SIÊU CẤP HOÀNG KIM THỦ

Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: truyenfull.vn

-Tôi sẽ sớm trở về một chút.

Trịnh Khải Đạt vẫy vẫy tay, tự mình lấy xe rời khỏi, trên mặt An Văn Bình lại hiện lên sự lo lắng.

Ăn xong cơm trưa, An Văn Bình vẫn là đem chuyện bên này nói cho An Văn Quân, thói quen và giáo dục lúc nhỏ khiến cho cô luôn lấy gia đình làm trung tâm, An Văn Quân đem An Văn Bình đặt ở bên người Lý Dương, chỉ sợ cũng có một chút nguyện vọng muốn thăm dò tin tức.

An Văn Quân sau khi nhận được tin tức rất là coi trọng, lập tức triệu tập công ty cao tầng thương thảo đối sách, lúc bọn họ bận rộn Lý Dương vài người đã lái xe quay trở về quảng trường Công Bàn.

Trận thương chiến này là do Lý Dương dựng lên, nhưng Lý Dương ngược lại không có quan hệ trực tiếp gì, việc cần làm thì Lý Dương tiếp tục làm, một chút ảnh hưởng cũng không có.

Quảng trường đã có không ít người ở đây, mấy người quen biết Lý Dương đều hữu hảo bắt chuyện Lý Dương, người mà có năng lực đâu đâu cũng được coi trọng.

Lần này tiến vào quảng trường, Lý Dương không đi lên cái đường kia mà qua một đường khác.

Buổi sáng nguyên thạch bên kia đã được Lý Dương xem gần hết , rất nhiều nguyên thạch tốt đã muốn rơi vào tay bọn họ hết, bỏ đi về chính là lãng phí thời gian, không hề ý nghĩa.

-Trương tổng, Lý Dương, buổi chiều tôi sẽ đi dạo một mình, sẽ không cùng bọn cậu.

Đi đến nữa đoạn đường, Cố lão đột nhiên ngừng lại nói với Trương Vĩ và Lý Dương, nghiêm chỉnh mà nói Trương Vĩ mới là người chỉ huy dẫn đầu mọi người đi tham gia đại hội giao dịch, nhưng hiện tại Lý Dương biểu hiện hoàn toàn vượt qua hắn, mọi người trong lòng đều muốn Lý Dương trở thành người dẫn đầu của đoàn người.

Tốt lắm, Cố lão, ông một người cẩn thận một chút, có việc liền gọi điện thoại cho chúng tôi.

Trương Vĩ nhẹ nhàng gật đầu, Vương Hạo Dân và Tư Mã Lâm trên mặt đều không có gì ngoài ý muốn, Lý Dương vốn hỏi một chút, xem biểu hiện của mọi người chỉ có thể coi như không có gì.

Cố lão phất phất tay, một mình một người đi về phương hướng khác, mấy người mới tiếp tục đi về phía trước.

-Lý lão đệ, Cố lão có ít người quen bên ngoài, bạn bè cũng thường xuyên tới tham gia đại hội giao dịch, bình thường bọn họ khó gặp, có cơ hội như vậy thông thường sẽ tụ họp với nhau

Tư Mã Lâm chủ động giải thích cho Lý Dương một chút, Lý Dương gật gật đầu, lập tức hiểu được chuyện gì xảy ra.

Cố lão và bạn bè của ông e rằng tuổi tác xấp xỉ bằng hắn, bọn họ tụ họp với nhau quả thật không thích hợp mang theo bọn hắn, huống chi bọn hắn cũng không có tâm tư lãng phí thời gian lúc này, cho nên để Cố lão một mình rời đi.

Sau khi hiểu được Lý Dương cũng không hỏi nhiều, mấy người rất nhanh đi vào khu bán hàng rong.

Trên quầy hàng bên này đều có không ít đổ thạch, hơn nữa quầy hàng bên này so với quyầy hàng buổi sáng bên kiabày biện một số đồ khá dày đặc.

