SIÊU CẤP HOÀNG KIM THỦ

Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: truyenfull.vn

Ngô Hiểu Lỵ lặng lẽ đến gần Lý Dương một chút, cái gì cũng không nói.

Tư Mã Lâm, Trương Vĩ còn có Vương Hạo Dân đều nhìn chằm chằm vào người bán đổ thạch kia, An Văn Bình sau khi đưa ra phương pháp đánh đố, người bán đổ thạch kia ngược lại có chút do dự.

-Làm sao vậy, không dám đánh cuộc à? Anh vừa rồi chẳng phải rất tự tin sao?

An Văn Bình lại nói một câu, Lý Dương cũng luôn luôn nhìn người bán đổ thạch kia, thái độ hung hăng vừa nãy của người bán đổ thạch làm cho Lý Dương trong lòng hơi có chút căm tức, hắn chẳng qua chỉ bình phẩm vài câu, nói cách nhìn của hắn, người bán này không thuận theo, không buông tha, cho dù là ai cũng thật khó chịu.

Người bán hàng kia cắn chặt răng, gật đầu thật mạnh:

-Đánh cược có thể, nhưng các anh như thế nào bảo đảm, các anh phải có một người bảo đảm.

-Người bảo đảm, tôi là An Văn Bình, chính là người bảo đảm, anh yên tâm, chúng tôi thua không một ai chơi xỏ lá, nếu không chúng tôi có thể cùng anh ký một hiệp ước.

-An Văn Bình, chưa nghe nói qua.

Người bán hàng lắc lắc đầu, An Văn Bình sắc mặt hơi đổi, cười lạnh hỏi:

-Vậy tập đoàn An Thị có nghe qua chưa?

Tập đoàn An thị? Người bán đột nhiên sửng sốt, vội vàng hỏi:

-Tập đoàn An Thị tập đoàn Châu Báu có phải không?

-Đúng vậy

An Văn Bình kiêu ngạo ngẩng đầu, vốn tính cách của cô có chút kiêu căng, An Thị có thể là công ty châu báu lớn nhất nước.

Người bán thăm dò qua An Văn Bình một chút, lại hỏi:

-Cô là người của dòng họ An Thị? An Văn Quân là gì của cô?

-An Văn Quân là chị ba, anh quen chị ba của tôi?

An Văn Bình hơi chút sửng sốt, An Văn Quân là người giữ trọng trách mua bán nguyên liệu của ngọc thạch An Thị, thương gia bán hàng nguyên thạch khắp địa phương của cả nước đều liên hệ qua, nhưng An Văn Quân chỉ liên hệ với các thương nhân nguyên thạch lớn, như vậy những thương nhân buôn bán nguyên thạch cỡ nhỏ ở khu buôn bán tự do này hoàn toàn quen biết không nhiều.

Nghe nói, người bán gật đầu lại nói:

-Cô đã là người của An Thị, vậy cuộc đánh cuộc này tôi tiếp, cũng không cần ký hiệp định gì, tôi tin tưởng người của An Thị sẽ giữ vững cam kết.

Người bán hàng nói xong liền ôm lấy nguyên thạch kia đi nhanh ra phía sau.

Lý Dương bọn họ đều vội vàng đi theo, bên cạnh quầy còn có một người trẻ tuổi đi theo, muốn nói cái gì cũng không nói được, chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ đi đến.

Vừa rồi xung quanh đều có mấy nhà chơi đổ thạch, còn có chủ tiệm đứng xem bọn họ tranh luận, hiện tại nghe được bọn họ muốn đánh cược, cùng nhau kéo đến, như vậy sự việc lấy đổ thạch hàng nguyên thạch đi đánh cuộc có thể không gặp nhiều, tuyệt đối là chuyện mới mẻ.

Người bán đổ thạch có thuê máy giải thạch, lúc này bên cạnh mấy giải thạch cũng có người giải thạch, sau khi người bán kia lập tức đem bụi da xác đổ thạch hàng nguyên thạch để lên.

