SIÊU CẤP HOÀNG KIM THỦ

Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: truyenfull.vn

-Vậy mời ngài bình luận cho tôi một chút

Ông chủ Cao vô cùng tin tưởng bộ trà cụ này của mình, hơn nữa bộ trà cụ này tới tay hắn đã 6,7 năm, nó là thứ tốt nhất hắn có, cho dù là là mấy món trang sức cao cấp Băng Chủng hắn cũng không thích bằng bộ trà cụ này.

-Lão đại, anh nói đi, tiểu Xán trước mặt tôi nói rất nhiều lần là anh rất lợi hại, anh biểu diễn một chút đi

Trần Lỗi nói, Vương Giai Giai cũng hiếu kỳ nhìn Lý Dương, cô biết Lý Dương nổi danh nhất về đồ ngọc, nhưng cô chưa từng thấy qua, lúc ở HongKong, Lý Dương chỉ mới biểu hiện trình độ đồ sứ cổ mà thôi.

-Được rồi, để tôi nói

Lý Dương thở dài, ông chủ Cao, Trần Lỗi, Ngưu Linh đều ngồi thẳng người dậy, Vương Giai Giai thì từ sớm đã ngồi thẳng người rồi.

-Hindustan, nếu muốn nói thì phải bắt đầu từ HinDustan, ông chủ Cao, ngài biết nơi này chứ?

-Đương nhiên, trước khi mua món đồ sứ này tôi đã nghiên cứu rất kỹ, Hindustan là một địa danh cổ, hiện nay nó nằm giữa Kashmir và Tây Pakistan

Ông chủ Cao gật đầu nói, Trần Lỗi và Ngưu Linh đều mở to hai mắt nhìn, đây là lần đầu tiên cô nghe ông chủ Cao nói về lai lịch của bộ trà cụ này, cô không ngờ cậu mình lại có một món sưu tầm từ nước ngoài.

Lý Dương gật gật đầu, nói

-Ông chủ Cao nói đúng, đồ ngọc của Hindustan nổi tiếng nhất là vào thời gian của vua Càn Long, thứ này cũng có liên quan rất lớn với Càn Long

-Lý ca, sao thứ này lại có liên qua với Càn Long?

Ngưu Linh nhịn không được hỏi một câu, ông chủ Cao vội trừng mắt nhìn cô một cái, Ngưu Linh lè lưỡi không nói chuyện nữa.

Lý Dương cũng không để ý mà cười nói:

-Lão ngũ, em gái, hai người có xem qua Hoàn Châu Cách Cách không?

-Xem qua, em còn xem qua hai phần, chỉ có điều tới phần 3 thay đổi diễn viên nên không xem nữa

Ngưu Linh lập tức trả lời, Trần Lỗi cũng gật đầu, năm đó Hoàn Châu Cách Cách nổi tiếng cả nước, Lý Dương cũng xem qua rất nhiều tập, Trần Lỗi cũng không ngoại lệ.

-Hai người còn nhớ Hương Phi không?

-Nhớ rõ, chính vì cô nàng nên Tiểu Yến Tử và Tử Vi phải bỏ nhà ra đi, có điều đoạn thời gian đó cũng là lúc phim hay nhất

Ngưu Linh lập tức gật đầu trả lời, đối với giới nữ thì những tình tiết này có sức hấp dẫn lớn nhất, Vương Giai Giai cũng gật đầu, xem qua cô cũng có xem qua.

-Càn Long có một phi tử gọi là Hương Phi, là người của dân tộc Uyghur (Duy Ngô Nhĩ), cô là con gái của người đứng đầu bộ tộc Ali và Zhuo (Trác), cả người cô tỏa ra mùi hương chỉ là truyền thuyết, nhưng cô quả thật là một người tồn tại trong lịch sử, kỳ thật Hương Phi chính là Dung Phi của Càn Long, chỉ vì cô có thân phận là người của dân tộc Uyghur nên trên người mới có nhiều truyền thuyết như vậy

-Thực sự là có người này, em còn tưởng rằng nó chỉ là truyền thuyết thôi chứ

Ngưu Linh ngẩn người, ngơ ngác nói, ông chủ Cao có chút đăm chiêu nhìn Lý Dương, những thứ này Lý Dương nói nhất định là có liên quan tới bộ trà cụ của hắn.