Lý Dương kinh ngạc phát hiện, toàn bộ nguyên thạch bên này tuyệt nhiên nhiều hơn một chút, trên cơ bản từng cái quầy hàng đều có bốn năm khối nguyên thạch, tỷ lệ này so với một số quầy mà họ xem buổi sáng còn nhiều hơn.

Phát hiện này khiến cho Lý Dương rất là hưng phấn, với đổ thạch mà nói, Lý Dương thích nhất vẫn là nguyên thạch, hắn có thể nhìn thấu nguyên thạch.

Điểm quan trọng là những khối nguyên thạch có biểu hiện tốt thường có giá rất cao hơn nữa chỉ sợ là từ sớm đã có người mua, những thứ còn lại đều là bình thường, với Lý Dương mà nói thì những thứ này càng dễ tìm ra cao cấp Phỉ Thúy.

-Lý lão đệ, có thời gian không? Giúp tôi nhìn xem này hai khối này như thế nào?

Tư Mã Lâm đột nhiên kêu Lý Dương một tiếng, Lý Dương đang dùng năng lực đặc thù quan sát tất cả các nguyên thạch của quầy hàng trước mặt, này quầy hàng này chỉ cơ hơn bốn mươi khối nguyên thạch, đáng tiếc chỉ có không đến một nửa là có Phỉ Thúy, phần còn lại nếu mua thì sẽ thua lỗ.

Lý Dương lắc đầu, xoay người lại đi tới bên cạnh cửa hàng mà Tư Mã Lâm đang đứng, khi xem nguyên thạch bọn họ đều là tách ra , quầy hàng bên này đổ thạch bày ra thật nhiều, chính giữa là đường nhỏ, hai bên đều là quầy hàng, cũng không sợ bị chia cách.

Ngồi xổm xuống, Lý Dương trước nhìn theo hai khối nguyên thạch mà Tư Mã Lâm nói, này hai khối đều là nguyên thạch nguyên vẹn, một khối màu vàng xám, một khối là màu xám.

Trên hai khối nguyên thạch đều có vết rạn,trên khối màu vàng xám có một vết rạn lớn, hết sức ảnh hưởng mỹ quan của đổ thạch.

Lý Dương cẩn thận nhìn nhìn,trên bề mặt nguyên thạch màu xám còn có chứa hoa tùng, hơn nữa là một số hình thù rất đẹp của hoa tùng, những dây hoa tùng này làm cho khối nguyên thạch tăng thêm không ít giá trị.

Lật qua nguyên thạch, Lý Dương ở bên mặt trái lại phát hiện một nhánh hình hoa tùng, chỉ tiếc quá ngắn, nếu như dài một chút, như vậy đổ thạch đều mới có thể ngầm tiến vào khu vực tốt.

Yên lặng gật gật đầu, Lý Dương phát động năng lực đặc thù, đem hai khối nguyên thạch được bao bọc bên trong.

Hai khối nguyên thạch có nhiều Phỉ Thúy, bên trong cũng chỉ là loại Phỉ Thúy bình thường, khổ không nhỏ, nhưng giá trị rất thấp, màu xanh biếc cũng không thuần khiết.

Bên trong thân màu xám chính là Phỉ Thúy loại nhụ, thế nước còn có thể, nhưng không đạt tới Băng Chủng, nếu là Băng Chủng, giá có thể gia tăng không ít, còn có chính là Phỉ Thúy quá ít, bộ phận nhụ hóa không nhiều lắm, nếu mua e rằng sẽ lỗ không ít.

Suy nghĩ một lát, Lý Dương lắc lắc đầu, nói [đạo]:

-Tôi thấy biểu hiện thực bình thường, trên mặt khối nguyên thạch này không phải rất đều, lại có một cái khe lớn như vậy, không tốt cho lắm

Vỗ vỗ khối nguyên thạch, Lý Dương lại nói tiếp:

-Khối này thể hiện ra tốt một chút , có thể cho ra nhụ hóa Phỉ Thúy, nhưng không nhất định toàn bộ có thể là nhụ hóa,Tư Mã ca anh nên suy xét một chút.

