(QUYỂN 1) [XUYÊN CHẬM] SAU KHI ĐẠI LÃO VỀ HƯU

Editor: Đào Tử ?
__________________________


Bùi Diệp buông bút bi xuống.


"Cậu không ngồi ngốc trong nhà xác tới đây làm gì?"


Ngẩng đầu, không ngoài ý muốn bắt gặp được thân ảnh quen thuộc-- thiếu niên mặc quần áo bệnh nhân, Ứng Lân.


Từng sợi tóc mảnh tùy ý rơi trên trán thiếu niên, khuôn mặt trắng bệch cùng đôi mắt đen tuyền cũng không thể che giấu được vẻ đẹp của người thiếu niên này.


Bên trên sóng mũi cao là một cặp kính bạc, càng làm nổi bật khuôn mặt nhã nhặn thanh tú khiến người thương tiếc cậu thiếu niên chết vào độ tuổi thanh xuân đẹp nhất.


Hắn chậm rãi nói, "Nhà xác bệnh viện quá quạnh quẽ, tới một con quỷ nói chuyện cũng không có."


"Mấy tên thuộc hạ kia không nói chuyện phiếm giải buồn với cậu à?"


Chẳng hạn như con nữ quỷ kia.


Thiếu niên lắc đầu nói, " Bọn họ đều sợ tôi, sợ tôi sẽ ăn bọn họ, nhàm chán."


Bùi Diệp nhìn cuốn notebook trong tay mình, mỗi một trang giấy đều bị cô vẽ đầy bùa chú, đây là thành quả lao động suốt cả buổi trưa của cô.


"Tôi cũng không rảnh ngồi nói chuyện với cậu."


Tìm cô nói chuyện phiếm đỡ buồn thì thật xin lỗi, tìm lầm người rồi.


Bây giờ cô đang trầm mê vẽ bùa không dứt ra được đây này.


Thiếu niên cười híp mắt, xuyên thấu qua cặp mắt kiếng kia dường như có thể nhìn thấy ý cười nơi đáy mắt hắn.


Trên thực tế cái này chỉ là ảo giác, tròng mắt quỷ đen như mực tàu, tĩnh mịch nặng nề chớ nói đến tình cảm.


"Xem cô vẽ bùa là tốt rồi, tôi từng gặp không ít thiên sư nhưng không ai vẽ tốt như cô cả."


"Cậu đi nhìn lén thiên sư vẽ bùa?"


Thế mà chưa bị đánh chết thật là lợi hại.


Thiếu niên nói, "Không phải mỗi thiên sư đều có thể mở mắt thấy quỷ, đa số đều phải nhờ đến Khai nhãn phù, nghe nói có đôi lúc bọn họ dùng 'Khai nhãn phù không phải cái gì cũng có thể nhìn thấy. Bệnh viện trung tâm thành phố quỷ nhiều, rất nhiều, thường xuyên xảy ra một ít vấn đề nhỏ, bệnh viện sẽ mời thiên sư đến xem xét, tôi có ở bên cạnh xem náo nhiệt mấy lần."


Trời sinh Âm dương nhãn trong giới thiên sư thuộc hàng cực hiếm.


Hầu hết đều dựa vào sau khi tu luyện, thực lực đạt tới trình độ nhất định mới có thể chân chính mở mắt.


Trước đó, bọn họ phải nhờ tới Khai nhãn phù để gặp quỷ.


Người sở hữu Âm dương nhãn trời sinh, đó chính là phúc phận ông trời ban cho.


Bùi Diệp không có Âm dương nhãn nhưng vẫn có thể thấy được ma quỷ tà vật, quả thực là khác người.


Khai nhãn phù là bùa chú trung cấp, giờ tôi sẽ không vẽ, đợi hai ngày nữa xem sao."


Kệ sách của Chu Thuần An có rất nhiều sách, chủng loại cũng đa dạng, phần lớn đều là nội dung bắt buộc đối với mỗi thiên sư, giảng giải vô cùng kỹ càng, cũng thuận tiện cho người mới tự học.