Người bán đổ thạch cũng không có tìm người giúp đỡ, bắt đầu mài đánh bóng bề mặt, như vậy khối đổ thạch này đã đi qua mấy lần phương pháp giải thạch, cho nên bắt đầu xuất hiện.

Phương pháp mài của người bán rất tôi luyện, không thua kém Triệu Dân, Lý Dương vừa nhìn vừa gật đầu, người bán có trình độ nhất định, phương pháp giải thạch này không phải chỉ cần trong thời gian ngắn có thể mài ra, ít nhất so với Lý Dương hiện tại ưu thế hơn.

-Mài để làm chi, một nhát có thể mở ra không được sao?

An Văn Bình đột nhiên nói một câu, Trương Vĩ bọn họ đều gật gật đầu, đi theo Lý Dương khiến cho bọn họ có thói quen cắt, như vậy có thể nhanh chóng biết tình trạng đổ thạch bên trong.

-Cô còn nhỏ biết cái gì, như vậy mới có thể bảo vệ tốt Phỉ Thúy bên trong.

Người bán ngẩng đầu nhìn thoáng qua An Văn Bình, không chút khách khí răn dạy cô một câu, An Văn Bình đột nhiên thở ra hít vào, căm tức nhìn người bán đổ thạch kia, người này rất đáng ghét, cô lớn như vậy còn bị gã răn dạy.

-Được, gã hiểu được bao nhiêu, lát nữa thua đừng có khóc là được.

An Văn Bình vốn định nói vài câu ngoa, nghĩ đến Lý Dương đứng bên cạnh liền ngậm miệng, cô không muốn để lại ấn tượng xấu trong lòng Lý Dương.

Lý Dương có chút lắc lắc đầu, hắn với đổ thạch bình thường đều là dùng phương pháp cắt, như vậy tốc độ mau, bớt việc càng khích lệ.

Làm như vậy cũng có cái rủi ro rất lớn, dễ dàng làm hỏng tính nguyên vẹn của Phỉ Thúy, nếu Phỉ Thúy không lớn, đối với giá trị có ảnh hưởng rất lớn, có đôi khi ảnh hưởng thậm chí có thể lớn đến vài lần.

Nhưng rủi ro này trên người Lý Dương hoàn toàn vô hiệu, trước khi Lý Dương cắt đã biết phân bố Phỉ Thúy bên trong, vị trí phác họa tương đối chuẩn xác, đối với Phỉ Thúy bên trong đổ thạch trên cơ bản không có làm hư, đây cũng là nguyên nhân lớn nhất mà hắn thích cắt.

-Thua, tôi sẽ thua? Các anh chờ xem, Phỉ Thúy bên trong Trị giá ít nhất 3-4 trăm vạn, anh một hồi thua đừng khóc nhè mới đúng.

Người bán hàng còn không quên đấu võ mồm với An Văn Bình, người chung quanh đều cười cười, hai người đấu võ mồm tựa hồ càng thú vị một ít.

-Lý Dương, Văn Bình sẽ không thua?

Tư Mã Lâm cũng hoàn toàn tin tưởng Lý Dương, sau khi thấy người bán hàng thủ pháp giải thạch rất thành thục lại có chút lo lắng, y rốt cuộc không có đáp án xác thực từ Lý Dương.

-Tôi ít nhất có tám phần nắm chắc, cô có thể thắng

Lý Dương cười khẽ lắc lắc đầu, trên thực tế hắn có trăm phần trăm nắm chắc có thể thắng, trừ phi người bán hàng này trong đổ thạch có thể biến ra Phỉ Thúy, nếu không người bán hàng nhất định là thua.

