THẦN MỘ II



Có ai đã từng nhìn thấy thiên sứ chửi bới chưa? Thiên sứ không chỉ là thần linh của tây phương thiên giới, bọn họ còn là biểu tượng của sự thuần khiết và mỹ lệ của thế gian.

Tất cả là do dung mạo tuyệt sắc và cử chỉ ưu nhã tạo thành.
Nhưng, hôm nay bọn Thần Nam đã được đại khai nhãn giới.

Mấy chục thiên sứ đang mở mồm mắng nhiếc, những lời ác độc làm cho những con mụ chua ngoa đanh đá nhất của nhân gian cũng đành cam bái hạ phong
Nhưng mà tất cả là do quá tức giận, tất cả thiên sứ đã bị bọn Thần Nam làm cho tức bể phổi.
Bảy cao giai thiên sứ và năm mươi thiên sứ bốn cánh bị bọn Thần Nam dùng ma lôi đánh cho cháy đen, mặt mũi nanh nọc, tóc tai cháy hết, tất cả thiên sứ đều có bộ dạng người chẳng ra người, quỷ chẳng ra quỷ.
Nhưng việc làm cho các thiên sứ không thể nhẫn nhịn được là ma lôi đả thương bọn chúng đều là những thứ chúng đã vô cùng cực khổ quán chú đại lượng ma lực của mình mới chế tạo ra.

Kết quả là 4 kẻ đê tiện vô sỉ, bốn tên cướp đáng chết vạn lần kia sau khi mang tất cả chủ thần điện đi, còn dùng ma lôi cướp được cuồng oanh lạm tạc bọn chúng.

Điều này làm các thiên sứ không còn mặt mũi nào nữa.
“Ta … bốn tên giun dế vô sỉ đáng chết vạn lần kia, lão nương muốn ăn thịt các ngươi, ta … lão nương muốn nuốt sống các ngươi, ta #@¥%# …!”
Ai có thể tin rằng, những ngôn từ thô thiển độc ác đó lại xuất phát từ miệng của 1 nữ cao giai thiên sứ.
Nữ thiên sứ 6 cánh này vốn dung mạo khuynh thành, da trắng như ngọc, nhưng lúc này mặt mũi đen thui, tóc tai bù xù, y phục trên người biến thành tro hết, làn da toàn thân đen nhánh lồ lộ ra ngoài, 1 thiên sứ tuyệt mĩ biến thành như vậy, chả trách ả ta triệt để phát điên, trở thành 1 con mụ chua ngoa đanh đá.
“Ta…mẹ nó nữa chứ … Bốn tên giun dế đê tiện các ngươi thật quá vô sỉ… ta … sao lại có loại cường đạo bỉ ổi hạ lưu như các ngươi chứ, lẽ nào các ngươi không có chút nhân tính nào sao, đó đều là ma lôi bọn ta chế tạo ra, ta …” Một cao giai thiên sứ càng nói càng phẫn nộ, phun ra toàn những câu chửi kinh điển của nhân gian, ả ta chỉ vào mặt Thần Nam nói: “Ta … con mẹ nó, các ngươi rút cục lai lịch thế nào? Làm sao cả thần điện của chủ thần cũng dám cướp, mẹ nó nữa chứ … Nói, kẻ nào chống lưng cho các ngươi? Rút cục kẻ nào đã cường hành đưa lũ giun dế các ngươi lên thiên giới, ta #@¥%¥#……”
Bọn Thần Nam há hốc mồm nhìn nhau, Thần Nam nói: “Ta xỉu! Đây mà là thiên sứ sao? Truyền thuyết những sinh vật này là biểu tượng của thuần khiết và mĩ lệ nhân gian, sao giờ lại trở thành mấy con mụ chua ngoa đanh đá thế này?”
“Tiên sư...” Con rồng du côn phi lên, làm một động tác ngụ ý xem ta ra tay đây rồi nói: “Thỏ cùng đường cũng có thể cắn người, nữa là thiên sứ a? Chúng ta cướp nhà bọn chúng, lại dùng ma lôi mà bọn chúng tự tay chế tạo, đánh cho chúng tơi tả, có thể không phản ứng sao? Nhưng mà … hị hị … các ngươi có muốn chứng kiến mấy con mụ hàng tôm hàng cá kinh hoàng hơn nữa không?”
Tiểu phượng hoàng có chút không tin, nhỏ tiếng hỏi: “Còn có kẻ đanh đá hơn bọn chúng nữa sao?”
“Đương nhiên rồi!” Con rồng du côn khẳng định chắc chắn: “Các ngươi xem!”