Thiếu niên ngồi bên người cô.


"Cô có dùng tới đâu."


Mặc kệ là âm dương nhãn trời sinh hay cái gì khác, cô có năng lực nhìn thấy quỷ là thật sự.


Căn bản không cần đến Khai nhãn phù loại vật này hỗ trợ.


Bùi Diệp lại nói, "Tôi không dùng được nhưng người khác cần dùng đến, sau này gặp phải người ủy thác khó chơi, Khai nhãn phù dùng rất tốt."


Thiếu niên: "? ? ?"


"Không phải nói quốc gia bài trừ phong kiến dị đoan hay sao, rất nhiều cố chủ đối với chuyện quỷ tồn tại bán tín bán nghi? Tốn thời gian giải thích với bọn họ chỉ tổ bỏ công, không bằng cho mỗi người một tấm Khai nhãn phù, mở ra cánh cửa thế giới mới cho bọn họ. Trăm nghe không bằng một thấy, bọn họ tận mắt chứng kiến liền tin ngay thôi, bớt đi ba cái giải thích phiền phức."


Thiếu niên gật đầu đáp lời, "Ý kiến hay!"


Hắn thấy Bùi Diệp lại vùi đầu vẽ bùa chú, một cái lại một cái, động tác trôi chảy lưu loát, khí tức mỗi một tấm đều so với những tấm bùa hắn gặp ở bệnh viện cường đại gấp trăm lần.


"Lôi Nhã Đình, đây là tên bạn cùng phòng của cô à?"


"Cô ta thế nào?"


"Có tên tiểu đệ phát hiện cô ta mua một căn hộ ở chung cư Cảnh Viên trung tâm thành phố, hình như là muốn làm ăn."


Bùi Diệp nói, "Làm ăn?"


Thiếu niên đột nhiên tràn đầy hứng khởi.


"Tôi có thể giúp cô đi đào móc bí mật thương nghiệp của cô ta!"


Bùi Diệp chẳng buồn nâng mí mắt.


Lôi Nhã Đình là nữ chính hồng bao văn, đương nhiên phải theo đuổi trường phái phát triển toàn diện, kinh doanh cái gì cô dùng ngón chân tính nhẩm cũng biết.


Nếu ngay cả cái này cũng không đoán ra, vậy uổng công khoảng thời gian này cô điên cuồng đọc hồng bao văn rồi.


"Sinh viên lập nghiệp rất bình thường kia mà?"


Khác nhau ở chỗ lập nghiệp thành công hay là thất bại.


Lôi Nhã Đình không phải một mình lập nghiệp, cô ta còn có trợ thủ giúp mình lập nghiệp-- Mai Lập Hương.


Bởi vì quan hệ với bạn cùng phòng triệt để đóng băng, hai người hủy kết bạn với mấy người bạn cùng phòng khác, chuyên tâm quảng cáo thuốc giảm cân với bạn bè trong danh sách chat.


Mai Lập Hương lập tức làm tiếp thị cho Lôi Nhã Đình.


Bán được ra ngoài một phần thuốc giảm cân, cô ta có thể nhận mười phần trăm hoa hồng hoặc đổi thành thuốc viên khác.


Thế là wechat của Mai Lập Hương liền biến thành dạng phong cách thế này.


Buổi sáng rời giường chụp một tấm ảnh mình trong gương, một bức ảnh mình đứng trên chiếc cân, một tấm ảnh trước khi uống thuốc giảm cân.


【 Điên cuồng đề cử cho mọi người loại thuốc giảm cân mà mình đã dùng cảm thấy siêu siêu tốt, một tuần dễ dàng giảm 7 cân! 】


Giữa trưa lại đăng một lần, ban đêm lại share lại một lần nữa.


Phát hai ngày danh sách bạn bè không có động tĩnh gì, Mai Lập Hương lại vào app Tiểu Hồng Thư và vài App khác học hỏi, sao chép văn án rồi thêm thêm một tí cho 'trau chuốt'.