-Hương phi là có thật, khi Hương Phi gả cho Can Long đã mang theo rất nhiều đồ cưới, trong đó có một loại đồ ngọc Càn Long rất ưu thích, loại ngọc này rất nhẹ và tinh xảo, khi cầm trên tay có cảm giác như mây bay vậy.

Lý Dương cười nói, trên mặt ông chủ Cao có chút tươi cười, quả nhiên là có liên quan tới bộ trà cụ, Lý Dương quả là có học thức hơn người, không ngờ còn có thể mang Hương Phi dẫn dắt tới bộ trà cụ, không hổ là một người cấp đại sư.

-Lão đại, thứ anh nói là bộ trà cụ trước mặt này?

Trần Lỗi ngẩn người, mở to hai mắt nhìn, Lý Dương cười khẽ lắc đầu:

-Đồ ngọc của Hindustan không phải chỉ có một bộ trà cụ

-Như vậy a, lão đại nói tiếp đi

Trần Lỗi có chút ngại ngùng gãy gãy đầu, Lý Dương nói không hề giống với những người khác nói, ngay từ đầu mọi người đã bị câu chuyện mà Lý Dương kể hấp dẫn.

-Ngọc Hindustan truyền lại đời sau bình thường có hai loại, thứ nhất là loại chế tác thuần túy từ Hindustan, chúng được nhập khẩu vào Trung Nguyên, những thứ này phần lớn đều nằm trong hoàng cung. Hương Phi rất thích loại đồ ngọc này, Càn long cũng thích nó, trong cung cũng có không ít người thích chủng loại ngọc này, hơn nữa loại ngọc này quả thật rất thực dụng cho nên nó rất lưu hành ở thời Càn Long, ngoài ra còn một loại ngọc Hindustan thứ hai

-Loại thứ hai là gì?

Vương Giai Giai nhịn không được cũng hỏi một câu.

Lý Dương nhìn Vương Giai Giai rồi cười khẻ nói tiếp: "Loại thứ hai là do những công tượng trong cung làm, thứ họ làm chính là ngọc phỏng chế, loại này còn được gọi là 'Tây Phiên Chỉ' . Mặt khác, còn có một bộ phận người từ Tây Vực vào Bắc Kinh, thứ mà họ làm cũng được gọi là ‘Tây Phiên Chỉ’

-Tôi hiểu rồi, loại thứ nhất là thuần túy nhập khẩu từ nước ngoài, loại còn lại là hàng phỏng chế trong nước, có đúng không?

Trần Lỗi đột nhiên nói một câu, Lý Dương cười ha hả gật gật đầu:

-Cậu nói không sai, không hổ là người của công ty mậu dịch

Trần Lỗi há miệng ngẩn người rồi trên mặt xuất hiện chút ngượng ngùng.

-Đây là lai lịch của ngọc Hindustan, cho dù là loại nào thì cũng là đồ cổ cả, trước mắt trên thị trường lưu thông không nhiều loại ngọc này, có thể xuất hiện, dặc biệt là đồ nguyên vẹn thì đều là bảo bối cả

Lý Dương cười nói, trên mặt ông chủ Cao đột nhiên hiện ra sự kiêu ngạo, thứ này quả thật là khó tới tay, thứ chính tông Tây Vực như của hắn thì càng khó thấy.

-Đặc điểm lớn nhất của ngọc Hindustan chính là mỏngkhi gia công loại ngọc này người ta thường dùng loại kỹ thuật mài nước, thợ có tay nghề tốt còn có thể mài mỏng tới mức có thể nhìn xuyên qua. Điểm này khác biệt rất lớn với những loại đồ sứ trong nước, lúc ấy trog nước chỉ chú trọng tới chất và phẩm, cũng chính là chất lượng và trạm chỗ, có rất ít đại sư về ngọc lại làm nó mỏng như thế

-Thứ này cũng rất mỏng a

Trần Lỗi chỉ ấm trà, cái ấm trà này quả thực rất mỏng, nhìn từ bên ngoài còn có thể thấy được lá trà bên trong.

Lý Dương còn nói thêm:

-Ngoại trừ mỏng thứ này còn rất thực dụng, thời gian đó ngọc Hindustan thường do con cháu quý tộc sử dụng nên chúng cực kỳ thực dụng

-Bộ trà cụ này hẳn là thuộc về loại thực dụng phải không?

