SIÊU CẤP HOÀNG KIM THỦ

Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: truyenfull.vn

Phòng Lý Dương thuê ở cạnh chung cư hắn đang ở, là một khu nhỏ tương đối cũ, bởi vì là sân của hộ gia đình, cho nên vẫn chưa được sửa chữa lại, cũng chỉ có khu nhỏ như vậy mới có thể có một khu vườn lớn ở tầng một. Phòng Lý Dương thuê ở tầng một, còn máy mài đặt ở trong sân .

Không còn sự khó chịu của rượu, Lý Dương lập tức mang theo vài cuốn sách tới đây. Hôm nay chủ nhật không đi làm, hắn muốn thành thạo quy trình của máy giải thạch.

Trước khi đi Lý Dương còn cố ý lên mạng tra tư liệu về Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục, Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy mặc dù hiếm thấy, nhưng cũng không phải không bao giờ thấy, triển lãm châu báu ở Thanh Đảo đã bán ra vài món đồ trang sức Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy. Tương tự, Đế Vương Lục cũng có thấy. Tại triển lãm châu báu ở Thanh Đảo cũng có ghi chép vài giao dịch.

Nhưng, kết hợp hai loại Thủy Tinh Chủng và Đế Vương Lục thì vô cùng hiếm, những người giải ra được Phỉ Thúy như thế này đều đếm được trên đầu ngòn tay. Thậm chí, rất nhiều người chơi Phỉ Thúy cả đời cũng không nhìn thấy Phỉ Thúy như vậy.

Qua so sánh, Lý Dương đã hoàn toàn có thể xác định, bên trong khối đá kê chân mà dáng vẻ bề ngoài làm cho người ta không muốn thấy lần thứ hai kia là Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục trăm năm khó thấy, là một trong những Phỉ Thúy cao cấp nhất, trên mạng cũng không thể tra nổi giá trị của nó, bản thân Lý Dương cũng không tính được. Nhưng Lý Dương có thể cảm nhận được, Phỉ Thúy cao cấp như thế này, tuyệt đối không thấp hơn so với khối hắn vừa bán.

Nói đúng ra, lần này Trương Vĩ mất lớn, đích thân tới mời Lý Dương, sau đó hai món đồ quý nhất của hắn đều trở thành của Lý Dương.

Lý Dương dành cả buổi sáng để so sánh những thứ trong sách với những nguyên thạch, tới chiều hắn mới nối điện bắt đầu giải thạch, trước tiên là giải những nguyên thạch mới, những nguyên thạch này rất hợp để hắn luyện tay, trước khi thuần thục việc giải thạch Lý Dương chưa muốn giải khối đá kê chân đang ở trong túi hắn.

Có một máy giải thạch thật tiện, cả buổi chiều Lý Dương ở đây dùng dao giải thạch, thuần thục hơn nhiều so với lúc ở nhà Trương Vĩ.

Ngày hôm sau Lý Dương không đi làm, xin Trương Ưng cho nghí mấy ngày, Lý Dương xin nghỉ Trương Ưng không hỏi một tiếng lập tức phê chuẩn, bây giờ Trương Ưng là một người phụ trách được cấp trên rất quan tâm, liên tục mua cho công ty mấy khối cao cấp Phỉ Thúy, đặc biệt là khối cao cấp Băng Chủng ngày hôm qua, hóa giải một phần áp lực về Phỉ Thúy cho tổng công ty, khiến lãnh đạo có ấn tượng tốt đẹp và sâu sắc hơn đối với Trương Ưng, không chỉ có thông báo khen ngợi hắn, còn trực tiếp thưởng mười vạn nguyên.

Tất cả những điều này, đều là Lý Dương mang đến cho hắn, chuyện nhỏ như xin nghỉ dĩ nhiên không vấn đề gì.

Hai ngày liên tiếp, Lý Dương đã giải xong hết hơn bốn mươi khối nguyên liệu, hắn vứt luôn những khối bề mặt không đẹp, những khối giá trị một chút hắn mang về chung cư, những thứ này không đáng giá lắm, nhưng cộng lại cũng được chút tiền, có bằng con muỗi cũng là có, Lý Dương không muốn lãng phí cho dù là rễ cỏ mới mọc.

Ngày thứ ba, Lý Dương giải nốt bảy khối đá kê chân còn lại, đến lúc trong sân không còn một khối nguyên liệu nào Lý Dương mới bắt đầu giải khối Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục kia. Bây giờ Lý Dương thành thạo việc giải thạch hơn nhiều. So với trước kia quả là một trời một vực, so với Tư Mã Lâm cũng không chênh lệch nhiều, giải hơn năm mươi khối trong ba ngày, người ngốc hơn nữa cũng phải thuần thục.

Khối nguyên thạch chỉ bằng nửa bàn tay được Lý Dương cẩn thận đặt lên máy cắt, Lý Dương còn cố ý dùng năng lực đặc biệt quan sát thêm lần nữa, xác định không có vấn đề gì mới hạ dao, Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục, cắt đi một chút xíu cũng là tổn thất.

Lần này Lý Dương giải thạch mất hơn một giờ đồng hồ, từng bước đều cẩn thận vô cùng, thậm chí Lý Dương còn cảm giác nếu mình làm ảnh hưởng đến Phỉ Thúy bên trong thì mình chính là tội phạm.

