THẦN MỘ II



Hai cánh tay của Đỗ Vũ cùng vung lên, hai quang chưởng kim hoàng sắc đột nhiên xuất hiện phía trên đầu Thần Nam, mang theo khí thế bao trùm trời đất áp xuống.

Bên trong quang chưởng ẩn chứa một sức mạnh dao động khủng khiếp, làm các loại dã thú trong khu vực đều cảm thấy một mối nguy hiểm vô cùng, bỏ chạy toán loạn.
Thần Nam hừ lạnh một tiếng, cước đạp Thiên Ma bát bộ, chạy thoát ngay trước khi hai quang chưởng này giáp lại với nhau.
Đỗ Vũ hằn học nhìn Thần Nam nói: “Thật là một kỳ tích.

Lời đồn không ngờ lại là thật.

Người thực sự đã sống lại.

Chỉ tiếc, hôm nay người lên trời không lối, xuống đất hết đường, người chết chắc rồi.

Cứ cho là người là kẻ trong truyền thuyết thì đã làm sao? Ta cũng sẽ giết không tha”.
“Ngươi chắc là ngươi có năng lực đó không?”.

Vào lúc này, toàn thân Thần Nam dường như ẩn trong một màn mây mù giống như được bao phủ bởi màn đen.

Mặc dù đang là giữa trưa, nhưng hắn trở nên mơ mơ hồ hồ.
Đỗ Vũ ngạo mạn đáp: “Có lẽ ngươi nghĩ trong thế hệ thanh niên của Đông đại lục, ngươi là người giỏi nhất.

Nhưng so với lứa thanh niên của Đỗ gia ta, bất quá chỉ là mức trung bình.

Ngươi không thể tưởng tượng được Đỗ gia chúng ta hùng mạnh như thế nào đâu.

Động thiên phúc địa, linh chi tiên thảo, công pháp độc đáo đều có.

Thêm vào tư chất tu luyện xuất sắc của chúng ta, thanh niên cao thủ của thế gian đối với chúng ta chỉ là trò cười.


Ngươi mới chỉ đạt đến tứ giai đại thành, cộng thêm việc tu luyện sinh ra hắc sắc tạp khí, làm sao có thể so sánh được với ta, kẻ đã đạt ngũ giai cao thủ, tu luyện huyền công thông thể sản sinh kim hoàng sắc chí tôn khí?”.
“Ngươi thật tự phụ, hơn nữa không đơn thuần chỉ là tự phụ.

Nhưng ta nói cho ngươi biết, huyền công của Thần gia, chỉ có người của Thần gia mới có thể phát huy đến cảnh giới cực hạn.

Đừng nghĩ rằng may mắn có được công pháp của là lập tức trở thành thiên hạ vô địch.

Đỗ gia các ngươi thật không biết xấu hổ.

Hôm nay ta muốn ta sẽ cho ngươi biết, bộ huyền công này là thuộc về Thần gia.

Các ngươi có học được thì cũng không dễ hiểu được ý nghĩa thực sự bên trong”.

Thần Nam lúc này đã thực sự tức giận.

Bí mật bất truyền của nhà mình không ngờ bị đối phương nắm được.

Hơn nữa lại còn muốn dùng để giết hắn.

Hắn bắt đầu điên cuồng đề thăng công lực của mình.
“Soẹt”
Một âm thanh bảo đao xuất vỏ vang lên, vang vọng khắp trời đất.

Âm thanh mặc dù không lớn lắm, nhưng lại truyền khắp một cách vô cùng rõ ràng trên toàn vùng nguyên dã mênh mông, khiến muông thú chim chóc ngoài mười dặm đều hoảng sợ, liều chết bỏ chạy.
Trong màn hắc vụ mơ hồ dường như có một bóng đen mờ mờ, xuất hiện phía sau Thần Nam.

Tay phải của bóng đen cầm một hắc sắc trường đao, lúc ẩn lúc hiện.

Thân đao được tạo hình hoàn mỹ, cuối chuôi đao dường như có thể nhìn thấy một đầu rồng mơ hồ.
Tay trái của bóng đen dường như cũng có một kiện binh khí, nhưng cũng giống như bóng đen, hình ảnh của kiện binh khí đó quá mờ nhạt.

Căn bản không thể nào nhìn rõ.

Chỉ có thành hắc sắc trường đao là rõ ràng hơn cả, khiến người ta có thể nhìn thấy được hình dáng.
Một cỗ năng lượng cuồng bạo từ Thần Nam bạo phát ra bên ngoài.

Vài tiếng sấm “ầm ì ầm ì” nổi lên, trên không đột nhiên xuất phát vài đạo chớp đen khổng lồ.
“Cái gì? Người….không ngờ cũng đã đạt đến ngũ giai cảnh giới.

Làm sao có thể thế được”.

Đỗ Vu kinh ngạc thốt lên.

Dù thế nào hắn cũng không nghĩ được Thần Nam không ngờ có cùng cấp độ tu vi với hắn, từ đầu đến giờ áp chế công lực của mình, đến tận bây giờ mới bộc lộ ra.
“Ngại quá.

Đã làm ngươi hoảng sợ rồi.


