(QUYỂN 1) [XUYÊN CHẬM] SAU KHI ĐẠI LÃO VỀ HƯU

Editor: Đào Tử


________________________________


Lôi Nhã Đình đau muốn ngất đi.


"A —— "


Không có bất kỳ thuốc gây tê, sống sờ sờ bị người dùng dao lạnh lẽo xé mở bảy tầng thịt.


Trong miệng cô không ngừng kêu thảm, đau đớn kịch liệt khiến cơ bắp tứ chi cô căng cứng run rẩy, đại não càng lúc càng thanh tỉnh.


Thời điểm bụng bị rạch ra, cô có loại dục vọng tự sát mạnh mẽ—— Nếu chết rồi, có thể kết thúc thống khổ.


Chỉ tiếc, dưới tình huống này tử vong là điều xa xỉ.


"Mày, mày... Đến cùng là ai! ! !"


Lôi Nhã Đình bụng nhô cao nằm trên bàn giải phẫu, tứ chi thành hình chữ đại, giống như heo nằm trên bàn mổ.


Cô tốn sức thở phập phồng, mồ hôi dưới da tuôn ra ướt đẫm quần áo trên người dính sát vào da thịt.


Cánh môi kịch liệt run rẩy.


"Tại sao muốn hại tôi?"


Tại sao muốn hại đứa bé trong bụng cô?


Phó Đình Thâm không yêu mình?


Vì sao đưa cô cho bọn ác quỷ không rõ lai lịch này?


Tại sao muốn phản bội cô! ! !


Trong lúc nhất thời, đầu óc Lôi Nhã Đình như sợi len chưa qua gia công, vuốt không suôn từ đầu đến đuôi.


Chất vấn của cô không được giải đáp, người cầm con dao găm lạnh lùng chế giễu xì khẽ.


Dưới góc độ Lôi Nhã Đình có thể nhìn thấy cằm đôi phương sau mũ trùm tối đen, khóe môi mang điệu mỉa mai.


Hắn từ từ rạch thêm một dao trên bụng Lôi Nhã Đình, hai dao thành hình thập tự.


Máu chảy róc rách, Lôi Nhã Đình cố rướn cổ lên, mơ hồ nhìn thấy hài nhi co quắp trong bụng mình...


"Con đàn bà ngu xuẩn."


Người kia thu dao lại, hai tay xanh trắng vươn vào bụng cô, máu tươi nóng hổi nhuộm đỏ cánh tay hắn.


Hắn chỉ để ý lấy đứa bé ra, căn bản không thèm quan tâm tình huống mẫu thể, động tác mười phần thô lỗ.


Theo đứa bé bị cưỡng ép lấy đi, yết hầu Lôi Nhã Đình khàn khàn phát ra một tiếng kêu thảm cao vút, sinh mệnh lực cỗ thân thể này nhanh chóng bào mòn.


Tứ chi ấm áp mềm mại trước kia dần cảm giác thấm xương lạnh, cô ngoẹo đầu, toàn thân vô lực nằm trên bàn giải phẫu.


Con ngươi đen nhánh dõi theo hai tay người đàn ông, nói đúng hơn là đứa bé hai tay người đàn ông ôm.


Toàn thân đứa bé đẫm máu, thân thể nho nhỏ còn duy trì tư thế cuộn mình trong bụng mẹ, không nhúc nhích.


Lôi Nhã Đình hô hấp yếu dần, hai mắt phiếm hồng, nước mắt đục ngầu từ khóe mắt chảy xuống đến tóc mai.


Người đàn ông nhìn đứa bé phát ra tiếng cười điên cuồng hưng phấn.


Kế hoạch trù tính bao nhiêu năm sắp thành công, sao hắn không hưng phấn được?


Nhưng hắn còn lý trí, cố đè nén kích động.


Bọn họ sớm bị Phong Đô và Thiên sư liên minh để mắt tới, cơ quan yêu tinh cũng không ngừng hành động, một khi bị thế lực ba phe vây công, chuẩn bị nhiều năm sẽ bị phá hư không đáng.


Hiện tại khẩn yếu nhất là đem gạo nấu thành cơm ——


Không, đem vị "Quỷ Đế" này luyện thành thịt đan!


"Thánh mẫu xử trí thế nào?"


Người đàn ông ôm "Quỷ Đế" cười gằn.


"Cho tụi bây."


Hắn vội muốn trở thành tân "Quỷ Đế", Lôi Nhã Đình đối với hắn không có tí lực hấp dẫn.


Người đàn ông không thèm để ý, lệ quỷ khác hiếm lạ.


Đây chính là mẫu thể sinh dục "Quỷ Đế", trong bụng còn giữ cuống rốn "Quỷ Đế", thân thể Lôi Nhã Đình còn có các loại bảo bối dưỡng hồn âm phủ, đối với âm hồn chính là thuốc siêu cấp bổ. Một giọt máu, một miếng thịt, đều có thể tăng cường hồn thể!


Nếu không phải người đàn ông và "Quỷ Đế" vừa ra đời ở đây, bọn họ đã không chịu nổi dụ hoặc chạy tới gặm nuốt Lôi Nhã Đình sạch sẽ.


"Có con chuột!"


Người đàn ông nhạy cảm phát giác được, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, trong tay áo tuôn ra làn sương đỏ tía nhào về phía cửa sổ.


Cùng lúc đó, lôi đình xanh thẳm gầm thét đập tới.


Lôi đình phá không, vạch phá đêm đen như mực, chiếu sáng nhà kho trong chớp mắt.


"Ngũ Lôi chú của thiên sư!"