-Tám phần, vậy đi

Tư Mã Lâm nhẹ nhàng thở ra, Lý Dương trước kia khi cho bọn họ xem đổ thạch cũng chưa bao giờ nói chắc ăn như vậy, từ trước đến nay đều là mơ mơ hồ hồ, không phải tôi thấy được, chính là cảm thấy cảm giác không tốt lắm, hoặc là chỉ có thể, trực tiếp nói ra phần trăm thắng có lẽ là lần đầu tiên.

Người bán hàng đã lau bột bên ngoài, lộ ra bên trong một tầng sương trắng, đây là tầng sương trắng khá tốt, mấy người xung đều gật đầu, lòng tin đối với người bán hàng này lớn hơn một chút.

Sau khi chùi xong, người bán hàng ngừng một chút, thở hổn hển, cẩn thận xem xét bề.

Khối đổ thạch này nếu như bán, có thể thêm một ít tiền, cho nên rất nhiều thương nhân có kinh nghiệm hàng nguyên thạch đều chà sát bên ngoài một chút sau lại lấy đi bán, như vậy mới có thể đạt được càng nhiều ích lợi.

-Chầm chậm , khó chịu

An Văn Bình trở mình xem thường, người bán kia trừng mắt liếc cô một cái, không thèm nói chuyện, sau khi quan sát xong lại tiếp tục giải thạch, nhưng lần này lại đổi vị trí.

Lần này gã là dọc theo vết nứt hình hoa tùng bắt đầu mài, chỉ chốc lát mặt phía sau lại hiện ra, lại lộ ra một mảnh sương trắng, sương trắng mặt trên còn có thể thẩm thấu ra một chút lục ý nhè nhẹ.

Người bán hàng thấy điểm ấy có lục ý nhếch miệng cười cười, hiện tại mà nói, hắn hai khối đổ thạch này đã được làm sạch, hai lần đều mài ra được sương trắng, nhưng lại lộ ra lục, giá trị của đổ thạch này chí ít cũng tăng lên 500 vạn

-Lý lão đệ, không có việc gì phải không?

Vương Hạo Dân có chút lo lắng hỏi một câu, hiện tại mà nói hai khối hàng nguyên thạch này biểu hiện khá tốt, nếu để cho ngườ bán hàng kia có thể giải ra, vậy bọn họ có thể lỗ lớn rồi.

-Không vội, tăng hay không tăng, chúng ta tiếp tục xem.

Lý Dương cuối đầu, trên mặt không lộ ra một tia khẩn trương, làm cho Vương Hạo Dân rất là bội phục nhìn hắn một cái.

Kỳ thật Lý Dương cũng hồi hộp căng thẳng, hắn là người đã biết kết quả, mặc dù trước mặt vẫn biểu hiện tốt, nhưng bên trong cũng khó tránh khỏi tâm trạng hồi hộp, không hồi hợp mới là lạ.

Sự bình tĩnh của Lý Dương cũng làm cho lòng tin của Tư Mã Lâm bọn họ lại tăng lên, đều đứng ở bên cạnh xem người bán hàng trước mặt giải thạch

Người bán hàng rất cẩn thận mở hai mặt lớp da ra, hiện tại một phần tư lớp da của khối đổ thạch đã được mở, phía dưới tất cả đều là sương trắng, thế nước vô cùng đẹp.

Những người đứng xung quanh cũng có lòng tin rất lớn với người bán hàng, một số người đi ngang qua nghe được ở đây có người đánh cược đều đứng lại xem, trong chốc lát đã có mười người đứng vây bên cạnh xem.

-Các anh nếu nhận thua, tôi không để cho các anh đền tiền, đống hàng len dạ này các anh cũng có thể mua, nhưng ít nhất phải 200 vạn.

Người bán đột nhiên ngừng lại, quay đầu lại nói với An Văn Bình, An Văn Bình trong nháy mắt đem ánh mắt quay đầu hướng về phía Lý Dương, đánh cuộc tuy rằng do cô nói ra, nhưng trên thực tế người có quyết sách là Lý Dương.

