Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: truyenfull.vn
Đi chưa được mấy bước mọi người đã tới trước cửa Thúy Ngọc Hiên, việc làm ăn của Thúy Ngọc Hiên hôm nay rất tốt, nhìn thấy những món đồ ngọc bên trong, Cố Nhã Tĩnh lôi kéo Vương Giai Giai đi vào bên trong.
-Hai vị tiểu thư, xin chào
Vừa mới bước vào đã có người phục vụ bước ra chào đón, Vương Giai Giai và Cố Nhã Tĩnh thoạt nhìn không lớn nhưng khí chất thì rất tốt, những nhân viên tiêu thụ ở đây từ lâu đã luyện được một chút nhãn lực, bọn họ cũng biết dạng khách hàng nào là đối tượng tiêu thụ tốt nhất.
-Các người có vòng tay nào tốt hay không?
Cố Nhã Tĩnh thuận miệng nói một câu, nụ cười trên mặt người bán hàng càng tăng thêm:
-Có, ngài tới thật đúng lúc, chúng tôi vừa mới nhập về một lô vòng tay, có rất nhiều chủng loại, không biết ngài muốn dạng nào?
-Sa hoa đi, trước tiên lấy cho chúng tôi nhìn một chút
Cố Nhã Tĩnh có chút không xác định nhìn Lý Dương, Lý Dương và Lưu Cương thì đã tới phía sau hai người.
-Tốt, ngài chờ...
Người bán hàng mới vừa ngẩng đầu lên liền sững sờ đứng ngây người:
-Lý, Lý tiên sinh, ngài cũng đến đây
-Đây là hai người bạn của tôi, hãy lấy cho họ những vòng tay tốt nhất đi
Lý Dương mỉm cười, phần lớn nhân viên ở đây đều nhận ra hắn, Trương Vĩ lúc này cũng không có ở đây, trong tiệm khách hàng cũng không ít, hơn nữa mặt hàng trong tiệm dường như tăng thêm không ít, lần đại hội giao dịch ở Bình Châu Trương Vĩ quả là kiếm được không ít.
-Tốt, xin ngài chờ một lát, tôi lập tức lấy thứ tốt nhất cho ngài ngay
Người bán hàng lập tức khom người rời đi, lúc đi còn không quên dùng ánh mắt sùng bái nhìn Lý Dương một cái, trong giới ngọc thạch ở Minh Dương hiện nay người không nhận ra Lý Dương rất ít, bắc thánh Lý Dương, một danh hiệu vang dội biết nhường nào, hiện giờ Lý Dương chính là sự kiêu ngạo của Minh Dương, hơn nữa còn là thần tượng của những người chơi đổ thạch nơi này.
-Anh dường như rất quen nơi này?
Cố Nhã Tĩnh dường như có chút không đúng, cô mới là người mua hàng không ngờ người bán vừa mới nhìn thấy Lý Dương liền bỏ cô sang một bên.
-Không phải như cô nghĩ, ông chủ nơi này là một người bạn của tôi, nơi này là đại bản doanh của hiệp hội ngọc thạch Minh Dương, tôi là một quản lý của hiệp hội nên thường xuyên tới nơi này vì vậy bọn họ mới nhận ra tôi
Lý Dương cười khổ lắc đầu, những nhân viên bên canh đều đã nhận ra Lý Dương nên mọi người đều nhỏ giọng thảo luận, thỉnh thoảng còn có người liếc trộm Lý Dương một cái.
-Lý tiên sinh, đây là vòng tay mà ngài cần, trước mắt thì đây là đôi vòng tay tốt nhất ở đây
Người bán hàng kia vội vàng chạy về, trên tay hắn còn cầm theo một cái đĩa bạc, trên đĩa có đặt hai cái vòng tay, nhìn thoáng qua nó một chút, đôi mày của Lý Dương có chút nheo lại.
Đây là một đôi vòng tay bằng Phỉ Thúy màu xanh biết, chất lượng không tệ nhưng mà nói nó là hàng tốt nhất thì Lý Dương không hề tin tưởng, chỉ cần mấy khối Kim Ti Chủng và Phù Dung Chủng mình đưa cũng đủ để Trương Vĩ làm ra vài cái vòng tay tốt rồi, những thứ này Trương Vĩ cũng không thể nào tiêu thụ nhanh như vậy được.
-Thật xinh đẹp, Giai Giai, cậu tới thử xem
Cố Nhã Tĩnh cầm lấy một cái đặt lên tay mình và cầm một cái đặt lên tay Vương Giai Giai. Phỉ Thúy màu xanh có độ trong suốt không cao nhưng lại làm cho người ta có cảm giác sáng bóng óng ánh rất xinh đẹp.