Lý Dương không nói hết, đây là thói quen từ trước đến nay của Lý Dương, hắn với mỗi khối đổ thạch chỉ có thể nói ra cách nhìn của mình, cuối cùng quyết định vẫn là trong tay của bọn họ.

-Người anh em này, cậu nói như vậy tôi không thể đồng ý, tuy nó quả thật có một khe hở lớn, nhưng đây cũng chỉ là cái khe bình thường, hơn nữa cũng không có quá sâu, sẽ không ảnh hưởng đến Phỉ Thúy bên trong, cậu như thế nào có thể nói không tốt?

Người bán đột nhiên đứng lên, đi đến bọn họ bên cạnh Lý Dương lớn tiếng nói.

Bộ dáng người bán khoảng ba mươi tuổi, vóc dáng không phải rất cao, làn da rất đen, giọng nói rất lớn, ánh mắt còn trừng Lý Dương, bộ dáng thoạt nhìn không phục lắm.

Lưu Cương chậm rãi bước đến bên cạnh Lý Dương, người bán này không động đậy thì không sao, nếu có hành động gì khác thường Lưu Cương có thể nhanh hơn hắn mà chế ngự hắn trước.

-Còn có, cậu nói nó không tốt, rốt cuộc chỗ nào không tốt? Người bán tiếp theo hỏi một câu.

Lý Dương cười khổ lắc đầu nói:

-Ông chủ, ông đừng vội, tôi chỉ là nói ra cách nhìn của tôi, cũng không nói đổ thạch của anh không tốt.

-Cậu nói khối nguyên thạch này không nên đổ, không phải là nói đổ thạch của tôi không tốt rồi còn gì, nói như vậy còn không dám thừa nhận a?

Người bán tức giận nói một câu, Tư Mã Lâm trên mặt có chút âm trầm, người bán này có chút cố chấp, chuyện người chơi nguyên thạch tiến hành đánh giá là chuyện bình thường, có thể bộ dáng của hắn xem như thể người khác nói hắn không tốt.

-Còn có nguyên thạch này, thế nước đầy đủ, còn có một số hình hoa tùng, rõ ràng chính là nhụ hóa nguyên thạch rất tốt, đến nơi này của bạn không nhất thiết toàn bộ nhụ hóa, cậu cho là cậu chính là chuyên gia đổ thạch à.

Người bán hàng lại chỉ chỉ khối nguyên thạch kia, Lý Dương có chút dở khóc dở cười nhìn người bán hàng này, mua nhiều đổ thạch như vậy, Lý Dương vẫn là lần đầu tiên gặp người bán hàng tích cực như vậy, không phải đánh giá hắn hai khối nguyên thạch không tốt, đã bị hắn liên tục chất vấn.

-Ông chủ, chúng tôi chỉ đưa ra cách nhìn của chúng tôi, thái độ của anh như vậy là không đúng rồi.

Tư Mã Lâm nhịn không được nói một câu, Lý Dương đang giúp hắn xem nguyên thạch, bị người bán hàng liên tục trách cư y có vẻ càng mất mặt.

-Đúng vậy, anh đây là thái độ gì, anh Lý nói nguyên thạch của anh không tốt, vậy nhất định không tốt .

An Văn Bình cũng đứng một bên nói một câu, Lý Dương không phải chuyên gia đổ thạch nhưng so với chuyên gia đổ thạch chuyên gia lợi hại hơn nhiều, từ góc độ chuyên nghiệp mà nói người thương nhân nguyên thạch căn bản không có tư cách nói Lý Dương như vậy.

-Hắn nói không tốt sẽ không tốt? Các anh đây là cái gì đạo lý? Hắn nói đồ đổ thạch của tôi không tốt, vậy tôi đây sẽ không bán những đồ này?

Người bán hàng đột nhiên trừng mắt, âm giọng lớn hơn nữa, có vẻ rất tức giận.

-Đúng, nếu anh Lý thật sự nói nguyên thạch của anh không tốt, anh cũng đừng nghĩ tới việc bán được hàng.