Gần đây ta mới có đột phá, vốn tưởng sẽ cho bọn Hắc Ám giáo hội muốn tìm đến làm phiền ta một sự ngạc nhiên; không nghĩ rằng người đầu tiên đến tìm ta lại là ngươi.

Ngươi lại cuồng vọng vô sỉ như vậy, không ngờ lại muốn dùng tuyệt học của Thần gia giết ta.

Ta muốn cho ngươi biết công pháp của Thần gia chỉ hợp với người của Thần gia.”
“Soạt”
Thần Nam vung tay phải lên, bóng đen theo sát sau lưng hắn cũng cùng một động tác, thanh hắc sắc trường đao được nâng lên cao, phát ra tiếng kim loại rung động.
Đỗ Vũ nhíu mày, hắn không rõ vì sau sau lưng Thần Nam lại xuất hiện một bóng đen cầm trường đao.

Nhưng hắn không hề run sợ, cười lạnh nói: “Cứ cho là người đã đột phá ngũ giai cảnh giới thì đã sao? Ta tu luyện sản sinh ra hoàng kim sắc chí tôn khí, ngươi tu luyện sản sinh ra một thứ hắc sắc tạp khí ai nhìn thấy bao giờ, so với ngân sắc chân khí cùng hoàng sắc đạm khí còn kém hơn.

Người làm sao đấu lại được ta?”.
“Đỗ gia các ngươi xem ra đã thực sự triệt để phản bội Thần gia rồi.

Sau khi luyện được cái thế công pháp không ngờ lại quên gốc, thật là đáng chết”.

Thần Nam hét lớn: “Kim hoàng sắc chân khí đã là cái gì, công pháp của ta chính là công pháp trước phá sau lập, ngươi vĩnh viễn cùng không thể hiểu.

Cẩu nô tài chịu chết đi, hôm nay ta muốn thanh lý môn hộ.”
Tay phải Thần Nam nhẹ huy, một thanh trường đao mang theo hắc khí mơ hồ, từ trong tay bóng đen phía sau Thần Nam phi ra phía trước mặt hắn, chém tới Đỗ Vũ.

Một cỗ tử vong khí tức nồng đậm bao phủ lên cả vùng thảo nguyên hoang dã.
Lúc này, Đỗ Vũ cuối cùng cũng cảm giác được hắc sắc trường đao đáng sợ như thế nào.

Mặc dù vô thanh vô tức, không thấy nửa điểm kiếm phong, nhưng hắn cảm giác thấy rõ ràng về sự uy hiếp của tử vong.
Đó dường như không phải là thanh đao của Nhân gian, mà giống như một thanh ma đao đến từ cõi u minh, chấn nhiếp hồn phách một cách vô hình.

Mặc dù không có năng lượng cuồng bạo lan tỏa, không có quang mang chói mắt, nhưng Đỗ Vũ vẫn cảm thấy vô cùng đáng sợ.

Một cỗ áp lực vô hình đáng sợ giống như một tòa núi khổng lồ của thế giới tử vong đè lên tim của hắn.

Đột nhiên hắn không thể cựa quậy, mồ hôi ướt đẫm áo, không kìm được bắt đầu run lên.
“ Aaaaa..” Đỗ Vũ kinh hoàng hét lên một tiếng.


Chỉ đến khi hắc sắc trường đao chỉ còn cách hắn nửa trượng, hắn mới có thể chuyển động.

Ba cú Diệt Thiên thủ liên tiếp xuất ra, hướng tới hắc sắc tử vong trường đao.

Đồng thời hắn triển khai Thiên Ma bát bộ, nhanh chóng lùi về phía sau.
Kim hoàng sắc quang mang lóa mắt bao trùm cả không gian, ba kim sắc quang chưởng khổng lồ bao phủ lấy trường đao.

Diệt Thiên thủ uy lực vô cùng lớn, lại là đệ nhất kỳ công tuyệt học.

Ba chưởng này làm cả trời đất dường như bắt đầu kịch liệt chấn động.
Nhưng hắc sắc trường đao vô thanh vô tức phá tan ba kim sắc quang chưởng khổng lồ.

Hình dáng thân đao trở lên mơ hồ hơn, nhưng tử vong khí tức thì vẫn còn, tiếp tục chém tới Đỗ Vũ.
Sắc mặt Đỗ Vũ đại biến, vào lúc này, hắn cảm nhận rõ rằng mùi vị của sự sợ hãi.

Thiên Ma bát bộ lại được thi triển, đồng thời từng cú từng cú Diệt Thiên thủ liên tiếp phách về phía trước
“Làm sao có thể thế được? Đó là cái gì?” Hắn không tin vào mọi thứ trước mắt.

Chín cú Diệt Thiên thủ uy lực tuyệt luân suýt nữa rút hết sức mạnh trong cơ thể hắn, mới cơ thể miễn cưỡng kích tán thành tử vong trường đao đó.
“Cuối cùng là chuyện gì vậy?” Thần sắc ngạo mạn của Đỗ Vũ đã sớm không còn.

Lúc này biểu hiện của hắn có chút hoảng loạn.

Khichú ý đến bóng đen phía sau Thần Nam, hắn liền ngây người ra.

Trong cánh tay phải mờ mờ ảo ảo, một thanh hắc sắc trường đao đã từ từ ngưng tụ thành hình.


Bình luận

Truyện đang đọc