(QUYỂN 2) BẢO BỐI MÊ NGƯỜI: ĐẠI THÚC NHẸ NHÀNG SỦNG

Editor: Shmily

---------------------

Hạ Thập Thất hít sâu một ngụm thuốc, ngửa cằm phun ra một vòng khói.

"Nói sau đi, bây giờ nói tới cái này còn quá sớm."

"Đó không phải là chị cũng có ý nghĩ đó hay sao!" Đường Đậu Đậu uống một hớp bia, nói tiếp: "Anh rể tương lai cũng không tệ, ít nhất thì gả cho anh ta cũng sẽ không có ai bắt nạt chị."

Hạ Thập Thất liếc mắt nhìn cô nàng, bật cười: "Nhóc con, nói như kiểu bây giờ chị mày hay bị người ta bắt nạt vậy."

Đường Đậu Đậu cũng cười: "Lúc ở trên giường chẳng lẽ chị không bị bắt nạt sao?"

"Toàn là chị bắt nạt hắn."

"Em không tin."

"Lần sau quay video lại cho mày xem."

..........

5 giờ sáng ngày hôm sau. Hạ Thập Thất nhận được điện thoại của Tịch Đình Ngự.

Hắn nói là hắn có việc đột xuất phải ra nước ngoài, đại khái là khoảng mười ngày nữa mới về được.

Hạ Thập Thất ngủ tới mơ mơ màng màng, nghe hắn nói như vậy cũng chỉ mềm mại đáp lại: "Đã biết..."

Bởi vì thời gian còn sớm cho nên Tịch Đình Ngự cũng không muốn quấy rầy giấc ngủ của cô cho nên cũng không nói thêm gì nữa.

Chỉ là trước khi cúp điện thoại có nhắc nhở vài câu: "Lúc tôi không có ở đây, ngoan ngoãn một chút", "Có thể đánh nhau nhưng đừng đánh ra mạng người", "Đánh nhau bị thương thì nhớ phải tới bệnh viện kiểm tra",...

Cúp điện thoại, Hạ Thập Thất tiếp tục ngủ, mà Tịch Đình Ngự đã lên máy bay bay tới nước S.

Mấy ngày Tịch Đình Ngự không ở Dạ Thành, cuộc sống của Hạ Thập Thất cũng rất tự do dự tại.

Mỗi ngày không phải tới sòng bạc chơi thì chính là dụ dỗ Đường Đậu Đậu trốn học, sau đó cùng nhau quậy phá.

Đường Đậu Đậu vô cùng buồn phiền, ban ngày trốn học đi chơi với Hạ Thập Thất, ban đêm còn bị cưỡng chế học hành.

Đương nhiên, người cưỡng chế cô nàng chính là Hạ Thập Thất.

Mấy bài không làm được, Hạ Thập Thất sẽ lấy điện thoại của Đường Đậu Đậu nhắn tin WeChat cho Thất Dạ để thỉnh giáo.

Mỗi lần Thất Dạ gửi câu trả lời tới đều là những lời giải vô cùng hoàn hảo, Đường Đậu Đậu chỉ nhìn một lần là có thể hiểu được ngay.

Một bên học tập, một bên lại có thể tiếp xúc gần gũi với năm thần, Đường Đậu Đậu tự nhiên cũng không cảm thấy mệt.

Bởi vì học lực của cô nàng cũng không phải là kém, lại có Thất Dạ chỉ bài cho nên qua một tuần, điểm kiểm tra liền tăng lên không ít, oanh oanh liệt liệt đứng thứ ba toàn khối.

Hạ Thập Thất thưởng cho cô nàng một cuốn sách và một túi kẹo que, để cô nàng không ngừng cố gắng.

Vì thế nên lúc Đường Đậu Đậu gặp phải vấn đề khó hiểu thì đều sẽ chủ động đi quấy rầy Thất Dạ...

Vào ngày thứ chín Tịch Đình Ngự đi nước ngoài, Hạ Thập Thất liền nhận được một tấm thiệp mời.

Cô ngồi trên sofa, nhìn thiệp mời trên tay.

Màu sắc nhu hòa, cũng không biết làm bằng chất liệu gì, chỉ biết là khi sờ vào liền cảm nhận được giá trị bất phàm của nó.

Bên ngoài thiệp mời có in hai chữ to màu vang.

"Tịch gia".

Bên trong thiệp mời viết địa chỉ.

"Tổ trạch* Tịch gia"

*Trạch nghĩa là nhà ấy.

Hạ Thập Thất không có nhìn nhầm, bên trên xác thực là viết "tổ trạch" chứ không phải là "nhà cũ".

Nhìn xuống bên dưới, tên người mời là "Tịch Tấn Thành".

Tịch Tấn Thành, Hạ Thập Thất chắc chắn là chưa từng nghe qua cái tên này, cũng không nhớ là có nhân vật nào như vậy ở Tịch gia.

Cất thiếp mời đi, cô lấy điện thoại ra gọi cho Tịch Đình Ngự, vốn là muốn hỏi xem chuyện là thế nào, kết quả bên kia truyền tới âm thanh máy bận, không thể gọi được.

Hết cách, Hạ Thập Thất đành phải gọi cho Vu Mạnh để hắn nghĩ cách điều tra xem Tịch Tấn Thành là ai, có quan hệ gì với Tịch gia, nhà cũ Tịch gia cùng tổ trạch có gì khác nhau.

Đại khái là qua một tiếng đồng hồ, Vu Mạnh mới gọi điện thoại tới.

Lúc này Hạ Thập Thất mới biết, Tịch Tấn Thành là anh trai ruột của Tịch lão gia tử, vẫn luôn định cư ở nước S, đã ba năm rồi không về Dạ Thành.

Bình luận

Truyện đang đọc