Ngưu Linh cẩn thận nhìn bộ trà cụ rồi nói một âu, bộ trà cụ quả thật là rất thực dụng, trong lịch sử không hiếm thấy việc người ta dùng ngọc để làm ấm trà, trong đó có một số tinh phẩm vẫn cỏn lưu truyền tới thời nay.

-Một việc quan trọng nữa là loại ngọc, ngọc Hindustan rất khó làm nên việc chọn lựa rất là nghiêm khắc, bình thường đều được làm từ Bạch Ngọc tốt nhất hoặc là Thanh Ngọc, đối với công tượng mà nói hia thứ này chính là tài liệu quan trọng nhất để chế tạo ngọc Hindustan

Ông chủ Cao nhịn khôn được vỗ vổ tay rời vươn ngón tay cái ra, nói:

-Bội phục, không hổ là Ngọc Thánh, nghe ngài nói chuyện cứ như là đã đọc sách mười năm vậy

Lý Dương khẽ cười một tiếng, lắc lắc đầu:

-Ông chủ Cao, ngài đừng tân bốc tôi, những thứ này đều là trụ cột, chỉ sợ thứ này ngài cũng biết, tôi chỉ giới thiệu đơn giản đặc điểm của ngọc Hindsutan mà thôi

-Ha ha, Lý tiên sinh quá khiêm tốn rồi, tôi biết những tứ này là ví cố ý tìm đọc mói biết, không giống như ngài chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn ra

Ông chủ Cao cười to một tiếng, Lý Dương thì nhẹ nhàng lắc đầu, hắn chỉ nói đặc điểm của ngọc Hindustan chứ không có nói tới bình trà này.

-Lý Dương, những đặc điểm của ngọc Hindustan mà anh nói vô cùng phù hợp với bộ trà cụ này

Hai mắt Vương Giai Giai lóe sáng, cô chỉ chỉ tay về phía bình trà, Trần Lỗi, Ngưu Linh và ông chủ Cao đều chú ý nhìn Lý Dương.

Lý Dương khẻ thở dài trong lòng, kỳ thật hắn nói nhiều như vậy không phải là bình phẩm về bộ trà cụ này, lúc này Vương Giai Giai nói ra nên hắn không thể không nói về nó.

-Đúng vậy, những thứ vừa rồi tôi nói đều là đặc thù cơ bản của ngọc Hindustan, bộ trà cụ này có chút không nhất quán với nó

Lý Dương khẽ thở dài một cái, hắn vừa nói vậy ông chủ Cao liền sững sờ, Vương Giai Giai, Ngưu Linh, Trần Lỗi đều chú ý nhìn lý Dương.

-Lão đại, cái gì không nhất quán, chẵng lẽ thứ này không phải ngọc Hindustan sao?

Trần Lỗi vội hỏi một câu, hắn có thể ở cùng Ngưu Linh một chỗ ông chủ Cao này có công không ít đâu, người này lúc trước âm thầm trợ giúp hai người, lúc đó Trần Lỗi vẫn không hề nói quan hệ của hắn và Lý Dương, lúc đó người này thuần túy xem trọng hắn nên mới giúp bọn họ.

Trần Lỗi luôn báo đáp gấp nhiều lần với người đối đãi tốt với mình, hiện tại ý của Lý Dương là phản đối bộ trà cụ này nên hắn không thể không sốt ruột.

-Tôi không phải nói thứ này không phải là ngọc Hindustan, thứ này quả thật có tạo hình của Hindustan, nhưng không phải chính phẩm, mà là vật phỏng chế hiện đại

Lý Dương lại thở dài, xuất phát từ chức nghiệp nên hắn không thể nói dối xem giả thành thật được.

Bộ trà cụ này có rất nhiều chỗ sơ hở, ông chủ Cao mắt lừa là do ông không hiểu về đồ cổ, nếu như là người biết hàng thì không bao giờ xem thứ này là hàng thật đâu.

-Lý tiên sinh, thỉnh ngài nói rõ một chút được không?

Ông chủ Cao đứng lên, sắc mặt có chút lo lắng, cho dù là ai thì khi nghe thấy thứ trên tay mình là đồ giả đều sẽ lo lắng, huống chi nó còn là thứ mình yêu quý nhất nữa.

