệnh vặt khiến người ta thấy hơi khó chịu thì được nhưng chưa nghiêm trọng đến nỗi dùng tính mạng đánh đổi.


Cô có thể cứu được ai thì cứu coi như hôm nay ra đường làm thanh niên ba tốt.


Nếu không cứu kịp cũng không trách cô được, ai bảo vận khí bọn họ quá kém mệnh cạn.


Ấn tượng của nữ tài xế đối với Bùi Diệp cao hơn nhiều.


"Mạnh miệng mềm lòng câu này chắc dành cho cô rồi. Trông hung ác không dễ chọc lại có trái tim dịu dàng lương thiện."


Nữ tài xế cảm khái, tự mình suy tưởng hình tượng cảm động.


Bùi Diệp yên vị nổi da gà từng đợt.


Cô bị hình tượng nữ tài xế tưởng tượng ra ép cho buồn nôn.


Cái gì mà "Mạnh miệng mềm lòng" rồi "Có một trái tim dịu dàng thiện lương", dùng mấy từ này hình dung cô?


Không, cô siêu hung!


Bùi Diệp vốn quen tiêu chuẩn kép hồn nhiên quên bẵng đi lời mình từng nhấn mạnh lúc trước với giáo sư An, dịu dàng tốt bụng.


Vì mạng người quan trọng, nữ tài xế không còn giấu tài xuất ra tuyệt kỹ đua xe lão luyện của mình.


Đạp mạnh chân ga một đường băng vụt qua đường quỷ, nữ tài xế dùng tốc độ nhanh nhất đưa Bùi Diệp đến nơi.


"Cảm ơn bác tài."


Bùi Diệp nói một tiếng cảm ơn đang chuẩn bị trả tiền xe, nữ tài xế nhắc nhở cô một câu.


"Vừa nãy tôi thấy lão quỷ trong nhóm chat nói gần đây Tây Giao không yên ổn, cô phải cẩn thận đấy."


Bùi Diệp: "? ? ?"


Cô bỗng có dự cảm bất thường.


Lời của nữ tài xế như lập flag (cờ báo tử), báo trước chuyến này Bùi Diệp đi sẽ gặp chuyện.


"Không yên ổn? Sao vậy?"


Nữ tài xế cầm lấy điện thoại trên giá đỡ, ấn mở một cái app xanh rờn tên là "Tin tức Phong Đô".


Vị nữ tài xế này gia nhập rất nhiều nhóm chat, hàu như đều hoạt động vô cùng tích cực, nhìn sơ mỗi cái tin nhắn đều 99+.


Cô mở nhóm chat tên "Nhóm Phong Đô đến thành phố T nhận đơn", mấy trăm lão quỷ tài xế đang đàm luận chuyện xe đen ở Tây Giao.


"Gần đây sắp tới quỷ tiết rồi, số lượng xe chạy tăng lên đáng kể, nhiều xe đen cũng trà trộn lẫn vào giành làm ăn."


Nữ tài xế nói đến đã thấy tức, đám quỷ tài xế bọn họ khó khăn lắm mới giành được chân tài xế ở Phong Đô, chưa kể cái khác chỉ một điều kiện nghiêm ngặt-- khi còn sống ít nhất đã lái xe mười năm, nguyên nhân cái chết không được liên quan đến tai nạn giao thông-- đã đủ chấm rớt 90% thí sinh. Ngưỡng cửa hành nghề cao ngất, bộ môn giao thông Phong Đô còn yêu cầu quỷ tài xế phục vụ khách hàng chu đáo.


Nếu bị khách hàng khiếu nại nhiều lần quỷ tài xế có nguy cơ bị đuổi việc thu hồi giấy phép hành nghề.


Mỗi con quỷ tài xế khó khăn lắm mới chen nhau giật được.


Những cái xe đen kia thì sao?


Tùy tiện kiếm chiếc xe linh cũ nát đi chèo kéo khách, thái độ phục vụ kém, không chỉ rao giá trên trời còn uy hiếp an toàn người thân khách hàng.


Nữ tài xế bày tỏ căm ghét sâu sắc đám rác rưởi ô nhiễm thị trường này!


"Lại là xe đen?"


Lần trước đón xe, vị lão binh quỷ tài xế kia cũng đề cập đến chuyện xe đen.


Nữ tài xế kéo đoạn trò chuyện lên, mở hình ảnh người bạn nào đó gửi.


Ảnh chụp là thi thể nữ bị hại, dù đã làm mờ vẫn nhìn ra cô ta không mặc quần áo.