Nói rồi, Tử kim thần long mặt mấy quả ma lôi lên, dùng lực ném về phía các thiên sứ.
“Oàng”
“Oàng”
“Oàng”
Cả bẩu trời lại như nổ tung, khắp nơi đều là tử kim lôi điện, đó đều là ma lôi uy lực sánh ngang cấm chú, khó có thể tưởng tưởng.
“ Ta… con rắn bốn chân kia, bà mày nhớ mặt mày rồi ….ta *#%#, sớm muộn gì bà mày cũng bắt được mày, bà sẽ ăn tươi nuốt sống mày…”
“Mẹ nó nữa chứ…tiên sư con rắn bốn chân kia, bà chửi cả lò nhà mày, bà sống chết với mày…!” Các thể loại chửi bới kinh điển nhất được tuôn ra không ngớt.
Con rồng du côn cười hì hì với Tiểu phượng hoàng, nói: “Thế nào? Chua ngoa hơn chưa?”
“Thần tình yêu ơi!” Tiểu phượng hoàng suýt ngất xỉu.
Đối mặt với uy lực cực đại của tử kim ma lôi, đám thiên sứ căn bản không có biện pháp nào.

Những ma lôi này là vũ khí bí mật chủ thần điện chuẩn bị cho chủ thần ma thần đại chiến, trong tương lai.

Không ngờ bị 4 tên cường đạo cướp sạch, ma lôi có uy lực sánh ngang cấm chú, cho dù là cao giai thiên sứ cũng chẳng chịu được mấy quả, huống chi đại đa số đều là thiên sứ 4 cánh?
Đến tận bây giờ, đám thiên sứ đang không ngừng chửi bới kia vẫn chưa tin vào sự việc trước mắt.

Một chủ thần điện bị người ta cướp sạch, đây thực là sự việc hài uớc lớn nhất trong lịch sự thiên giới.
Oành!
Oành!
Oành!
Cuộc oanh tạc lại bắt đầu.


Thiên sứ 4 cánh bị trọng thương không ngừng rơi xuống, mấy cao giai thiên sứ muốn cường hành đột phá cũng thương tích đầy mình, không dám quá mạo hiểm nữa.
Lúc này, đám Thần Nam lại sử dụng vũ khí mới.

Từng thủy tinh bình có chứa tử kim thần hỏa được ném về phía các thiên sứ.
Bùng!
Một tiếng nổ lớn vang lên, khắp trời đều là tử kim thần hỏa.
“A …”
“Đau chết đi được …”
“Không chịu nổi …”
Tiếng kêu la thảm thiết không ngừng, những thiên sứ khắp mình đều là tử kim hỏa diệm rơi xuống càng nhiều.
“A, tức chết đi được.

Đến tuyệt mật vũ khí của Lôi Thần điện - tử kim thần hỏa các ngươi cũng dám ném ra.

Cuộc chiến này làm sao mà tiếp tục đây.

Tức chết đi được!”
Sau khi 3 cao giai thiên sứ bị trọng thương rơi xuống, 4 cao giai thiên sứ còn lại hạ lệnh rút lui, không dám tiếp tục tấn công.
Dường như mỗi một thiên sứ đều bị oanh tạc đen thui, chẳng có thiên sứ nào có thể giữ được đôi cánh trắng muốt, tất cả các thiên sứ này, so với đọa lạc thiên sứ, còn đoạ lạc hơn
Các thiên sứ cõng những kẻ bị thương nhanh chóng rút lui, chỉ lưu lại vài thiên sứ thương tích không nặng giám sát bọnThần Nam, nhưng rất nhanh chóng bị Tử kim thần long dùng ma lôi và tử kim thần hỏa oanh tạc chạy mất dép.

“Ta…con rắn bốn chân kia, ngươi hãy đợi đấy, bà mày nhớ mặt mày rồi, mày oanh tạc bà mày sướng lắm phải không, bà mày …”
Đám thiên sứ cuối cùng cũng mất hút trên thiên không, đám Thần Nam cuối cùng cũng thở phào 1 tiếng, cười như điên.
“A … quá đã!” Tử kim thần long gầm là: “Grào … mẹ nó nữa, chẳng ngờ được có 1 ngày oanh tạc được đám thần linh như thế, oanh tạc lũ người chim này!”
“Ngẫu mễ đầu phát, thiện tai, thiện tai.” Tiểu phượng hoàng hình như bị nhiễm thói quen thần côn của Long bảo bảo.
Tiểu long suýt nữa ngất xỉu, lẩm bẩm: “Cái thế giới này thật điên rồ, thiên sứ đều biết cách chửi cha chửi mẹ.”
Thiên không cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại, bốn phía đều lặng im.
Trong nội thiên địa của Thần Nam, bốn tên cường đạo cường hãn nhất trong lịch sử đang nằm trên ghế mây thưởng thức mĩ tửu.
Lúc này, nội thiên địa của Thần Nam sớm đã có những thay đổi cực lớn.
Trong triệu hoán trận do nữ thần trí tuệ chuẩn bị, định địa thần thụ điên cuồng hấp thu linh lực vô tận.

Không chỉ tu vi của Thần Nam có đột phá, mà nội thiên địa cũng mở rộng ra tới mức độ kinh người.
Khi ở nhân gian giới, sau khi tu luyện giả đạt tới tứ giai thì mỗi lần tu vi tăng 1 tầng thì công lực cũng nhảy vọt, điều này cũng giống như ở thiên giới.
Ở thiên giới, cho dù là tiến vào cảnh giới thất giai, thì cũng không bị thiên lôi oanh kích nữa, cho nên Thần Nam hiện giờ hơi không biết là tu vi của mình đang ở thất giai sơ cấp hay là lục giai đính phong.

