(QUYỂN 1) [XUYÊN CHẬM] SAU KHI ĐẠI LÃO VỀ HƯU

Editor: Đào Tử


____________________________


"Khoảng chừng hơn mười năm trước, có một đôi vợ chồng gian nan tìm tới cửa, bọn họ hi vọng lão đạo có thể giúp họ tìm được con---- -- --là một bé gái ra đời chưa tròn đầy tháng đã bị bảo mẫu bắt đi." Bùi Diệp và Bạch vô thường không hỏi thêm, Thanh Huyền chân nhân chủ động nói tiếp "Lúc đôi vợ chồng kia tìm tới lão đạo, đứa bé đã bị ẵm đi hơn mười năm. Lão đạo khai đàn làm phép, kết quả tính ra lại không sao hiểu được."


Tại thời điểm ấy Thanh Huyền chân nhân được xem là bậc kì tài trong Huyền môn, vậy mà dùng cách nào cũng không tính ra được vị trí của cô bé.


Tiếp tục tính ngày sinh tháng đẻ, quẻ tượng cho thấy con bé sẽ gặp đại nạn vô cùng hung hiểm.


Khi Thanh Huyền chân nhân báo cho họ biết chân tướng, đôi vợ chồng gần như sụp đổ.


Chỉ là trời không tuyệt đường người, sự việc còn chưa tồi tệ đến mức không còn đường cứu vãn.


"Tuy lão đạo không tìm thấy con gái của cố chủ, nhưng đã từng phê mệnh cho nó-- mệnh cách cô gái này cực kì tốt, là đại cát chi mệnh gặp dữ cũng sẽ hóa lành." Sau khi Thanh Huyền chân nhân nói đến đây, đôi mắt trong trẻo toát lên vẻ xấu hổ áy náy.


Dù không có tiến triển, nhưng Thanh Huyền chân nhân vẫn không chịu buông tay.


Nếu rảnh ông sẽ để tâm một ít, bói mệnh cho cô một lần nữa, nhưng kết quả càng khiến người ta phát sầu hơn.


Quẻ tượng luôn biểu hiện cô gái có một trận tử kiếp, nhưng từ đầu đến cuối chẳng hề kết thúc.


Qua bao nhiêu năm bản thân ông cũng không biết cô gái đã chết hay đã bình an vượt qua.


Dạo trước ông lại tính một quẻ, quẻ tượng cuối cùng cũng có biến hóa, Thanh Huyền chân nhân còn tưởng rằng đã chuyển biến tốt đẹp.


Ai ngờ lại nhìn thấy linh hồn con gái của cố chủ ở đây.


"Ước tính thời gian, chắc lúc cố chủ tìm tới cô ấy đã gặp bất trắc, bị người ám hại trộm mệnh đổi vận."


Vận mệnh của Tần Khiết bị người khác dùng tà thuật chuyển lên thân Bạch Gia, khó trách kết quả bói được sẽ quái lạ như thế.


Nhắc tới chuyện này, Thanh Huyền chân nhân lại thổn thức lòng vô cùng áy náy.


Nữ quỷ Tần Khiết nghe xong ngơ ngác.


Bạch Gia bị Bùi Diệp dùng bùa chú trói lại càng kinh hãi không thôi.


"Đại sư, ngài, ngài nói tôi là..."


Nữ quỷ Tần Khiết lúc này tạm ngừng co ro ở góc hẻo lánh, cô lấy hết dũng khí bước tới gần Thanh Huyền chân nhân.


Thanh Huyền chân nhân nặng nề gật đầu, "Vâng, cô chính là con gái của cố chủ lão đạo. Từ khi cô bị trộm bán tới giờ, bọn họ chưa từng ngừng tìm kiếm tung tích cô."


Nữ quỷ Tần Khiết ngây ngốc đứng đó.


Tay chân luống ca luống cuống nhìn chẳng giống lệ quỷ chút nào, như nhóc đáng thương bị khi dễ.


"Là thật ư?"


Thanh Huyền chân nhân nói, "Lát nữa lão đạo sẽ liên lạc với họ-- "


Nữ quỷ Tần Khiết vội vàng cắt ngang.


"Chờ đã-- đại sư, có thể đừng nói cho họ được không?"


Thanh Huyền chân nhân hỏi cô, "Sao vậy?"


Nữ quỷ rủ đầu xuống không nói lời nào.


Cô dùng ngón tay níu lấy vạt áo ướt sũng của mình, con ngươi đen nhánh âm u đầy vẻ quẫn bách.


Tần Khiết không nói rõ tại sao không muốn gặp cha mẹ.


Nếu muốn nói ra thật--


Chắc là không muốn để họ thấy dáng vẻ sau khi chết của mình.


Nếu lời Thanh Huyền chân nhân nói là thật, suốt ngần ấy năm bọn họ chưa từng từ bỏ mình, trước giờ vẫn nuôi ý nghĩ con gái còn sống, bỗng nhiên biết cô đã chết, còn chết thê thảm như vậy-- chắc họ sẽ rất đau lòng-- Tần Khiết không đành lòng nghĩ đến tình cảnh ấy.


Dù không có quan hệ huyết thống, chỉ đứng từ góc độ của người xa lạ, có lẽ cũng không đành lòng làm vậy.


"Tôi sợ họ không chịu nổi...Vẫn là thôi đi..."


Bùi Diệp bỗng chen vào một câu.


"Hình như cô đã lầm cái gì rồi."


Tần Khiết ngẩng đầu nhìn cô, dường như nhớ tới chuyện gì, run lẩy bẩy cúi đầu xuống.


"Có gì để lầm?"