Người đàn ông bị gió từ cơn bạo tạc lật tung mũ trùm, lộ ra một mặt quỷ hình xăm che kín màu nâu xanh.


"Người Thiên sư liên minh muốn đến tìm chết."


Người đàn ông cười lộ ra đầu lưỡi xanh đen.


Đầu lưỡi bỗng nhiên duỗi dài, ầm một tiếng đâm xuyên vách tường, đánh úp Ngũ lôi chú thiên sư thi triển bên ngoài cửa.


"Lôi Công Điện Mẫu, tốc hàng thần thông, ta phụng pháp lệnh Trung Thiên Bắc Cực Tử Vi Đại Đế!"


Một tia lôi đình mạnh va chạm đầu lưỡi, buộc người đàn ông rút đầu lưỡi về.


Mặt tường nhà kho lầu bốn bị hai tia lôi chú nổ nát vụn.


Trong tường ngoài tường, nhân quỷ giằng co.


Hai tia lôi chú trước sau đều xuất từ tay hai vị thiên sư đại lão.


"Thanh Huyền, ông già cả đi đứng hết nổi hay thực lực hết xài được, uy lực Ngũ lôi chú yếu thế?"


Lôi đình ẩn chứa chính khí thiên địa, đối phó tà ma vô cùng hữu hiệu, cho nên thiên sư huyền môn dùng lôi chú khá nhiều.


Ngũ lôi chú là lôi chú tương đối nổi danh, uy lực lớn, dễ học, tỉ lệ thâm nhập cao.


"Đối phó bọn tà ma này không cần nương tay."


Đạo sĩ thân thể cường tráng đứng trên ngự kiếm phi hành giữa không trung, trong tay còn giữ pháp quyết.


Vị chân nhân này gọi Thừa Đức, chuyên tu phù phú, am hiểu nhất là lôi chú, sau khi về hưu ngồi xổm trong nhà kinh doanh nhận định chế phù chú.


Lần hành động thu lưới này, thiên sư đại lão còn khỏe mạnh đều bị kinh động.


Thừa Đức chân nhân cũng vui vẻ chạy tới, muốn ra uy!


"Ngậm miệng!"


Thanh Huyền chân nhân nhìn lầu bốn lít nha lít nhít mấy chục con lệ quỷ, thuần sắc đều mặc trang phục âm sai, da đầu tê dại.


"Chỉ hai con chuột dám xông vào?" Người đàn ông cười lạnh, "Vừa hay giết lấy máu cho 'Quỷ Đế' khánh sinh."


Việc khẩn yếu hiện tại là đem "Quỷ Đế" về luyện chế thịt đan, không dây dưa với đám đạo sĩ ấy.


"Xé sống bọn chúng!"


Ra lệnh một tiếng, mười mấy bóng đen trong kho hàng bay nhào hướng hai vị chân nhân.


"Ít tiểu quỷ như vậy, xem thường lão đạo à?"


Thừa Đức chân nhân móc ra vài tấm lôi chú.


Thanh Huyền chân nhân không nhịn được nữa.


"Ông có im đi không!"


Loại lệ quỷ trình độ này, đối phó hai ba con vẫn được, một hơi nhào lên hai ba chục con, sơ suất là không kịp chờ viện binh đến.


Thiên sư liên minh đương nhiên không thể chỉ phái hai chân nhân tới.


Phong Đô tra ra vài nơi, những địa phương này đều là đám lệ quỷ chuẩn bị vì kế hoạch "Quỷ Đế".


Thỏ khôn có ba hang không phân rõ.


Đại lão Thiên sư liên minh chỉ có thể chia tổ đội, ôm cây đợi thỏ, mỗi một chỗ đều phái người tới.


Đôi cộng tác Thanh Huyền chân nhân và Thừa Đức chân vận khí tốt, thế mà đụng phải.


Bọn họ phát tin tức ra ngoài, kiên trì một hồi sẽ có viện binh tới.


Chỉ là ——


Ôi chao——


"Khó trách nhiều người chết không minh bạch, nhóm tà ma này có chút bản lĩnh."


Thừa Đức chân nhân vô ý bị tỏa hồn liên đánh tới tay, may mà hắn có thói quen buộc chặt pháp kiếm với tay, không thì đã sớm tuột tay.


Thanh Huyền chân nhân bày trận, mắt muốn trợn ngược cả lên.


"Đừng giỡn nữa, thành thật!"


Trong họng Thừa Đức chân nhân phát ra thanh âm thô kệch "Được".


Xoẹt ——


Tiếng vải vóc vỡ thành mảnh vụn vang lên, thân đạo bào trên căng nứt, nguyên khí chân thực trong người Thừa Đức chân nhân tăng vọt mấy lần.


Luồng khí lưu động quanh thân thổi mái tóc hoa râm bay tán loạn, vài thanh kiếm bay tới đánh với tỏa hồn liên.


Thanh Huyền chân nhân: "..."


Ông dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết gần đây con hàng Thừa Đức chân nhân lại xem anime nhiệt huyết bạo áo.


Già đầu còn mắc bệnh trẻ trâu.


Huyền môn tiên phong đạo cốt không chơi thế ấy!


"Lôi Công Điện Mẫu, tốc hàng thần thông, ta phụng pháp lệnh Trung Thiên Bắc Cực Tử Vi Đại Đế!"


Chú thuật niệm xong, bầu trời áp súc mây đen bỗng giáng tia sấm sét màu lam.


Mục tiêu chính là những con lệ quỷ kia.


Có một hai con tránh không kịp, chưa kịp hét thảm trực tiếp bị sấm sét đánh hồn phi phách tán. 

Bình luận

Truyện đang đọc