Từ mặt mỹ quan mà nói thì thứ này quả thật không tệ.
-Trong điếm hiện tại chỉ có mấy thứ này thôi sao?
Lý Dương đột nhiên hỏi một câu.
Người bán hàng vội vàng lắc đầu, trả lời:
-Không phải, còn có những thứ khác nhưng mà những thứ này Trương tổng đều tự mình bán, có thể mua những vòng tay như vậy phần lớn đều là người quen biết biết Trương tổng, là người không quen thì phải gọi điện thoại để Trương tổng về, hay là tôi điện thoại gọi Trương tổng về?
-Không cần gọi, Trương tổng không có ở đây sao?
Người bán hàng giải thích như vậy Lý Dương cũng đã hiểu được, Trương Vĩ khẳng định là còn có những thứ tốt hơn, nhưng mà không có để cho nhân viên bán mà do hắn tự mình tiêu thụ.
Đây là một loại sách lượt tiêu thụ, những khách hàng quan trọng đều do mình tự chiêu đãi. Đây không phải không cho người bán cơ hội mà là lo lắng người bán một khi bị cướp đi thì khách hàng quan trọng cũng bị cướp đi luôn, đầu năm nay thị trường cạnh tranh rất kịch liệt, nên cẩn thận một chút thì tốt hơn.
Người bán hàng lập tức gật đầu, nói:
-Trương tổng vừa mới đi ra ngoài
-Tăng, tăng
Bên trong đột nhiên truyền ra tiếng hô, Lý Dương xoay người lại nhìn vào trong rồi quay đầu lại nghi hoặc nhìn người bán hàng.
-Phía sau có thành viên của hiệp hội đang giải thạch, từ sau khi chuyện của ngài ở Bình Châu truyền ra thì hiệp hội ngọc thạch đã có thêm không ít thành viên, mấy ngày này mỗi ngày đều có người đến giải thạch
-Giải thạch, đổ thạch sao?
Vương Giai Giai đột nhiên hỏi một câu, cô đặt vòng tay lên đĩa rồi tò mò nhìn người bán hàng.
-Đúng vậy, chính là đổ thạch, những người này mấy ngày nay giải không ít đổ thạch, có mấy khối có chút tăng nhưng không có khối nào đại tăng cả
Người bán hàng trả lời.
-Chúng tôi có thể vào xem không?
Vương Giai Giai nhỏ giọng hỏi, Vương Giai Giai biết Lý Dương thông qua đổ thạch buôn bán lời không ít tiễn, nhưng đổ thạch là cái gì bọn họ chỉ nghe nói qua, còn chưa bao giờ gặp qua.
Cố Nhã Tĩnh cũng rất tò mò về việc này, nếu không phải không quen nơi này chỉ sợ cô đã lôi Vương Giai Giai vào hậu viện nhìn xem thứ có thể giúp Lý Dương trở thành trăm triệu phú ông là thứ gì.
Người bán hàng nhìn thoáng qua Lý Dương, lập tức gật đầu nói:
-Đương nhiên có thể, tôi mang mọi người đi
Xuyên qua hành lang, năm người nhanh chóng tới hậu viện, Lý Dương cũng không a lạ với nơi này nhưng Vương Giai Giai thì tò mò đánh giá khắp nơi.
Người bán hàng đưa bọn họ tới nơi rồi rời khỏi, lúc này xung quanh máy giải thạch có 5 người, năm người này tuổi cũng không lớn, lớn nhất cũng chỉ khoảng 40 mà thôi, người trẻ nhất thì mới hơn 20, xem ra lần này hiệp hội ngọc thạch có thêm không ít thành viên trẻ tuổi.
Năm nhân quay đầu lại nhìn thoáng qua rồi lại tiếp tục giải thạch, lưỡi đao đã tiếp xúc bề mặt khối nguyên thạch, bột đá văng ra mang theo một chút màu xanh.
Cố Nhã Tĩnh và Vương Giai Giai tiến lên xem máy giải thạch, nhìn thấy hai cái cô bé xinh đẹp bước vào nên những người ở đó chủ động nhường chỗ xem tốt nhất lại cho hai người bọn họ.
Lý Dương và Lưu Cương thì không có vận mai như vậy, hai người đứng ở một bên, năm người này cũng không hỏi họ là ai mà tiếp tục quan sát khối nguyên thạch.
-Đây là đổ thạch? Sao nhìn cách nào cũng chỉ giống một khối đá thôi vậy?