Nhưng không còn nghi ngờ gì nữa, tu vị của hắn đã tiến được 1 bước dài, nội thiên địa cũng biến hóa về chất, đã rộng tới mấy chục dặm vuông.
Lôi Thần điện cướp được chiếm khoảng hơn hai dặm.

Những toà Lôi Thần điện huy hoàng này vẫn được sắp xếp theo nguyên dạng trong tiểu thế giới của Thần Nam.
Đám thiên sứ tù binh từ Lôi Thần điện có khoảng 40 người, một nửa là thiên sứ trung giai 4 cánh, một nửa là những thiên sứ hai cánh chiến lực cực thấp.

Tất cả các thiên sứ trung giai đều bị Thần Nam dùng định địa thần thụ hút hết nguyên khí cho yếu đi, trở về trạng thái thiên sứ cấp thấp, đám nguyên khí này được định địa thần thụ chuyển hóa thành sông suối và hoa cỏ.
Lúc này, nội thiên địa của Thần Nam sức sống dồi dào, cộng thêm từng dãy thần điện kia, thật giống như tiên cảnh.
Đám tiểu thiên sứ bắt được từ triệu hoán trận là những kẻ làm vườn tốt nhất, hiện tại chúng đã trở thành người chỉ huy, biến 40 thiên sứ không có chiến lực trở thành lao công, từng chút từng chút làm đẹp thêm tiểu thế giới của Thần Nam.
Thần điện chứa tử kim thần lôi và tử kim thần hỏa, cùng với thần điện chứa thần khí đều bị Thần Nam dùng cấm chế, ngoài hắn và ba con thần thú ra, tất cả các thiên sứ đều không thể đi vào, đó là nguyên nhân để bọn hắn yên tâm thoải mái sử dụng đám lao công miễn phí này.
Đương nhiên, đám thiên sứ này sở dĩ nghe lời như vậy, là do chính sách cây gậy và củ cà rốt của Tử kim thần long.


Biểu hiện tốt sẽ mau chóng được trở về thần điện, biểu hiện không tốt thì sẽ bị nhốt trong vùng hỗn độn vĩnh viễn giúp Thần Nam mở rộng nội thiên địa.
Trong tiểu thế giới, trăm hoa đua sắc, hoa cỏ ngào ngạt, những dòng suối róc rách, hồ nước trong xanh … Bọn Thần Nam ngồi bên cạnh hồ nước xanh ngắt, vừa uống rượu vừa thảo luận xem tiếp theo nên làm gì.
Sự việc điên rồ hôm nay đủ để cả thiên giới trợn tròn mắt kinh ngạc, nhưng mà tiếp theo đây có lẽ cơn ác mộng của chúng sẽ bắt đầu.

Lôi Thần đương nhiên sẽ truy giết bọn họ với bất cứ giá nào.

Chủ thần tự thân ra tay, dù cho bọn họ có ma lôi, tử kim thần hỏa thì sao? Cũng không thể làm khó được 1 chủ thần.
“Ài … các ngươi sợ rồi ư?” Một trận cười thánh thót như chuông ngân vang lên từ trong Lôi Thần điện.
Tuy là tiếng nói đó vô cùng êm tai nhưng đám Thần Nam lại thấy nổi da gà, đây rút cuộc là thần thánh phương nào? Không ngờ lại có thể tránh được thần thức của bọn họ, vô thanh vô tức ẩn trong nội thiên địa của Thần Nam.
“Ngẫu mễ đầu phát, không phải là Lôi Thần đánh tới rồi chứ!” Tiểu phượng hoàng sợ hãi.
“Lôi Thần là đàn ông!” Tử kim thần long nói nhỏ: “Người này nhất định không đơn giản, thần thức mạnh quá tưởng tượng của chúng ta, nếu không thì không thể nào thoát được linh giác của chúng ta.”
Một đạo hư ảnh vô thanh vô tức xuất hiện trước mặt Thần Nam, hư ảnh nhạt nhòa trong suốt, nhìn kĩ thì đây là 1 nữ tử trẻ trung, dung mạo tuyệt mỹ, nhưng thực sự dung nhan thực khó nhìn rõ.
Thần Nam đứng dậy, đối diện với hư ảnh, trầm tiếng hỏi: “Ngươi là ai?”
“Sinh mệnh nữ thần Tạp Mâu!”
“Sinh mệnh nữ thần Tạp Mâu? Ngươi nói dối! Ta đã gặp Sinh mệnh nữ thần, khí tức của các ngươi không giống nhau.”
Hư ảnh thở hắt 1 tiếng, nói: “Người ngươi nói là Trân Ny.

Đó là em gái của ta.

Ta là Sinh mệnh nữ thần tiền nhiệm Tạp Mâu.”
“Cái gì?”
Cả đám Thần Nam cùng kêu lên kinh ngạc.


Bình luận

Truyện đang đọc