An Văn Bình ưỡn ngực ngạo mạn, rất là kiêu ngạo nói, khi nói xong còn đến gần Lý Dương, tựa vào bên người Lý Dương.

-Ngạo mạn, quá ngạo mạn , các anh nghĩ các anh là ai chứ? Phỉ Thúy Vương sao?

Sắc mặt người bán hàng biến tướng rất khó nhìn.

-Ngạo mạn? Còn không biết ai ngạo mạn à, anh có dám đánh cuộc không, đánh đố khối nguyên thạch này, Lý đại ca nói nhụ hóa không tốt vậy khẳng định không tốt.

An Văn Bình ngẩng đầu, Lý Dương hiện tại là người mà cô gặp qua là một tay cao thủ lợi hại hại nhất đổ thạch, với Lý Dương An Văn Bình có sự tín nhiệm tuyệt đối, hơn nữa trong nội tâm cô cũng không muốn có người nào sỉ nhục hoặc là khinh thường Lý Dương, cho nên mới nhảy ra nói những lời này đó.

-Đánh đố, tôi có cái gì không dám ? Tôi hỏi anh, đánh cuộc như thế nào? Đánh cuộc gì?

Người bán liên tục cười lạnh, với hắn mà nói hắn vô cùng tin tưởng một số đổ thạch nguyên thạch này.

Người bán hàng này là từ Vân Nam tới, trong nhà ba đời đều buôn bán Phỉ Thúy, từ nhỏ tiếp xúc đổ thạch, đối với đổ thạch có nghiên cứu rất sâu, trình độ nếu nói không đạt đếnhàng chuyên gia thì cũng không kém là bao. Tư Mã Lâm lấy ra hai khối nguyên thạch đều là hắn nơi này dường như không tồi, lại nói tiếp ở đây hắn nơi đó nguyên thạch đều thuộc loại thượng đẳng, chính là hắn chính mình bình thường cũng đều rất xem trọng,đối với việc này rất có lòng tin.

Hơn nữa, tính khí người này có chút táo bạo, tính cách cũng tương đối thẳng tính, có cách nghĩ gì đều nói ra, cho nên Lý Dương đánh giá như vậy hắn liền đứng dậy, chất vấn Lý Dương.

-Tôi hỏi anh trước, khối nguyên thạch của anh bao nhiêu tiền?

An Văn Bình cười lạnh một tiếng, người này nguyện ý đánh đố là được, chỉ cần hắn nguyện ý, An Văn Bình xem ra hắn cũng đã thua.

-Một trăm hai mươi vạn.

Ngườ bán hàng hừ lạnh một tiếng, Lý Dương lại lắc lắc đầu, số nguyên thạch mà người bán hàng bán cũng không rẻ,số nguyên thạch này nếu như mua với giá một trăm hai mươi triệu, nhất định sẽ lỗ và lỗ sẽ không ít.

An Văn Bình quay đầu, ghé vào bên tai Lý Dương nói nhỏ mấy câu, Lý Dươngvừa nghe vừa cười, cuối cùng gật gật đầu.

-Được, một trăm hai mươi vạn,chúng ta lấy một trăm hai mươi vạn làm chuẩn, một hồi anh đem đổ thạch giải ra, nếu là giá trị Phỉ Thúy có một trăm hai mươi vạn hoặc là vượt qua một trăm hai mươi vạn, anh thắng, Phỉ Thúy là của anh, bên trong giá trị Phỉ Thúy bao nhiêu tiền tôi ở đây đền. Trái lại, bên trong Phỉ Thúy nếu là không đáng giá này, chính là anh thua , chúng tôi không cần anh bồi thường tiền, nguyên thạch nơi này chúng tôi sẽ tùy tiện chọn hai khối không cần tiền là được rồi, anh có dám đánh cược hay không?

Có Lý Dương xác thực, An Văn Bình lập tức ngạo nghễ nói, Lý Dương đã muốn đồng ý đổ pháp này, An Văn Bình có vẻ càng có tin tưởng.

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ

Bình luận

Truyện đang đọc