Bùi Diệp nói, "Mẹ Bạch Gia trong kí ức của cô nói cha mẹ cô là thiện nhân mười thế, cô biết thiện nhân mười thế là khái niệm gì không? Chỉ cần còn sống không úng não đi làm chuyện trái đạo đức, cả đời đại phú đại quý không thành vấn đề. Nếu có chút lòng cầu tiến, sẽ dễ dàng tích lũy được gia tài bạc tỷ-- cha mẹ của cô có tiền, còn có cách liên hệ với Thanh Huyền chân nhân, việc mua các loại bùa chú là chuyện như trở bàn tay, chẳng hạn như 'Khai Nhãn phù' . Bọn họ có thể nhìn thấy cô, nói chuyện cùng cô, gia đình đoàn tụ. Thứ cho tôi nói thẳng, chuyện cô sống hay chết không đáng lo ngại."


Tần Khiết: "..."


Thanh Huyền chân nhân: "..."


Đúng thì có đúng thật, nhưng dù sao âm dương hai giới có đôi chỗ khác biệt.


Con gái sống sờ sờ vẫn tốt hơn con gái lạnh như băng.


Bùi Diệp lại nói, "Nếu cha mẹ cô có tiền có quyền thì khả năng chơi chết Bạch Gia càng cao hơn? Dù không chơi chết được cũng khiến hắn phải bồi thường một khoản kết xù. Số tiền này có thể mua đan dược dưỡng hồn cho đứa bé..."


Tần Khiết động tâm.


"Đúng rồi, cha mẹ đồng chí Tần Khiết là ai?"


Thanh Huyền chân nhân vô thức trả lời, "Người sáng lập Tập đoàn văn hóa Bạch Long, Dụ Kiến Long tiên sinh."


Bọn người không đu giới giải trí không biết người này là thần thánh phương nào, Tần Khiết chỉ cảm thấy tên tuổi cha mình rất trâu bò.


Diệp Vi, Bạch Gia và vị đại sư giới giải trí kia kinh ngạc trợn tròn con mắt, suýt nữa rớt tròng mắt ra ngoài--


Dụ Kiến Long của Tập đoàn văn hóa Bạch Long?


"Lợi hại lắm à?"


Diệp Vi ngượng ngùng cười cười, "Đại thần biết làm thế nào Bạch Gia lăn lộn đến vị trí ảnh đế phòng vé hai mươi tỷ không?"


"Sao?"


Diệp Vi nói, "Bạch Gia là con nuôi của lão tổng Tập đoàn văn hóa Bạch Long, được xem như nửa thái tử gia! Nghe nói vị lão tổng này đối với Bạch Gia vừa thấy đã yêu... Há, gặp một lần đã cảm thấy có duyên phận. Bạch Gia dứt khoát thuận cột trèo cao, nịnh nọt cung phụng vợ chồng lão tổng như cha mẹ ruột của mình, gọi cha nuôi mẹ nuôi ngọt xớt. Đôi vợ chồng kia đối xử với Bạch Gia siêu tốt, gần như những kịch bản có tiềm chất đại bạo đều đưa tới tay hắn."


Có một trong những siêu cường trong giới giải trí là Tập đoàn văn hóa Bạch Long hậu thuẫn, tài nguyên tốt chất thành đống!


Dụ Kiến Long lại là đại thần đầu tư có tiếng, ném tiền ở chỗ nào cũng hái ra tiền.


Dưới sự giúp sức của ông, Bạch Gia dựa vào đầu tư thoải mái vào đoàn phim, ảnh đế hai mươi tỷ là dùng tiền đập lên thế đấy.


Nhắc đến, Diệp Vi lại bổ sung ít tin tán nhảm, "Có điều hai năm gần đây quan hệ quan nhạt dần rồi. Lúc trước có tin tức ngầm nói Bạch Gia triệu quỷ chiêu tài mới mê hoặc được vợ chồng Kiến Long. Hiện tại tiểu quỷ cắn ngược, đôi vợ chồng này mới không còn thích Bạch Gia như trước nữa-- Má ơi! Giờ nghĩ kĩ lại sợ cực, nếu nói vậy khoảng thời gian vợ chồng Dụ Kiến Long xa cách Bạch Gia, không phải là không bao lâu sau khi Tần Khiết tỉnh lại đấy chứ?"


Trước đó còn có cánh nhà báo đồn vợ chồng Dụ Kiến Long và Bạch Gia chơi cấm luyến NP mới ghê.


Nhìn lại đôi vợ chồng kia thật sự xem Bạch Gia như con ruột.


Vận mệnh con gái ruột ở trên thân Bạch Gia, đôi vợ chồng này lại là thiện nhân mười thế, chẳng lẽ tâm linh tương thông?


Càng nghĩ, Diệp Vi cảm thấy não của mình càng được khai phá.


Bùi Diệp: "..."


Vòng tròn thật loạn.


Một bên, Bạch Gia lòng nóng như lửa đốt.


Hắn rõ tính tình vợ chồng Dụ Kiến Long hơn bất cứ ai, bọn họ cảm thấy mình nợ con gái rất nhiều.


Nếu Tần Khiết là con gái bọn họ, dù Bạch Gia cắn răng nói mình không giết người, hắn cũng không sống nổi trong giới giải trí.


Bạch Gia có thể một mình độc hưởng miếng bánh lớn, thực lực của hắn chỉ là một phần nhỏ, phần lớn đều do vợ chồng Dụ Kiến Long tự tay hộ tống!


Không --


Hắn tuyệt đối không thể xong nhanh thế được!

Bình luận

Truyện đang đọc