Đợi sau khi giải xong hết, Lý Dương mới cầm khối Phỉ Thúy mà đứng cười trong sân, chất ngọc trong suốt kèm theo màu lục, không chút tỳ vết, phảng phất một cảm giác thần tiên không tồn tại giữa nhân gian, khiến người ta không dám coi thường.

- Đẹp tuyệt, không hổ là Đế Vương của Phỉ Thúy!

Nhìn về phía ánh mặt trời, Lý Dương thở một hơi dài nói, vốn định bán khối Phỉ Thúy này cho công ty nhưng trong nháy mắt Lý Dương đã thay đổi chủ ý. Hắn muốn giữ lại khối Phỉ Thúy này cho mình, lo sợ ai đó nhìn thấy nó cũng sẽ nảy ra suy nghĩ giống hắn.

- Đáng tiếc mình không biết khắc thạch, nếu không sẽ khắc thành một sợi dây chuyền sau đó lưu lại làm đồ gia bảo!

Rất lâu sau, Lý Dương mới lưu luyến đặt khối Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục Phỉ Thúy vào tận túi trong, nếu không muốn bán khối Phỉ Thúy này thì cũng không cần đưa cho Trương Ưng xem, huống hồ hôm qua mình mới cược thắng một lần, hôm nay lại cầm khối cao cấp nhất Phỉ Thúy đi, không biết Trương Ưng sẽ nghĩ thế nào.

Lôi điện thoại ra, nhìn đồng hồ, lúc này Lý Dương mới đóng cửa lại trở về chung cư. Phòng này quá cũ rồi, nếu không Lý Dương cũng muốn chuyển hẳn tới đây ở.

Về phòng, Lý Dương cất cẩn thận khối Phỉ Thúy mới yên tâm xuống nhà, khối Phỉ Thúy cao cấp nhất đã giải xong, hắn cũng nên đi kiểm tra thẻ ngân hàng của mình, mấy hôm trước Trương Ưng nói cho hắn biết công ty đã cho hắn mười triệu, cho tới bây giờ hắn vẫn chưa đi kiểm tra tài khoản.

Thấy một chuỗi các con số, Lý Dương hài lòng rút thẻ ngân hàng của mình ra, mười triệu và một triệu chắc chắn khiến người ta có cảm giác không giống nhau, chẳng qua là tăng thêm như vậy một con số, nhưng trên màn hình ATM hiển thị lên thì cảm giác sẽ tăng lên rất nhiều.

Tổng tài sản của Lý Dương giờ đã đạt đến hơn mười một triệu, số tiền này để mua biệt thự cao cấp nhất ở Minh Dương thì còn thiếu một chút. Nhưng mua một biệt thự hạng trung và mua một chiếc xe tốt thì thoải mái, chuyện mua nhà mua xe là chuyện là nên nghĩ tới.

- Lý Dương !

Lý Dương vừa rút thẻ ra, sau lưng hắn vang lên âm thanh chát chúa, Lý Dương quay đầu lại thì thấy Ngô Hiểu Lỵ, người rất lâu không gặp đang đứng phía sau hắn.

- Hiểu Lỵ!

Thấy Ngô Hiểu Lỵ, Lý Dương cũng rất kinh ngạc, chuyện ở Thanh Đảo đã qua đi hơn một tuần, vì không liên lạc, Ngô Hiểu Lỵ hồi phục thế nào Lý Dương cũng không rõ.

Nhưng thấy Ngô Hiểu Lỵ mỉm cười đứng trước mặt, lại mặc một bộ quần áo rất đẹp, rất trẻ trung, Lý Dương cũng có thể đóan được nàng hồi phục không không đến nỗi nào, hôm nay ra ngoài cũng là đến siêu thị mua đồ, bốt ATM mà Lý Dương tra tài khoản nằm cạnh một siêu thị lớn.

- Không ngờ cô đã quay lại rồi a? Tôi còn tưởng rằng tôi hồi phục nhanh hơn cô!

Ngô Hiểu Lỵ cười cười, nhìn khuôn mặt tươi cười của Ngô Hiểu Lỵ, Lý Dương lại thấy không quen, trước đây cô gái cứng đầu này vẫn hay chống lại mình, đột nhiên thay đổi như là biến thành người khác vậy.

- Tôi cũng là vừa quay lại, nếu không phải là ở nhà chán quá tôi định sang năm mới quay lại!

Lý Dương cười nói, móc điện thoại từ ra, vừa mới nói chuyện điện thoại di động trong túi reo lên.

- Tôi nhận điện thoại đã nhé!

Lý Dương chào hỏi Ngô Hiểu Lỵ, sau đó nghe điện thoại, là điện thoại từ nhà gọi tới, nhưng cũng là số của chị dâu Phương Thục Cầm, Phương Thục Cầm rất ít khi gọi điện thoại cho Lý Dương.

- Dương Dương, không xong rồi, trong nhà đã xảy ra chuyện, cậu mau về đi!

Vừa bắt máy, Lý Dương bỗng sững sờ, điện thoại bên kia là tiếng la khóc của Phương Thục Cầm, hơn nữa Lý Dương còn nghe thấy một số tiếng ồn xung quanh.

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ

Bình luận

Truyện đang đọc