"Quỷ chạy xe đen đa phần khó chơi, một đám cô hồn dã quỷ không việc làm, tính tình bạo ngược dễ bạo phát..." Nữ tài xế cực kì ghét bỏ, "Vài người sống không may gặp phải bọn họ không bị doạ dẫm cũng bị hù chết. Nhiều xe đen thừa dịp âm khí nặng lên dương gian ẩn nơi u khuất dụ người sống lên xe, đánh cắp dương khí rồi cướp tiền cướp sắc... Người bị hại này gặp nạn tại Tây Giao thành phố T, hồn phách không tìm thấy chắc bị quỷ tài xế xe đen giết mất rồi, thật đáng tiếc."


Gần tới tiết quỷ, bộ giao thông Phong Đô gửi thông báo mấy lần cho quỷ tài xế nhắc nhở mọi người lái xe chú ý an toàn.


Tây Giao thành phố T phát hiện có người bị xe đen hại, tin tức này nhanh chóng truyền khắp bày quỷ lái xe.


Phong Đô còn nhắc nhở mọi người---- -- --nếu phát hiện xe đen phi pháp lập tức báo cáo ngay để âm phủ phái âm sai đến xử lí.


Bùi Diệp nói, "Nghe cô nói vậy tôi càng mong mình gặp phải, vì dân trừ hại."


Nữ tài xế không yên lòng, "Chớ làm thế, người có khi thất thủ, ngựa có lúc sai lầm, cô còn trẻ cẩn thận an toàn là trên hết."


Coi chừng quẩy quá lật thuyền trong mương.


Bùi Diệp gật đầu cười nói, "Cảm ơn đã nhắc nhở, tôi sẽ chú ý."


Nữ tài xế lại dặn dò cô.


"Đúng rồi, nếu có tin về xe đen nhớ dùng app báo cáo nha."


App "Đột phá thứ nguyên bích" liên thông với "Phong Đô xuất hành", mở "Phong Đô xuất hành" là có thể báo cảnh, báo cảnh thẳng tới quan phủ Phong Đô.


"Ừ, tôi biết rồi."


Nữ tài xế thật tình lo cho Bùi Diệp nên nói thêm vài câu.


Được người (quỷ) xa lạ quan tâm cảm giác không tệ.


Bùi Diệp vui vẻ mở cửa xuống xe, nữ tài xế lo lắng nhìn theo đến khi bóng người biến mất khỏi tầm mắt mới lái xe rời đi.


Mấy năm nay thành phố T phát triển khá nhanh.


Trước kia huyện XX Tây Giao chỉ là một huyện lị nhỏ dân cư thưa thớt, bây giờ đã được xây dựng khang trang.


Đường xá kiến trúc được quy hoạch khá tốt, sạch sẽ chỉnh chu, đường lộ tráng nhựa cửa hàng hai bên cũng tỏ rõ điểm này.


"Ông chủ, cho cháu hỏi ông có biết học viện Dụ An không?"


Giáo sư An Chỉ nói đến đường XX huyện XX Tây Giao là thấy học viện Dụ An, kết quả không thấy, cô chỉ đành hỏi đường xung quanh.


Những năm gần đây kinh tế tăng trưởng mạnh, các ngành nghề đua nhau phát triển càng nhiều thanh niên trở thành cú đêm.


Có cú đêm, tự nhiên không thể thiếu các cửa hàng kinh doanh đồ nướng chợ đêm có loại.


Bùi Diệp đi hai bước chạy tới hỏi thăm ông chủ quán đồ nướng.


Ông chủ này trông khoảng năm mươi, đầu tóc hoa râm trắng nhiều hơn đen, tuổi này chắc biết học viện Dụ An.


"Học viện Dụ An? Hỏi nó làm gì?"


Vốn tưởng là khách hàng ai ngờ vừa mở miệng đã hỏi chuyện xui xẻo.


Bùi Diệp nói, "Bạn cháu nói đến học viện Dụ An mạo hiểm, nhưng không liên lạc được nên tới xem thử."


Vừa dứt lời ông chủ quán đồ nướng dùng ánh mắt "Nói dối không thèm viết nháp" nhìn Bùi Diệp.


"Bạn đang đùa cháu à?" Ông chủ lắc đầu nói một chuyện khiến Bùi Diệp sốc, "Học viện Dụ An đã bị phá bỏ từ lâu, mảnh đất kia bị ai đó mua xây chung cư rồi. Tụi nó chắc đang đùa cháu đấy."

Bình luận

Truyện đang đọc