【 Viên thuốc giảm cân này vô cùng hữu dụng điên cuồng đề cử cho mọi người! ! ! Siêu cấp hữu hiệu nha, mình lúc trước còn là cô gái mập mạp 137 cân, ăn một tuần đã nhanh chóng giảm 7 cân, dù không ăn kiêng hay vận động gì, còn cùng bạn cùng phòng là Nhã Đình đi ăn lẩu cay mấy lần, ban đêm còn không ngừng ăn đồ nướng và đồ ăn vặt. Bây giờ là tuần thứ hai uống thuốc rồi, mỗi sáng sớm đều cảm thấy thần thanh khí sảng, không mất ngủ nữa, cũng không khát nước, không mất cân bằng nội tiết, mụn nhỏ trên mặt say goodbye với mình rồi. Tất cả hình ảnh đều không có Photoshop không có P! 】


Kiên trì không ngừng mỗi ngày đều đăng, cầu vồng đánh rắm khiến người ta dục tiên dục tử.


Cảm thấy vô hiệu, cô ta thi triển ra tuyệt chiêu cuối--


Nhắn tin riêng với mấy người họ hàng vì cân nặng mà phát sầu.


Họ hàng ban đầu tưởng rằng Mai Lập Hương bị trộm nick mới đăng quảng cáo cho sản phẩm ba không, cho đến khi nói chuyện mới biết là chính chủ.


"Nghe nói những thuốc như vậy đều là giả."


Mai Lập Hương lo lắng phản hồi, "XXX, thuốc này thực sự rất hữu hiệu nha, nếu không em video call cho chị xem."


Mở video call cân thử cân nặng cho họ hàng xem, cuối cùng đối phương mới tin tưởng là thật


Nhưng mà --


"Thuốc này đắt quá?"


"Không đắt không đắt, bây giờ vẫn là giá dùng thử, còn rẻ chán, một đợt trị liệu có 70 tệ thôi, mua hộp thứ hai liền khôi phục giá gốc 490."


Họ hàng ngẫm lại một hộp có 70 tệ, so với thuốc giảm cân trên thị trường đúng là không đắt.


Mai Lập Hương rèn sắt khi còn nóng, "Em cam đoan tuyệt đối hữu hiệu, nếu không có hiệu quả, em đền tiền lại cho chị!"


Lời dụ dỗ thả ra, họ hàng do dự một chút rồi mua một một thử xem hiệu quả thế nào.


Dù sao chỉ có 70 tệ, ngày thường ra ngoài ăn hai chầu thịt nướng cũng tầm giá đó.


Dựa vào biện pháp làm thịt người quen, ngày hôm nay thu hoạch tương đối khá, Mai Lập Hương bán được tất cả năm hộp.


"Vất vả cho cậu rồi Lập Hương, đợi bọn họ uống thuốc giảm béo có hiệu quả, chắc chắn đều sẽ trở thành khách hàng trung thành!"


Lôi Nhã Đình cực kì có lòng tin với hiệu quả đan dược.


Nếu không phải đan dược pha loãng, một viên Sấu thân đan có thể giúp giảm 20 cân một ngày.


Ăn hai viên, không đến một tuần từ bà cô béo 140 cân trở thành 90+ tiểu tiên nữ.


Thân là người tự thân thể nghiệm, Lôi Nhã Đình có thể đảm bảo không có một chút tác dụng phụ nào!


Thần tiên xuất phẩm, tất thuộc tinh phẩm!


Mai Lập Hương ra sức quảng cáo cho thuốc giảm cân của Lôi Nhã Đình, cô cũng không keo kiệt, đem đan dược bản thân luyện chế cho cô ta.


Tuy dược tính của những đan dược này không bằng đan dược Thái Thượng Lão Quân phát hồng bao, nhưng tốt hơn thuốc viên pha loãng nhiều.

Bình luận

Truyện đang đọc