Lý Dương cũng sửng sốt một chút, hắn không nghĩ tới người bán hàng này dưới tình huống còn tình nguyện hùy bỏ cuộc đánh cược, điều này làm cho Lý Dương có một chút ấn tượng không nhỏ đối với gã, tính tình người bán hàng rất thẳng, nói chuyện có chút không khách khí, nhưng bản tính không xấu.

-Không cần, anh cứ giải đi, nhưng nếu chúng tôi thắng cũng không cần anh bồi thường hai khối hàng nguyên thạch, chỉ cần anh nguyện ý nhận sai nhận lỗi là được.

Lý Dương nhẹ nhàng lắc đầu, Lý Dương không thể nhận thua, nhận thua cũng không phải là chuyện của mình hắn, còn có An Văn Bình bọn họ, nói cho rộng ra thì còn có cả tập đoàn An Thị, An Văn Bình vừa rồi đã biểu lộ thân phận.

Huống chi khối hàng nguyên thạch này Lý Dương đi mua mới là kẻ ngu si, hắn đã có có thể che lấp thân phận hoàng lê da xác hàng nguyên thạch, khối này không cần .

-Được, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, tôi để cho các anh thua một cách tâm phục khẩu phục.

Người bán trả lời với Lý Dương với thái độ không hài lòng, một lần nữa bắt đầu mài, mài xuống tầng sương, người bán dự định trực tiếp mài ra Phỉ Thúy.

Máy mài chuyển động rất nhanh, cũng tác động thần kinh mấy người đứng chung quanh, Tư Mã Lâm còn có Trương Vĩ bọn họ đều có chút hồi hợp, dù sao hiện tại người bán cũng chiếm ưu thế tuyệt đối, nếu không phải Lý Dương đứng ở chỗ này, bọn họ có lẽ đã không kiên trì nổi.

-Xanh, có màu xanh rồi

Chung quanh đột nhiên có người hét to một tiếng, người bán vội vàng dừng đá máy mài, chính mình đổ nước rửa sạch, vốn có người muốn tiến lên phía trước hỗ trợ nhưng bị người bán cự tuyệt, toàn bộ quá trình giải thạch đều do một mình gã làm.

Sau khi mài xong tầng sương bên trong, đích xác lộ ra một tia lục ý, hơn nữa thoạt nhìn rất giống dương lục nhàn nhạt, trước mắt khối đổ thạch này vẫn sáng như cũ, giá đã không còn 2.000.000 có thể mua được hàng nữa rồi.

-Người trẻ tuổi, tôi thấy các anh nên nhận thua đi, khối nguyên thạch này càng ngày càng sáng, bên trong có thể sẽ có Phỉ Thúy cao cấp.

Bên cạnh có một người chơi đổ thạch hảo tâm khuyên bảo Lý Dương, vừa rồi quá trình đánh cuộc tranh luận xảy ra giữa người bán và Lý Dương ông ta đều thấy, không thể nói hai bên ai tốt ai xấu, chỉ có thể nói đây là cuộc so tài dẫn đến đánh cuộc.

-Cám ơn, chúng tôi sẽ không nhận thua.

Lý Dương cười khẽ lắc lắc đầu, đột nhiên nói với người bán:

-Vận khí của anh không tồi, nếu bây giờ dừng lại ở đó, chúng ta coi như chơi, bất luận thắng thua, khối đổ thạch này của anh còn có thể bán, thế nào?

Vận khí người bán hàng quả thật không tồi, tất cả nơi tốt đều bị hắn giải đi ra trước, Lý Dương có chút không đành lòng, về phần ai mua khối đổ thạch này hắn không nghĩ tới, mua đổ thạch vốn là một việc rất mạo hiểm, ai mua đi giải khóa chỉ có thể nói là xui xẻo.

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ

Bình luận

Truyện đang đọc