-Lão đại, anh nói rõ ràng một chút được không, tôi thấy thứ này đều phù hợp đặc thù của nó mà

Trần Lỗi vội nói một câu, Lý Dương nhìn Trần Lỗi rồi nhẹ nhàng lắc đầu, lại nhìn thoáng qua ông chủ Cao rồi tiếp tục nói:

-Bộ trà cụ này có rất nhiều đặc điểm của ngọc Hindustan, có điều nó lại có vài sơ hở rất rõ ràng, từ những sơ hở này trên cơ bản có thể kết luận nó là hàng phỏng chế hiện đại, hơn nữa thời gian cũng sẽ không dài hơn 20 năm

-Vừa rồi tôi nói đặc điểm lớn nhất của ngọc Hindustan là mỏng, điểm này yêu cầu tay nghề rất cao, bình thường đều là lựa chọn một khối ngọc chỉnh thế để làm, một món đồ ngọc Hindustan được tạo thành từ việc mài một khối ngọc nguyên vẹn.

Ông chủ Cao yên lặng gật đầu, hắn là người yêu ngọc nên biết rõ điều này.

-Ngoại trừ yêu cầu chỉnh thể ra, trong quá trình chế tác công nghệ yêu cầu đều rất cao, khi mài ngọc thì không thể nào để xuất hiện vết rách, nếu xuất hiện thì khối ngọc này xem như bị vứt bỏ

Lý Dương vừa nói vậy ông chủ Cao vội vàng quan sát bộ trà cụ, những cái chén không có vấn đề gì, cuối cùng ánh mắt hắn dừng lại trên bình trà.

Ông chủ Cao không hề nghi ngờ lời Lý Dương nói, với thân phận và danh tiếng của Lý Dương hiện nay thì Lý Dương căn bản không cần lừa gạt hắn, hơn nữa Lý Dương cũng sẽ không nói khi không nắm chắc, nói vậy thì bộ trà cụ của hắn nhất định là có vấn đề.

-Không có vết rách a, lão đại, có phải là anh nhìn nhầm hai không?

Trần Lỗi quay đầu qua nhìn một hồi rồi nghi hoặc ngẩn đầu lên nhìn Lý Dương, Lý Dương cười khẽ lắc đầu mà không để ý tới hắn.

Lý Dương lấy tay chỉ chỉ miệng ấm trà, bên cạnh miệng ấm trà có một vết nhỏ nhìn giống hoa mai, khi Lý Dương chỉ mọi người liền nhìn theo hướng ngón tay.

Đặc biệt là ông chủ Cao, hắn trực tiếp cầm ấm trà lên tay rồi cẩn thận nhìn chỗ Lý Dương chỉ, một hồi sau hắn đặt bình trà xuống, với kinh nghiệm của hắn hắn cũng từ từ phát hiện ra vết rách, lời Lý Dương nói quả thật không sai.

Chẳng qua, vị trí của vết rách này rất đặc thù, nó nằm ngay chỗ hoa văn của miệng ấm trà nên người ta căn bản là không phát hiện ra nó, nếu không phải Lý Dương chỉ thì chỉ sợ cho dù hắn nhìn lâu hơn nữa thì cũng không thể nhìn ra.

-Loại vết rách này bình thường rất khó thấy được, thường thường chính vì nó mà người ta mắc phải sai lầm trí mạng

-Lý ca, có thể là vết rách xuất hiện khi người ta điêu khắc nó, như vậy không phải là ảnh hưởng không lớn hay sao?

Ngưu Linh đột nhiên nói một câu, từ nhỏ cậu đã rất thương yêu cô nên tự nhiên cô phải nói giúp rồi, mắt thấy thứ mà cậu mình thích nhất bị nói thành đồ dỏm ngay cả cô cũng có chút chịu không nổi.

-Có thể là có khả năng này nhưng tỉ lệ không lớn, có thể nói là cực kỳ nhỏ bé

Lý Dương cười khẽ lắc lắc đầu, ông chủ Cao cũng gật gật đầu, chuyện ngọc thành phẩm rồi mà xuất hiện vết rách là không lớn, trừ phi là có người cố ý phá hủy.

-Lý tiên sinh, ngài tiếp tục nói đi, vừa rồi ngài nói thứ này có rất nhiều sơ hở, hiện tại ngài mới nói một cái, hi vọng ngài nói luôn những thứ còn lại

Ông chủ Cao nhìn Lý Dương rồi thành khẩn nói, hắn không có ý gì khác mà chỉ muốn biết thứ này có điểm nào không đúng cho dù là giả thì hắn cũng muốn biết rõ là giả ở chỗ nào.

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ

Bình luận

Truyện đang đọc