Cố Nhã Tĩnh nhỏ giọng hỏi, Vương Giai Giai cũng tò mò, khối nguyên thạch này có vỏ ngoài màu vàng bên trên có những sợi lông dài. Khối nguyên thạch như thế này hiện giá cũng không thấp, một khối ít nhất cũng 28 vạn, xem ra lần này hiệp hội ngọc thạch có thêm không ít thành viên tốt, người vừa mới gia nhập không ngờ đã dám đổ những khối nguyên thạch như thế này rồi.
- Đổ thạch cũng không có thần bí như hai người tưởng tượng, trước khi cắt ra thì nó cũng chỉ nhìn giống những khối đá bình thường thôi
Lý Dương nhỏ giọng nói một câu, người cắt đã dừng lại, hắn vui sướng nhìn về phía bề mặt vết cắt.
Trên mặt cắt lộ ra một tầng màu xanh, là màu xanh nhạt không tệ, nếu như bên trong có Phỉ Thúy thì tuyệt đối sẽ là thượng đẳng Phỉ Thúy, nói không chừng còn có thể đại tăng nữa.
-Lão Cao, màu lam nhạt, xem ra cậu lần này đại tăng rồi
Một người bên cạnh hưng phấn hét lớn, tiếng hô vừa rồi bọn người Lý Dương nghe được cũng chính là của hắn, người nầy giọng thật không nhỏ, đoán chứng là người bên ngoài đều nghe được.
-Đúng vậy, lão Cao, hôm nay cậu phải mời khách đó
Những người khác cũng nói, bây giờ còn chưa thấy bên trong là loại Phỉ Thúy nào, nếu là loại tốt thì giá có thể tăng gấp 10, thậm chí nếu là loại thượng đẳng thì có thể tăng giá gấp trăm lần.
-Ha ha, nhất định nhất định
Người giải thạch cười lớn, hắ không ngừng vuốt ve bề mặt vết cắt rồi chuẩn bị mày tiếp, ngay khi hắn chuẩn bị cầm khối nguyên thạch lên thì Lý Dương có chút nhíu mày.
Lý Dương bên dưới khối nguyên thạch có một cái khe nhỏ, cũng không sâu, nhưng mà loại hiện tượng này không phải là chuyện tốt gì. Lý Dương ở Bình Châu đã xem qua vài vạn khối nguyên thạch, chỉ cần nguyên thạch vỏ ngoài màu vàng mà xuất hiện hiện tượng này đều không ngoại lệ, tất cả đều thua lỗ.
-Lão Cao, buổi tối ăn cơm có thể mời ngọc thánh tới để bọn này nhận thức một chút không
Một người đứng ở bên cạnh Lý Dương đột nhiên nói, những người xung quanh đều gật đầu hô to.
-Đúng vậy, cậu mời ngọc thánh đến để chúng tôi chiêm ngưỡng phong thái của ông
-Đúng vậy, lão Cao, cậu và ngọc thánh quan hệ thân thiết như vậy, mời hắn một lần chắc cũng không khó, chúng tôi cũng không có ý gì khác, chúng tôi chỉ muốn gặp người đem lại sự kiêu ngạo cho Minh Dương mà thôi
-Lão Cao, chỉ cần cậu mang ngọc thánh tới thì sau này chúng tôi mời cậu ăn, không cần cậu mời nữa, được không?
Sắc mặt Lý Dương có chút kỳ lạ, trong cả nước người có danh xưng ngọc thánh dường như chỉ có một mình hắn thì phải. Nhưng mà Lý Dương không biết mình trở thành ông già khi nào, còn nữa, lão Cao trước mặt này là ai, dường như mình chưa từng quen hắn thì phải.
-Mấy người gấp cái gì, người ta còn ở HongKong chưa về, chờ trở về tôi sẽ mời mọi người đi gặp, còn có cậu, tôi đã nói từ sớm, ngọc thánh Lý Dương trẻ hơn chúng ta nhiều, không được nói lung tung, để huynh đệ tôi tức giận thì sau này đừng có ai có thể gặp hắn
Sắc mặt lão cao có chút mất tự nhiên, hắn không ngừng hô to.
-Mỗi lần cậu đều nói như vậy, không dẫn chúng tôi đi thì thôi, ngày hôm qua tôi đã hỏi Trương tổng, ông ấy nói Lý Dương đã trở về Minh Dương vài ngày rồi, cậu lại không co chúng tôi biết, định lừa chúng tôi phải không?
Người xem Lý Dương là ông lão lớn tiếng nói, lão Cao có chút xấu hổ, Lý Dương lại trợn mắt há hốc mồm, ngay cả hắn trở về mấy ngày bọn họ cũng biết, những người này quả thật là chú ý tới mình.
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